Chương 65: Chuyển vùng liên tục, khiêu chiến không ngừng
"A a a, mạnh quá!"
"Nhanh trốn a! A, trốn không thoát!"
"Cứu mạng a, không được ăn thịt ta a! Ô oa!"
...
Mười lăm người chơi Đoán Thể cảnh tầng một tạo thành nhánh quân tiên phong, không hồi hộp chút nào đã bị Song Đầu Cự xà đánh cho hoa rơi nước chảy.
Những người chơi này có chống cự, có giãy dụa, có chạy trốn.
Đáng tiếc tới cuối cùng, toàn bộ bị Song Đầu Cự xà nuốt vào trong bụng từng người từng người một, trở thành món điểm tâm ngọt của Song Đầu Cự xà.
"Đây không phải là đi chịu ch.ết sao ..." Hạ Nhất Minh nhìn vào cảnh tượng này, có hơi nghi hoặc.
Nhưng chẳng mấy chốc, một thân ảnh chậm rãi đi ra, đứng ở trước mặt Song Đầu Cự xà.
ID: Hùng Bất Khuất Kiên Cường!
Lúc này Hùng Bất Khuất Kiên Cường bởi vì số lần tử vong ít nhất, tu vi gần như không rơi mấy lần, cho nên tu vi mới có thể cao nhất ở bên trong tất cả các người chơi!
Đạt tới Đoán Thể cảnh tầng mười đỉnh phong!
Giống với Hạ Nhất Minh lúc đầu thành lập tông môn!
"ch.ết một lần sẽ ngã về Đoán Thể tầng một? Như vậy mới kích động a!" Hùng Bất Khuất Kiên Cường ngẩng đầu lên, nhìn vào Song Đầu Cự xà Trúc Cơ cảnh ở trước mặt.
Đoán Thể tầng mười giao đấu với yêu thú Trúc Cơ!
Thực lực giữa hai bên chênh lệch đạt tới gấp trăm lần!
Ngay cả Hùng Bất Khuất Kiên Cường cũng có thể cảm nhận được, uy áp kinh khủng của Song Đầu Cự xà trước mặt này!
Kinh khủng đó khiến cho thân thể của mình cũng phải run rẩy!
Thế nhưng càng như thế!
Hùng Bất Khuất Kiên Cường ngược lại càng phát ra ý chí chiến đấu hừng hực!
Chuyển vùng liên tục, khiêu chiến không ngừng!
Một chữ, chiến!
"Tê tê tê!" Song Đầu Cự xà nhìn thấy Hùng Bất Khuất Kiên Cường, lập tức phun ra mảng lớn hàn khí!
Hàn khí hò hét mà tới, ngập tràn trong phạm vi mấy trăm mét vuông, căn bản không còn chỗ nào có thể trốn!
Tuy nhiên ...
"Phi trảo!!!" Hùng Bất Khuất Kiên Cường khoát tay, cơ quan trên tay phải phát động, một cái cốt trảo được bắn ra, lập tức móc vào một cành cây ở nơi cao.
Lập tức Hùng Bất Khuất Kiên Cường tung người nhảy lên, vậy mà mượn nhờ lực lượng đây thừng rõ ràng tránh đi hơi thở sương hàn của Song Đậu Cự xà!
"Đậu xanh rau muống, là phi trảo! Mẹ nó, Hùng ca ngay cả phi trảo cũng đã làm ra rồi!"
"Moá, đây không phải chức năng tay giả của Chích Lang sao? Hùng ca đây là thật muốn chơi tu tiên thành Chích Lang sao?"
"Không hổ là Hùng ca của ta, tuyệt a!"
...
Các người chơi núp ở đằng xa, đều xem tới kinh ngạc.
Vừa rơi xuống đất, hai mắt Hùng Bất Khuất Kiên Cường đã loé sáng lên!
Ngửa ra sau một cái, trong nháy mắt thân thể uốn cong như cây cầu!
Gần như cùng lúc đó, đuôi rắn của Song Đầu Cự xà như một lưỡi đao chợt loé lên, lập tức chặt đứt ngang mười cây đại thụ có đường kính khoảng bốn năm mét!
Chỉ thiếu một chút xíu, một khi bị đuôi rắt quất trúng, Hùng Bất Khuất Kiên Cường chắc chắn sẽ rơi vào cảnh thịt nát xương tan!
Tốc độ một kích này của Song Đầu Cự xà nhanh tới đáng sợ, nếu như thấy được mới nghĩ tới tránh né thì căn bản là không kịp!
Hùng Bất Khuất Kiên Cường hoàn toàn là dựa vào kinh nghiệm chiến đấu vô cùng đáng sợ của mình mà đã có phán đoán trước, như vậy mới có thể né tránh được!
