Quyển 2 - Chương 26: Tông chủ Kiếm Tông chết 4
"Khấu huynh cũng chớ chấp nhặt với hắn, tình nghĩa của Khấu huynh và Trọng Tông chủ thật sự bọn hắn rất khó lý giải, nếu Khấu huynh có lòng, Cung mỗ nói một số người có thể tạm thời rời khỏi, Khấu huynh cảm thấy không ổn thì có thể nói ra, dù sao tình nghĩa giữa huynh và Trọng Tông chủ cũng có thể cân nhắc một chút." Cung Tuyệt Thành cũng là người đồng lứa với bọn họ, có quan hệ với hai vị này cũng không tệ lắm, nếu không ở đại hội thần binh làm sao Tông chủ Kiếm Tông nể tình như vậy, từ trước đến giờ hắn không thích khen người.
Khấu Bán Hùng gật đầu, cau mày cẩn thận lắng nghe, không tới nửa canh giờ trên dưới một trăm người đã còn lại không tới 20 người.
Tự nhiên không tính đám người Đại Nhi, nhưng lại đang nằm ở trong đám người bị nghi ngờ. Lúc này Đại Nhi đang suy nghĩ không có gì khác hơn so với suy nghĩ trong lòng Bách Phi Thần.
Đây là muốn làm gì? Nếu muốn gây chuyện ở bên trong Thần Binh Thành tại sao lại chỉ còn lại mấy người này. Nàng cũng không nhận ra đối phương sẽ nghĩ không ra cách làm của Cung Tuyệt Thành. Chẳng lẽ là cố ý? Nhưng rốt cuộc mục đích là cái gì? Tông chủ Kiếm Tông ch.ết đi và cả sự kiện có liên quan gì? Lưu lại những người này tốt xấu lẫn lộn, nhưng người mới võ lâm đều có liên quan hệ đại môn phái, rốt cuộc hắn muốn làm gì?
"Có thể cho ta nhìn thi thể hay không." Đại Nhi ý thức được một âm mưu, có lẽ bây giờ nàng đang tính toán đã nằm trong dự liệu của người nọ, nhưng nàng lại không đi không được.
Cung Thành chủ cau mày, một tiểu cô nương như nàng biết cái gì.
"Phụ thân, tối hôm qua mấy người chúng ta đều không ở bữa tiệc, bị nghi ngờ cũng phải, nhưng dù sao chúng ta cũng nên có chút cơ hội giúp mình thoát khỏi hiềm nghi." Cung Bắc Thiếu nói lời này không tệ, bọn họ đều không có ở đây, thậm chí ngay cả Tông chủ Kiếm Tông là ai cũng không biết mà bị nghi ngờ thật sự tương đối biệt khuất. Trông thấy thi thể, nói không chừng Đại Nhi còn có thể nhìn ra cái gì đấy.
"Đã như vậy mọi người cùng đi xem một chút, hôm nay thời tiết tại Thần Binh Thành hơi ấm, vốn là phải đưa vào hầm băng, nhưng đi xem một chút nữa chuyển vào cũng không muộn." Cung Tuyệt Thành cũng kỳ quái, trên dưới quanh người đích xác không có phát hiện vết thương, nhưng tại sao người đang êm đẹp lại ch.ết.
Thi thể của Tông chủ Kiếm Tông đặt ở Thiên Điện, trên một cái bàn màu đen đang đắp vải trắng. Sau khi đi vào không biết tâm lý có ảnh hưởng gì, cảm giác có chút âm u.
Mở vải trắng ra, nhìn khuôn mặt của Tông chủ Kiếm Tông vẫn tao nhã lộ ra trong không khí. Đại Nhi nhận ra, hắn chính là người hùa theo Cung Tuyệt Thành ở thần binh đại hội. Vốn vẫn còn rất không thích hắn, bởi vì hắn hùa theo căn bản cũng không để ý, khiến cho Đại Nhi hết sức chán ghét, nhưng nghe lời nói của Khấu Bán Hùng, ngược lại nàng hơi thay đổi cách nhìn đối với hắn. Khấu Bán Hùng vừa nhìn chính là loại người rất dễ xung động, hai người có thể trở thành bạn tốt như vậy tất nhiên có một người cực kỳ chững chạc, sự nhẫn nại cực tốt. Giống như Cung Bắc Thiếu và Thảo Diệp, nhưng Cung Bắc Thiếu nhìn qua đáng tin hơn so với Khấu Bán Hùng một chút.
