Chương 58: Một đợt Kế hoạch A
"Mọi người, ba nhiệm vụ này có độ khó rất lớn! Hai nhiệm vụ đầu tiên tạm không nhắc tới, mà cái nhiệm vụ sử thi cuối cùng kia, chắc hẳn tất cả mọi người đều hiểu rõ! Dù sao Thâm Hải Vương trước đó cường đại cỡ nào thì các ngươi cũng đều hiểu cả rồi!" Tinh Thần chậm rãi mở miệng nói.
"Tinh Thần ca, ngươi nói thẳng kế hoạch ra đi, tất cả chúng ta đều sẽ nghe theo ngươi!"
"Đúng vậy, Tinh Thần ca, ngươi cứ sắp xếp là được!"
"Cần chúng ta xuất lực như thế nào cứ nói thẳng!"
...
Các người chơi thi nhau mở miệng.
Dù sao phần lớn người chơi đều có suy nghĩ của chính mình, ba cái nhiệm vụ này, một thân một mình là tuyệt đối không làm được.
Không bằng giao cho đại lão suy nghĩ biện pháp, chính mình chỉ cần làm theo là được rồi, như vậy chẳng phải vui thích hơn sao?
"Mọi người đã tin tưởng Tinh Thần ta như vậy, vậy ta sẽ ở trong vòng một canh giờ lập ra một cái kế hoạch!" Tinh Thần gật gật đầu, thế là bắt đầu hội nghị tác chiến.
"Ở khoảng cách hơn trăm dặm, nếu như tiến lên từng bước từng bước một, ba ngày tuyệt đối là không làm được! Yêu thú ở trên đường đi cũng quá nhiều! Cho nên kế hoạch của ta là ..."
"Một vài người chơi mặc trang phục nhẹ dẫn đầu, thu hút phần lớn quái vật trên đường đi, sau đó kéo theo chúng trở về, và sau đó giết tất cả chúng trong một hơi thở!"
"Nói đơn giản chính là dụ quái, tập trung quái rồi làm thịt cả đám trong một hơi!"
Tinh Thần đầu tiên đưa ra kế hoạch của mình.
"Kế hoạch này hay!"
"Chúng ta có thể tổ chức đội cung tiễn, lập tức làm một cơn mưa tên bao trùm!"
"Không sai, đội đại kiếm chúng ta có thể xếp thành một hàng, tổ kiến tường kiếm, một kiếm một con yêu thú người bạn nhỏ!"
"Tuy nhiên nhiêu yêu thú như vậy cùng một chỗ xông tới, nếu không ngăn được tác động của chúng vậy thì sẽ có rắc rối rất lớn a!"
"Còn có một vấn đề, sao có thể dụ được nhiều yêu thú cùng đi tới như vậy? Dù sao những yêu thú này đều rất thông minh!"
"Đúng vậy a, cũng không phải ngu ngốc như đà đà (Chiến Đà thú) a!"
...
Các người chơi mồm năm miệng mười đưa ra ý kiến, đồng tình có, phản biện có.
"Ừm, nói đơn giản chính là có hai chỗ khó ... đầu tiên là nên như thế nào mới có thể dụ được nhiều yêu thú tới!"
"Sau đó chính là lúc đàn yêu thú xông tới, cần phải có lực lượng cường đại khống chế cục diện, khiến cho những yêu thú này có thể tập trung lại một chỗ thuận tiện cho việc chúng ta tiêu diệt trong một đợt!"
Tinh Thần tổng kết một chút.
Không giải quyết được hai vấn đề này, kế hoạch của Tinh Thần tuyệt đối không sử dụng được.
"Khống chế cục diện giao cho ta!" Lúc này, Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp đứng dậy.
Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp quả thực nghiên cứu ra một lực lượng hoàn toàn mới có thể khống chế cục diện trong phạm vi lớn!
Nhược điểm duy nhất chính là thiếu năng lượng nghiêm trọng!
Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp biết mình không giải quyết được thế là nghĩ tới Hạ Nhất Minh, tính toán đợi sau khi Hạ Nhất Minh hiện thân thì tìm Hạ Nhất Minh tới giải quyết cái vấn đề thiếu năng lượng này.
"Vậy dụ yêu thú thì sao?" Tinh Thần hỏi.
"..." Các người chơi trầm mặc một lúc.
Loại yêu thú giống như Liệt Hoả Cuồng Ngưu này, chọc giận một cái là rất dễ dàng liều ch.ết đuổi theo người chơi.
Thế nhưng là giống như loại Hắc Báo này thì căn bản không lộ mặt chỉ thích đánh lén, loại yêu thú này căn bản không cách nào dụ tới được a?
Nhất alf phải tập trung rất nhiều yêu thú vào cùng một chỗ, độ khó này càng lớn hơn!
Dù sao yêu thú ở đây đều không phải những yêu thú ngu ngốc, phải làm như thế nào mới có thể để cho yêu thú như bị điên liều ch.ết đuổi theo đây?
Ngay vào lúc các người chơi không có một cái kế sách nào.
"Moá, ta ... ta cuối cùng cũng tìm được các ngươi!" Một giọng nói khàn khàn đột nhiên vang lên.
Rất nhiều người chơi quay đầu nhìn lại, tất cả đều mộng bức.
Trước mắt rõ ràng là một tên ăn mày.
Phi, là một người chơi.
Chính là Mì Thịt Bò!
