Chương 32 : Nhận người phong ba ( Cầu đánh giá )
Sáng hôm ấy Art thức dậy tương đối muộn . Vẫn như mọi người dân bình thường của cuồng sa lĩnh, nàng nhanh chóng chỉnh trang quần áo chuẩn bị đến quảng trường nhận lãnh cháo . Bất ngờ vừa mở cửa ra đã có hai tên dân binh đứng sẵn ở đó chờ đợi không biết từ bao giờ
“ Circa, Abend ! hai người ở đây làm gì vậy ? “ ở cuồng sa lĩnh mọi người đều ít nhiều quen biết nhau . Nàng cùng hai vị này dân binh còn là bạn đâu ?
“ Chờ cô đó ! hôm qua công tước đã ra lệnh cho những người biết chữ lần trước ứng tuyển vào dân chính ti không được nhận sáng nay tập hợp ở sảnh của lâu đài . Mọi người đến đủ rồi, thiếu mỗi cô thôi đấy “ Circa lên tiếng
“ Nhanh đi đi, đừng để công tước đại nhân đợi lâu “ Abend tiếp lời
“ Cái gì? Công tước đại nhân đợi ta ? vậy chúng ta mau đi thôi “ Art cuống lên . Để lĩnh chủ cùng cả trăm người đợi một mình mình, nàng vẫn là có chút hoảng
Ba người nhanh chóng chạy trở lại lâu đài . Lúc này, trên sân đã đứng thành hàng ngay ngắn . Trên bục cao là lãnh chúa đại nhân đang ngồi, ghé tai nghe ông Bahn báo cáo gì đó, đứng một bên là một mặt tức giận Baron quản gia .
Art hoảng thật rồi ! vậy mà quả thật chỉ có mình nàng đến muộn !
“ Thưa lãnh chúa đại nhân, sư phụ. Người đã đến đầy đủ “ Six nhìn thấy Art đến muộn đã lỉnh vào hàng liền một lần nữa thống kê sĩ số rồi báo cáo lên
“ Ngươi đi gọi cái kia đến muộn lên đây cho ta “ Baron lạnh giọng . Six vừa nghe đã biết chuyện này không tốt rồi, không còn cách nào đành đi xuống gọi Art lên .
Art thấy Six đi về phía mình thì tim đập bình bịch như muốn nhảy luôn ra ngoài . Nàng lúc này thật mong mình có năng lực tàng hình hay cái gì đó tương tự . Nhưng đáp án chính là nàng không có gì . Art mặt tái mét bị Six túm lên đứng trước bục
“ Lãnh chúa đại nhân tốt, quản gia đại nhân tốt . Nguyện thần minh phù hộ lãnh địa chúng ta “ Nàng nở nụ cười còn khó xem hơn cả khóc, lí nhí nịnh hót một lần mong sẽ thoát tội . Nhưng một lần nữa, thần minh như lại bỏ rơi nàng . Giọng nói của quản gia đại nhân lạnh lùng truyền tới
“ Art đúng không ?Ta nhớ thông báo rất rõ nói là sáu giờ thì tập hợp . Trong lãnh địa luôn có người cầm canh gọi giờ . Ngươi biết lãnh chúa đại nhân đã gọi mọi người đến hay không ? “
“ Dạ biết !” Art lí nhí đáp lại
“ Biết ? Biết vậy mà ngươi vẫn đến muộn ? Biết mà ngươi vẫn để lãnh chúa đại nhân chờ đợi ? Vệ binh đi tìm ngươi hai lần mà vẫn không gọi được ! Ta xem ngươi mời còn khó hơn cả công tước đại nhân rồi đó “ Baron rất gay gắt chỉ trích Art
Hắn có thể không tức giận sao ? Sáu giờ nói tập hợp . Bây giờ đã gần bảy giờ nàng mới đến . Nếu không phải công tước đại nhân nói chờ, hắn đã sớm sai người phá tan nhà nàng lôi người đến quảng trường đánh cho một trận rồi
“ tiểu . . . tiểu nhân . . . Là tiểu nhân ham ngủ . . . nên mới . . . “
“ Ngươi còn dám nói ? Vậy là lỗi tại ta sắp xếp giờ quá sớm nên ảnh hưởng đến việc ngươi ngủ phải không ?” Baron càng là thổi râu trừng mắt . Hắn ghét nhất chính là đang nói mà có người dám lấy cớ trước mặt mình
“ Tiểu nhân không dám, không dám nữa đâu “ Art giọng nghẹn lại như sắp khóc . Nàng chỉ là cái cô nương mười lăm tuổi . Sao chịu nổi bị quý tộc trách mắng như vậy .
“ Thôi! Ngươi về đi, công tước đại nhân khoan dung, không trách phạt ngươi . Nhưng chúng ta cũng thuê không nổi ngươi như vậy vô kỉ luật người .” Baron không vì nàng là cái tiểu nữ nhi mà khoan dung, trực tiếp tuyên phán kết thúc sự việc .
