Chương 56: Vụng trộm 1 (H+)

Editor: Dương Minh Thư  _________
Tuân Du đè nàng dưới thân rồi hôn lấy hôn để, không quên quở trách: "Vật nhỏ vô lương tâm, người nhà vừa tới thì quên mất phu quân, lương tâm của nàng chỗ nào rồi?"


Ân Ly vốn đang hoảng sợ, lúc này mới nhìn rõ tên bại hoại này là phu quân mình. Không phải mới đi rồi sao? Sao lại trốn vào phòng nàng? Còn không để nàng mở miệng, hắn vội vàng cởi bỏ đai lưng của nàng.


"Đện hạ đừng làm bậy... lát hồi có người lại đây!" Nàng kéo đai lưng không chịu buông tay. Ban ngày ban mặt không phải ở vương phủ, hắn còn muốn lôi kéo nàng làm bậy!


Bây giờ hắn đâu quan tâm đây là nơi nào, chỉ muốn lập tức vùi vào trong cơ thể của nàng mạnh mẽ làm, để giải tỏa mấy tháng khát khô!
Thấy nàng chần chừ không chịu buông tay, hắn trực tiếp vén váy cởi qυầи ɭót, lộ ra cặp chân dài trơn bóng.


"A!" Phía trên còn đàng hoàng, phía dưới bị hắn lột không còn thứ gì, tranh thủ lúc hắn đang cởi quần áo, nàng xoay người bò đi.
Chưa bò được bao xa đã bị hắn bắt lại, trong tư thế bò mà cắm cự vật sớm đã cương cứng vào trong chỗ sâu nhất


"Không phải nói sẽ hầu hạ Bổn Vương thật tốt sao? Trốn cái gì? Hửm?" Hắn thở hổn hển, chậm rãi rút ƈôи ȶhịȶ ra rồi dùng sức đâm thật mạnh vào, hai viên trứng va mạnh vào bối thịt của nàng.


available on google playdownload on app store


"Ưm...Trướng quá..." Ân Ly cau mày oán giận, bản thân sớm đã bị hắn dạy dỗ, ngoài miệng thì oán giận nhưng khi ƈôи ȶhịȶ đâm vào hoa tâm lại chảy ra mật dịch làm cho động tác của hắn càng lúc càng thuận lợi


Bàn tay của Tuân Du tiến vào vạt áo nàng, nắm lấy nhũ thịt mềm mại mà vân vê. Một lát sau lại cảm thấy không đủ, hắn kéo hết vạt áo ra, lòng bàn tay thô ráp ma sát viên hồng mai, nhìn nó từ từ đứng thẳng, hắn càng thêm hưng phấn


Tuân Du mạnh mẽ gặm lấy cánh môi nàng, cắn cắn dai dai, như muốn cắn nuốt cả người nàng vào bụng. Cự vật cứ thẳng tắp ra vào, hoa huyệt mềm mại khiến hắn điên cuồng không thể khống chế.


Cả phòng đều là âm thanh của hai cơ thể va vào nhau, thỉnh thoảng vang lên tiếng thở dốc của nam nhân cùng tiếng rên rỉ đè nén của nữ nhân
Trong lúc hai người chìm đắm trong dục vọng không thể kiềm chế thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Ân Ly mở mắt, kinh hoảng muốn đẩy Tuân Du ra.


Tuân Du sao có thể đồng ý, lúc này mà kêu dừng lại chẳng phải lấy mạng hắn sao. Bóp chặt eo của Ân Ly không cho nàng cử động, nhân cơ hội đó ƈôи ȶhịȶ cắm vào hai cái khiến toàn thân nàng trở nên vô lực.


"Đừng lên tiếng, sẽ không ai tiến vào...Ưm...Đừng cắn, cắn đau vi phu..." Tuân Du đè thấp giọng nói với nàng, bởi vì khẩn trương nên hoa huyệt co chặt, kẹp muốn ch.ết hắn.


Người nọ gõ một hồi thì không có tiếng động. Ân Ly cho rằng họ đã đi nên thở hắt ra, đột nhiên cửa phòng có người bên ngoài đẩy vào!
"Ưm!" Tuân Du bị nàng siết bất ngờ, rốt cục không nhịn được mà rên lên tiết vào hoa tâm.


Đúng là toàn thân Ân Ly căng chặt, hoa huyệt mẫn cảm bị một cổ tinh dịch nóng bỏng phun tới, nàng theo đó mà cũng cao trào.
Tuân Du còn chưa kịp cảm thụ được dư vị cao trào, bên ngoài đã truyền đến tiếng quải trượng, vội đem màn xả xuống, quấn chăn che đậy hai người.


"A Di..." lão phu nhân chống trượng vào phòng.


Thì ra lúc sáng lão phu nhân răn dạy Ân Ly thấy sắc mặt nàng không vui, cảm thấy chính mình hơi quá. Cháu gái chỉ muốn báo hiếu kết quả bị lão nhân gia giáo huấn, tuy là muốn tốt cho nàng nhưng nhìn thấy sắc mặt của nàng bà cũng rất lo lắng, cho nên nên vào phòng tìm nàng an ủi.


