Chương 13
Anh Trứng To tới từ Quảng Đông, là đàn ông phương nam.
Cùng với đàn ông phương bắc thuần chủng như Bạch Tiểu Trì cực kỳ khó hòa hợp.
Không từ mà biệt, khẩu âm phương nam của anh Trứng To luẩn quanh khiến Bạch Tiểu Trì nghe thấy đã phiền.
Cả văn phòng chỉ có Trứng To là người phương nam.
Tuy nhiên Cẩu Thặng là con lai giữa Đông Bắc và Quảng Đông, nghe nói đọc viết tiếng Việt[1] tất cả đạt yêu cầu.
Đừng nên coi thường máu lai Hắc Việt, khoảng cách của hai tỉnh này so với Trung Quốc cách Nhật Bản còn xa hơn.
Thời điểm rảnh rỗi Cẩu Thặng dùng tiếng Quảng Đông giao lưu cùng Trứng To.
Bạch Tiểu Trì một mặt chẳng muốn nghe.
Một mặt vì bản thân nghe mù mờ mà thấy sốt ruột.
Vừa nhìn Điền Đạt Đan là đã biết chẳng phải người tốt.
Tên khốn nạn cách vách vừa nói gì đó mình nghe méo hiểu vậy nhất định là đang chửi mình.
Ánh mắt cừu hận ban nãy của hắn bị dư quang của Trứng To liếc đến.
Chỉ thấy khóe miệng gã nhếch một cái, lộ ra nụ cười khinh thường.
“Thằng mọi rợ.”
Bạch Tiểu Trì tức khắc nổi giận.
Ngó nhiều TVB như vậy câu này hắn vẫn có thể nghe hiểu.
Đại não suy tư 3s đồng hồ, Bạch Tiểu Trì quyết định dùng tiếng Việt chửi lại.
Nhưng mà hắn chỉ có một câu thế này:
“Đi ăn shit đi! Điền Đạt Đan!”
Nhiều năm B trạm[2] như vậy đâu phải ngao du uổng phí.
Nhiều năm đứng ở B như vậy đếch phải đi dạo không.
[1]Việt: Một cách gọi khác của Quảng Đông.
[2] B trạm: Cách gọi của trang web Bilibili