Chương 13: Kết cục
Tôn Kê tỉnh, là phòng ngủ quen thuộc của mình không phải là cái tầng hầm ngầm như địa ngục kia, nhớ được bản thân ngất đi là Bách tới cứu anh trước, thế nhưng anh Bách ở đâu? Anh ấy sống, anh ấy một mực theo mình, mặt anh mệt mỏi ngủ muốn giãy dụa đứng dậy, thức tỉnh ghé vào bên giường Tôn Bách. d d l q d Tương tự tình cảnh kinh người, chỉ bất quá chăm sóc và được chăm sóc thay đổi vị trí.
"Kê, cuối cùng em tỉnh, anh vội ch.ết ba ngày em đều hôn mê sốt cao không lùi. Bây giờ em có đói bụng không? Anh đi bưng cháo cho em uống, hay là muốn uống nước trước?" Tôn Bách nói vui vẻ.
Đây là anh Bách? Mấy ngày hôm trước còn đang đặc biệt hận em trai của mình? Tôn Kê có chút không thể tiếp nhận loại chuyển biến này rồi.
Nhìn anh không có phản ứng, lập tức Tôn Bách rót chén nước chăm sóc anh uống xong. Cảm thấy anh trai dịu dàng, trong mắt Tôn Kê mơ hồ có nước mắt.
"Anh làm em đau sao?" Lập tức Tôn Bách sợ để em trai nằm lại trên giường.
"Không có việc gì, Bách em đói rồi lấy cho em chút đồ ăn đến đây đi?" Chờ Tôn Bách ra khỏi phòng, anh chậm rãi lau đi nước mắt muốn chảy ra.
Tôn Kê uống cháo xong, một ngày hưởng thụ anh trai chăm sóc dịu dàng, anh đều hưng phấn cả đêm đều không ngủ.
Ngày thứ hai, Hàn Hiểu cứ tới đây giúp Tôn Kê thay thuốc, cũng cần lấy yên tĩnh thay thuốc làm lý do đuổi Tôn Bách ra khỏi căn phòng.
"Hàn Hiểu, làm sao Bách dịu dàng với tôi như thế? Tôi cũng không tin đây là dịu dàng chân thực, tôi tưởng nằm mơ đi."
"Dịu dàng với anh không tốt sao? Tôi nhìn anh cả đêm qua không ngủ đi?" Hàn Hiểu nhìn chỉa vào mắt gấu mèo siêu cấp lớn, vẻ mặt Tôn Kê hạnh phúc hết sức khó chịu, trên tay gia tăng lực tay giúp anh bôi thuốc, Tôn Kê đau đến mắng nhiếc.
"Hàn Hiểu, giúp tôi một ít chuyện."
"Chuyện gì? Nói mau, chuyện hại người tôi không giúp."
"Tôi đây có thể kéo dài tổn thương lâu một chút được không? Nửa ch.ết nửa sống là được."
"Nếu như anh nghĩ nửa người dưới "Tính" Phúc bị hủy như vậy, tôi là không có ý kiến gì." Hàn Hiểu đề nghị rất có ý xây dựng.
"Không được không được, tôi nghĩ tôi hãy nhanh lên một chút được rồi." Tôn Kê không muốn tiếp nhận kiến nghị của Hàn Hiểu.
"Nói cho anh biết một tin tức tốt."
"Hử?"
"Anh trai thích anh ah, thời gian anh ấy vứt bỏ chồng chấm dứt." Hàn Hiểu nói lời Tôn Bách nói trước cho Tôn Kê biết.
"Thực sự? Hàn Hiểu cậu chẳng những là một bác sĩ tốt, còn là chuyên gia tình yêu, tôi yêu cậu ch.ết mất." Tôn Kê hưng phấn nhớ tới ôm Hàn Hiểu tiện thể tặng anh ta vài cái KISS thật to.
"Đi đi đi, tôi không muốn làm GAY, nụ hôn của anh giữ cho anh trai anh hưởng thụ! Khuôn mặt mình là em gái chuyên dụng." Hàn Hiểu một bộ dánh vẻ xin miễn thứ cho kẻ bất tài, kỳ thực anh biết tìm được người yêu thuộc về mình, tâm lý yên lặng chúc phúc bọn họ. d d l q d Thay thuốc xong, Hàn Hiểu thức thời chạy, lưu lại chỗ cho vợ chồng trẻ dỗ ngon dỗ ngọt, anh biết bọn họ có rất nhiều lời muốn nói.
..............................
"Bách." Tôn Kê phá tan trầm mặc.
"Hử? Chuyện gì? Vết thương đau sao?" Tôn Bách phản ứng đầu tiên.
"Không phải, Bách em yêu anh, không phải với em trai yêu anh trai, là yêu giữa tình nhân. Bách anh có thể tiếp nhận em sao?" Tuy là nghe xong lời nói Hàn Hiểu Tôn Kê vẫn là muốn chính tai mình nghe được.
"Từ ngày em đem anh trói trở đi, thì chúng ta quấn quýt lấy nhau rồi. Anh muốn nói cho em, anh muốn quấn em cả đời. Em hối hận anh cũng sẽ quấn em cả đời, mặc kệ đều là chân trời góc biển." Nói hôn lên môi của anh.
"Đừng, tôi côn trùng nho nhỏ này đã bị con nhện tinh cậu ăn như thế này, tôi muốn ăn lại." Tôn Kê tích cực hưởng ứng nụ hôn của anh, hôn qua môi của anh, đầu lưỡi cạy hàm răng của anh ra, khiêu khích lưỡi dây dưa với anh.
"Kê, về sau gặp nguy hiểm không được một người chống chọi, anh cũng là đàn ông anh sẽ bảo vệ em." d d l q d Tôn Kê cảm thấy anh trai càng ngày càng dài dòng, không giống hắc bang lão đại khá giống hắc bang lão bà, tiếp tục đi hôn thế giới yên tĩnh.
Trong phòng chỉ để lại tiếng thở dốc. Thỉnh thoảng còn có...
"Kê, không được, thương thế của em còn chưa khỏe."
"Vậy anh ở mặt trên được rồi."
"Đừng, thật thoải mái, Bách anh di chuyển nhanh đi."
"Kê, cảm giác thật kỳ quái a, anh không được. Vậy thì em động đi, a, a... Kê thật thoải mái, chính là chỗ kia, a..."
Tôn Kê tổn thương còn có bảo dưỡng tốt, không phải sao?
< Toàn văn Hoàn >