Mặc dù mùi rượu trên thân thể người này phát ra gần giống, nhưng từ bên trong Đại Nhi vẫn có thể ngửi được cái gì.
"Khấu Tông chủ, đêm qua trước khi Trọng Tông chủ đi khỏi có gì không đúng không?" Đại Nhi không quay đầu lại, vẫn nhìn chòng chọc vào khuôn mặt không có chút máu của Trọng Tông chủ nhưng có vẻ ôn hòa.
Khấu Bán Hùng cau mày, hiển nhiên đối với giọng điệu của Đại Nhi hết sức bất mãn, chỉ vì có thể tr.a ra nguyên nhân lão hữu ch.ết, hắn cũng không quá so đo: "Không có gì không đúng, chúng ta vẫn cười mắng mấy câu như thường ngày, hắn không thích uống rượu, là ta rót cho hắn cho nên hắn mới uống mấy chén, tửu lượng của hắn không tốt, bình thường không uống rượu. Sớm biết như vậy, lúc hắn đi khỏi ta nên đi cùng với hắn."
Lúc Khấu Bán Hùng nói lời này, trong mắt lơ đãng để lộ ra áy náy.
"Tại sao hắn muốn đi khỏi." Bách Phi Thần cau mày, hiển nhiên bất mãn đối với Khấu Bán Hùng không có nói đến điểm quan trọng.
"Hắn không nói tại sao muốn rời khỏi, lúc đó ta cho rằng hắn sợ ta rót rượu hắn mới đi khỏi. Chờ thật lâu không thấy trở lại, lại nghe người của Cung Thành chủ nói có địa phương xảy ra chuyện, sau đó mới biết hắn xảy ra chuyện gì. Hắn làm người hiền lành, không giống như ta luôn đắc tội với người, cho nên muốn tr.a cũng không tiện tra, trừ phi vì mục đích gì nếu không hắn không thể ch.ết." Trong mắt Khấu Bán Hùng lộ ra oán hận không giả dối, dường như người nào vừa nhắc tới Trọng Tông chủ bị giết sẽ mất khống chế.
"Cung Thành chủ, không biết rượu này. . . . . ." Đại Nhi còn chưa dứt lời, lại bị Cung Thành chủ cắt đứt.
"Không thể nào, mỗi một chai rượu đã dùng ngân châm thử độc, các biện pháp an toàn của Cung phủ ta không dám nói có thể so với Hoàng thất, nhưng cũng không kém đâu, tuyệt đối không phải là vấn đề này." Cung Tuyệt Thành nói thật, chính xác Cung phủ sẽ không xảy ra vấn đề.
"Tiểu sư muội, phụ thân nói rất đúng, khắp nơi trong Cung phủ đều là tai mắt không thể nào không có phát hiện người gian lận." Đối với chuyện này Cung Bắc Thiếu tương đối xác định. Bởi vì bằng vào thủ đoạn của hắn muốn động tay vào trong thức ăn cũng sẽ bị phát hiện, chớ nói chi là những người khác. Tay của hắn nhanh đến nổi ở cả tam quốc chưa chắc có thể tìm ra người thứ hai.
"Thế nhưng trong rượu có mùi vị khác." Đại Nhi nói xong, một tay giật vải trắng trên người Tông chủ Kiếm Tông bỏ xuống đất, nhìn lướt qua đôi mắt, cần cổ, cổ tay, cổ chân và phần da thịt lộ ra bên ngoài.
Cung Tuyệt Thành cau mày."Lâm cô nương nói trong rượu có độc. Sợ rằng nhìn lầm rồi, sắc mặt Trọng Tông chủ bình thường, sắc môi bình thường không có hiện tượng trúng độc chút nào, hơn nữa máu cũng màu đỏ, cho nên không phải trúng độc đưa đến tử vong."
"Các vị sai rồi." Bàn tay Đại Nhi dừng ở dạ dày Tông chủ Kiếm Tông. "Trên giang hồ có một loại độc trúng vào ch.ết ngay lập tức nhưng không khuếch tán, chỉ dừng lại ở một khu vực đó thật lâu không thay đổi, nếu như không tìm ra vị trí chính xác cho dù lấy máu trên người cũng không tr.a ra nguyên nhân cái ch.ết."
"Ngươi nói là mỹ nhân túc của Yêu Mỹ Nhân?" Đại đệ tử của phái Dụ Hoa bật thốt lên.
Một bên Cố Hinh Tuyết cũng chỉ xem kịch hay không nói lời nào, cười như không cười nhìn chằm chằm thi thể kia.