“ Đừng mà đại nhân ! xin ngài đừng đuổi tiểu nhân mà ! “ Art nghe được mình bị đuổi thì liền quỳ luôn xuống đất, dập đầu lạy liên tục
“ vệ binh đâu ! Đưa nàng ta ra ngoài “ Baron vẫn không chút nào do dự phất tay gọi người đến
Đứng một bên Circa lúc này đột nhiên nhảy ra xin cho Art . Hắn cùng Art cũng có chỗ quen biết, hắn không muốn thấy nàng bị đuổi như vậy
“ Đại nhân, mong ngài khoan hồng tha cho nàng một lần . Nàng là cái sâu ngủ nhưng rất có trách nhiệm . Hôm qua vì đến ca của nàng làm muối ở tây trấn nên mới thức quá muộn mà thôi . Mong ngài châm trước “
Đối diện với Circa khẩn thiết, Baron lạnh lùng nhìn sang không nói gì làm hắn cũng chột dạ, bất giác rụt cổ lại . Không khí xung quanh cũng đông cứng, mọi người không ai dám nói một câu nào . Bọn họ cho rằng đợi một chút cũng không hề gì, nhưng chủ yếu là lĩnh chủ đại nhân thời gian quý giá . Art làm vậy quả thật không thể bênh nổi, dù cho nàng là có lí do gì .
Six cũng muốn mở lời xin cho Art, nhưng nhìn sư phụ mình hùng hổ như muốn chém người cũng không dám mở miệng . Hắn thấy ngay cả ngày thường hi hi ha ha, luôn lo chuyện bao đồng Katz lúc này cũng trốn sau lãnh chúa đại nhân làm cái người điếc thì cũng đành nuốt lời nói vào trong, dùng ánh mắt cầu cứu lãnh chúa đại nhân .
“ Mọi người chắc là đói cả rồi, chúng ta cứ ăn cháo trước rồi bắt đầu nhé !” đang ngồi nghe báo cáo James bỗng nói một câu không liên quan “ Ngươi ! Ngươi cũng vào hàng đi, lần sau nếu đã có thông báo của lâu đài thì phải báo cáo với trưởng quan xin chuyển ca làm . Không được như hôm nay nữa ! Rõ chưa ?”
“ Đại nhân, như vậy không được “ Baron nhíu mày trầm giọng . Không phải hắn phản đối vì bị James phản đối quyết định giữa chỗ đông người mất hết mặt mũi . Ngược lại, hắn cho rằng nếu James làm như vậy sẽ dung dưỡng tâm lí cầu may của lĩnh dân . Lâu dần sẽ ủ thành đại họa thôi .
“ Được rồi Baron . Dù sao chúng ta cũng sắp xếp giờ có chút sớm . Tha thứ người ta một lần cũng đâu có hại đến ai . “ James bóp bóp giữa trán . Hắn tối hôm qua cũng không được ngủ ngon giấc, đáng lẽ không nên sắp xếp vào sáu giờ mới phải .
“ Mọi người bắt đầu xếp hàng lấy cơm và cá khô đi “ James ra quyết đinh nhanh rồi đứng dậy “ Đúng bảy rưỡi chúng ta sẽ bắt đầu “
Lãnh địa bây giờ có dồi dào sung túc lương thực, đã đổi từ cháo sang cơm . Việc này còn giúp James thu được một sóng điểm dân tâm đâu .
“ Tạ ơn đại nhân khẳng khái “ Mọi người đồng thanh hô. Đang quỳ dưới đất Art thì dập đầu cảm tạ lia lịa .
“ Đại nhân ! tại sao ngài làm như vậy ?” Baron chạy theo truy xét không buông hỏi . Đây đã là lần không biết thứ bao nhiêu đại nhân ngăn hắn cho đám kia nông nô, người hầu ý thức được vị trí của mình rồi .
“ Chuyện không có gì to tát, nếu cứ bám mãi không buông thì vừa lỡ dở thời gian, lại bỏ lỡ người có thể làm việc “ James vào phòng, ngồi xuống “ Ngươi cũng không phải không thấy, vừa nãy mọi người đều muốn xin cho cái kia tiểu cô nương, chỉ là không ai dám làm trái ý ngươi mà thôi “
“ Nếu cứ kiên trì loại bỏ nàng ta, thì khoan nói đến việc chúng ta đang thiếu nhân lực . Chỉ tình làng nghĩa xóm cái quan hệ này, cũng sẽ làm họ trong lòng xuất hiện trở ngại rồi “
“ Bọn họ dám “ Baron càng nghĩ càng giận
“ Dám lắm chứ !” James cười nhạt “ Ngươi không nhớ ngày đầu tiên chúng ta đến đây, bọn họ chỉ vì một cái nho nhỏ hiểu lầm, liền dám đem gậy gộc đến chất vấn chúng ta rồi đó sao ? Tuyệt đối đừng coi thường tính sinh động của bọn họ . Cũng như ta với ngươi, họ đều là người cả đó “
“ Đại nhân, ngài sao lại có thể đánh đồng thân phận của mình và đám kia ti tiện lĩnh dân . Bọn họ chỉ là công cụ để chúng ta đảm bảo lãnh địa phát triển và tìm lại vinh quang của nhà Napolis mà thôi “ Baron kêu lên . Hắn thật sự không hiểu nổi những suy nghĩ hiện tại của James .
