Chương 5

Cứ như vậy, Gia Á tiếp tục ở lại bộ lạc Phỉ Tư Thắc, Tắc Vạn đem một căn phòng trống gần đó dọn dẹp sạch sẽ tặng cho Gia Á. Gia Á rất thông minh, trong lúc học ngôn ngữ cũng tranh thủ tìm hiểu một chút tin tức ở tinh cầu này.


Nơi này kêu là đại lục Thụy Bá, sinh vật trí năng chủ yếu chia làm hai loại, thú nhân gọi là đạt lỗ và phi thú nhân gọi là đặc khảm, hắn tận mắt nhìn thấy những nam tử cao lớn có làn da đủ màu sắc biến thân thành những động vật khác nhau, có đại mãng xà có sừng thật dài, có gấu ngựa răng nanh dài qua cổ, đương nhiên hắn cũng không quên được Tắc Vạn là một lão hổ có cánh.


Gia Á cảm thấy cuộc sống ở đây rất tốt, không giống các tinh cầu có khoa học kỹ thuật phát triển, khắp nơi tràn ngập không khí tươi mát tự nhiên. Ban ngày, Tắc Vạn sẽ cùng các thú nhân khác ra ngoài đi săn, đến tận lúc hoàng hôn mới trở về, mọi người cùng phân chia thức ăn, bởi vì bộ lạc Phỉ Tư Thắc rất lớn mạnh, nhóm lỗ đạt cũng rất lợi hại cho nên chưa từng có hiện tượng thiếu lương thực. Những khảm đặc giống như Bill không thể ra ngoài săn thú, ban ngày sẽ ở lại bộ lạc trồng trọt, hái quả, may vá, làm đồ gốm v…v… nhìn thế nào cũng rất giống công việc của nữ nhân.


Đúng vậy, ở chung một vài ngày, Gia Á cảm thấy rất kì lạ, một bộ tộc lớn mạnh như vậy nhưng một nữ nhân cũng không có, lui tới toàn là nam nhân, điều này cũng hơi quỷ dị đi, không có nữ nhân sao lại có tiểu hài tử? Chờ tới khi Gia Á cảm thấy ngôn ngữ của mình đã có thể diễn tả được chính xác mới đặt câu hỏi.


“Mâu Đặc, vì sao trong tộc không có nữ nhân?”
Mâu Đặc là dược sư của bộ lạc, gần đây rất thân thiết với Gia Á, Gia Á muốn nghiên cứu một chút dược vật của đại lục Thụy Bá.
“Nữ nhân?” Mâu Đặc có chút bối rối.
“Chính là giống cái, người sinh con ấy.” Gia Á giải thích.


“Nga, ngươi nói khảm đặc sao.” Mâu Đặc hiểu ra.”Ngươi không phải khảm đặc sao, ta cũng vậy, Bill cũng vậy.” Thái độ Mâu Đặc rất tự nhiên, khẩu khí cũng vậy làm Gia Á có chút ngây ngốc.
“Ách? Ngươi nói khảm đặc chính là giống cái sao! Thế ai là giống đực?” Gia Á càng cảm thấy khó hiểu.


available on google playdownload on app store


“Tắc Vạn a, lỗ đạt có thể hóa thú đều là giống đực, bộ tộc có rất nhiều, khảm đặc thì ít hơn.”


“A?” Gia Á ngớ ra, sinh sản đồng tính cũng từng gặp qua ở vài tinh cầu khác, bất quá đều trải qua thủ thuật khoa học. Tự nhiên sinh sản đồng tính sao, hoặc là khảm đặc có khả năng tự chuyển đổi giới tính giống như loài ếch. Hoặc là những khảm đặc tuy hình thể bên ngoài là nam tính, nhưng cấu tạo lại là nữ tính? Nghĩ đến đây, Gia Á xấu xa nhìn thoáng qua nửa người dưới của Mâu Đặc, thật sự có nó, nhưng có thể sử dụng được không? Đó chính là mấu chốt——


Trách không được những người có làn da màu đều ra ngoài săn bắn, còn những người bình thường đều ở nhà làm gia vụ, chăm sóc những đứa nhỏ, hóa ra là như vậy. Lỗ đạt có thể hóa thú tượng trưng cho nam giới, không thể hóa thú là tượng trưng của nữ giới, như vậy——Gia Á, lúc này đang ngồi cùng Mâu Đặc phơi dược liệu, một nam tử hàng xóm ôm quần áo phơi khô đi ngang qua cửa nhiệt tình chào hỏi bọn họ, Gia Á mới bắt đầu phản ứng. Cho nên, hắn bị phân vào hàng ngũ ‘nữ tính’ đi? Gia Á đột nhiên có chút dở khóc dở cười.


