Chương 87: Tất cả đệ tử của ta đều là người chơi hài hước (9)
"Ầm!" Vương Luffy vừa buông lời xong, Hạ Nhất Minh lập tức từ trên ghế té ngã ngửa.
"? ? ?"
Tất cả mọi người đều một mặt mộng bức.
Moá nó người này vừa nói cái gì?
Chỉ là một tiểu cặn bã Linh Mạch cảnh sơ kỳ ...
Mở miệng ra cái chính là ta muốn đánh mười con yêu thú nửa bước Trúc Cơ?
"Hạ Nhất Minh, đệ tử của ngươi, thật sự là muốn ch.ết a, mở miệng chính là đánh mười con, ngươi thực sự nên quản giáo bọn họ thật tốt một chút!" Cố Trường Phong âm dương quái khí mà chế diễu.
"Một tên Linh Mạch cảnh sơ kỳ, muốn đánh mười con yêu thú nửa bước Trúc Cơ?"
"Có phải ta đã lớn tuổi rồi nên lỗ tai không còn được tốt lắm hay không?"
"Ha ha, trò cười! Thật sự là ngông cuồng!"
...
Các cao tầng của Hạo Thiên thư viện, mỗi một tên đều cười lạnh, cái nhìn đối với mấy tên đệ tử này của Hạ Nhất Minh chính là rơi thẳng xuống.
Đối với người trên bối phận mà nói, thích chính là loại khiêm tốn có lễ kia.
Ghét nhất, vậy thì chính là những tên ngông cuồng tự đại thích phá vỡ mọi thứ như những gia hoả này!
Vương Luffy hét xong, hưởng thụ lấy sự rung động của toàn trường, mùi vị này, chua chua và sảng khoái.
"Ầm!" Tuy nhiên một cái giày bay thẳng tới đập trúng cái gáy của Vương Luffy.
Chính là Hạ Nhất Minh.
Đây là sự tức giận của Hạ Nhất Minh a!
Vương Luffy này.
Ba người các ngươi cùng nhau, vững vàng hạ một con yêu thú nửa bước Trúc Cơ thì tốt bao nhiêu?
Sao mà cứ nhất định phải làm ra vẻ như vậy!
"Vương Luffy, chớ làm loạn!" Hùng Bất Khuất Kiên Cường cướp lấy loa trong tay Vương Luffy, lớn tiếng mở miệng.
"Mọi người thật xin lỗi, sư đệ của ta vừa rồi nói bậy a ... không cần mười con!"
Mọi người nghe xong, nhìn một cái.
Lúc này mới hợp lý đi!
Mở miệng chính là muốn đánh mười con! Thật sự là điên cuồng!
"Yêu thú nửa bước Trúc Cơ quá yếu, đánh mười con cũng không có tính khiêu chiến gì, không bằng đổi cho chúng ta một con yêu thú Trúc Cơ cảnh đi!"
Tuy nhiên câu nói tiếp theo của Hùng Bất Khuất Kiên Cường lại làm cho tất cả mọi người thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu.
"? ? ?"
Mười con yêu thú nửa bước Trúc Cơ không muốn?
Vậy mà muốn một con yêu thú Trúc Cơ?
Hai người các ngươi đang đùa với chúng ta sao?
"Hai người các ngươi đủ rồi, bây giờ là khảo thí, nghiêm túc một chút, đừng có làm loạn!" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp chịu phục, cướp lấy loa, lập tức nói.
"Mọi người thật xin lỗi, hai người bọn họ nói không tính!"
"Yêu thú nửa bước Trúc Cơ là được rồi, nhưng chúng ta có ba người, cho nên cần ba con, mỗi người một con, công bằng công chính! Yêu cầu này chắc là hợp lý rồi chứ?" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp nói một cách nghiêm túc.
"Nhớ kỹ phải sắp xếp cho ta một con mạnh nhất!" Vương Luffy ghé mồm vào loa bổ sung một câu.
Phó Viện trưởng Cố Hàng tức tới toàn thân đều đang run rẩy.
Miệt thị khảo thí tông môn như vậy, ở dưới trường hợp như thế này còn đùa được, quả thực là nổi sỉ nhục của Hạo Thiên thư viện!
Phó Viện trưởng Cố Hàng đang muốn mở miệng hung hăng quở trách một trận, thuận tiện tước đoạt tư cách khảo thí của ba người Vương Luffy.
