Chương 28 : tâm hồn thiếu nữ
Bị mời ra ngoài Dante thật sự có chút hoang mang, hắn nhìn dẫn đường cho mình Six đang đầy ẩn ý nhìn mình không khỏi có chút chột dạ .
“ Six! Ngươi nói có phải hay không đại nhân đã chán ghét ta, nên không cho ta ở lại xem thí nghiệm ?”
Six cười ranh mãnh, vừa kéo tay Dante đưa ra ngoài cửa . Trước khi đóng cửa gỗ lại, hắn còn không quên chúc đểu một câu
“ Thủ tịch đại nhân đừng quá lo lắng, không phải ngày mai được xem thử nghiêm chính thức rồi sao ? Chuyện ở lâu đài ngài cứ an tâm, còn bây giờ chúc ngài có một đêm tuyệt đẹp. “
Dante ngơ ngác nhìn theo cánh cửa đóng sầm vào trước mặt mình . Không phải ! Cái gì mà một đêm tuyệt đẹp chứ ?
Hắn nhanh chóng bước về phía cổng, nhiệm vụ trên người khiến Dante không thể không làm theo . Hắn vừa đi đến nơi James dặn đã thấy một bóng người
Ashley đứng đó, giữa những cơn gió ngày đầu thu . Trên người mặc một chiếc váy gai giống như ngày đầu tiên bọn họ gặp nhau vậy
Bây giờ trên người Ashley đã không còn vẻ ốm yếu nữa, mấy ngày được kĩ càng chăm sóc cùng với hấp thu số lớn tự nhiên chi lực đã làm nàng khôi phục rất nhiều . Làn da trắng, đôi mắt nâu, mái tóc dài . So với khi bọn họ mới gặp thật khác xa một trời một vực .
“ Kị sĩ đại nhân “ Thấy Dante cứ nhìn mình chằm chằm, Ashley rụt rè lên tiếng
“ À à, chúng ta đi thôi “ kị sĩ đại nhân vội vàng điều chỉnh lại tâm tình .
Hai người cứ thế sánh đôi mà đi trên con đường đất dài của lãnh địa, ánh trăng sáng soi tỏ bóng dáng họ, kéo dài trên mặt đất .
Cả đôi cứ như vậy im lặng đi đến . Nhưng có lẽ Dante đã hiểu ẩn ý của Six lúc chia tay !
. . .
James thức dậy liền tập trung mọi người đến bên ngoài phòng thí nghiệm để chuẩn bị thử nghiệm tân vũ khí . Hôm qua hắn đã trải qua điều chỉnh, bây giờ đã đạt được mấy cái ưng ý tỉ lệ rồi .
“ Được rồi, các ngươi nhanh chòng đào cho xong ụ đất đó đi “ Mấy tên vệ binh được phân phối nhiệm vụ đắp công sự luôn tay luôn chân, người đào kẻ đắp . Cuối cùng cũng làm xong một cái hào dài cùng ụ đất cao hơn nửa thân người
James quan sát thấy công sự đã cơ bản đạt tiêu chuẩn, liền đốc thúc mọi người vào vị trí .
Dante cùng Ashley sáng nay thong thả đến muộn, hai người không có trong dự đoán của James sánh vai cùng đến mà kẻ trước người sau đi vào trong sân thử nghiệm, chào hỏi hắn sau riêng phần mình đứng ra một góc . Dante thì đứng cạnh James, Ashley thì đứng cùng tiểu dở hơi Katz ở phía xa xa
Ăng ten hóng chuyện của mấy người James dựng đứng lên, hai kẻ này chắc chắn tối qua đã có gì đó . Phân phó đám kị sĩ chuẩn bị đúng như hắn dặn dò, James kéo Dante ra hỏi
“ Tối qua ngươi cùng Ashley sao vậy ? “
“ Đâu . . . Đâu có chuyện gì đâu . . . Đại nhân “ Ấp úng như vậy, còn xem ta là kẻ ngốc đâu
“ Hey “ James thở dài “ ta còn cho là trong lãnh địa này, ai cũng có thể nói dối ta, chỉ có mình ngươi sẽ luôn nói thật . Xem ra là ta đã nhầm “
Thấy James ra vẻ tiếc hận, sự lúng túng trên mặt Dante ngày càng hiện rõ .Hắn đắn đo một hồi không biết nói sao . Không nói thì sợ đại nhân thất vọng, nhưng nói ra thì lại quá mức ngượng ngùng .
