Chương 149: LINH HỒN NGỌC BÀI
Phong Dực nghe Diệp Mạn Tô giải thích xong, trong lòng không nhịn được thở dài một hơi, đối với sự từng trải của Diệp Mạn Tộ cũng có chút thương cảm, phải trơ mắt nhìn người thân của mình, từng người một ch.ết đi, chỉ còn lại một mình mình lưu lại trần thế, nỗi thống khổ đó nếu chưa từng trải qua thì thật khó mà hiểu được. Huống hồ, Diệp Mạn Tô lại còn là một nữ nhân, trên mình phải mang trọng trách đem Vạn Bảo tông phát triển hưng thịnh thì quả thật không dễ dàng gì. "Việc này ta chưa bao giờ nói qua với người khác, bây giờ nói hết với chàng, ta cảm thấy thật dễ chịu hơn nhiều." Diệp Mạn Tô nằm gọn trong lồng ngực của Phong Dực, vuốt ve thân thể tráng kiện của hắn lẩm bẩm nói, cảm giác đó quả thật rất tốt. "Những năm qua nàng đã phải chịu khổ nhiều rồi, bây giờ thì không phải như vậy nữa, vì nàng đã có ta, ta sẽ bảo vệ nàng." Phong Dực yêu thương hôn nhẹ lên trán của Diệp Mạn Tô một cái, quả quyết hứa hẹn nói. "Ân!" Diệp Mạn Tô gật đầu, mặc kệ thực lực Phong Dực hiện tại không có bằng nàng, nhưng nàng vẫn tin tưởng, vô luận chuyện gì phát sinh, Phong Dực nhất định sẽ bảo hộ nàng thật tốt. "Mạn Tô, ta cảm thấy có một số việc phải nói cho nàng biết, ta thật không muốn lừa dối nàng." Phong Dực đột nhiên nói.
Diệp Mạn Tô từ trong giọng nói của Phong Dực nhận thấy hắn có vẻ rất nghiêm túc, chắn hẳn là có sự tình quan trọng, liền chăm chú lắng nghe. "Kỳ thực, ta cũng không phải là nhân loại, mà là Ma tộc." Phong Dực thẳng thắn thành khẩn nói, trong cơ thể ma khí vận chuyển, lưỡng đạo tử vân trên trán tức khắc phát ra quang mang. "Thập nhị dực tử ma!" May là Diệp Mạn Tô đã sớm chuẩn bị tâm lý, cũng không khỏi thất kinh. Duỗi tay ra vuốt tử văn trên trán phong Dực, bất quá nàng rất nhanh nghĩ tới điều gì, cả kinh nói: "Nhưng như thế nào trên người chàng lại đồng thời tồn tại cả Quang Minh thánh lực cùng Hắm Ám ma lực, đây là hai loại lực lượng tương khắc a, tựa như là nước với lửa vậy, làm sao có thể chứ?" Phong Dực cười hắc hắc, nói: "Cái này…trên đời này thật là không có chuyện gì là không thể a." Diệp Mạn Tô rất nhanh bình tĩnh trở lại, nhớ tới lão Pháp Khắc, không khỏi giật mình, nếu hắn đúng là đồ đệ của lão bất tử ầy, như vậy có chuyện gì là không thể làm đây? nguồn t r u y ệ n y_y "Ta học chính là Càn Khôn chuyển hoán thuật của lão Pháp Khắc. Quang Minh thánh lực cùng Hắc Ám ma lực trong từng lúc có thể tùy tâm sở dục chuyển hoán, bằng không ta làm sao có thể duy trì thân phận mục sư được?" Phong Dực cười nói. "Nguyên lai ta đã yêu một tên đại ma đầu, chàng có phải đã dùng một loại ma pháp mị hoặc nào đó để câu dẫn ta hay không?" cánh tay nhỏ nhắn của Diệp Mạn Tô nắm lấy bàn tay của Phong Dực đang tác quái trên núm ɖú của nàng nhấc lên, cười khanh khách nói.
Phong Dực hít sâu một hơi. Ma trảo lộ ra, dụng lực đạo, niết mạnh một cái vào hạt anh đào tròn trĩnh, đỏ mọng ngự trên đỉnh song nhũ bạo mãn, khiến Diệp Mạn Tô không nhịn được khẽ rên rỉ một tiếng, ôn nhu như nước, mị nhãn nóng bỏng nhìn chằm chằm Phong Dực, nàng mới vừa được Phong Dực khai phá, hiện tại thân thể chính là siêu cấp mẫn cảm, đối với chuyện nam nữ rốt cuộc không còn một chút định lực chống lại. Nếu không phải Phong Dực thương tiếc nàng không chịu được chinh chiến thêm nữa, nhất định hảo hảo dạy bảo nàng một phen.
Diệp Mạn Tô thật vất vả mới khống chế được dục vọng trào lên, đột nhiên lại nhớ tới việc gì đó, nói: "Phong Dực, nghe nói Ma tộc có Thiên Ma Vương hiện thế, chàng có biết chuyện này hay không?" "Chắc hẳn chỉ là lời đồn mà thôi. Thủ hạ của ta tại Ma tộc cho tới bây giờ vẫn chưa có truyền tơi tin tức nào như vậy." Phong Dực nói, trong lòng có chút kỳ quái, không có lửa làm sao có khói, chẳng lẽ Ma tộc thật có chuyện như vậy? Xem ra qua một khoảng thời gian nữa, hắn nhất định tìm cơ hội trở về một chuyến. "Là sao? Có lẽ chỉ là đồn đãi sao?." Diệp Mạn Tô nói, thuộc hạ trong tổ chức tình báo của nàng cũng chỉ là nghe phong phanh mà thôi. "Mạn Tô, lão Pháp Khắc dạy nàng linh hồn trọng sinh thuật, vậy nàng có khả năng đem u linh cùng với tự nhiên thể trọng tố thân thể hay không?" Phong Dực nhớ tới Huyết Vô Nhai cùng Sơ Thất Thất, không nhịn được lên tiếng hỏi.
