Chương 91: Nghiên cứu công pháp
Vừa tiến vào trạng thái bế quan, tất cả mọi thứ bên ngoài hoàn toàn ngăn cách với Lâm Khiếu Đường và Tô Thiến Thiến , trong lúc bế quan tối kị phân tán tâm thần.
Huyệt động Lâm Khiếu Đường bế quan chính là ở lưng một ngọn núi cách trăm dặm phía hậu sơn Lâm gia, có núi đá rừng cây che lấp cực kì bí ẩn, hơn nữa bốn phía được bố trí bẫy rập, bởi vậy không cần lo lắng có người quấy rầy.
Giống như trước đây, Lâm Khiếu Đường mỗi ngày dành bốn đến sáu canh giờ cho việc tu luyện, đó là khoảng thời gian cần phải có dành cho việc song tu, thời gian còn lại Tô Thiến Thiến cần phải điều tức tiêu hoá tinh hoa, hấp thu nguyên lực tinh thuần trong tinh thạch, thời gian đó Lâm Khiếu Đường tới gian nhà đá khác đi làm công việc của hắn.
Luyện chế Thích độc hoàn, tài liệu để luyện chế loại đan dược này chính là những loại độc đan bỏ đi của bản thân, những thứ bỏ đi này, trong khoảng thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, cũng đủ luyện chế ra mười tám khoả đan dược.
Đương nhiên đây cũng không phải là mục đích chính, Lâm Khiếu Đường lần lượt bắt đầu tiến hành tu luyện Hồn Liệt chỉ đệ tam trọng, đấu luyện tầng thứ tư và Vô Tung quyết tầng thứ tư.
Bất quá, những vũ kĩ cao cấp này càng về sau càng khó tu luyện, yêu cầu cũng ngày càng hà khác, Hồn Liệt chỉ đệ tam trọng không phải là tuyệt kĩ gì đó, mà là một loại khống chế rất đặc thù, giống như huyệt vị nhưng cũng như không phải, nếu phối hợp với vũ kĩ đệ nhất trọng Xích Viêm chỉ đao thì sẽ tạo ra một bộ công pháp không tồi.
Đệ tam trọng thoạt nhìn tựa hồ đơn giản hơn đệ nhị trọng, bất quá chỉ là hơn một ít ngoại chiêu mà thôi, thực tế khi tu luyện cũng không phải chuyện đơn giản như vậy, nhìn quả bầu mà nghĩ ra cái gáo cũng chỉ là vô dụng, phải thông hiểu đạo lí thân thể, tinh thần, nguyên lực, ba loại hợp một.
Trong quá trình tu luyện Lâm Khiếu Đường cũng rất kì quái, vì sao đệ tam trọng xem ra có chút thua kém hơn trước, thậm chí uy lực còn không lớn bằng đệ nhị trọng, vì vậy hắn tỉ mỉ xem xét một lần nữa.
Sau đó mới hiểu được, nguyên lai đệ tam trọng là bước đầu rèn luyện sự khống chế mạnh mẽ để hỗ trợ cho đệ tứ trọng.
Đệ nhất trọng, ngưng tụ nguyên lực tập hợp vào đầu ngón tay bắn ra hoả quang đạn, nhưng cũng chỉ có thể bắn ra một lần.
Đệ nhị trọng, trên cơ sở đề cao trụ cột dung lượng nguyên lực, tăng khả năng phát ra quang đạn số lượng lớn, chí ít là hai khoả, thậm chí càng nhiều hơn.
Đệ tam trọng, là một loại pháp môn khống chế trong nháy mắt, một loại chiêu thức quy phạm hoá, tổng cộng ba thức hai mươi mốt chiêu, một thức có bẩy chiêu, luyện đến tuỳ tâm sở dục, trong chớp mắt xuất thủ liền thành công.
Đệ tứ trọng, ngưng tụ ra quang đạn nguyên lực có thể cố định bên ngoài cơ thể, nói một cách chính xác là, đem quang đạn ngưng tụ ra bên ngoài cơ thể, điều không tốt là càng ra xa cơ thể càng khó khống chế.
Đệ ngũ trọng, thường xảy ra nhiều tĩnh cố, đơn giản mà nói, chính là ngưng tụ ra hai khoả quang đạn, có thể khiến cho chúng lẳng lặng huyền phù bên ngoài cơ thể.
Đệ lục trọng - U Hồn Vô Tự, loại pháp môn khống chế nhanh chóng, tuỳ ý không chế quang đạn ngưng tụ bên ngoài giống như lửa ma trong rừng rậm, không thứ tự không quy tắc, trong đầu chỉ cần phát động ý niệm, lập tức đánh tới.
Hồn Liệt Chỉ là do Kỳ Áo dùng đấu kĩ bản thân và Hoả Hồn chưởng của Lâm Uyển nhi giao cho Lâm Khiếu Dường kết hợp mà thành, trong đó bộ pháp môn khống chế Hoả Hồn chưởng đó chính là thứ được phát triển ra, ngưng tụ một loại quang đạn nhỏ cũng là thành tựu tối cao của Hoả Hồn chưởng - Liệt Hoả Kích Hồn chưởng.
