Chương 73
CHƯƠNG 73
.
.
Thu Nhi cũng không biết mình như thế nào phát ra những tiếng rên rỉ tràn ngập dục vọng. Phản ứng thân thể đối với hắn đã trở thành một loại bản năng kì quái. Tướng quân chìm đắm trong men say khoái cảm, phân thân đã phát tiết lại nhanh chóng trướng đại, mà phân thân căng cứng càng khiến sự ma sát tại tiểu huyệt Thu Nhi thêm phần đê mê.
Tướng quân cấm dục đã lâu lại gặp được trận cuồng phong kích tình nên rất nhanh liền phát tiết, dù rất lưu luyến tiểu huyệt trơn mềm ấm nóng của Thu Nhi, nhưng vì nghĩ cho tính phúc sau này, tướng quân không chút do dự liền dứt khoát nhắm trúng thời khắc lên đỉnh mà rút ra, để cho thứ nóng rực kia phun trào bên ngoài. Hậu huyệt bất chợt trống rỗng, thứ nhầy nhầy ướt át không mấy thoải mái kia lại không xuất hiện như dự liệu, Thu Nhi nghi hoặc ngẩng đầu liền bắt gặp tướng quân đang nhanh tay vuốt dọc nam căn chính mình, bạch trọc ào ạt từ đỉnh phun ra.
Sau khi tướng quân sảng khoái xong, hơi thở dần trở lại bình thường, vừa lúc ngẩng đầu thì bắt gặp ánh mắt Thu Nhi. Tướng quân cười cười, nằm trở lại bên cạnh Thu Nhi, ôm lấy người hắn nói: “Như vậy ngươi sẽ không phải lo lắng! Ta cam đoan sau này chúng ta đều như vậy. Ta được rồi, kế tiếp tới phiên ngươi.” Nói rồi tướng quân liền lấy ngón tay với vào hậu huyệt Thu Nhi.
Thu Nhi cả kinh gồng cứng cơ thể, tướng quân lấy tay kia vỗ về lưng Thu Nhi trấn an, nói: “Đừng siết chặt như vậy, nới lỏng ra mà hảo hảo hưởng thụ!”. Nói rồi, một nụ nôn nóng bỏng liền in trên trán Thu Nhi. Thu Nhi thân mình run rẩy, tuy rằng thân thể hắn chưa từng chống cự, nhưng ở sâu trong lòng hắn vẫn không thể chấp nhận loại chuyện này. Thế nhưng, hiện tại tướng quân đang cố ý lấy lòng hắn, phòng tuyến tâm lý cuối cùng trong lòng hắn rốt cuộc bị đập tan tành.
Lúc này, trong đầu Thu Nhi cứ văng vẳng lời nói của Đổng Quang đế: Ngươi sinh ra đã có một cơ thể *** đãng, làm nam sủng rất thích hợp.
Thu Nhi không cam lòng, nhưng đối với thân thể chính mình lại không cách nào điều khiển. Hắn nhắm chặt hai mắt, gục đầu trước ngực cam chịu trước số phận. Cảm xúc trên mặt và phản ứng của cơ thể Thu Nhi quả thực chính là hai thái cực băng và hỏa đối lập. Tướng quân cầm lấy phân thân Thu Nhi, nhẹ giọng nói: “ȶìиɦ ɖu͙ƈ là chuyện thường tình của con người, ngươi lại không phải hòa thượng, sao phải tự làm khó mình! Ngươi bình thường không thấy phiền hà sao? Nên hưởng thụ thì cứ việc hưởng thụ!”.
Thu Nhi khe khẽ thở gấp, tay tướng quân đang vuốt ve phân thân hắn. Cho tới bây giờ chỉ có hắn phải đi lấy lòng người khác, lần đầu tiên có người vì hắn mà làm chuyện này chuyện kia, Thu Nhi không thể thừa nhận hắn hiện tại thực sự cũng rất thoải mái. Hưởng thụ? Đúng vậy, hắn đã quen với các loại đau đớn. Cơ hội đây rồi, hắn hưởng thụ một lần cớ sao không thể! Đến đây, tuyến phòng thủ ở nơi sâu thẳm con tim hắn đã hoàn toàn sụp đổ.
Tướng quân nhanh chóng liền cảm nhận được thay đổi từ phía Thu Nhi. Tay Thu Nhi hạ xuống thắt lưng hắn, thân mình kề sát lại gần. Một nụ hôn tướng quân khẽ đặt lên trán Thu Nhi, rơi xuống mũi, rồi cuối cùng trốn chạy vào trong miệng. Thu Nhi không hề chống cự, đầu lưỡi linh hoạt tích cực phối hợp với tướng quân, tựa như đôi phu thê hòa hợp mà buông lơi những thanh âm sung sướng.
Phân thân tướng quân lại đứng lên, Thu nhi nắm lấy nó trong tay giúp tướng quân sơ giải, không lâu sau tướng quân liền bắn. Tướng quân đã bắn hai lần, thế nhưng Thu Nhi vẫn đang trong trạng thái bán cương, tướng quân chẳng ngại phiền phức, ngược lại Thu Nhi lại cảm thấy xấu hổ. Thu Nhi ôm tướng quân, e thẹn nói: “Đừng lộng nữa!”.
Tướng quân cười ha ha, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ mũi Thu Nhi, nói: “Không vấn đề gì, cứ giao cho ta!” Tự đáy lòng Thu Nhi chợt trào dâng nho nhỏ ngọt ngào, gối đầu lên ngực tướng quân trao bản thân mình cho hắn.
Thu Nhi ở trong lòng người kia a a kêu thành tiếng, tướng quân thỏa mãn tiếp tục xoa bóp phân thân Thu Nhi. Có lẽ là do thân thể không tốt, nam căn Thu Nhi tốc độ trướng lên rất chậm, thế nhưng tướng quân cũng không quá để ý việc này, chờ sau này Thu Nhi nguyện ý, hắn ba lượt Thu Nhi một lần hẳn là vô cùng hợp lý.
Đến thời điểm mấu chốt, một tay tướng quân liền với vào hậu huyệt Thu Nhi, tay còn lại ve vuốt phân thân hắn. Sau khi đạt tới cao trào, Thu Nhi cả người đều ướt đẫm mồ hôi, liên tục thở gấp. Hình ảnh Thu Nhi như si như túy khiến tướng quân nhịn không được nói đùa, Thu Nhi miệng không ngừng nói không, mắt trực sắp khóc. Đạt được như ý nguyện, tướng quân khúc khích cười xấu xa, miệng còn kề bên tai Thu Nhi khẽ thổi khí.
Bị tướng quân hết một lần lại một lần công kích, Thu Nhi cuối cùng cũng đạt tới cao trào. Phát tiết xong, thân thể Thu Nhi như bị rút gân, hai chân vô lực mềm nhũn như sợi mì, không ngừng hổn hển hấp khí. Nghỉ ngơi một hồi, Thu Nhi đứng dậy, tướng quân giữ chặt hắn hỏi hắn muốn làm cái gì, Thu Nhi xấu hổ đỏ ửng mặt, ấp a ấp úng nói: “Làm bẩn tay ngài!”.
Tướng quân nén giọng, sang sảng cười, nói: “Không có vấn đề gì, ta đã bôi hết lên trên sàng đan rồi, ngày mai ta với ngươi cùng nhau giặt sàng đan!”.
.
.