Chương 35: Tiếng đàn

Cố Hạm Hạm ngủ đến nửa đêm mới tỉnh lại, phát hiện ra Tần Thừa Trạch đã rời khỏi từ lúc nào. Sau một giấc ngủ sâu, mệt mỏi tiêu tán đi không ít, còn có ra ít mồ hôi, cảm giác so với trước tốt hơn rất nhiều


Cố Hạm Hạm đưa tay sờ di động, lại đụng phải một túi thuốc. Rất rõ ràng, Tần Thừa Trạch đã chuẩn bị cho cô. Cố Hạm Hạm cũng không nghĩ gì thêm, dựa theo tờ hướng dẫn sử dụng lấy nước lọc uống nửa viên thuốc


Hôm sau Quý Bách thông báo với cô đoàn làm phim tạm thời dừng quay một ngày, bảo cô cứ ở trong phòng nghỉ ngơi cho khỏe. Cố Hạm Hạm thầm nghĩ, Tần Thừa Trạch không hổ danh là nhà đầu tư, nói ngừng quay là ngừng quay được


Suốt cả ngày hôm nay Cố Hạm Hạm không nhìn thấy bóng dáng Tần Thừa Trạch, hình như anh ta tới tỉnh Z thảo luận đầu tư bất động sản. Một khi đã như vậy, cô càng vui vẻ thanh tĩnh, một mình ngồi trong phòng đọc kịch bản nghiền ngẫm tính cách nhân vật


Kịch bản này cô càng xem càng thích thú. Gần đây mấy sản phẩm phim truyền hình trong nước không phải là mẹ chồng con dâu, vợ chồng xung đột, những câu chuyện nhỏ nhặt, mà chính là mấy thể loại phim thần tượng tiểu bạch thỏ đón gió nói chuyện yêu đương. Thể loại kịch bản như“Tìm đèn kí” thật sự không nhiều lắm. Về phần nhân vật của mình, Cố Hạm Hạm cũng rất yêu thích, sư phụ đèn lồng vân đạm phong khinh cùng tiểu cô nương mơ hồ nhưng rất chân thành, ngay lập tức đâm trúng trái tim mỏng manh của cô nha.


Cố Hạm Hạm lúc này đang đọc trích đoạn đối thoại của hai thầy trò đồ đệ
Tiểu đồ đệ là kẻ ham mê ăn uống, không, theo kịch bản này, khẩu vị của đồ đệ này có thể sánh vai với mãnh hổ cuồng ăn


available on google playdownload on app store


“Sư phụ, đồ đệ đói” Tiểu nha đầu níu ống tay áo sư phụ, giương to đôi mắt nhìn người đang là cơm áo cha mẹ mình
Sư phụ sờ sờ đầu nàng “Quá giờ ngọ không được ăn” Sau đó tiếp tục làm đèn lồng


“Sư phụ, nếu người không cho con ăn no, con liền bỏ nhà ra đi!” Tiểu nha đầu vốn tưởng rằng sư phụ mình sẽ nói “Con đứng lại, ta sẽ chuẩn bị một phần thức ăn cho con”
Sau đó nàng liền đáng yêu cung kính nói “ Vâng”


Cũng bởi vì câu “Vâng” này, Cố Hạm Hạm lập tức nhoẻn miệng cười. Cô nghĩ đến Bạc Tư Niên


Lại nói tiếp, tính cách của vị sư phụ làm đèn này thật giống tính cách anh, đều là dạng người đạm bạc không vương khói lửa nhân gian...lại có sự cố chấp trung kiên mà thế gian này gọi là đạo nghĩa
Kịch bản về sau tiết lộ thân phận thật sự của sư phụ - - Trương Kiển - mưu thần Sở quốc


Bản thân là mưu thần, lại bị hoàng thượng ngu ngốc phái ra chiến trường đánh giặc, không ngoài dự đoán gặp thất bại, trở thành tù binh của Khương quốc. Hoàng thượng Khương quốc rất coi trọng tài năng của Trương Kiển, cũng không đem đi đối đãi như những tù binh khác, mà là cho hắn đãi ngộ tốt nhất, kể cả thức ăn cung đình. Trương Kiển cũng không vì thế mà cảm kích, dù thế nào cũng không chịu cúi đầu thuần phục dưới trướng Khương quốc. Hoàng thượng Khương quốc luyến tiếc nhân tài, nên không nỡ sát hại, liền đem hắn tới cái thị trấn nhỏ này, để cho hắn trở thành một người làm đèn tầm thường, lĩnh hội văn hóa Khương quốc


