Chương 46: Ôn nhu ( hơi H)
Editor: Dương Minh Thư
Chuyện sau đó Ân Ly không còn biết, ấn tượng cuối cùng là bị con ngựa ɭϊếʍƈ một cái. Đến nỗi hắn đưa nàng về phòng thế nào nàng cũng không biết, cũng không muốn hỏi. Ban ngày ban mặt mà bị hắn lôi kéo làm chuyện ấy, nghĩ đến mà hoảng. Nghĩ đến việc đó khiến nàng không muốn để ý tới hắn.
Tuân Du cũng tự biết đuối lý, vốn dĩ thật sự muốn hôn nàng một cái rồi thôi, nào biết cơ thể mềm mại mới dựa vào trong ngực khiến hắn muốn dừng cũng không được. Đã nhiều ngày qua Tuân Du không dám chọc ghẹo nàng, hơn nữa Ân Ly muốn học cưỡi ngựa. Tuy là ngựa nhỏ, nhưng cả ngày trên lưng nó, tất nhiên người mới học phải nếm chút khổ sở.
Mấy nay eo đau, lưng mỏi, phần đùi cũng bị trầy da. Buổi tối sau khi tắm xong, Tuân Du ngồi trên giường xoa bóp cho nàng, thấy nàng như vậy đau lòng không thôi, cau mày nói: "Như vậy không cần luyện nữa, phu nhân trong kinh không phải ai cũng cưỡi ngựa, đến lúc đó nàng nói chuyện với các nàng ấy là được, hà tất phải chịu khổ."
Ân Ly đang nằm trên giường cho hắn xoa, vừa nghe lời này quay đầu lại nói: "Khó mà làm được, ta cũng không thể làm ngài mất mặt! Với lại, ai học cưỡi ngựa mà không như thế, ta nhẫn nại chút là được, điện hạ có thể chịu nổi, ta cũng có thể!"
Tuân Du nhếch khóe miệng không tiếp lời, hắn không giống nàng, da thịt mềm mại như trẻ nhỏ. Thầm thở dài, nếu nàng muốn thì để nàng học đi.
Xoa bóp xong, Ân Ly xoay người dựa vào trong ngực hắn cười nói: "Đa ta điện hạ..."
Tuân Du liếc nhìn nàng, lạnh mặt nói: "Chưa xong đâu, nàng gấp cái gì."
Thấy Ân Ly kì quái nhìn hắn, Tuân Du liếc mắt: "Giữa hai chân có trầy da không? Ngày mai xem nàng đi thế nào."
Ân Ly ngượng ngùng nói: "Cái đó...Tự ta làm là được, không phiền điện hạ."
Tuân Du không trả lời, đứng dậy chẳng quan tâm nàng giãy giụa mà cởi qυầи ɭót, tách hai chân rồi quỳ ở giữa, thấy nàng động đây không ngừng, không mạnh không nhẹ đánh vào cái mông trắng tuyết "Bốp" khiến nàng hết hồn, đỏ mặt nhìn hắn
Tuân Du cười nham hiểm: "A Di còn động đậy bổn vương không chắc mình sẽ làm gì đâu." Ân Ly mếu máo, quay đầu không dám làm ồn
Tuân Du cúi xuống hai chân nàng, phần đùi bên trong bị đỏ một mảng, không ít chỗ bị tróc da, cái đùi tuyết trắng thoạt nhìn rất đáng sợ
Tuân Du thở dài, lấy thuốc mỡ cẩn thận bôi lên giúp nàng. Thuốc mỡ lành lạnh, động tác nhẹ nhàng, vì không muốn cho nàng đau hắn còn giúp nàng thổi thổi, lạnh lạnh ngứa ngứa, hô hấp ấm áp như có như không phun giữa hai chân.
Ân Ly nuốt nước miếng, cẩn thận khống chế bản thân, không muốn để hắn phát hiện mình động tình. Thân thể nàng ngày càng mẫn cảm, hắn chỉ mới hơi trêu chọc thì nàng đã chịu không nổi. Chỉ là xoa thuốc thôi cũng có thể bị hắn làm cho động tình
Ân Ly khẽ cắn ngón tay, không để mình rên rỉ ra tiếng. Phía trên nàng che giấu tốt nhưng phía dưới hoa huyệt lại không như vậy. Tuân Du vừa thoa thuốc xong, ngước mắt nhìn lên thì chạm phải hoa huyệt ướt đẫm lồ lộ kia
Ánh mắt tối sầm, nhướng người lên nhìn nàng: "A Di nghĩ gì?" Ân Ly thấy hắn phát hiện, đỏ bừng mặt, cắn môi dưới lắc đầu, không chịu thừa nhận.