Lâm Khiếu Đường không khỏi cảm thán Kỳ Áo đích thực rất thần bí, trên thế gian không thể ngờ có một người có khả năng kinh người đến vậy.
Yêu cầu kèm theo của đấu luyện tầng thứ tư dễ dàng nhận thấy so với tầng thứ ba đơn giản hơn rất nhiều, cũng không có nhiều đòi hỏi, chỉ nói cần một loại cao giai đấu kỹ tu luyện tới đỉnh cao là được.
Vô Tung quyết tầng thứ tư không phải là một loại bộ pháp công phu, mà là một loại phương pháp liễm khí vô cùng thâm ảo, hiện nay Lâm Khiếu Đường chỉ có thể che giấu khí tức nguyên lực ở mức tu vi đỉnh cao phó cấp, không thể xuống thấp hơn được nữa.
Mà Vô Tung quyết tầng thứ tư nếu luyện thành công, có khả năng đem khí tức nguyên khí hạ xuống mức chỉ còn sơ đoạn phó cấp tu vi, tầng thứ năm có thể xuống tới trúc cơ kì, tầng thứ sáu nếu đại thành mà nói, coi như là siêu cấp cao thủ đến gần ngay trước mắt, cũng vô pháp phán đoán ra sâu cạn của bản thân hắn.
Tiếp tục phối hợp với phần bộ pháp lúc trước của Vô Tung quyết, thì có khả năng vô tung vô tích, biến mất vô hình, nhưng đó là dưới cơ sở hoàn toàn dựa vào sự di động với tốc độ rất cao.
Nếu là tầng thứ chín đại thành, vậy thì sẽ đến mức nào...
"Ta kháo, quanh đi quẩn lại, kì thực đây chính là ẩn thân thuật mà!" Lâm Khiếu Đường bừng tỉnh hét lớn.
Ngoại trừ ba môn vũ kĩ Lâm Khiếu Đường kiếm được, Lâm Khiếu Đường còn tốn hao rất nhiều thời gian nghiên cứu Trảo Long thủ, loại vũ kĩ này cũng không thể bỏ qua.
Lâm Khiếu Đường thầm cảm thấy may mắn, lúc đầu thi triển chút tiểu mưu kế, nói cách khác lấy được nguyên bản không thì bản thân sẽ phải ăn không ít khổ, hiện tại có tâm đắc, kinh nghiệm cùng với một chút ghi chú then chốt, lúc tu luyện dễ dàng hơn không ít.
Trảo Long Thủ tổng cộng có chín tầng, tầng thứ nhất là Trảo Long công, chủ yếu là một loại ngoại công pháp, chia làm sáu thức bốn mươi hai chiêu, tầng thứ hai có thể ngưng tụ ra Trảo Long Thủ, tàng thứ ba đến tầng thứ sáu thì không ngừng kéo dài cự li, cho đến mức có thể kéo dài vài trăm thước, có khả năng tuỳ tâm sở dục huyễn hoá ra Trảo Long Thủ, tầng thứ bẩy có khả năng thu nhỏ phong to huyễn hoá Trảo Long Thủ, đến tầng thứ tám đại thành, có khả năng trong vòng một dặm nhất trảo cách không chộp vỡ tảng đá lớn, đến tầng thứ chín có thể nhất trảo bắt giữ phi long trên tận cửu thiên giẫm đạp xuống dưới chân.
Bất quá trong ghi chú có nói, từ khi công pháp này xuất hiện tới nay, người tu luyện có thành tựu cao nhất, cũng chỉ đến tầng thứ bẩy mà thôi, liệu có người luyện tới tầng thứ chín hay không, có thực sự một trảo bắt giữ được rồng hay không, thực sự không ai biết.
Mặc kệ Trảo Long Thủ cuối cùng có thể có bản lãnh bắt giữ rồng hay không, Lâm Khiếu Đường đều nghĩ công phu này rất lợi hại, bỏ qua tuyệt đối đáng tiếc, nghĩ đến Trương Viễn Kiều nhiều nhất chỉ luyện đến tầng thứ bốn, ngay cả như vậy mà uy lực đã không nhỏ.
Phải biết rằng tu vi bản thân của Trương Viễn Kiều vốn không thể bằng Hoàng Sa quái, nhưng lại có thể bất phân thắng bại, mà võ tông vốn là yếu hơn so với đạo tông, muốn bất phân thắng bại chí ít cũng phải cao hơn đối phương ba bốn cấp mới có khả năng làm được, Trương Viễn Kiều có khả năng bất phân thắng bại với Hoàng Sa quái, hiển nhiên là dựa vào hồn cấp vũ kĩ này.