Tính cách như thế này... Đạo diễn cũng thât là không có mắt nhìn người, thế mà lại đem cho Trữ Ninh Phi đảm nhận, hình tượng như thế này phải dành cho Bạc Tư Niên nhà cô nha. Đáng tiếc thay, bánh trôi nhà mình là đạo diễn, chứ không phải là một diễn viên
Cố Hạm Hạm bĩu môi tiếp nhận sự thật


*
Cố Hạm Hạm bệnh cũng rất nhanh có chuyển biến, nghỉ ngơi 1 ngày, cả người cả thấy khỏe khoắn lên rất nhiều


Ngày đầu tiên quay phim, mọi người đầu tiên là phải mặc thử trang phục do đoàn làm phim chuẩn bị, gọi là tạo hình nhân vật, nhìn xem có phù hợp với hình tượng kịch bản hay không. Lần thử sức này so với khi Cố Hạm Hạm thử vai “Trình Thanh” thì đơn giản hơn nhiều, không cần phải xuất ra quá nhiều kĩ năng thử vai. Đối với thể loại đã định sẵn diễn diễn như này, Cố Hạm Hạm chỉ cần ăn mặc không quá khó khăn, không đem hình tượng xinh đẹp dễ thương của tiểu nha đầu biến thành phù dung tỷ tỷ là được rồi


Cố Hạm Hạm mặc lên người một thân váy áo màu trắng in hoa nổi, bên ngoài áo khoác còn phối hợp với một món tiểu khảm hình hoa nhỏ nhỏ, mộc mạc nhưng không đơn điệu, xinh đẹp nhưng không quá phận. Nhân viên trang điểm giúp cô đội tóc giả, trên đó lại tỉ mỉ trang trí những món đồ trang nhã. Không thể không nói, diện mạo của Cố Hạm Hạm thật sự thích hợp với bộ trang phục này, linh động hoạt bát, hai mắt mở to, vô cùng duyên dáng


Nhân viên trang điểm cũng rất hài lòng với thành quả của mình, trong lúc vừa gắn mi giả cho Cố Hạm Hạm còn cùng cô nói chuyện phiếm “ Cô là lần đầu tiên quay phim cổ trang đúng không, khuôn mặt cô khi hóa trang rất đẹp mắt nha. Cô về sau nên thử sức nhiều phim cổ trang vào”


Cố Hạm Hạm cười gật đầu, chỉ có trong lòng cô biết, cô đây không phải lần đầu tiên quay phim cổ trang. Lúc Trần Tích Linh quay bộ phim “Cổ mộ truyền kì”, một thể loại phim tiên hiệp nổi tiếng, chính là đóng nữ chính trong phim, Cố Hạm Hạm lúc đó đã là thế thân cho Trần Tích Linh, đối với thể loại này không phải là quay chơi lần đầu


Lúc Cố Hạm Hạm xuất hiện, lập tức khiến mọi người kinh diễm, Quý Bách nhất thời không thể tưởng tượng nổi, Cố Hạm Hạm hóa trang xong lại giống tiểu nha đầu cổ trang đến như vậy, Cái khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nộn kia, nhìn đã muốn cắn ngay một cái


Đạo diễn Nghiêm Tử Trọng còn đích thân đi đến cạnh Cố Hạm Hạm giơ ngón cái lên, lập tức khen không ngớt mấy câu đại loại như không tồi, quá ổn


Lúc đầu Cố Hạm Hạm thật ra không cảm thấy gì, nghe nhiều người khen ngợi như vậy thì sự đắc ý trong lòng mãnh liệt sôi trào. Cô lén tìm góc khuất, sau đó lén lút chụp một bức ảnh gửi cho Bạc Tư Niên


