Chương 45 : Họa sĩ có lí tưởng ( Cầu đánh giá, cầu bình luận )

“ Đại nhân, vậy còn tên thợ rèn kia và Messer thì sao ? “ Baron sợ James vì mệt mỏi mà quên mất việc,lên tiếng nhắc nhở


“ Ba người các ngươi ngày mai cố gắng, giải quyết xong cho số lưu dân hôm nay, thống kê rõ ràng xem bọn họ có nghê nghiệp gì hay không . Sauk hi tổng hợp thì mang đến cho ta . Sau giờ cơm trưa ngày mai chúng ta sẽ đi gặp tên thợ rèn kia . Còn về Messer thì sáng mai Art bảo hắn đến gặp ta là được .”


Mọi người tan đi rồi, James mới ngã vật xuống giường, không biết có phải hắn nghe nhầm không mà trong mờ mang lại nghe tiếng Hệ thống báo hiệu gì đó, còn có tiếng loạt soạt giở giấy .
. . .
“ Ngươi là một du họa sư sao ?”


Thời gian nghỉ ngơi không được mấy, James đã bắt đầu mở họp buổi sáng . Việc đầu tiên chính là gọi Messer đến gặp mặt . Tình hình bây giờ hắn và tên thợ rèn kia có vai trò quan trọng nhất . Sắp tới lãnh địa cần xây dựng lại rất nhiều công trình, nếu không tiến hành quy hoạch cẩn thận thì là tự tìm đường ch.ết .


Chính vì vậy nên sáng sớm James đã gọi Art đưa Messer vào lâu đài, thậm chí còn sớm hơn giờ họp sáng thường ngày của bọn họ nữa .
“ Dạ vâng đại nhân “


Messer năm nay đã gần bốn mươi tuổi, người gầy gò, thấp hơn James một chút . Thân hình hắn nhìn vào cũng biết là không thể làm được công việc nặng nhọc . Nhưng để bảo là một nhà nghệ thuật gia thì thật sự có chút khó mà tin được .


available on google playdownload on app store


Người ta họa sĩ đều là dáng vẻ thanh cao mực thước, còn Messer,gắn với thanh cao cái chữ này thực sự có chút . . .
“ Ngươi biết vẽ bản đồ hay không ?” Đem theo nữa tin nửa ngờ, James hỏi thẳng vào vấn đề . Bây giờ lãnh địa bề bộn nhiều việc, hắn cũng không có thời gian chơi trò vòng vo với Messer


“ Úi ! đại nhân có thể nói là hỏi đúng người . Trước đây ta từng là họa sự cho kị sĩ đoàn của con trai công tước Rosantin, chuyên môn để vẽ bản đồ “ Messer nhắc đến đây thì ánh mắt long lanh, như nhớ lại một thời kì huy hoàng “ Sau đó ta vì muốn truy cầu chân lí của hội họa nên mới không làm nữa, chọn thành một du họa sư, vẽ hết cảnh đẹp núi non “


James vừa nghe Messer khoác lác, vừa lật giờ từng tờ tác phẩm của hắn . Vẽ quả thật là không tệ đâu. Messer không những biết vẽ tranh phong cảnh, mà ngay cả địa đồ cũng hết sức tinh thông . Trong số tác phẩm của hắn còn có một tấm vẽ lại địa đồ bố trí của vương đô làm James rất là kinh ngạc


Dù đây chỉ là vòng ngoài cùng của vương thành cũng không ngăn được việc phải công nhận tài năng của Messer . Cần biết địa đồ chính là con mắt của nhà cầm quân, là nội tình của một vùng đất . Nếu có thể đem vẽ lại địa đồ này thì khi bị tấn công đã trở thành mình trần ra trận, địch nhân chỉ cần suy đoán nơi ngươi tụ binh thì thành công đã nằm trong tay rồi .


Chính vì hoàn cảnh như vậy, nên không khi nào bản đồ của thành phố lại có thể bị lọt ra ngoài chứ chưa nói gì đến vương đô . Ngươi nếu như đi trên đường, tùy hứng cầm theo họa cụ vẽ lại hình ảnh . Cảnh binh không bắt ngươi giam lại, thậm chí treo cổ vì tội gián điệp thì tính là ngươi giỏi .


