Chương 53: Mỳ Thịt Bò cầu sống nơi cực kỳ nguy hiểm
"Để cho tất cả đệ tử tiến lên tốt hơn! Ta sẽ tiến lên trước một bước, thăm dò địa hình, điều tr.a tình báo đồng thời vẽ bản đồ cho các ngươi!"
"Các đệ tử có thể dựa vào thực lực của bản thân mình, lượng sức mà đi!"
"Mặt khác, bản tông chủ đề nghị đặc biệt, các đệ tử phát hiện và lĩnh ngộ trong chiến đấu có thể chia sẻ cùng với những người khác! Chỉ có cùng nhau tiến bộ, các ngươi mới có thể trở nên càng mạnh mẽ hơn!" Hạ Nhất Minh chậm rãi mở miệng, dạy bảo dần dần.
"Đậu xanh rau muống, Minh ca đây là muốn dò đường cho chúng ta?"
"Có bản đồ không? Rốt cuộc có chức năng bản đồ rồi sao? Đậu xanh rau muống, quá khó khăn!"
"Nếu như có bản đồ, biết được sự phân bố của yêu thú là có thể tránh được yêu thú cường đại và bầy đàn yêu thú!"
"Cảm giác sau khi có bản đồ, chỉ cần từng điểm từng điểm được thể hiện rõ ràng đi qua là được rồi!"
"Cảm giác như thế, lá gan sẽ càng lớn hơn a!"
"Ta quyết định, ta phải đi theo đằng sau đại lão, đại lão giết quái còn ta nhặt những thứ có thể nhặt!"
...
Các người chơi lập tức lại bắt đầu kích động, sau khi ăn no uống đủ thì thi nhau bắt đầu tiếp tục hành động.
Người chơi có ID là Tiến Hoá Luận, còn có bảy tám người chơi không am hiểu chiến đấu, chẳng mấy chốc đã tới chỗ mỏ linh thạch.
"Đây chính là mỏ linh thạch sao? Không biết mạch khoáng này đến cùng là hình thành như thế nào ... ai, nếu như mấy người bằng hữu kia cũng ở đây thì tốt, bọn họ nghiên cứu địa lý, chắc chắn sẽ cảm thấy rất hứng thú!" Tiến Hoá Luận tò mò nhìn vào linh thạch trong tay.
"Moá, trò chơi này thật là phê, có thể ăn lẩu, có thể làm ruộng, bây giờ còn có thể đào mỏ?"
"Ít nói lời nhảm nhí đi, đào được một viên linh thạch này chính là 20 điểm cống hiến a, tranh thủ thời gian mà đào đi, hôm nay lão tử không ngủ!"
"Nói rất đúng, bán gan cả đêm!"
...
Các người chơi thi nhau chuyển chức thành thợ mỏ, đào quáng điên cuồng căn bản không có ý định ngừng.
Tinh Thần đoàn lúc này cũng lại xuất kích lần nữa.
Trước kia chỉ có hai mươi người, lần xuất kích này, nhân số đã đạt tới bốn mươi người, trọn vẹn một cái Đoàn đội đầy đủ biên chế.
Bao gồm cả Tinh Thần ở bên trong hai mươi một người chủ yếu phụ trách chiến đấu.
Mười chín người còn lại, mỗi một người đều mang theo ba lô lớn, dọc đường đi qua, nhận dạng không ngừng, thu thập tất cả những linh thảo linh quả hoặc là những thứ không nhận dạng được đều thu hết vào trong bao.
Không cần hỏi, mười chín người chơi này chính là đi theo Tinh Thần đoàn với mục đích thuần tuý là nhặt đồ.
Vương Luffy và Hùng Bất Khuất Kiên Cường vẫn hành động một mình, tuy nhiên đằng sau hai người đều có mấy người chơi đi theo.
Nhiệm vụ của những người chơi này rất đơn giản, chính là đi theo sau phụ trách nhặt, còn có vận chuyển yêu thú mà Vương Luffy và Hùng Bất Khuất Kiên Cường giết ch.ết.
Còn có hơn mười người chơi thì căn bản không rời khỏi nơi Linh Vũ Chiến xa.
Mấy người chơi am hiểu nấu nướng từ bỏ việc ra ngoài đánh quái, dù sao cũng chỉ là đi tìm tai vạ.
Không bằng chuyên tâm làm trợ thủ cho Thiệt Tiêm Tiểu Đương Gia, xử lý từng con yêu thú thành nguyên liệu nấu ăn.
Ngoài ra còn có một số người chơi đều là những tay thiện nghệ tốt nghiệp khóa lao động thủ công, khéo léo cắt da của từng con yêu thú, sau khi xương được làm sạch, họ bắt đầu mài, chế tạo thành từng cái vũ khí bằng xương.
Những người chơi này đã quyết định, sẽ phụ trách việc hậu cần trong lần Bắc phạt này.
Những người chơi mạnh mẽ còn lại đã thành lập thêm đội ngũ mới.
Những người chơi không am hiểu chiến đấu kia toàn bộ đều lui về tổ hậu cần, tất cả còn lại đều là người chơi thích chiến đấu, trải qua chiến đấu kịch liệt vào buổi sáng đều đã có kinh nghiệm, lúc này đội ngũ mạnh liên thủ, đội ngũ xây dựng tự nhiên mạnh hơn trước đó!
