Chương 27: Mở ra, đâm vào
"Tử Câm......" Thanh âm kiều mị của nữ tử lại vang lên lần nữa.
Thịt hành sưng to của Hách Liên Tử Câm thiếu chút đã phá rách quần mà ra, đã vậy, nàng lại còn dùng ánh mắt đáng thương đó để câu dẫn hắn!
Đây chính là...... Chính nàng tự làm tự chịu!
Thuốc mỡ còn sót lại trong nhục động hắn đã giúp nàng rửa sạch hết, còn mê tình hương đã thấm vào thân thể nàng, hắn bất lực, mà lúc này, có vẻ, bị mê tình hương kích thích, không chỉ một mình nàng......
Hai mảnh môi mọng kia liên tục gọi tên của hắn, Hách Liên Tử Câm chưa bao giờ biết, rằng một nữ tử kêu tên của mình lại mê người như vậy.
Rất êm tai, nàng kêu "Tử Câm", tiếng nói mị hoặc như lửa, đem chút lý trí của hắn hoàn toàn thiêu đốt.
Cúi đầu, vội vàng ngậm lấy cánh môi của nàng ʍút̼ vào, bàn tay đầy vết chai do thường xuyên cầm kiếm, nay đang bao lấy nhũ phong của nàng không ngừng xoa nắn, vết chai thô ráp ma sát làm cho đầu ɖú của nàng dần dần cương cứng.
Nhũ hoa cương cứng chẳng những kích thích hắn, mà còn càng làm nàng không thể kiềm chế nổi!
Mộ Thiển Thiển không thể nghĩ gì nhiều, hai đùi mở thật to, siết chặt lấy vòng eo cường tráng của hắn, không ngừng lấy xương mu và hoa huyệt ma sát thịt hành còn giấu dưới lớp quần áo của hắn.
Bởi vì cảm giác được hắn vẫn còn ăn mặc quần áo, Mộ Thiển Thiển lập tức bất mãn mà né tránh hắn môi, thở hồng hộc nói: "Cởi...... Cởi ra! A! Làm ta! Mau làm ta! Ân...... Mau tiến vào, thật là khó chịu......"
Hách Liên Tử Câm cả người đầy mồ hôi, bị nàng trêu chọc đến thiếu chút muốn chửi thề, thịt hành trướng đau như muốn nổ tung!
Hắn tùy ý kéo đai lưng xuống, nhanh chóng lấy ra thịt hành đã trướng to đến mức lộ cả gân xanh, nhắm ngay hoa huyệt của nàng, mạnh mẽ đâm vào.
Mặc dù hoa huyệt trước đó đã được hắn an ủi, cũng đã đủ ẩm ướt, nhưng đến lúc này vẫn chặt chẽ như lúc ban đầu, ƈôи ȶhịȶ chỉ vào được nửa phần đầu, liền bị kẹp cứng lại.
Dù thế, khi thịt hành nóng bỏng gắt gao chen vào hoa huyệt ướt đẫm, hai người nhịn không được mà đồng thời run lên, xúc cảm đó, không chỉ làm Mộ Thiển Thiển cảm động muốn khóc, cũng gợi lên một đợt sóng lớn trong lòng Hách Liên Tử Câm.
Hắn...... Chưa bao giờ gần gũi với nữ tử như vậy, thịt hành thô dài kia, đến hôm nay mới là lần đầu tiên lộ ra trước mặt nữ tử.
Nàng...... Nếu đã bái đường thành thân, đã là nương tử của hắn. Đối với nữ nhân của mình, cần gì phải kiềm chế?
Không phải chưa từng nghĩ tới chuyện này, nhưng vì chưa hề gặp được nữ nhân mình yêu, cho dù hiện tại hắn vẫn chưa thích nữ tử dưới thân, nhưng hắn lại mê muội đôi mắt rưng rưng kia của nàng.
Bỏ nhũ phong qua một bên, Hách Liên Tử Câm trực tiếp ngồi dậy, ngón tay để ở cửa hoa huyệt, nhanh chóng mở rộng môi âʍ ɦộ của nàng, làm cho cửa hoa huyệt mở lớn hơn nữa.
Bất chấp sẽ làm nàng đau, nam nhân mất khống chế mà gầm nhỏ một tiếng, mạnh mẽ đâm sâu vào.