Chương 74: Hiểu lầm

Tình hình là anh em xơi tạm chương này đợi boom tết nhớ, ít nhất đợt boom tết này cũng có 20 chương.
Hờ hờ kiu gọi thank thọt ủng hộ đội dịch đã làm việc nhiệt tình trong những ngày giáp tết, những ngày mà ai ai cũng bận việc với gia đình, bạn bè, người thân của mình!!!


Đầu óc đang mải suy nghĩ, Lâm Khiếu Đường cũng không ngờ trong phòng lại có người. Mà lại là một nữ nhân đang thay quần áo. Hắn nhảy ngược ra ngoài theo phản xạ. Sau đó cánh cửa đã bị một cỗ nội kình cường mãnh ép đóng lại.


Nữ tử trong phòng đúng là Lam Dương Tiên Tử vừa cùng Lâm Khiếu Đường chia tay ban sáng. Đứng ở ngoài, Lâm Khiếu Đường ngẩn người ra. Vừa sửng sốt rồi trở thành ngẩn ngơ khi nhìn thấy một cơ thể ngọc ngà thuần khiết. Chỉ liếc qua cũng khiến người ta có cảm giác mê hồn vô cùng.


"Vào đi!" Chỉ một âm thanh nhỏ nhẹ mời gọi từ trong phòng vang ra.


Do dự một chút, Lâm Khiếu Đường đẩy cửa bước vào. Chỉ thấy Lam Dương Tiên Tử đã sớm đổi một cách ăn mặc gợi cảm. Khoác trên người một chiếc áo màu lam nhạt, bên trong vận một bộ quần áo vải màu trắng thông thường. Mặc dù bộ quần áo rộng thùng thình nhưng vẫn không che lấp được những đường cong gợi cảm trên cơ thể.


Thấy Lam Dương Tiên Tử trên mặt cũng không có gì dị thường, Lâm Khiếu Đường tự động quên đi chuyện vừa xảy ra, dày mặt nói: "Tỷ tỷ đã tới nhanh vậy, cũng không thông báo trước cho đệ một tiếng, để tiểu đệ chuẩn bị đón tiếp!"


available on google playdownload on app store


"Không biết xấu hổ, sáng nay ngươi chuồn mất nhanh như vậy, ta kịp thông báo sao?" Lam Dương Tiên Tử tức giận trả lời.
Lâm Khiếu Đường gãi gãi đầu cười nói :"Ha ha, vừa lúc nhớ tới một chút việc gấp, sợ chậm trễ cho nên tiểu đệ có phần hơi nóng nảy chút."


"Được rồi, đừng lấy cớ, chút mánh khóe của ngươi cũng dám khoe khoang ở trước mặt tỷ tỷ. Hiện tại hẳn là không việc có gấp chứ, vậy chúng ta bắt đầu thôi!" Lam Dương Tiên Tử rất nghiêm túc nói.


"Ách......, bắt đầu cái gì?" Lâm Khiếu Đường giả ngu nói, trong lòng lại âm thầm kêu khổ, đã nghĩ đến việc hấp tinh nguyên lão tử nhanh thế sao, ngươi đừng bức lão tử động thủ a.


Lam Dương Tiên Tử tựa hồ nhìn ra Lâm Khiếu Đường nghĩ đến chuyện xấu xa, trừng mắt hạnh, trong lúc nóng nảy nhìn vẫn thật là đẹp: "Mau tới đây, tỷ tỷ ba ngày trước bị ngươi đả thương , nếu là tự thân khôi phục sợ là phải mất tới mấy tháng thời gian, nếu mượn ngươi hồn dương thân thể thì trong vài ngày có thể khôi phục! Mau tới!"


Nhìn bộ ngực sữa căng đầy của Lam Dương Tiên Tử lên xuống phập phồng, nếu như nói Lâm Khiếu Đường không muốn, đó là giả dối. Nhưng lại nghĩ đến hậu quả không tốt sau khi song tu, Lâm Khiếu Đường không dám tiến lên một bước, hắn cũng không cầm thú đến mức không để ý tình trạng an nguy của bản thân.


Thấy Lâm Khiếu Đường bất động, Lam Dương Tiên Tử chủ động tiến lên, vươn bàn tay mềm mại cầm tay hắn, nhẹ nhàng kéo đến bên giường.


Cảm giác êm ái mềm mại truyền đến bàn tay, không khỏi làm cho tâm hồn Lâm Khiếu Đường xao động. Nhưng khi ngồi xuống giường hắn nhất thời tỉnh ngộ, tay hất mạnh, nguyên lực theo đó mà xuất ra một đạo hỏa chưởng.


Lam Dương Tiên Tử kinh hãi, không nghĩ tới thiếu niên trước mắt đột nhiên trở mặt, vội vàng chống đỡ, thiếu chút nữa bị đánh trúng, may là Lam Dương thiên hỏa, chính là một trong số cửu dương chân hỏa, là hỏa trung chi vương, bình thường hỏa hệ công kích đối Lam Dương Tiên Tử mà nói không có tác dụng quá lớn.