"Phi trảo!!!" Nhưng vào lúc này, như thể là tay của Hùng Bất Khuất Kiên Cường vậy, cốt trảo phi xà mà ra, lập tức trảo vào trên thân thể Song Đầu Cự xà!
Hùng Bất Khuất Kiên Cường đẩy nhanh tốc độ, chạy vòng quanh con rắn khổng lồ hai đầu, rồi lập tức tranh thủ dựa thế nhảy lên!
Ngay sau đó, Hùng Bất Khuất Kiên Cường lấy Song Đầu Cự xà làm trung tâm, mượn nhờ lực lượng dây thừng tiếp tục xoay tròn.
Song Đầu Cự Xà ngây ra một lúc, lập tức mới phẫn nộ há cái miệng lớn ra, muốn nuốt chửng Hùng Bất Khuất Kiên Cường.
Thế nhưng là Hùng Bất Khuất Kiên Cường xoay vòng thêm mấy cái, dây thừng quấn quanh trên thân thể Song Đầu Cự xà đồng thời cũng thuận lợi nhảy tới phần lưng của Song Đầu Cự xà.
Sau đó, Hùng Bất Khuất Kiên Cường xoát xoát mấy cái đã bó tới trên đầu của Song Đầu Cự xà.
Lúc này, Song Đầu Cự xà còn chưa phản ứng kịp, hai cái đầu to lớn của nó còn đang tìm kiếm thân hình của Hùng Bất Khuất Kiên Cường ở xung quanh.
Nhưng vào lúc này!
"Busoshoku!"
"Bát Môn Độn giáp!"
Hùng Bất Khuất Kiên Cường đứng ở trên cái đầu Băng xà phun ra hàn khí, lập tức mở ra đột phá! Sau đó vung đao trong tay lên, hung hăng đâm xuyên vào một mắt rắn!
"Tê tê tê!!!" Một kích của Hùng Bất Khuất Kiên Cường khiến con Song Đầu Cự xà này phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương!
Đồ rắn to lớn lắc lắc điên cuồng, muốn hất văng Hùng Bất Khuất Kiên Cường ra.
Nhưng là hai chân Hùng Bất Khuất Kiên Cường lại giẫm một cái, gai ngược trên giày vung ra, một mực bám ch.ết vào trên da rắn, rất vững chắc.
"Phốc thử Phốc thử!" Hùng Bất Khuất Kiên Cường vung đao lên, lập tức đối với mắt rắn vừa bị thọc một đao kia của Song Đầu Cự xà chính là một trận thọc vào rút ra điên cuồng.
Đột nhiên, Hùng Bất Khuất Kiên Cường thay đổi sắc mặt, vội vàng tung người nhảy lên, nhảy khỏi đầu rắn.
Gần như cùng lúc đó, cái đầu Độc xà kia hung hăng cắn tới một cái, không cắn được Hùng Bất Khuất Kiên Cường, ngược lại cắn vào trên đầu Băng xà của nó, gần như gặm mất nửa đầu nhỏ của cái đầu Băng xà.
Hùng Bất Khuất Kiên Cường đang ở trên không trung xoay một cái 180 độ, ngay lập tức hạ xuống đất một cách tiêu sái, không bị thương một chút nào.
Hành động của Hùng Bất Khuất Kiên Cường lập tức chọc giận Song Đầu Cự xà, Song Đầu Cự xà lập tức nổi điên, liều lĩnh điên cuồng công kích Hùng Bất Khuất Kiên Cường!
Đối mặt một màn này, Hùng Bất Khuất Kiên Cường căn bản không hoảng hốt, ở dưới sự chống đỡ của Bát Môn Độn giáp Nhị môn mở ra, ngưng tụ tất cả Busoshoku tới hai chân!
"Ầm!" Theo Hùng Bất Khuất Kiên Cường giẫm chân một cái, lại bắt đầu di chuyển với cấp độ tông sư!
Song Đầu Cự xà liên tục tấn công mạnh, đều gần như sát góc áo Hùng Bất Khuất Kiên Cường mà qua!
Bất kỳ một đòn công kích nào của Song Đầu Cự xà một khi đánh trúng, Hùng Bất Khuất Kiên Cường chắc chắn phải ch.ết không thể nghi ngờ, thậm chí ngay cải xương cốt cũng chẳng còn!
Thế nhưng là ...
Trong khoảng thời gian nửa nén hương, Hùng Bất Khuất Kiên Cường thế mà có thể né tránh tất cả đòn công kích của Song Đầu Cự xà này!
Cảnh tượng này, hoàn toàn khiến tất cả mọi người bị sốc!
P/S: Ta thích nào ... chương 6.