Các duy nhất để Messer làm được ra tấm bản đồ này chỉ có thể là hắn nhớ từng phần rồi ghi lại mà thôi . Như vậy càng chứng minh trí nhớ người này vượt xa người thường .
“ Vậy sao ngươi lại đến cuồng sa lĩnh chứ ? Ta nghe nói ngươi đã ở đây được hơn một năm rồi “


“ Tiểu nhân muốn định cư luôn ở đây ! “ Messer hồ hởi “ Tiểu nhân muốn trở thành mạo hiểm giả . Cả tay gấu công quốc chỉ có tây cảnh này luôn tràn ngập mạo hiểm, chính là nơi mà ta luôn hướng tới !”


Thấy hắn hào hứng như vậy, James cũng không biết nên nói gì nữa . Biết bao nhiêu người muốn ước mơ cơm no áo ấm, nghề nghiệp vinh danh mà không được, tên này lại từ bỏ tất cả để truy cầu mạo hiểm . Chỉ có thể nói, thế gian rộng lớn, chuyện lạ gì cũng có .


“ Ta muốn chiêu mộ ngươi làm địa đồ sư của lãnh địa, ý ngươi thế nào ?”


“ Thứ lỗi cho ta, đại nhân .” Messer đột nhiên ái ngại gãi gãi đầu “ ta từ đi chức vị, là muốn truy cầu đến chân lí của hội họa cùng với mạo hiểm. Nếu bây giờ lại làm việc cho ngài, e là đến ch.ết cũng không thể thực hiện được truy đuổi của ta . Nên chỉ có thể xin lỗi ngài mà thôi . . . “


“ Trước đừng vội trả lời. Ngươi xem kĩ thứ này đã rồi nói “ James rút từ ngăn bàn ra hai tập giấy đẩy về phía Messer . Đây là hắn nhớ lại kiến thức viết ra, tuy không đầy đủ như hệ thống cung cấp nhưng cũng đã là một dạng cách mạng ở thời đại này rồi .


“ Đại nhân . . . Cái này . . . đây là . . . “ Chỉ lướt qua một chút, hắn đã bị khơi lên sự tò mò . Mấy chữ “ Nguyên lí vẽ bản đồ quân sự cơ bản “ thực sự đã thu hút được hắn . Lần giở mấy trang, hắn đã thấy như mở ra một chân trời mới vậy, hội họa vậy mà chia ra nhiều bộ môn như vậy, đọc phần tổng cương hắn như đã chạm một tay đến với lí tưởng của cuộc đời mình vậy .


“ Đây là ta viết ra “ James nhấp một ngụm trà rồi thong thả nói “ Không biết thứ này, và trong miệng ngươi chân lí của hội họa có thể phù hợp với nhau hay không ? “


“ Hợp, hợp lắm đại nhân” Messer hưng phấn nhào đến ôm tay James rồi hôn chùn chụt . Bị một ông chú bốn mươi tuổi hôn bàn tay không phải cái trải nghiệm vui vẻ gì với James, hắn thậm chí còn có chút xúc động muốn đi rửa tay ngay tức khắc, nhưng thời khắc này hắn không thể làm vậy.


Cái lễ nghi này chính là một loại tuyên thệ trung thành, bây giờ rút tay ra, chẳng phải là xem thường người ta sao . Không còn cách nào, James đành để Messer hôn tay cho xong .


“ Được rồi! “ James cố nén nổi da gà, từ từ thu tay lại, sau đó lén lén bôi vào quần của mình “ Vậy ngươi có bằng lòng làm việc cho ta sao ? Ta nói trước, sau này sẽ có rất nhiều nơi chưa được khám phá cần vẽ bản đồ . Nếu ngươi không bằng lòng, ta đành phải tìm người khác vậy .” .


“ muốn . . . muốn . . . đại nhân, ta bằng lòng “ Messer cuồng cuồng nhận lời, sợ chậm một chút James liền sẽ không cần hắn nữa .


