Chương 44: Đình chỉ thi
" Mẹ... Mẹ dậy từ khi nào thế? "
Lục Minh Minh cố gắng để giọng mình không run rẩy, hỏi Trương Mỹ một câu. Nếu như mẹ cô nhìn thấy Đồng Tiểu Nghị sáng sớm nay mới rời khỏi đây, với trực giác nhạy bén của Trương Mỹ chắc chắn sẽ hiểu ra chuyện giữa cô và anh. Mà cô, thì không muốn bố mẹ biết sớm như thế. Lục Minh Minh sợ, Lục Bình và Trương Mỹ càng thêm sợ Đồng Tiểu Nghị chỉ là muốn chơi đùa với cô.
Lục Minh Minh trộm nhìn Trương Mỹ nuốt một ngụm nước bọt. Mỗi một dây thần kinh đều căng lên, trái tim đập thình thịch vạch trần tâm trạng phấp phỏng của cô thời điểm này. Phía đối diện, ánh mắt của mẹ cô quét qua một tia kì lạ mà Lục Minh Minh không thể lí giải được. Một giây sau, Trương Mỹ mới đáp lời.
" Ra ngoài sớm làm cái gì đó? "
" Dạ?!? "
Lục Minh Minh hơi giật mình, Trương Mỹ như vậy tức là... chưa nhìn thấy cô ra ngoài cùng Đồng Tiểu Nghị? Cảm thấy an tâm hơn nhiều, Lục Minh Minh cười cười, khua tay múa chân.
"A... Con ra ngoài đi hít thở không khí trong lành buổi sớm một chút mẹ ạ! Mẹ cứ nghỉ đi, để con chuẩn bị bữa sáng! "
Trương Mỹ lấy làm lạ.
" Tiểu nha đầu con mà tự giác nấu ăn sao? Mẹ có phải là nghe nhầm rồi không? "
Đứa con từ nhỏ cá tính đã giống con trai này, mới qua hơn một năm chuyển nhà lại có thể có hứng thú vào bếp sao? Lục Minh Minh cười tủm tỉm, kéo tay Trương Mỹ vào phòng bếp. Cô lấy nguyên liệu trong tủ lạnh bày ra rồi đi chuẩn bị bếp nấu. Trương Mỹ nhìn những thứ trên bàn, đứng phía sau nghi ngờ nói không phải từ trước tới nay cô chỉ biết các món luộc hay sao. Lục Minh Minh không nói cho mẹ biết từ khi quen Đồng Tiểu Nghị, tài nghệ nấu ăn của cô đã tốt hơn rất nhiều. Bận bịu một hồi, Lục Minh Minh mang ra hai bát mì vằn thắn nóng hổi đặt lên bàn. Trương Mỹ nhìn những sợi mì dài cùng nước dùng lấp lánh không giấu được bất ngờ.
" Mẹ thử đi. Bố còn say rượu, lát nữa con nấu canh giải rượu cho bố. "
Thử một chút nước dùng. Gắp một sợi mì. Trương Mỹ dừng lại một giây, sau đó khẽ gật đầu.
" Ừm, mùi vị không tệ. "
Lục Minh Minh vừa gắp được một gắp mì, di động chợt vang lên âm báo in nhắn. Tay cô vẫn cầm đũa, dùng ngón út trượt trên màn hình. Hộp thư mở ra, là tin tức Ngải Nhu gửi đến, nội dung thông báo cho Lục Minh Minh biết bọn họ có tiết kiểm tr.a vào buổi chiều, lần kiểm tr.a này rất quan trọng, nếu không có mặt sẽ bị hủy tư cách dự kì thi cuối năm. Lục Minh Minh sực nhớ tới cách đây không lâu, học trưởng Đường Phong Bách tới kí túc xá tìm cô, nguyên lai là muốn đưa cô tập tài liệu ôn thi mà anh sưu tầm được.
Lục Minh Minh nhìn đồng hồ trên tường. Từ khu phố A lên thành phố S mất vài tiếng đi xe, nếu không đi ngay sợ sẽ muộn giờ. Trương Mỹ thấy phản ứng của cô, buông đũa xuống hỏi, ngữ điệu có phần lo lắng.
" Xảy ra chuyện gì à? "
" Vâng, con có bài kiểm tr.a quan trọng chiều nay phải đi ngay. Tới nơi con sẽ gọi cho mẹ. "
Lục Minh Minh vừa nói vừa đứng lên thu dọn đồ dùng cá nhân. Trương Mỹ cũng theo sau phụ Lục Minh Minh một tay, đột nhiên buột miệng.
" Tiểu Nghị có đi cùng con không? "
Quả thực thì Lục Minh Minh chưa nghĩ đến việc sẽ trở lại thành phố S cùng Đồng Tiểu Nghị, nên lặng lẽ lắc đầu. Cô chỉ mang về một vài đồ đơn giản, nên rất nhanh đã chuẩn bị xong. Lục Minh Minh xách theo túi, tiện đi vào phòng ngủ của Lục Bình và Trương Mỹ. Cậu nhóc Lục Triết Hy vẫn đang ngủ say, hai má phúng phính đỏ hồng, cái miệng chu ra xinh xắn. Lục Minh Minh hôn lên trán em trai một cái rồi rời đi.