“ Thôi bỏ đi, chuyện này không nhắc lại nữa vậy ! “ James quay người, vừa đi vừa lắc đầu
“ Đại nhân “
Nghe tiếng Dante gọi, James quay phắt người lại, ánh mắt sáng rỡ lắng nghe . Sau lưng mấy người Baron cũng dỏng tai lên, không muốn bỏ lỡ cái gì .
Hóa ra lúc tối qua trở về nhà, bà ngoại gặp lại Ashley thì vui vẻ vô cùng, nàng còn cầm theo quà được Công tước đại nhân chuẩn bị về dỗ dành em gái .
Dante đưa người đến nơi vốn định quay về, không ngờ bị bà ngoại giữ lại ăn cơm . Hai người đang đầy đủ ngại ngùng, định sẽ không ở lại nhưng không ngờ bà lão quá mức nhiệt tình làm hắn không thể từ chối .
Bữa cơm gia đình ấm cúng làm Dante người từ lâu đã ăn quen cơm quân doanh cảm thấy như vậy thật sự không tệ . Nhất là không khí ngượng ngập ban đầu bị Wand – em gái của Ashley xua đi . Nàng so với Nari và Bo còn nhỏ hơn, mới vừa năm tuổi, lúc nào cũng chảy nước miếng mỉm cười với hắn .
Ăn uống xong xuôi Ashley phải về lâu đài . Thân phận của nàng hiện giờ vẫn chưa thể công khai . Nhưng nàng nói với bà, ma quỷ chi nữ không có liên quan với ma quỷ, lãnh chúa đại nhân đã hứa sẽ nhanh chóng cải biến tư tưởng này .
Hai bà cháu vừa gặp lại đã phải chia xa không khỏi có chút tâm thần sa sút . Để lại cho họ mấy cân cá khô cùng lúa mạch, nàng liền theo Dante trở về lâu đài .
Trên đường đi, Ashley có chút không nỡ, nàng biết bà đang ở sau lưng nhìn mình, nhưng nàng không dám quay đầu lại . Suốt mấy ngày nay, dù làm việc cho lãnh chúa đại nhân, dù biết mình sẽ không phải ch.ết nhưng hằng đêm nàng vẫn nằm mơ thấy ác mộng .
Nàng mơ thấy mình quay lại ngày mẹ bị dẫn đi, đám kia kị sĩ đột nhiên như bầy mãnh thú lao về phía nàng lôi theo cả nàng muốn bắt lấy . Mỗi lần như thế Ashley đều giật mình tỉnh dậy . Mồ hôi ướt đẫm váy, dù là cuồng sa lĩnh đã vào thu, gió lạnh đã sớm thổi khiến nằm trong phòng cũng phải đắp chăn .
Nàng không dám ở trong bóng tối, nhưng phòng nàng lại không có ánh đèn hay lò sưởi . Trong bóng tối lờ mờ, nàng sợ, sợ tất cả chỉ là mơ, chỉ là tự mình ảo giác, tỉnh dậy đối diện vẫn sẽ là nặng nề xích sắt, là phòng giam tối tăm ẩm thấp không chút ánh sáng .
Ashley nghĩ đến đây, nước mắt không ngừng chảy ra . Dante đi phía trước nghe tiếng thút thít sau lưng thì quay người lại xem xét đúng lúc gặp phải đang nước mắt như mưa không để ý đường đi Ashley .
Thế là kịch bản như phim ngôn tình thập niên 1990 liền xảy ra trên người bọn họ . Nữ chính đang khóc vô thức đâm vào lồng ngực nam chính .
Dante hôm nay không mặc áo giáp mà là áo gai bình thường, lồng ngực do tập luyện quanh năm rấn chắc, nóng hổi khiến Ashley như chạm vào lò lửa liền quên mất bi thương vội vàng tránh ra
Nàng còn đang bối rối ấp úng không biết nói sao, thì Dante đưa tay ra nắm chặt lấy tay của Ashley .
“ Đừng sợ, đại nhân sẽ không bỏ rơi cô, ta cũng vậy ! “
Chỉ ngắn gọn một câu như vậy, nhưng tác dụng lại hơn cả thiên ngôn vạn ngữ. Ashley mặt đỏ bừng, lắp bắp nói vâng ạ không rõ tiếng, không biết Dante có nghe được không .
Rồi Dante cứ cầm tay cô như vậy rồi quay người đi thẳng về phía lâu đài . Trăng sáng trên cao đã bị mây mờ che khuất, hai người một trước một sau đi về phía trước . Không còn bóng người nghiêng ngả, không còn ánh trăng sáng ngời .