“ Vậy giờ ngươi cầm hai quyển sách này về, đọc cho thật kĩ . Từ ngày hôm nay, ngươi chính là quy hoạch sư của lãnh địa này . Công việc ngày thưởng của ngươi tạm thời sẽ làm việc dưới chướng của sở dân chính. Bây giờ ngươi có thể đi gặp Adam để nhận việc . Ta muốn trong năm ngày, ngươi đem bản đồ của lãnh địa này vẽ lại . Ngươi làm được không ? “


“ Năm ngày . . . có hơi gấp đại nhân à “ Messer gãi gãi đầu


“ Nếu ngươi làm được, ngoài ban thưởng bình thường ra, ta còn có thứ khác cho ngươi “ James lần nữa lôi từ trong ngăn kéo ra một quyển “ Kiến trúc sơ giải “ cho Messer xem . trong này ghi lại một số kiến trúc của phương đông và trung đông, đảm bảo Messer chưa nhìn thấy bao giờ


Không ngoài dự đoán, Messer vừa nhìn thấy sách thì hai mắt sáng lên, chỉ còn thiếu miệng chảy nước dãi, vỗ ngực xưng là năm ngày chắc chắn có thể khiến hắn hài lòng, rồi sau đó hấp tấp muốn đi nhận việc để có thể nhanh chóng đạt được quyển sách kia .


Messer nhanh chóng vọt đi mất, ra đến hành lang còn va vào đám người Baron đang trên đường đến báo cáo sáng . Hắn không hề dừng lại mà chỉ qua loa xin lỗi rồi chạy mất dạng, James phải gọi với theo để Adam chạy theo hắn, nếu không ngày đầu đi tìm thượng quan nhận việc lại không gặp thì khởi đầu không may mắn rồi .


Mấy người còn lại lục tục kéo vào phòng để mở họp . Dù tối hôm qua vừa mới tập trung lại, nhưng khi đó ai nấy cũng đã mệt đến phờ phạc không thể nói chi tiết được, bây giờ James mới có thể được nghe báo cáo đầy đủ nhất .


Vấn đề của lãnh địa hiện tại có thể là nhiều lắm từ việc trị an cần được nâng cao, sắp xếp chỗ ở cho người dân mới, cho đến tiến độ xây dựng . Đặc biệt, James còn muốn hỏi về chuyện chương trình giáo dục đã ban bố nhưng đến nay vẫn chưa có rục rịch gì .


Mấy người Baron nghe James hỏi lúc thì báo cáo khi thì thoái thác thoáng chốc lại can ngăn, làm đến mấy tiếng đồng hồ cũng chưa họp xong .


Cuộc sống có khi chính là như vậy . Có những lúc cả mấy ngày lãnh địa đều không có chuyện gì mới, có khi lại chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã đủ biến hóa nghiên trời lệch đất


Đang lúc James muốn cho mọi người tạm nghỉ một chút thì Katz gõ cửa đi vào . Vốn là nàng còn đang lơ đãng, nhưng nhìn thấy tròng phòng có Baron liền nhanh chóng bày ra bộ dạng vô cùng cung kính, lễ phép .
“ Đại nhân, có sứ giả của tước sĩ Wohl Aber muốn diện kiến ngài “


“ Hắn có nói muốn gặp ta làm gì không ?” James mắt không rời giấy tờ hỏi
“ Hắn nói Aber tước sĩ lệnh cho hắn mang theo báo thiếp đến muốn hẹn nay mai sẽ đến lãnh địa của chúng ta làm khách “ Katz đem sự thật nói ra .


“ Quả nhiên, cá cắn câu rồi !” James đột nhiên nở nụ cười hài lòng “ Ngươi dẫn hắn vào phòng cho khách đợi, ta ở đây chuẩn bị một chút rồi sẽ qua ngay
“ Còn tạm thời chúng ta tan họp, mọi người đi làm việc của bộ phận mình đi . Tạm thời tối nay không cần đến “


James nói rồi liền đứng dậy muốn đi sang phòng ngủ để chuẩn bị quần áo gặp khách, mọi người trong phòng đều đứng dậy đi làm việc






Truyện liên quan