Lâm Khiếu Đường vừa định phát động đợt công kích thứ hai, Lam Dương Tiên Tử lại rút hai tay về, ưỡn bộ ngực căng tròn lên, vẻ mặt ủy khuất nói: "Ngươi đánh nha, ngươi đánh nha, tỷ tỷ vừa đối xử tốt với ngươi, ngươi lại xem như lòng lang dạ thú, ngươi giết tỷ tỷ đi."


Ngươi cho rằng ta không dám a, Lâm Khiếu Đường nghĩ tới liền hung hăng giơ tay lên muốn chụp tới. Nhưng giơ lên nửa ngày cũng là không hạ thủ được, bởi vì trên khuôn mặt ngọc ngà kia đang ngấn vài giọt lệ. Cảm xúc đang giằng xé tận sâu trong lòng Lâm Khiếu Đường, quả nhiên những giọt nước mắt của mỹ nhân cũng làm rung động lòng người.


Nếu cùng nữ nhân này ác đấu một phen Lâm Khiếu Đường tuyệt không nương tay. Nhưng nếu thực sự phải hạ thủ với nữ nhân này, Lâm Khiếu Đường tự vấn lương tâm, hắn không thể. Tuy biết nữ nhân đùa cợt có phần hơi quá, nhưng đúng là không có cách nào để khống chế được nàng. Huống hồ nếu thật sự phải hạ thủ sợ là cũng không có tác dụng nhiều. Mọi người đều coi Lam Dương thiên hỏa lại là hỏa trung chi vương.


"Ta biết ngươi rất nhạy cảm với việc song tu, nhưng nếu ngươi không thử một chút thì làm sao biết nó là nó bất lợi?" Lam Dương Tiên Tử rốt cuộc cũng nói ra vấn đề quan trọng nhất.


"Hừ, việc song tu, không phải nam hấp thu nữ, thì cũng là nữ hấp thu nam. Làm gì có chuyện cả hai bên cùng có lợi!" Lâm Khiếu Đường thấy né tránh cũng không được, liền nói toẹt ra.


"Thôi được, nếu ngươi đã nói như vậy, chúng ta cứ thử một lần, nếu có cảm giác không ổn, chúng ta lập tức dừng lại, thế nào!" Lam Dương Tiên Tử nhượng bộ nói.


Thử một lần? Nói thì có vẻ nhẹ nhàng, bất quá......, điều này cũng đúng, lão tử sợ cái lông mao a. Chỉ là thử một lần cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, nếu muốn đánh nhau sợ là chiếm không được thượng phong, không phải cũng bị tổn thương nguyên khí sao. Lâm Khiếu Đường âm thầm đắn đo, đặt mông ngồi xuống giường, bắt đầu cởi quần áo.


"Ngươi làm gì?" Lam Dương Tiên Tử hoảng hốt nhìn thiếu niên thái độ chuyển biến nhanh chóng, đang bắt đầu cởi quần áo.
"Chuẩn bị song tu a, chẳng lẽ còn mặc quần áo song tu sao chứ!" Lâm Khiếu Đường vừa cởi áo vừa hùng hồn nói.


Nhìn thiếu niên trên ngực rắn chắc, cơ thể như điêu tạc mà ra, Lam Dương Tiên Tử kiều nhan không tránh khỏi có phần đỏ lên, quay đầu đi chỗ khác nói, "Ai nói cởi quần áo mới có thể tu?"


"Hả? Không cần cởi sao!" Lâm Khiếu Đường cả người đều cứng đờ, ngơ ngác nhìn Lam Dương Tiên Tử. Nữ nhân này khẩu khí cũng không tồi. Hay muốn chơi đùa với loại y phục quyến rũ sao? Mẹ kiếp, quần áo nơi này chỉ có một loại, có muốn chơi đùa cũng không có a.


Khi Lam Dương Tiên Tử nói cho Lâm Khiếu Đường cụ thể nên làm như thế nào, làm hắn thốt lên trong lòng có vẻ tiếc nuối.


Khi biết song tu không giống những gì mình tưởng tượng, Lâm Khiếu Đường ngược lại có chút hối tiếc. Tâm lý thay đổi thật nhanh đến mức không ngờ. Bản năng và lý trí lúc nào cũng đấu tranh, khi những băn khoăn lo lắng tan biến đi thì bản năng lại trỗi dậy mãnh liệt. Lòng người thật là khó đoán.


Hai người ngồi xếp bằng, giữ một khoảng cách nhất định, song chưởng đối nhau! Đây là phương pháp song tu của Lam Dương Tiên Tử, chẳng qua trên cổ tay của nàng có thêm một cái thủ trạc màu xanh biếc ......


Lam Dương Tiên Tử dẫn đạo nội anh cũng chính là dương hồn trong cơ thể Lâm Khiếu Đường ra. Nội anh hấp thu tinh nguyên chi khí của tự nhiên nhanh chóng hơn xa bản thể. Hơn nữa nó còn có thể khả năng trị thương, hiệu quả nhanh gấp hàng chục lần.