Hai người cứ thế mà đi, nắm lấy tay nhau, như là định mệnh an bài !
Trở lại hiện thực, James nhìn Dante mặt đỏ bừng, lí nhí kể lại câu chuyện. Hắn tuyệt không có hôm qua vẻ mạnh mẽ, quyết đoán, ngược lại như cái tiểu nương về nhà chồng .
Chỉ là nắm tay mà thôi ! nắm tay đó ! còn chưa hôn được người ta mà ta thấy ngươi như sắp cho người ta đẻ em bé đến nơi rồi vậy .
James trong lòng thì nhả rãnh, nhưng ngoài mặt thì khích lệ Dante, còn thì thầm truyền thụ cho hắn mấy cái kĩ thuật kiếp trước học lỏm được . James tự nhận mình đã sống hai đời, kinh nghiệm lí thuyết so với Baron còn phải phong phú hơn .
Còn thực hành thì . . .
Khụ khụ
Phải chờ thực tiễn chứng minh mới được .
Mấy người kia nghe xong cũng xúm lại khuyên bảo, cá biệt Bahn là cái người có gia đình thậm chí còn bí mật nói với hắn thứ gì khiến mặt Dante vốn đã đỏ, nay càng là như đít khỉ, liên tục xua xua tay . Không chịu nổi cái bầu không khí này, thủ tịch kị sĩ lấy lí do đốc thúc đám binh lính hoàn tất nhiệm vụ lỉnh đi mất
Đám người kị sĩ đã đến đầy đủ . Lần thí nghiệm này, James goi tất cả dân binh đến dự mà không riêng gì mấy tên quan chức cấp cao của lãnh địa . Adam, Thomas cùng với hơn mười người của nha dân chính . Xem như tất cả cán bộ của cuồng sa lĩnh lẫn đầu tiên tụ tập .
“ Ngươi đoán xem lĩnh chủ đại nhân gọi chúng ta đến xem chính là thứ gì ?”
“ Nghe nói là thí nghiệm gì đó, cái này là tân vũ khí . . . Sáng sớm nay ta thấy đội trưởng Kater được gọi đến lâu đài đâu “
“ vũ khí bình thường không phải giáo, kiếm gì sao? Có gì để thí nghiệm đâu . “
“ Ai nha ! đại nhân nói . . . “
Đám đân binh bên này dù đã qua tập huấn nhưng quả thật vẫn chưa đi vào khuôn khổ, vừa đứng một chút liền bắt đầu ồn ào bàn tán . Dante nhìn thấy vậy phải quát lên sẽ tăng cường luyện tập với tất cả những ai còn nói chuyện trong hàng mới làm bọn họ im lặng .
“ Được rồi, mọi người trật tự đi “ James bước lên bục, ra lệnh một tiếng, đám người phút chốc đã im phăng phắc, cả không gian như có thể nghe được từng tiếng thở của những cái đầu đang tò mò. Ai cũng muốn nhướng cổ lên xem nhưng lại ngại điều lệnh nên đành cố nhịn đi .
“ Sắp tới lãnh địa chúng ta sẽ bước vào mùa đông đầu tiên từ khi ta tiếp quản nơi này . Mùa đông chính là thời điểm nguy hiểm nhất cho chúng ta . Có thể có ma thú công thành, có thể có đạo tặc quấy rối .Cùng với đó là trời đổ mưa tuyết không ngừng cũng sẽ khiến chúng ta lâm vào thế khó . “
“ Nhưng thiên tai không đáng lo, lương thực đã được chuẩn bị đầy đủ để chúng ta chống chọi với cái rét. Chắc chắn lãnh địa sẽ trải qua một mùa đông no bụng . Đây là điều ta có thể chủ động hứa với các ngươi “
James vừa nói xong, thì ở dưới tiếng hoan hô, chúc mừng nổ ra vang dội . Ai ai nghe được lời hứa của hắn cũng vui sướng, vì chưa bao giờ James hứa mà không làm . Trong lòng bọn hắn, lĩnh chủ đại nhân đã hứa thì tất nhiên sẽ thực hiện
“ Nhưng cái to lắng chính là nhân họa . Các ngươi đều biết, xung quanh cuồng sa lĩnh không thiếu nhất chính là đạo tặc, ma thú cùng với trên thảo nguyên bộ lạc của người man rợ . Chúng ta muốn bảo vệ lãnh địa, chống tại chúng là sẽ có một ngày . “
“ Đúng a, đám kia đặc biệt hung dữ, năm ngoái ma thú tấn công hàng xóm nhà ta bị răng nanh thu húc ch.ết tại chỗ đâu “
“ Đám kia đạo tặc thường xuyên . . . “
“ Chưa gặp qua người man rợ a . . . “
Đám người vừa mới yên tĩnh lập tức tiến vào nhốn nháo trở lại . Bọn họ dù đã được huấn luyện qua, nhưng cũng chỉ là mấy động tác cơ bản mà thôi, chứ không hề có kĩ thuật đối kháng nào . Nhắc đến đám gần như quái vật kia lại vẫn có chút sợ hãi .