Gõ cửa cả buổi mà không thấy ai mở, nghe nha đầu nói Ân Ly khi trở về phòng thì không ra ngoài, cho nên mới đẩy cửa tiến vào.
Gian ngoài không có người, bà chống trượng đi vào nội thất. Thấy màn xả xuống, nghĩ nàng đang ngủ, thả nhẹ bước chân chậm rãi đi qua.


Ân Ly nghe tổ mẫu ngày càng bước đến gần, nàng khẩn trương hơn. Nửa phần cự vật vẫn còn nhét phía trong không muốn lấy ra, lại bắt đầu to ra vì bị nàng kẹp


Ân Ly không muốn dung túng hắn, duỗi tay nắm lấy vật kia rút ra. Gậy thịt gắng gượng dính đầy mật dịch rất trơn trượt. Trượt tay nhiều lần mới cầm được, mới kéo một chút chất lỏng cũng bắn theo, toàn bộ đều là chất dịch.


Tuân Du vốn muốn theo ý nàng, nhưng ɖâʍ thủy cùng tinh dịch không có trở ngại cùng lúc tràn ra ngoài.


Tuân Du thấy vậy vội nắm gậy thịt nhét vào. Ân Ly cắn chặt môi dưới không dám lên tiếng quay đầu trừng mắt với hắn, Tuân Du làm vẻ vô tội. Hắn cũng không muốn như vậy nhưng nếu chảy ra ngoài, cả phòng đều có mùi tanh,  lão phu nhân sao có thể không biết?


Bên ngoài thấy tổ mẫu đã đến bên giường, Ân Ly sợ bà sẽ vén rèm lên, nam nhân cùng một bãi ɖâʍ loạn sẽ giấu không được.
"Tổ mẫu..."
Lão phu nhân dừng lại một chút, cười nói: "Đánh thức A Di?" Bà chống gậy ngồi xuống mép giường, đưa tay muốn vén màn.


"Tổ mẫu! Đừng mở ra!" Ân Ly vội vàng la lên
Lão phu nhân bị nàng làm cho hết hồn, tay dừng lại ở không trung: "Làm sao vậy?"
"Con..con... trên mặt con nổi thủy đậu, con không muốn người thấy..." Ân Ly hoang mang tìm đại cái cớ


"Có cái gì mà không thể, bộ dạng gì của con mà ta chưa từng thấy qua." Lão phu nhân thở nhẹ nhõm một hơi, cười lên.
Ân Ly sắp khóc: "Người đừng nhìn con..."
Nghe ra âm thanh nức nở của nàng, lão phu nhân sủng nịch nói: "Được được được, ta không nhìn, A Di là Vương phi càng lo lắng cho da mặt mình."


Lúc này Ân Ly khổ không tả nổi, đâu phải nàng chỉ lo lắng cho da mặt của Vương phi? Mà còn lo cho cái vị Vương gia nhà nàng nữa!


Tuân Du làm sao biết được bản thân đã bị thê tử mắng đến máu chó phun đầy đầu, hiện tại lực tập trung của hắn đều ở phía thân dưới. Canh lúc nàng không chú ý lặng lẽ đâm ƈôи ȶhịȶ vào một chút, rồi chậm rãi kéo ra. Tuy không bằng so với lúc mạnh mẽ làm nhưng có còn hơn không.


Gậy thịt kia nhét vào mật huyệt, có động tĩnh gì làm sao nàng không biết? Lập tức véo cánh tay đang ôm nàng rồi liếc hắn một cái.
"A Di, buổi sáng tổ mẫu nói nặng với con, con đừng trách ta. Ta là vì muốn tốt cho con..."


Tuân Du đang vui sướng đâu quan tâm được nhiều, mặc cho nàng véo, động tác eo nhanh hơn, thậm chí có nhiều lần hai trứng đập vào phát ra âm thanh bạch bạch giòn vang, giường cũng theo đó lay động.
"Không sao...Tổ mẫu..." Ân Ly chịu đựng khoái cảm, cố gắng trả lời.


May mà lão phu nhân lớn tuổi, mắt và lỗ tai không còn tốt, âm thanh ɖâʍ mĩ trong phòng không nghe được, chỉ cảm thấy giọng của Ân Ly hơi kì quái. Cho là nàng vừa tỉnh, cổ họng chưa thông, nên không nghĩ nhiều


Lo cho nàng bà nói thêm: "Tổ mẫu cũng phải nhắc nhở con, con và Vương gia thành thân cũng hơn một năm, phương diện nối dõi cũng nên chú ý, thừa dịp trẻ tuổi sinh nhiều một chút, như vậy mới có thể bắt lấy tâm của Vương gia..."
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~


Lão phu nhân đâu biết hai người họ đang làm chuyện nối dõi tông đường :
30/07/2021






Truyện liên quan