Mặc kệ ngoại hình tương tự thế nào, Gia Á tuyệt đối sẽ không xếp mình vào hàng ngũ với khảm đặc, hắn không phải sinh vật của tinh cầu này, cũng không có năng lực mang thai, hắn chỉ có thể làm người khác mang thai mà thôi.


Thân ảnh cao lớn từ xa đi tới, trong tay cầm rất nhiều hoa quả, đó là Tắc Vạn. Gần đây bộ tộc đang dự trữ lương thực cho mùa đông nên nhóm lỗ đạt mỗi ngày đều ra ngoài săn thú, còn khảm đặc thì chế biến thịt khô và ngũ cốc.


Tắc Vạn lại mang tới cho hắn thiệt nhiều hoa quả kỳ lạ, từ lúc phát hiện hắn thích ăn trái cây, y mỗi ngày đều hái cho hắn, hoa quả trong bộ lạc rất ít, vì đa số loại cây này sinh trưởng trên vách núi đen, rất khó hái được. Bill dùng khẩu khí siêu cấp hâm mộ nói, trước kia Tắc Vạn chưa bao giờ hái cho cậu.


“Hôm nay thế nào?” Tắc Vạn hỏi về vết thương của Gia Á, nọc độc của bố đạt thú có tác dụng ăn mòn, vì thế một khi bị thương sẽ rất khó khôi phục.


“Miệng vết thương muốn lành rồi.” Gia Á hoạt động bả vai một chút, rõ ràng lúc bị thương không thấy đau, nhưng khi sứt thuốc lại thấy kinh sợ, vết thương sâu đến mức có thể thấy cả xương cốt. Sau này mới biết được, loại bố đạt thú có hình dạng như khủng long kia có nọc độc ăn mòn.


“Còn phải tiếp tục uống thuốc, độc tố vẫn chưa loại trừ hoàn toàn, nếu không trị dứt sẽ bị thương tới nội tạng.” Tắc Vạn nói, trên mặt không có biểu tình gì.
“Ân.” Gia Á bởi vì bị thương nên ngày nào cũng phải uống một chén dược có màu xanh biếc. �


Mâu Đặc thấy thế lại bắt đầu cười trộm.
“Gia Á, Tắc Vạn là một lỗ đạt rất đảm đang, có phải không?” Mâu Đặc dùng khuỷu tay đẩy đẩy Gia Á.
“A ——?” Gia Á có chút đau đầu, Tắc Vạn có đảm đang hay không thì có liên quan gì tới hắn cơ chứ——


“Không quấy rầy các ngươi nữa, Gia Á, ta về đây!” Mâu Đặc nhanh như chớp ôm lấy mớ thảo dược đã được phơi nắng chạy biến đi không còn tăm hơi.
“——” Mâu Đặc nói chuyện có chút là lạ.


“Hôm nay chúng ta đi ngang vách núi đen, ta nghĩ ngươi có hứng thú với thứ này.” Tắc Vạn thấy Mâu Đặc đi rồi, lấy một mảnh tinh thạch màu lam trong túi ra.


“Là năng lượng nguyên.” Gia Á nhận lấy, hắn từng nói qua với Tắc Vạn muốn thu thập năng lượng của thế giới này, vì thế mỗi lần đi ra ngoài săn thú luôn vì hắn tìm kiếm năng lượng nguyên.


“Này là năng lượng nguyên hệ phong, cái màu đỏ lần trước là hỏa, còn cái lúc đầu ngươi mang tới màu tím là hệ mộc.” Tắc Vạn giải thích.


“——” Năng lượng nguyên ở đây phân rõ thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ sấm gió và điện, không giống với các nguồn năng lượng thông thường ở các tinh cầu trong hệ ngân hà. Càng tìm kiếm, Gia Á càng cảm thấy hi vọng rời khỏi càng xa xôi hơn.






Truyện liên quan