"Ha ha, có ý tứ, Cố viện trưởng, không bằng sắp xếp cho bọn hắn ba con thôi! Dù sao đây chính là yêu cầu của bọn hắn!" Vương Duyệt khách khanh che miệng cười một tiếng, khuyến khích đưa ra đề nghị.
"Không sai, Cố Hàng đại nhân, bọn họ đã cuồng, vậy để cho bọn họ thử một chút!"
"Ha ha, lão phu chờ đợi tới xem dáng vẻ lát nữa bọn họ bị đánh tới đầu rơi máu chảy, quỳ kêu khóc cầu xin tha thứ!"
"Đúng vậy a, Cố Hàng đại nhân, bọn họ thích tìm đường ch.ết, vậy thì để cho bọn họ tìm đường ch.ết đi!"
...
Không ít cao tầng của Hạo Thiên thư viện cũng thi nhau thuyết phục.
"Nếu đã như vậy ... được a!" Phó Viện trưởng Cố Hàng thầm vui mừng.
Đây chính là cơ hội tốt a!
Đang lo không có cơ hội thu thập đám đệ tử này của Hạ Nhất Minh, đã tất cả mọi người đều nói như vậy vậy thì thuận tay đẩy thuyền thôi!
Đừng bảo là là ta làm việc không công bằng!
Đây chính là đệ tử của Hạ Nhất Minh tự mình yêu cầu!
"Được! Đã các ngươi khăng khăng một mực như thế, vậy bản Viện trưởng sẽ thoả mãn các ngươi, người tới, đưa ba con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh Cự Lực Tí Viên hầu, Chiến Đà thú Vương, Độc Hỏa Khủng Tích thú vào lôi đài!" Phó Viện trưởng Cố Hằng cười lạnh.
Không phải các ngươi cuồng sao?
Không phải các ngươi thích tìm đường ch.ết sao?
Vậy thì ta sẽ thoả mãn cho các ngươi!
Ba con yêu thú cảnh giới nửa bước Trúc Cơ này, là ba con mạnh nhất trong tất cả các con yêu thú nửa bước Trúc Cơ ở đây!
Cự Lực Tứ Tí Viên hầu có lực lớn vô cùng, ngay cả một số cường giả Trúc Cơ cảnh nhục thân không đủ mạnh cũng không dám cứng đối cứng trực diện!
Chiến Đà Thú Vương công cao phòng thủ cao, hơn nữa ngoại trừ phần nhược điểm ở dưới bụng ra, không cần biết là pháp thuật hay là công kích vật lý đều không sợ chút nào!
Về phần Độc Hoả Khủng Tích thú thì càng đáng sợ hơn! Có thể phun ra phun ra hoả diễm và độc, vô cùng cường hãn!
"Trời ạ, không thể nào, ba người này thật muốn khiêu chiến ba con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh sao?"
"Chẳng lẽ, bọn họ cũng có thể cùng nhau thi pháp hay sao?"
"Ha ha, không có khả năng, cả ba người bọn họ ch.ết chắc!"
...
Không cần biết là học sinh bình dân của Hạo Thiên thư viện hay là đời thứ hai đời thứ ba của các đại tông môn, đại gia tộc, thế lực lớn đều cho rằng ba người Vương Luffy chắc chắn xong đời!
"Đúng là ba tên đần! Ta chưa bao giờ thấy kẻ nào thích ch.ết như vậy a!" Thanh nhi trợn mắt há hốc mồm nhìn vào một màn này, lập tức lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía ba người Vương Luffy, đã như là đang nhìn vào ba người ch.ết vậy.
Nam Cung Ly không nói lời nào, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Hạ Nhất Minh.
"Hạ Nhất Minh, ngươi đối với đệ tử của ngươi có tự tin như vậy sao?" Nam Cung Ly âm thầm tự hỏi.
Còn Hạ Nhất Minh thì đang nói với chính bản thân mình, vào lúc này phải tỉnh táo, phải bình thản, lúc này mới bình tĩnh lại được.
"Hô ... tuy rằng một con biến thành ba con, tuy nhiên lấy thực lực của ba người Vương Luffy bọn họ, nếu như thiên thủ, vấn đề cũng không lớn! Hơn nữa chỉ cần có thể kiên trì được một giờ, như vậy tổng điểm cũng có thể vượt lên ..." Suy nghĩ một lúc, Hạ Nhất Minh cảm thấy, thật ra thì phần thắng vẫn là rất lớn.