“ Quản gia của ta ! Ngươi suy nghĩ như vậy là mười phần sai lầm . “ James từ tốn “ Chúng ta và họ cơ bản đều chỉ là con người mà thôi, dù cho có thức tỉnh năng lực chiến sĩ hay dấu ấn chức nghiệp, bản chất chúng ta vẫn không thay đổi “
“ Ngươi coi tước vị này là thứ khẳng định sự ưu việt, nhưng thực ra đó chỉ là một loại quan niệm, một loại quan niệm vô cùng cũ kĩ và vô cùng sai lầm . Bây giờ chúng ta đang là những kẻ dẫn dắt một thời đại mới, thời đại ấy sẽ đào thải quan niệm này của ngươi rất nhanh . “
“ Thứ cho ta vô lễ . Đại nhân ngài nói quý tộc không hề cao quý hơn lĩnh dân sao ? Vậy thì vinh quang của nhà Napolis mà chúng ta muốn phục hưng lại là thứ gì chứ ? Nếu ngài nghĩ mình không cao quý hơn họ, vậy ngài định dựa vào tư cách gì để thống ngự bọn họ đây ?” Baron đã có phần gay gắt, làm đi theo hô tống Bahn cùng Lucas há hốc mồm
“ Baron ngài quá phận rồi đấy “ Dante vừa bước vào cửa nghe được Baron chất vấn James liền nổi giận mà quát “ Đại nhân tự có sắp xếp của mình, ông chỉ là thuộc hạ sao dám dùng giọng đó với người ?”
“ Không sao, Dante. “ James không chút nào tức giận, mà ra hiệu cho mọi người trong phòng ngồi xuống .” Chúng ta đều là người một nhà, từ lâu ta đã nói các ngươi chính là người mà ta tin tưởng nhất. Ta không muốn chúng ta vì không hiểu nhau làm thành mâu thuẫn không đáng có, nhân đây cũng nói để mọi người hiểu được ý ta “
Lúc này, không khí giương cung bạt kiếm của mấy người mới dần lắng xuống . Mọi người đều nguồi ghế nghe James nói
“ Ta muốn nói, lúc nãy Baron có hai câu hỏi ta sẽ trả lời để các ngươi hiểu . Nếu ta không cao quý hơn đám lĩnh dân của lãnh địa, dựa vào đâu mà ta có thể lãnh đạo bọn họ ? Và vinh quang của nhà Napolis là gì ? “
“ Thứ nhất : ta dựa vào việc ta thông minh hơn bọn họ . Tri thức là sức mạnh . Ta hiện thực hóa tri thức, ban cho bọn họ cuộc sống mới, ban cho bọn họ khả năng tiếp cận tri thức . Đó chính là cơ sở để ta lãnh đạo bọn họ, mà không phải thứ phong hiệu vớ vẩn này . Đúng ! Cái tước hiệu công tước có thể làm họ sợ hãi ta, bất đắc dĩ ủy thân làm thuê cho ta . Nhưng nếu không có bọn họ, thì cái tước vị này có tác dụng gì ? Ta sẽ lãnh đạo ai ? Chỉ mấy người các ngươi sao ?”
“ Thứ hai : Vinh quang nhà Napolis ta có thể nói với ngươi chính là trách nghiệm mà cha ta trước khi lên đường xuất chinh đã nói : làm cả công quốc này đều phải kính trọng chúng ta . Đó mới là vinh quang thật sự, chứ không phải của cải hay đất đai. Ngươi hiểu chưa ?”
Baron nghe những lời James nói có chút không phục còn muốn tranh luận . James đã khoát tay .
“ Chuyện ngày hôm nay, ngươi đừng giận cô bé Art kia làm gì . Ta biết, ngươi cáu giận là bởi vì nàng nên ta mới phải chờ . Nhưng chuyện này là chuyện nhỏ . Nhỏ không nhịn sẽ loạn chuyện lớn . Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng đi . “ James cười “ Mấy hôm nay ngủ không ngon giấc, ta có chút mệt mỏi rồi . Dante, ngươi hỗ trợ Baron mang theo số sách này đi đến cho mấy người kia đăng kí học tập . Bahn ! Ngươi tiếp tục lo những chuyện dân chính trong lãnh địa . Lucas! Ngươi đi huấn luyện vệ binh đi, ta muốn trong tuần này bọn họ phải thức tỉnh kĩ năng . Mọi người ai làm việc nấy ! “
Đám người bây giờ mới để ý hai mắt thâm quầng của lãnh chúa đại nhân . Baron đã hối hận, từ ngày bàn luận đối sách thúc đẩy phát triển lãnh địa đến nay đã qua một tuần, ngày nào James cũng thức khuya viết giáo trình cho lần tuyển người này, đã nhiều đêm không được ngủ ngon, ngày lại phải lo việc của lãnh địa . Mình vậy mà lại dám chất vấn chủ nhân . Sau này tuyệt đối không được như vậy nữa !
Năm người nhanh chóng thu dọn, cúi người chào james rồi đi lo việc của mình .