" Mẹ không cần ra ngoài đâu, con tự gọi xe được. Mẹ báo lại với bố giúp con một tiếng nhé! "
Trương Mỹ muốn đi tiễn Lục Minh Minh nhưng cô nói không cần, sau khi ra ngoài thì đóng cửa nhà lại.
Bất giác nhìn về phía cửa nhà Đồng Tiểu Nghị, Lục Minh Minh nghĩ cũng nên thông báo với anh. Cô đi đến trước cửa, đưa tay lên muốn gõ. Đột nhiên, cánh cửa bật mở ra, cánh tay Lục Minh Minh liền khựng lại giữa không trung. Cảnh tượng này... thật giống với lần đầu tiên cô hùng hổ sang nhà anh yêu cầu anh tắt nhạc. Đồng Tiểu Nghị nhớ lại bộ dáng khi ấy của Lục Minh Minh, khóe môi không nhịn được cong lên. Mặc dù so với trước đây, Lục Minh Minh đã nữ tính hơn rất nhiều. Tóc đã dài hơn, da cũng trắng hơn, cả người tỏa ra một loại hương vị thanh thuần.
Đồng Tiểu Nghị hạ cái tay đang giơ lên của Lục Minh Minh xuống, hơi cúi người hôn lên chóp mũi cô một cái, ngẩng lên, bên môi tràn ngập ý cười.
" Sao vậy? Mới xa một lúc đã nhớ anh rồi? "
" Nha... ai mà thèm... "
Lục Minh Minh liếc Đồng Tiểu Nghị, anh đội mũ, mặc quần áo kín mít, kính râm và khẩu trang đã sẵn sàng trên tay. Cô nghiễm nhiên biết điều này có nghĩa là anh cũng sắp rời đi.
" Đi thôi, anh đưa em về kí túc xá. "
Đồng Tiểu Nghị đeo kính râm và khẩu trang rồi kéo tay Lục Minh Minh đi, măc kệ cô đang há hốc miệng tự hỏi tại sao anh biết cô muốn trở lại thành phố S.
--------
Nắng chiều nhẹ nhàng rọi xuống tán cây, chiếu lên cửa sổ kính tầng 2 đại học T.
Lục Minh Minh đã yên vị trên ghế, yên lặng ngắm cảnh bên ngoài trong lúc chờ giám thị và một số sinh viên được chỉ định phát đề. Thỉnh thoảng cô lại quay xuống nhìn Ngải Nhu đang lo lắng đến toát mồ hôi, gật gật đầu trấn an cô nàng. Đây là buổi kiểm tr.a quan trọng của sinh viên ngành kinh tế đối ngoại đại học T, do công ty nước ngoài tổ chức. Vì vậy, bất cứ một lỗi nhỏ nào mắc phải cũng khiến bọn họ bị đình chỉ thi.
Lục Minh Minh ngồi thẳng lưng lại, sẵn sàng tinh thần chiến đấu. Đột nhiên, một bạn học đi phát đề tới chỗ Lục Minh Minh làm rơi một xấp đề, vội vàng cúi xuống nhặt. Cô cúi xuống nhặt giúp, khi nhận được đề đặt lên bàn chuẩn bị làm chỉ thấy bạn học kia đặt tập đề lên chỗ ghế cô ngồi chỉnh cho ngay ngắn lại, Lục Minh Minh cũng không quan tâm lắm.
Reng....
Tiếng chuông vang lên báo hiệu bắt đầu làm bài, các sinh viên đều tập trung hết sức, các giám thị cũng chia nhau đi quan sát. Vì hội trường đại học T được thiết kế theo kiểu xếp tầng, nên chỉ cần đi từ trên xuống dưới là có thể nhìn rõ mọi hành động của tất cả sinh viên.
Thời gian tích tắc qua đi, Lục Minh Minh vẫn chăm chú viết viết, đột nhiên thấy có ai đó lục túi áo mình, sau đó một tờ giấy đầy chữ được giám thị lôi ra từ túi cô, đặt lên trên bàn trước mặt Lục Minh Minh. Vị giám thị đẩy cao gọng kính, gõ gõ xuống mẩu giấy.
" Bạn học, em có thể giải thích về cái này không? "
Lục Minh Minh bị sốc!
Cô hoàn toàn không biết gì về sự xuất hiện của tài liệu trong túi áo. Rõ ràng cô không hề bỏ gì vào đó sau khi rời kí túc xá. Chuyện này là sao đây?
" Không phải! Em...."
Bởi vì quá bối rối nên giọng nói của Lục Minh Minh có chút run rẩy.
" Bạn học này mang theo tài liệu quay cóp, theo quy định sẽ bị đình chỉ thi. "
**** 12: 25 - 24/ /2018 ****