Còn ghi chú kèm một câu “Anh thấy thế nào?” Đây chính là đòi hỏi được người ta khen ngợi
Bạc Tư Niên không phụ sự mong đợi, ngay một giây sau lập tức gửi tin nhắn “Vẻ đẹp chim sa cá lặn, quả thật bế nguyệt tu hoa dung” Đây chính là tâm tình hiếm thấy của Bạc đạo diễn


“Cắt” Cố Hạm Hạm bề ngoài thì tỏ vẻ người yêu mình dối trá nịnh nọt, nhưng trong lòng thì hỉ hả sung sướng
Đột nhiên, tiếng hít hơi đứt quãng từ xung quanh vang lên
Cố Hạm Hạm giương mắt nhìn lên, thế mới biết mọi người xung quanh làm sao vậy
Ninh Phi Ly


Xa xa một bóng hình áo trắng đang đi tới, tay cầm đàn tranh, tà áo tung bay, tựa như trích tiên. Ngũ quan người này xác thực khó phân biệt nam nữ, nhưng thời khắc này, không một ai dám hoài nghi giới tính anh ta. Ninh Phi Ly trong trang phục màu trắng, không còn là yêu tinh Đông Phương Bất Bại, mà chính là một quý công tử ngọc thụ lâm phong


Sư phụ của tiểu cô nương Vân Tình, Trương Kiến


Nhưng mà, Cố Hạm Hạm bĩu môi, Ninh Phi Ly đóng vai một bậc thầy làm đèn, không phải là một nhạc sư, đi ôm cái đàn tranh làm gì vậy trời? Quả nhiên, vẫn là giả bộ đi. Cô sớm đã dự chủ từ trước, cảm thấy Bạc Tư Niên của mình thích hợp đóng vai này hơn, cho nên Ninh Phi Ly có dụng tâm cỡ nào, Cố Hạm Hạm cũng không cảm thấy tốt hơn người yêu mình chút nào


Vì thế, kẻ đặc biệt bao che Cố Hạm Hạm lập tức gửi một tin nhắn
“Em cảm thấy anh thích hợp đóng vai nam chính cho bộ phim em chuẩn bị quay”
Tích tích, tin nhắn phản hồi
“Em là nữ chính?”
“Vâng”


“Anh đây cầu còn không được” Cô ấy là nữ chính, cho nên anh vào vai nam chính thì đúng là cầu còn không được


Cố Hạm Hạm đỏ mặt. Cô không bởi vì tạo hình của Ninh Phi Ly đỏ mặt, cũng không bởi vì mọi người khen ngợi cô mặc đồ cổ trang mà đỏ mặt, nhưng lại dễ dàng đỏ mặt bởi vì một câu nói của Bạc Tư Niên
Thật sự là, Bạc Tư Niên hôm nay không giống với Bạc Tư Niên ngày thường


Cố Hạm Hạm dùng tay xoa xoa má, giống như muốn lau đi sự khó chịu ngượng ngùng của mình, soi lại gương, lại thấy mặt mình đỏ bừng hơn
Cô hít sâu một hơi, tiếp tục gửi tin nhắn “Anh hôm nay làm sao vậy? Uống lộn thuốc đúng không?”


“Anh hỏi sư phụ làm thế nào có thể lưu giữ trái tim một cô gái, sư phụ nói cho anh biết phải hiết dùng lời nói chứng minh”
Nghe được tin tức này, Cố Hạm Hạm thiếu chút nữa cười ra tiếng, vì e ngại Quý Bách đang đứng bên cạnh, cô mới không dám quá càn rỡ


Bất quá, cho dù Cố Hạm Hạm cố gắng nhịn cười vất vả, vẫn bị chuyên gia quan sát nét mặt Quý Bách phát hiện ra manh mối, lập tức nhìn Cố Hạm Hạm bằng ánh mắt ăn tươi tươi sống giống như đang chuẩn bị bắt gian tình
**


Cố Hạm Hạm nghĩ đến Ninh Phi Ly mang theo đàn tranh tới thể hiện, là thích giả vờ khoe mẽ, nhưng thực ra không phải. Ninh Phi Ly từ nhỏ đã học đàn tranh, đối với nhạc cụ này sử dụng linh hoạt như lửa đốt gặp nhà tranh, người thường nghe anh ta đàn, chỉ có thể hoàn toàn ngoan ngoan lắng nghe hưởng thụ, chỉ có những người thật sự am hiểu mới có thể soi mói một hai câu