Về phần nguyên sa, Lâm Khiếu Đường cũng bớt thời gian nghiên cứu một chút, loại pháp môn này, cũng không phải cao thâm ảo diệu gì, bản thân chính là một bảo khố lớn nhất, võ tông muốn sử dụng, biện pháp tốt nhất chính là luyện hoá làm cương sa hộ thể.
Chỗ then chốt chính là sa hạch, bởi vì Lâm Khiếu Đường không có khả năng cầm sa hạch trong tay, vì vậy dứt khoát đem sa hạch luyện hoá thành một loại vật có hình dạng như cái xương sườn, thu nhập vào cơ thể, có nhiều hơn một cái xương sườn, Lâm Khiếu Đường cũng chỉ cần gia tăng tập luyện, khống chế được nguyên sa cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Cứ như vậy một ngày một đêm trôi qua, Lâm Khiếu Đường cảm giác thu được chút thành tựu.
Lâm Khiếu Đường thậm chí có thể cảm giác được biến đổi của bản thân sau một ngày đêm, loại cảm giác này làm hắn rất kiên định, hai kiếp làm người bao nhiêu năm qua cũng chưa từng kiên định như thế.
Gần nửa năm thời gian nhanh chóng trôi qua, Lâm Khiếu Đường cũng chỉ thỉnh thoảng mới trông thấy Tiểu Lan và Lâm Bình, thông qua bọn bọ mới biết tình hình hiện nay.
Nửa năm qua cư nhiên ko hề phát sinh chuyện gì, Phiêu Tiên Các và Vương gia tựa hồ thành thật hơn không ít, không biết là do nguyên khí đại thương chưa khôi phục, hay thực sự do sợ, nói chung một chút động tĩnh cũng không có.
Nguồn truyện: Truyện FULL
Thế nhưng, chính vì như vậy lại càng làm hắn thêm lo lắng...
Lúc này Tô Thiến Thiến đang tiến vào thời khắc mấu chốt đột phá tu vi.
Đã liên tục ba ngày ba đêm, Lâm Khiếu Đường vẫn tĩnh toạ đối chưởng với Tô Thiến Thiến, đây cũng là lần đầu tiên, trước đó chưa từng có thời gian tu luyện dài như vậy.
Ba ngày ba đêm này, Lâm Khiếu Đường một khắc cũng không dám phân tâm, rất sợ cô nàng này lại tẩu hoả nhập ma, tuỳ lúc chuẩn bị viện thủ, đồng thời vững vàng hấp thu nguyên khí thiên địa do nguyên thạch mang đến, thong thả tăng nguyên lực giá trị.
Trong toàn bộ quá trình nguyên dương nội anh của Lâm Khiếu Đường thuỷ chung không ly khai thân thể của Tô Thiến Thiến, tận lực làm hết trách nhiệm trợ giúp nội thai hấp nạp nguyên khí ngưng kết nội anh.
Trên thực tế, từ một tháng trước, nguyên lực giá trị của Tô Thiến Thiến đã vượt qua mức 1500 độ, nếu chỉ luận dung lượng giá trị nguyên lực thì đã sớm đạt đến sư cấp, bất quá nội thai một ngày chưa thành nội anh thì vẫn chưa bước vào cánh cửa sư cấp, cho dù là nguyên lực giá trị đạt đến 2000 độ thì cũng vô dụng, lượng và chất khác nhau vĩnh vĩnh là một lạch trời thật lớn.
Trong ba ngày, ngẫu nhiên có chút không ổn định, Lâm Khiếu Đường đều phải trợ giúp khống chế cân bằng trở lại, chưa hề khuếch trương, sự nguy hiểm khi trùng quan tấn cấp của Tô Thiến Thiến giảm một mức lớn.
Mọi chuyện diễn ra một cách thuận lợi, Tô Thiến Thiến cũng bớt chút thời gian mở đôi mắt đẹp, dành cho ai đó một loại nhãn thần cảm kích mĩ lệ không gì sánh được, biểu đạt tâm ý.
Lâm Khiếu Đường lộ ra một chút biểu tình bất dắc dĩ, tất cả cũng chỉ là ép buộc, ngươi bị thương, ca ca ta cũng trốn không thoát.
Rốt cuộc, trong buổi trưa ngày thứ tư, nội thai của Tô Thiến Thiến bắt đầu có động tĩnh, thoáng nhúc nhích rất nhỏ, lặng lẽ phát sinh biến hoá.
Lúc này chính là thời khắc mấu chốt trùng quan tấn cấp, thành bại phụ thuộc vào lúc này.
Trong thời khắc mấu chốt này, ở ngoài huyệt động, truyền đến những âm thanh rất ầm ĩ, tựa hồ là có tranh đấu, thậm chí còn có không ít người.
"Nhị trưởng lão, rốt cuộc là ngươi có ý gì đây?"
Âm thanh phẫn nộ của một nữ tử vô cùng quen thuộc truyền vào huyệt động rất rõ ràng.
Con ngươi đen của Lâm Khiếu Đường chợt mở, Lâm Vũ Tuyền? Bọn họ sao lại đến nơi này?