"Ở trong dạ dày sao?" Bách Phi Thần cũng nhíu mày. Đã bao lâu Yêu Mỹ Nhân không có đi ra ngoài gây sóng gió.
"Không có. Ta chỉ kỳ quái tại sao độ cồn trong rượu qua lớn. Theo như lời của Khấu Tông chủ, Tông chủ Kiếm Tông chỉ uống mấy chén mà thôi, Khấu Tông chủ cũng uống không ít, nhưng mùi rượu cồn lưu lại trên người của Tông chủ Kiếm Tông còn lớn hơn nhiều so với Khấu Tông chủ." Chẳng lẽ không phải một người làm? Nhưng đêm yến hội hẳn không có mời người tên Yêu Mỹ Nhân.
"Nói như vậy trí mạng vẫn là mỹ nhân túc?" cả người mặc hoa văn kỳ quái, Chưởng môn của Tung Lưu Môn đặt câu hỏi.
"Trước mắt mà nói, nếu không sai thì độc châm kia hẳn là ở phía sau xương sống cách gáy ba ngón tay."
Sau khi Khấu Bán Hùng nghe xong, tiến lên đở thi thể của Tông chủ Kiếm Tông dậy, ngón tay ở sau lưng sờ soạng một chút, sau đó một tay nắm lại, phát nội lực trực tiếp hút ra một cây ngân châm toàn thân màu đen.
"Quả nhiên là Toái hoa châm của Yêu Mỹ Nhân!" Toái hoa châm này khá thô, toàn thân màu đen nhìn thoáng qua không phát hiện cái gì. Nhìn kỹ, mặt ngoài có khắc hoa văn thật nhỏ không thường gặp, dính mỹ nhân túc biến thành màu đen đây là thủ pháp giết người của Yêu Mỹ Nhân thường dùng. Trước kia diệt sạch hơn mười mạng người của Mộc gia chính là dùng loại độc chất này. Bất quá về sau liền mai danh ẩn tích rồi. Vì sao lại tái xuất giết Trọng Tông chủ? Dường như bọn họ không có thù oán.
"Súc sinh này lấy oán trả ân!" Trong đôi mắt Khấu Bán Hùng đầy lửa giận."Ban đầu nàng bị người Mộc gia đuổi giết là Trọng lão nhi cứu nàng, nữ nhân này!" Nói xong muốn rời khỏi đi tìm Yêu Mỹ Nhân báo thù.
"Trên đường tới quả thật có nghe nói Yêu Mỹ Nhân cũng tới Thần Binh Thành." Đệ tử Phái Thành Sơn chen vào một câu. Dù sao chuyện này kết thúc sớm càng tốt, bọn họ cũng nhanh chóng đi khỏi. Chỉ cần xác định hung thủ dĩ nhiên không cần đến bọn họ.
"Không thể nào là nàng." Bách Phi Thần nói rất khẳng định, ngay cả Đại Nhi cũng hơi giật mình. Nàng cũng không nghĩ ra, một người muốn giết hắn, vì sao vẻ mặt Tông chủ Kiếm Tông an tường như vậy.
"Không phải là nàng thì là ai? ! Hiện tại chứng cớ đều đã có, vì sao ngươi phải nói hộ cho nàng! Chẳng lẽ các ngươi có quan hệ gì sao? !" Vẫn là đệ tử mặc áo xanh lúc nảy chỉ trích Khấu Bán Hùng, giọng nói rất cao giống như sợ người khác không nghe được.
"Bây giờ Yêu Nhiễm là môn hạ của Tử Tà Môn ta, bổn tọa không ra lệnh, nàng sẽ không làm việc, chẳng lẽ các ngươi nghi ngờ bổn tọa giết Tông chủ Kiếm Tông sao!" Giọng nói của Bách Phi Thần không lớn nhưng vô cùng uy nghiêm vừa đủ xuyên thấu trong tai mỗi người đang ngồi, áp lực vô hình để cho bọn họ như bị núi đè.
"Hừ! Bản Tông chủ mặc kệ ngươi là ai, hiện tại chứng cớ ở chỗ này, ngươi phải giao Yêu Mỹ Nhân ra hoặc là cùng ch.ết." Khấu Bán Hùng đã hoàn toàn bị thù hận làm hồ đồ, bộ dáng kia nếu Bách Phi Thần nói một chữ "Không" liền lập tức muốn ra tay.
"Bổn tọa muốn làm như thế nào không nhọc Khấu Tông chủ quan tâm, nếu nàng làm, bổn tọa sẽ tự xử trí, nếu không có làm, ai vu oan cũng không được!"