Nhưng vào lúc này, chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
"Tới tranh tài không?" Nhưng vào lúc này, Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp đột nhiên mở miệng.
"Tranh tài cái gì?" Vương Luffy và Hùng Bất Khuất Kiên Cường thi nhau hỏi.
"Tranh tài, ai có thể dùng phương thức đẹp nhất tới xử lý ba con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh này!" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp đề nghị, đồng thời tràn đầy tự tin.
"Ha ha ha, ta thích!" Vương Luffy gật đầu lập tức đồng ý.
"Cái khiêu chiến này, ta nhận!" Hùng Bất Khuất Kiên Cường lập tức đồng ý.
"Ta chọn con Cự Lực Tứ Tí viên hầu thiếu đánh kia!"
"Vậy thì ta chọn con Độc Hoả Khủng Tích thú lớn nhất kia đi!"
"Đã như vậy, Chiến Đà Thú Vương, người bạn cũ này ta tới đi!"
Ba người Vương Luffy chẳng mấy chốc đã chọn được đối thủ cho mình.
Gần như là cùng lúc, ba con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh cũng bắt đầu được nhân viên làm việc dẫn từng con vào bên trong võ đài.
"Ba vị, còn có cơ hội, nếu như bây giờ các ngươi muốn từ bỏ ..." Lúc này, nhân viên làm việc không đành lòng nhìn ba người Vương Luffy mất mạng, thế là đi tới, có ý tốt nhắc nhở một câu.
Tuy nhiên, Vương Luffy lại cướp lấy một cái loa.
"Các vị! Vương Luffy ta bây giờ buông lời!"
"Loại cặn bã này, một quyền của ta đánh không ch.ết, tên Vương Luffy của ta sẽ viết ngược lại!"
Vương Luffy ngạo nghễ mở miệng, vô cùng phách lối.
"Phốc!" Hạ Nhất Minh vừa mới uống vào một ngụm trà còn chưa kịp nuốt, thế là trực tiếp phun vào trên mặt Cố Trường Phong bên cạnh.
"Vương Luffy này ..." Hạ Nhất Minh cảm thấy một ngụm máu tươi đang giấu ở trong miệng, thật khó chịu.
"Một quyền đấm ch.ết?" Tất cả mọi người chấn kinh.
Có điều, cái này cũng xem như là miễn cưỡng có thể hiểu được.
Dù sao trước đó Vương Luffy đích thật một quyền đánh ra lực lượng một kích của Trúc Cơ cảnh! Trên lý luận, quả thực có hy vọng làm tới!
Chỉ có điều, yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh cũng không phải là thiết bị khảo thí lực lượng không biết động đậy, sẽ đứng ở một chỗ bất động làm bia ngắm đánh cho người ta a!
Tuy nhiên cái này còn chưa xong.
Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp cướp lấy loa, lại mở miệng một lần nữa.
"Ta cũng tuyên bố, đối phó yêu thú nửa bước Trúc Cơ này, ta di chuyển một bước vậy xem như ta thua!" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp nói ra từng câu từng chữ như chém đinh chặt sắt, vô cùng tự tin.
"" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, làm cho tất cả mọi người phải mộng bức (choáng) thêm lần nữa.
"Cái thằng đờ bờ này đang nói gì đấy?"
Ngươi bất động, chẳng lẽ yêu thú nửa bước Trúc Cơ còn có thể chủ động ch.ết ở trước mặt ngươi hay sao?
Hùng Bất Khuất Kiên Cường thấy cảnh này, suy nghĩ một lúc.
Chính mình không có lực bộc phát trong nháy mắt mạnh mẽ như Vương Luffy.
Cũng không có năng lực điều khiển hoàn mỹ như Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp!
Vậy nên làm thế nào?
Thế là Hùng Bất Khuất Kiên Cường bắt đầu cởi quần áo, trong chốc lát, cởi ra chỉ còn một cái qυầи ɭót.
Nhân tiện hắn lấy ra một con dao găm nhỏ bằng lòng bàn tay.
"" Nhân viên làm việc một mặt mộng bức.
Mẹ nó, người này muốn làm gì?
P/S: Ta thích nào ... chương 9.