Diệp Mạn Tô lắc đầu, nói: "Điều kiện tiên của Linh hồn trọng sinh thuật chính là phải sử dụng chính bản thân mình, bất quá nếu có thể luyện chế được Linh hồn ngọc bài thì có khả năng đem năng lượng cùng thân thể hợp nhất, hơn nữa khí lực hoàn toàn thu liễm, nhưng đó chỉ là che mắt, trên thực tế năng lượng vẫn tồn tại." "Linh hồn ngọc bài? Mạn Tô nàng có biện pháp luyện chế ra hay không?" Phong Dực hai mắt lóe sáng vội vang hỏi, chỉ cần có thể đem khí tức che dấu, như vậy Huyết Vô Nhai cùng Sơ Thất Thất hai người bọn họ liền có thể nhìn thấy ánh mặt trời, không cần phải trốn tránh nữa? Mà bọn họ nếu có thể quang minh chính đại xuất hiện, đối với Phong Dực chính là một nguồn trợ lực lớn. "Nguyên liệu để luyện chế Linh hồn ngọc bài quả thực rất khó tìm. Trong đó đặc biệt là một con Phệ Thiên Nghĩ Đế cùng Ngũ Diệp Kim Tinh Thảo căn bản là không thể không có, Phệ Thiên Nghĩ Đế cực kì thưa thớt. Mà Ngũ Diệp Kim Tinh Thảo từng xuất hiện tại chân núi Vạn Ưng Sơn, ta cũng từng phái người đi qua, bất quá bởi vì thần tộc Kình Thiên Môn xuất hiện, người của ta không dám vọng động." Diệp mạn tô nói.
Phong Dực sững sờ một chút. Nói như vậy, nha đầu khuất Nguyệt kia dĩ nhiên là đệ tử thần tộc Kình Thiên Môn. Bất quá khi hắn nghe nói tên của hai loại nguyên liệu khuyết thiếu kia, trong lòng máy động, hai loại này hắn đều có, thi thể Phệ Thiên Nghĩ Đế còn đang cất trong không gian Tằm Ti giáp. Chất lỏng của Ngũ Diệp Kim Tinh Thảo cũng không cần nói. Lấy một chút chất lỏng thật quá đơn giản, bất quá có trùng hợp như thế sao?
Phong Dực rất nhanh bình tĩnh trở lại, xét từ quan hệ của Diệp Mạn Tô cùng hắn lúc này, nếu nàng muốn hắn đưa ra hai loại đồ vật này, nhất định hắn sẽ không do dự mà đưa cho nàng. Mà đối với sự thông minh của nàng nhất định sẽ không sử dụng loại thủ đoạn ngu ngốc như vậy đối với hắn. Nếu đã lựa chọn tin tưởng nàng. Vậy vẫn là tín nhiệm. "Mạn Tô, hai loại nguyên liệu nàng nói có phải chính là chúng?" Phong Dực cười nói, ý niệm khẽ động, thi thể của Phệ Thiên Nghĩ Đế cùng với Ngũ Diệp Kim Tinh Thảo tức thì hiện ra trước mắt.
Diệp Mạn Tô kinh hô một tiếng, đột nhiên cười khanh khách nói: "Đại ma đầu, nguyên lai thần bí nhân kia là chàng a, người của Kình Thiên Môn nhất định muốn có đồ vật này, khoảng thời gian trước họ đã phái người đi khắp thiên hạ để tìm chàng đó." "Hắc hắc, đây chính là vận số của mỗi người, Ngũ Diệp Kim Tinh Thao đã định phải là của ta, ngươi thấy ta nói có đúng không, tiểu tử kia." Phong Dực cười vỗ vỗ lá cây Ngũ Diệp Kim Tinh Thảo nói.
Lá cây ngũ sắc lưu ly của Ngũ Diệp Kim Tinh Thảo thoáng cái đung đưa, tựa như đang gật đầu. "Quả thật là tiên thảo sản sinh dược linh (linh hồn của dược vật), không ngờ hiểu được tiếng người a." trên vầng trán Diệp Mạn Tô hiện lên một tia kinh ngạc, nói tiếp: "Đã có hai thứ nguyên liệu then chốt này, chỉ cần thời gian một buổi tối ta liền có thể luyện chế cho chàng Linh hồn ngọc bài rồi." "Vậy thì tốt quá." Phong Dực mặt mày rạng rỡ. "Phong Dực, thi thể Phệ Thiên Nghĩ Đế này đối với chàng còn có tác dụng gì sao? Nếu như vô dụng thì cho ta được rồi, toàn thân trên dưới của nó đều là nguyên liệu tốt a." Diệp Mạn Tô tự nhiên thành thạo nói, trực tiếp đưa ra ý muốn có Phệ Thiên Nghĩ Đế của mình, hiện tại đối với nàng mà nói, chuyện đó là đương nhiên. "Ta giữ lại cũng vô dụng, nếu như Mạn Tô của ta đã muốn, vậy nàng cứ cầm luôn đi." Phong Dực cười nói. "Hì hì, cảm ơn chàng, Phong Dực." Diệp Mạn Tô như tiểu cô nương đạt được một cái lễ vật, hưng phấn hôn từ trên trán Phong Dực xuống.