Đúng lúc lại thấy đàn tranh trong kho chứa đồ của đoàn làm phim, dĩ nhiên không phải dành nam chính đóng vai nhạc công đàn, mà là cho nữ phụ, công chúa Sở quốc sử dụng. Ninh Phi Ly trong phòng đạo cũ thấy được cây đàn này, lập tức mang ra muốn thể hiện trước mặt một người một phen


Anh ta ngồi khoanh chân, tóc đen rũ xuống đất. Khẽ khép mi, lông mi nhẹ nhàng như bươm bướm khẽ rung. Tiếng đàn giống như tri âm tri kỉ trầm bổng phập phồng vang lên
Một tràng âm thanh nối liền không dứt. Ninh Phi Ly xuất hiện quả thật quá nổi bật


Cố Hạm Hạm đối với Ninh Phi Ly này không thù không oán, hai người cũng chưa từng có đụng chạm nhau. Nhưng chỉ mới gặp hai giờ, cô lập tức định tội ch.ết cho người ta. Một, bạn tốt Tần Thừa Trạch, yêu ai yêu cả đường đi, trái lại, ghét ai ghét cả tông chi họ hàng. Hai, quá thích làm ra vẻ, khoe mẽ tài năng


Nói cô ghen tị cũng được, bảo cô tiểu nhân cũng thế. Cố Hạm Hạm chính là đặc biệt không ưa những kẻ thích tỏ ra kiêu căng hơn người. Cô cho rằng, người tài hoa chân chính phải giống như một cái giếng sâu vậy, sâu không thấy đáy, chứ không phải kiểu người như Ninh Phi Ly này


Nhưng mà, Cố Hạm Hạm cũng phải thừa nhận Ninh Phi Ly này quả thật đàn cực kì tốt. Cô là một kẻ mù âm nhạc thế mà nghe cũng rất hưởng thụ, có thể không có tài sao?
Cố Hạm Hạm trong lòng không phục, tiếp tục gửi tin nhắn cho Bạc Tư Niên
“Anh có biết đàn tranh không?”
“Đàn tranh? Anh không.”


“…”
“Nhưng anh biết đánh đàn dương cầm” Nhưng chỉ đàn cho em nghe. Chỉ là, em đã quên


Cố Hạm Hạm vừa nghe thấy Bạc Tư Niên biết đàn dương cầm, lập tức cảm thấy hãnh diện. Ninh Phi Ly biết đàn tranh, đàn tranh có khí tiết gì đó, cũng thích hợp với anh ta. Nhưng bánh trôi nhà cô biết đàn dương cầm, là dương cầm đó, cấp bậc cao cỡ nào nha.


Quý Bách đứng bên cạnh trong lúc vô tình liếc thấy nụ cười ngây ngô của Cố Hạm Hạm, nội tâm anh đang cảm thấy sắp điên rồi. Quý Bách luôn lẩm bẩm nhắc bản thân bình tĩnh, bình tĩnh lại, Cố Hạm Hạm thành thục chững chạc đâu rồi? Như thế nào lại biết thành cô nhóc vẻ mặt ngu ngốc cười ngớ ngẩn như vậy hả?


Chỉ có thể nói, năng lực của tình yêu quá vĩ đại, nó có thể làm cho đầu gỗ cũng mọc tâm tình, có thể làm cho một cô gái trọng sinh hoàn toàn quên mất cô ấy đã ch.ết như thế nào


Bên này, Cố Hạm Hạm vô cùng vui vẻ gửi tin nhắn cho Bạc Tư Niên, bên kia Ninh Phi Ly tiếp tục miệt mài thể hiện kĩ thuật đàn cao siêu của mình
Đột nhiên, một giọng nữ đột ngột vang lên, cắt đứt không khí hài hòa


“Anh đang đàn bài Phượng Cầu Hoàng? Đáng tiếc, không có chút tình cảm nào, trống rỗng hư không?”
Tiếng đàn dừng lại






Truyện liên quan