“ Chính vì chúng ta khuyết thiếu vũ khí cùng lực lượng, nên ta đã dùng lãnh địa trí tuệ để chế tạo ra thứ sẽ là nhân vật chính của ngày hôm nay “ James hắng giọng “ Các ngươi hãy nhìn kia “
Nói rồi James chỉ về phía xa mãi phía dưới bờ sông, cách chỗ họ đứng có đến cả trăm mét . Chỗ đó đã dựng sẵn cọc và bù nhìn, đứng xung quah một cái hộp hình chữ nhật có dây nối nhìn khá lạ lùng . Gần đó chính là hào cùng với ụ đất cao
“ Bây giờ bắt đầu chính thức thí nghiệm. Lần này sẽ có nhất định kinh hãi, mọi người không cần hoảng loạn, phải giữ vững đội hình! “
James dứt lời, Lucas đã nhanh chóng chạy đến phía dây dẫn . Dây đốt là đêm qua James thử nghiệm, cháy chậm đi rất nhiều so với bình thường . Đoạn kia một mét dây có thể cháy trong gần nửa phút, thừa thời gian cho Lucas nhảy vào hào đất .
Mọi người dõi mắt nhìn theo Lucas châm lửa vào một đầu dây dẫn mang rồi nhanh chóng chạy về bổ nhào vào ụ đất . Dây dẫn cháy, mang theo lửa tiến gần về phía hộp gỗ .
Nửa mét .
Ba mươi phân
Hai mươi phân
Tiếp cận hộp gỗ
Trong ánh mắt ngóng chờ của mọi người, đột nhiên một tiếng nổ đinh tai nhức óc như biển gầm sóng cuộn vang lên, bụi cuốn bay mù mịt . Đám người dù cách khá xa cũng cảm nhận được áp lực nặng nề mà vụ nổ gây ra
Toàn quân nháo nhác, đám người kẻ đứng người ngồi hoang mang lo lắng, bọn họ giáo mắt nhìn quanh như để tìm xem người trước đó ở bên mình có còn đứng đó không . Mấy cái trẻ tuổi tân binh một số thậm chí ngã ngồi trên đất, đáy quần ướt sũng .
Khói bụi tan đi . Trong cái nhìn kinh hoàng của mọi người chứng kiến, mặt đất nơi đặt hộp thuốc nổ nay đã thành một cái hố sâu hoắm, xung quanh con rối đã tan nát, cháy vụn như vừa trải qua một cơn bão giằng xé .
“ Thấy không, ta tuyên bố sức mạnh của thần minh đã có trong tay của chúng ta “ James gằn giọng !
Lời xin lỗi của tác giả
Các độc giả thân mến! Mong các bạn đã trải qua ngày lễ 30/4 và mùng 1/5 vui vẻ hạnh phúc bên gia đình . Thổ Đại gia rất xin lỗi vì đã không thể thực hiện được lời hứa chạy đến trương 30 trong ngày nghỉ . Điều này xảy ra do mình thực sự có chút bế tắc trong việc tiếp tục triển khai đại cương của truyện
Dù như vậy, bây giờ mình cũng đã tìm được logic để viết tiếp trong ít nhất là 10 chương tiếp theo, nên rất hi vọng tốc độ ra chương của mình sẽ ngày càng nhanh chóng . Viết ngày càng chắc tay để các bạn được thưởng thức một bộ truyện hấp dẫn
Cảm ơn các bạn sontran, sPHkf54388 và DV007 đã là những người hâm mộ đầu tiên của mình !
Xin chân thành cảm ơn các bạn đã quan tâm và đón đọc tác phẩm của mình ! Mong nhận được nhiều hơn nữa các bình luận và góp ý tích cực từ các bạn vì đó sẽ là nguồn động lực lớn nhất cho mình tiếp tục thực hiện bộ truyện này !
Một lần nữa xin được cảm ơn các bạn !