Tuân Du nằm ở phía dưới thân nàng, cười nói: "Lại mạnh miệng..." Dứt lời, hắn ngậm lấy nơi đó, đầu lưỡi giống con rắn chui vào cơ thể, hơi thở ấm áp đập vào u cốc mẫn cảm
Ngón tay men theo đùi trong đi đến hoa huyệt, tách cánh hoa ra lập tức xông vào. Vừa dài vừa trướng, có vết chai mỏng ma sát mật huyệt phấn nộn. Tay dài linh hoạt cọ xát bên trong khiến Ân Ly run lên
Không bao lâu Ân Ly đã chịu không nổi, kẹp chặt chân vặn vẹo thân mình. Tuân Du rút tay đã ướt dầm dề ra, đỡ lấy chân nàng, để tránh đụng đến miệng vết thương.
"A Di muốn ta sao..." Hắn tiến lên thủ thỉ vào tai nàng. Ánh mắt mê ly của nàng mở ra, vươn tay vòng qua cổ rồi dựa vào ngực hắn khẽ gật đầu. Tuân Du thở hổn hển, cởi bỏ quần áo trên người, đỡ vật cứng chậm rãi đi vào.
"Ưm..." Ân Ly chau mày, cắn môi dưới, thở gấp cảm nhận sự xâm lấn. Rốt cuộc mị thịt cũng được an ủi, bốn phương tám hướng bao lấy kẻ ngoại xâm, ɭϊếʍƈ hôn ʍút̼ vào.
Tuân Du bị nàng ʍút̼ đến tê dại, thở gấp cố khống chế động tác. Hắn vịn lấy cái mông nàng, thọc vào rút ra, không dám vào quá sâu, sợ đụng đến miệng vết thương
Lúc này Ân Ly rất mẫn cảm, nhanh chóng ôm lấy tay hắn run rẩy lên đỉnh. Mật huyệt của nàng cắn chặt, nước ấm tưới tắm lên ƈôи ȶhịȶ, khiến hắn híp mắt rên rỉ.
Thấy nàng được thỏa mãn, Tuân Du cắn răng rút gậy thịt ra, xoay người ngồi bên cạnh, nắm lấy bàn tay mềm mại không xương bên cạnh nhanh chóng loát động cự vât đang ướt đẫm.
Ân Ly mở mắt, nằm nghiêng nhìn hắn. Khuôn mặt anh tuấn lúc này đượm mùi ȶìиɦ ɖu͙ƈ, híp nửa mắt, hàm răng cắn chặt, một vật cứng tím đen mạnh mẽ nhô lên giữa hai chân, cùng với bàn tay lớn nhanh chóng luật động.
Ân Ly biết hắn sợ nàng bị thương nên mới dùng cách này phát tiết dục vọng. Nàng có chút cảm động, dịch thân mình tiến tới chân hắn, đỏ mặt lại gần, hé miệng ngậm lấy viên thịt lộ bên ngoài mà ɭϊếʍƈ ʍút̼...
"Ưm..." Tuân Du nhắm mắt không kịp phòng bị, bị nàng kích thích như thế không thể nhịn xuống, kêu lên một tiếng, phun ra chất nhầy trắng đục...____________
"Điện hạ, ngài xem ta học như thế nào?" Toàn thân nàng khoác bộ y phục màu đỏ tay áo ôm sát, tà váy rũ xuống, tóc dài thắt thành bím để một bên, tư thế oai hùng ngồi trên lưng ngựa.
Mới vừa rồi nàng giục ngựa chạy vài vòng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đôi mắt sáng lấp lánh, vẻ mặt kiêu ngạo đắc ý.
Cổ họng Tuân Du căng thẳng, nàng mới học cưỡi ngựa nên eo, đùi đều bị tổn thương, thương nàng ban ngày cưỡi ngựa vất vả, thời gian này hắn đều chịu đựng không chạm vào nàng, ngay cả lúc thoa thuốc cũng cố nhịn. Trong lòng hơi hối hận, nhưng lại có chút chờ mong hồi đáp của nàng. Hôm nay nhìn vẻ mặt vui sướng đắc ý của Ân Ly, hắn cảm thấy thời điểm nhận thù lao tới rồi
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Đến hẹn lại lên chúc mọi người buổi tối vui vẻ, hi vọng ngày mai có thịt ăn ❤
13/07/2021