Một đầu tóc rối tung, quả thực giống như bị gà bới vậy.
Mặt mũi toàn thân thì bầm dập, khắp nơi đều là vết thương và bùn đất.
Quần áo thì rách tung toé tới nỗi có thể dùng hai từ tả tơi để hình dung.
Ngay cả giày cũng xuất hiện mười cái lỗ thủng bởi mười cái ngón chân lộ ra.
Mì Thịt Bò còn hai tay chống lấy một cái gậy, thân thể run rẩy dường như chỉ cần một cơn gió mát thổi qua là có thể thổi ngã.
"Đậu xanh rau muống, Bò ca làm sao lại thành ra như thế này rồi?"
"Bò ca ... Bò ca hình như mất tích thật lâu rồi a?"
"Tình huống này là như thế nào? Bò ca làm sao lại trở thành một tên ăn mày rồi?"
...
Rất nhiều người chơi đều là một mặt không hiểu.
"Ô ô ô ..." Mì Thịt Bò khóc, khóc thật.
20 giờ a, cuối cùng thì cũng trở về!
"Bò ca, nhanh đi tắm rửa một chút để trở về hình người trước đi, ta giúp ngươi tắm!"
"Bò ca, thật khổ cho ngươi, nhanh lên, tắm xong thì tới đây ăn trước một xiên nướng thịt Thâm Hải Vương!"
"Bò ca, ăn xiên xong thì uống canh, đây chính là canh sường Liệt Hoả Cuồng Ngưu tươi mới!"
"Bò ca, uống canh xong có ăn bánh bao không?"
"Bò ca, tắm xong mặc cái áo khoác da được làm từ da của Hắc Báo này vào đi nha!"
"Bò ca, lát ta xoa bóp cho ngươi một lúc!"
"Bò ca trước tiên để ta lấy ba lô xuống giúp ngươi!"
...
Các người chơi thi nhau vây quanh, các loại chiếu cố như chiếu cố tri kỷ của mình.
Sau khi tắm xong ăn vào vài cây xiên nướng vừa mới ra lò, sau đó thì uống vào vài bát canh bổ dưỡng nóng hôi hổi, rồi lại khoác lên một lớp áo dày, Mì Thịt Bò cuối cùng cũng cảm nhận được sau cái khổ là sự ngọt ngào!
"Bò ca, tình huống như thế nào? Làm sao mà ngươi lại trở thành như vậy?" Tinh Thần là thật không tưởng tượng nổi, Mì Thịt Bò làm sao lại biến trở thành cái dáng vẻ như trước đó?
Quá thảm rồi a!
Mì Thịt Bò khôi phục được một chút mới nhẹ nhàng nói ra.
Hoá ra, hôm qua Mì Thịt Bò bị cả đàn yêu thú truy sát, trong lúc vô ý ngã vào trong một dòng sông rồi trôi theo dòng sông đi xa mười mấy dặm, không đành lòng tự sát bởi như vậy đẳng cấp sẽ về mo, thế bắt đầu bước vào một cuộc hành trình trải qua trăm cay nghìn đắng mới có thể trở về nhà.
Trên đường đi, Mì Thịt Bò bị đám ong mật truy sát!
Bị Dã Khuyển vây công, thiếu chút nữa thì bị chúng gặm được.
Còn bị hoa ăn thịt người ăn, thiếu chút nữa thì bị tiêu hoá hết.
Lúc đói bụng thì chỉ có thể ăn quả dại.
Khát nước chỉ có thể tìm nước sông để uống.
Trọn vẹn cầu sống trong nơi nguy hiểm suốt 20 giờ, cuối cùng mới trở về được.
Quá khó khăn!
Chặng đường này thực sự là quá con mẹ nó khó khăn!
"Bò ca rất lợi hại a!"
"Đâu xanh rau muống, 20 giờ đều không offline ... thật đáng nể!"
"Không hổ là Bò ca của ta, trò chơi tu tiên này thật hay, vậy mà cũng có thể chơi thành cầu sống trong nơi nguy hiểm! Quá hay a!"
...
Các người chơi lại một đợt thổi một đợt đánh rắm bắt đầu!
"Đúng rồi, Bò ca, trong ba lô này của ngươi đựng cái gì vậy? Cũng nặng lắm!" Lúc này, một người chơi cầm lấy ba lô của Mì Thịt Bò, ước lượng cái thì phát hiện rất nặng.
"Ngao, đây là một đống vật chất không rõ nguồn gốc mà ta phát hiện được! Nhận dạng không ra, cho nên để vào trong ba lô!" Mì Thịt Bò thuận miệng trả lời, sau đó rất tự nhiên mở ba lô một mực bít kín.
"Rầm rầm!" Ba lô bịt kín vừa được mở ra.
Một cỗ mùi thơm khó nói thành lời tràn ngập ra ngoài.
Miêu tả như thế nào đây.
Không phải thối.
Cũng không phải thơm.
Chính là rất khó để mà miêu tả thành lời.
"Ừm? Đống vật chất này làm sao lại đổi màu rồi?" Mì Thịt Bò cúi đầu kiểm tra, có phần không hiểu.
"Hống hống hống!" Ngay vào lúc Mì Thịt Bò còn đang hoài nghi, tiếng gào thét đáng sợ đột nhiên vang lên.
Bất ngờ có chuyện xảy ra!
P/S: Ta thích nào ... chương 4.