Chỉ có điều rất nhiều người chơi đều đã quên đi một người.
"Moá nhà nó, tại sao lão tử lại bị lạc đường!" Mì Thịt Bò chật vật chống gậy mà đi, trên nước mắt dưới nước mũi.
Ngay sau khi tiến vào khu vực rừng rậm này, tiểu đội của Mì Thịt Bò đã gặp phải một đàn yêu thú đông đảo, tất cả mọi người đều bị đuổi theo chạy tán loạn phân tán.
Mì Thịt Bò không biết những người khác thì như thế nào, chính mình thì không cẩn thận rơi vào bên trong một con sông lớn, lập tức bị cuốn ra hơn mười mấy dặm.
Thật vất vả mới lên được bờ thì lại bị một con yêu thú đuổi theo, thiếu chút nữa thì cái mông bị cắn.
Chạy trốn từ đông sang tây, mặc dù cho tới bây giờ tạm thời vẫn an toàn.
Thế nhưng là Mì Thịt Bò căn bản không biết mình đã chạy tới nơi nào.
"Chẳng lẽ, phải tự sát trở về sao? Moá, ta mới bỏ ra hơn một ngàn điểm cống hiến lên tới Đoán Thể cảnh tầng sáu a!" Mì Thịt Bò thật sự là không nỡ, hơn nữa rất không cam tâm a.
"Ừm, một đống màu vàng kim kia là thứ gì vậy?" Đột nhiên, Mì Thịt Bò thấy được một đống vật màu vàng kim không rõ nguồn gốc.
Đống vật chất này rất rất lớn, không sai biệt lắm cao khoảng ba bốn mét.
Nhìn vào bề ngoài có hơi giống với phân của động vật.
Thế nhưng là ngửi không thối, hơn nữa còn tảo ra ánh sáng long lanh, có chút giống với một viên thạch quá khổ.
"Cái thứ này là cái thứ gì?" Mì Thịt Bò mở ra chức năng nhận dạng xem một chút.
"? ? ?"
Tất cả biểu hiện đều chỉ là dấu chấm hỏi.
"Ngao ngao ngao!" Đột nhiên cách đó không xa truyền tới một tiếng gào thét đáng sợ, Mì Thịt Bò bị doạ tới run lên bần bật, theo bản năng nhảy vào bên trong thạch để ẩn nấp.
"A Phốc!" Lúc nhảy vào bên trong thạch (kiểu thạch rau câu), Mì Thịt Bò không cẩn thận, ăn vào mấy ngụm vật chất không rõ nguồn gốc này.
Lập tức, một cỗ cảm giác nóng bỏng lập tức truyền khắp toàn thân.
Có phần giống với mở Bát Môn Độn giáp.
"Đậu xanh rau muống, không phải là độc đó chứ?"
Mì Thịt Bò có phần hoảng, vội vàng vận chuyển công pháp Thanh Đế Trường Sinh thể.
Nói tới kỳ quái, sau khi vận chuyển được một nén nhang, loại cảm giác nóng bỏng kia thế mà dần dần biến mất.
Có điều, ngay cả Mì Thịt Bò cũng không phát hiện, sau lưng của hắn, chậm rãi hiện lên một cái bóng mờ hình Long (rồng), tuy nhiên chỉ tồn tại trong khoảng thời gian rất ngắn là dần dần biến mất.
"Mặc kệ, trước tiên nhặt một chút lại nói!" Dựa vào nguyên tắc không lãng phí, Mì Thịt Bò thế là mở ba lô ra, cho đầy một ba lô vật chất không rõ nguồn gốc này.
"Thử cầu cứu một chút xem!" Mì Thịt Bò suy nghĩ một lát, lấy tín hiệu cầu cứu của Hạ Nhất Minh ra, hơi phát lực một chút lập tức bóp nát.
Tuy nhiên...
"Phốc thử!" Lôi đình bên trong tín hiệu cầu cứu vừa mới hiển hiện, vẫn còn chưa bay lên đã lập tức vỡ vụn tiêu tán.
"Cái quỷ gì vậy? Moá nó, Minh ca cho ta một cái tín hiệu cầu cứu đểu sao?" Mì Thịt Bò nhổ, thật nhổ rồi.
Tín hiệu cầu cứu bị hỏng, vậy chỉ có thể tự nghĩ biện pháp mà trở về.
Còn may, bản thân Mì Thịt Bò vốn là trạch nam, cũng biết phân rõ phương hướng, ở trước khi lên đường cũng biết vị trí của Linh Vũ Chiến xa.
Chỉ có điều ...
"Moá, khoảng cách mười mấy dặm, ta có thể còn sống để mà về không?" Mì Thịt Bò nghĩ thôi mà nước mắt đã chạy vội rồi.
Mẹ nó!
Những người khác vào lúc này đoán chừng đều đang vây quanh đống lửa ăn uống thả cửa, chia sẻ thành quả chiến đấu.
Vì sao chính mình lại thê thảm tới như vậy!
Ăn một xiên nướng Thâm Hải Vương cuối cùng trên tay, uống vào nước sông lạnh buốt.
Gió lạnh thổi tới, run lẩy bẩy không kiềm chế nổi.
"Con mế nó a!" Mì Thịt Bò khóc, thật khóc.
P/S: Ta thích nào ... chương 9 ... nay bạo chương ... đẩy KP tiếp tục bạo chương nha :D