Nói trắng ra là nó có thể trợ giúp Lam Dương Tiên Tử đang ở Sĩ cấp tu vi mà hiệu quả trong lúc tu luyện có thể đạt tới sư cấp. Mượn tiên thiên nội anh của Lâm Khiếu Đường hấp thu thiên địa tinh nguyên chi khí, Lâm Khiếu Đường đương nhiên cũng là lấy được không ít ích lợi.


Không chỉ có thể cảm nhận được nội anh trước kia chưa từng biết đến, hơn nữa khi nội anh bị dẫn dụ ra ngoài, nội tâm phát triển tốc độ rõ ràng nhanh hơn bình thường rất nhiều.


Phối hợp dược vật và nguyên thạch để hỗ trợ tu luyện, tốc độ sẽ vượt xa so với cách thức của các tu luyện giả thông thường. Đáng tiếc Duy nhất chính là hồn dương chi thể của Lâm Khiếu Đường sinh ra sau cơ thể, khiến tốc độ của hắn thua xa Lam Dương tiên tử.


Sau khi nếm được những lợi ích thu được. Sự cảnh giác trong lòng Lâm Khiếu Đường tự nhiên tan biến. Nhớ lại những ngộ nhận lúc trước của mình, không nén nổi cảm giác buồn cười.


Để có nơi tu luyện yên tĩnh nhất. Hai người tiến vào sâu trong núi. Đào thành một cái hang nho nhỏ vừa đủ để hai người tu luyện. Đem toàn bộ nguyên thạch đặt xung quanh hang động.


Trước khi đạt tới sư cấp, Lâm Khiếu Đường không tùy tiện nếm thử trung giai phế dược. Nhưng có điều, bây giờ hắn rất mong đạt đến giá trị 1000 độ.


Cứ như vậy qua nửa năm, một tháng đầu tiên tốc độ của Lâm Khiếu Đường không tồi. Nhưng năm tháng sau càng ngày càng chậm. Cả Lam Dương Tiên Tử thời gian gần đây, dường như kết quả cũng giảm đi nhiều.


Nửa năm trước Lâm Khiếu Đường nguyên lực đạt giá trị 820 độ, cũng là mức độ của Nhất tinh võ sĩ. Nửa năm trôi qua, cũng gia tăng được hơn 100 độ, đạt tới 928 độ. Đã thăng được một cấp, đạt tới Nhị tinh võ sĩ.


Lam Dương Tiên Tử tốc độ lại tiến triển cực nhanh, điên cuồng thu nạp tinh khí của trời đất. Với tốc độ kinh người hấp thu tinh khí thành nội thai, trong thời gian ngắn nội thai bùng phát thành nội anh. Nửa năm trước Lam Dương Tiên Tử bất quá chỉ là Ngũ tinh đạo sĩ, nguyên lực giá trị 1090 độ, hiện giờ đã đạt tới 1400 độ, tiến vào nhóm Cửu tinh đạo sĩ, cách sư cấp chỉ còn một bước.


Nửa năm này trôi qua, khu vực vùng phụ cận Tân La Thành hầu như mỗi ngày đều xảy ra các cuộc chinh chiến liên miên. Thiên Nam tông và Phiêu Tiên các đã sớm không vừa mắt nhau. Cuối cùng sau lễ Thành Nhân đại điển đã nảy ra xung đột quy mô lớn.


Đối với địa bàn các thành thị, các thế lực môn phái cũng chẳng hề quan tâm. Những tranh giành của các môn phái từ trước cho tới bây giờ đều nhằm vào những đô thị dồi dào tinh khí. Nơi có các mỏ quặng nguyên thạch, và các loại dược thảo sinh trưởng trên tinh thổ.


Vì vậy, thành thị này lại trở thành mục tiêu dành giật lãnh địa của các gia tộc.
Tân La Thành Vương Lâm hai nhà, từ sau lễ đại điển kết thúc, liền chuyển từ chống đối ngầm sang đối đầu trực tiếp. Hoàn toàn không để ý gì đến thể diện!


Tân La Thành tuy có thành chủ, cũng có thành vệ quân, nhưng khi đứng trước hai đại gia tộc, bọn họ chỉ có thể đứng nhìn. Ngoại trừ khu giao dịch Hoa U và phủ thành chủ ra. Bất cứ lúc nào, bất cứ khu vực nào trong Tân La thành, cũng đều có thể xảy ra giao chiến.


Mà lúc này, đã bế quan hơn sáu tháng, Lam Dương Tiên Tử và Lâm Khiếu Đường vì một ít nguyên nhân khách quan cần phải ra ngoài một chuyến để tìm dược liệu và nguyên thạch hỗ trợ tu luyện.


Trên thực tế, chính thức bế quan chỉ có Lam Dương tiên tử. Còn Lâm Khiếu Đường thì đa phần chỉ ở trong trạng thái nửa bế quan………






Truyện liên quan