Chương 75 : nguyền rủa ( Cầu bình luận, cầu đánh giá, cầu đề cử !!!!!)
“ Ngươi làm ta hứng thú rồi đó, nói đi … Ta sẽ mua “ James nghĩ đến phải đi trộm …. À đi khai quật mổ cổ liền có chút ngứa nghề
“ Đây không phải là nơi để nói chuyện . Nếu ngài thực sự muốn mua tin tức kia của ta, vậy thì tối nay, bảy giờ tại quán rượu đối diện với quảng trường, ta sẽ đợi ngài ở đó “ Tên chủ quán nói vậy rồi cứ thế dọn hàng rời đi .
Mấy người của james nhìn nhau, chuyện này quả thực là thú vị . Một tên chủ sạp hàng rong lại có thể biết nhiều thứ như vậy, chắc chắn không tầm thường rồi .
Lúc này, Wohl cũng đang cò kè mặc cả với một tên chủ hàng về một lọ nước hoa . Hắn đòi tên kia giảm giá, chủ hàng lại lấy cớ nước hoa này chính là hoàng thất hàng chuyên dụng nên nhất định muốn một cái đồng vàng một lọ chỉ có lớn hơn đầu ngón tay cái một chút mà thôi
Wohl ban đầu còn tiếc tiền không muốn, chỉ trả năm mươi đồng bạc . Tên kia ch.ết sống không chịu, nói rằng không có 1 đồng vàng thì ai đến hắn cũng không bán . Wohl tiếc của thì có, nhưng nhớ đến Sen từ lâu đã luôn muốn có một lọ nước hoa hắn dù tiếc hơn nữa cũng định rút tiền ra mua
Tuyệt đối đừng nghĩ Wohl là kẻ keo kiệt . Một đồng vàng này có thể giá trị rất lớn . Một năm tiền ăn của người bình thường e rằng sẽ không vượt quá một đồng vàng rưỡi . Ngươi bỏ gần 1 năm tiền ăn ra để mua một lọ nước lớn bằng đầu ngón tay cái, ngươi có tiếc hay không
James nhìn bộ dạng nhịn đau cắt thịt của hắn không chịu nổi liền túm lấy cổ của hắn mạnh mẽ lôi đi . Wohl chưa hiểu ra sao đã giống như con lợn ch.ết bị kéo đi xuyên qua chợ . Hắn kêu to
“ Ấy ấy, ta còn chưa mua xong kia mà . Nước hoa của ta ….”
“ Nước hoa cái gì . Ngươi nhìn bộ dáng của ngươi đi. Còn ra thể thống gì nữa . Nếu ngươi thích nước hoa như vậy, đợi khi trở về đến cuồng sa lĩnh, ta đưa ngươi không phải được rồi sao ? “ James càu nhàu
“ Ngươi có thể sản xuất nước hoa sao ? “ Wohl kinh ngạc . Gạch, tín hiệu, rượu, đồ ăn … bây giờ đến cả nước hoa . Tên này còn thứ gì là hắn sẽ không làm sao
“ Không phải lần trước ngươi đã nhìn thấy ta làm xà phòng rồi đó sao ? Nước hòa kì thực cũng giống vậy thôi . Chỉ là ngại mấy tên đỉnh cấp gia tộc nên chưa làm ra thôi “
“ Ái ui ! Đại lão, ta thật ngưỡng mộ ngươi “ Lúc này Wohl hóa thành như con chó nhỏ long lanh ánh mắt nhìn James làm hắn nổi hết cả da gà .
“ Cút ngay, ông đây thích phụ nữ …” James ghét bỏ quẳng Wohl sang một bên
“ Ta cũng thích phụ nữ mà ….” Wohl còn chưa hiểu sao James lại phản ứng như thế vội vàng đuổi theo .
Hai người chưa mấy chốc đã về đến lâu đài, chui tọt vào phòng, James đem chuyện hồi nãy nói với Wohl . Tên này tuy đánh đấm không trông cậy vào được gì, nhưng mấy chuyện nhân tình thế thái vẫn là có chút tâm đắc, có thể dùng lúc cần thiết .
“ Ngươi muốn đi sao ? “ Wohl hỏi
“ Đi, tất nhiên là muốn đi . Mạo hiểm kích thích như vậy, không đi chẳng lẽ bị ngốc sao ? “ James vỗ đầu Wohl
“ nhưng đó có thể là bẫy . Nhỡ đâu có ai đó nói ngươi là cấu kết với ma quỷ thì … “ Wohl e sợ
“ cấu kết ma quỷ thì chưa đến nỗi, rốt cuộc cũng chỉ là một cái mộ địa của ma quỷ chi nữ mà thôi . “ james không bận tâm chút nào “ Mà có chắc là ma quỷ chi nữ hay không còn chưa biết được, những thứ nghe nhầm đồn bậy còn ít sao ? chuyện này cũng đã của cả trăm năm trước đó rồi . ta ngược lại là có chút muốn thử “
“ tối nay có tiệc tối của quý tộc, nếu ngươi đã đi tìm tên kia, vậy ta sẽ nói là ngươi ra ngoài có chút nhiễm lạnh, muốn nghỉ ngơi vậy “ Wohl suy nghĩ rồi nói “ Ngày mai bắt đầu ngày đầu tiên của hội họp rồi . Dù thế nào, ngươi cũng phải trở về họp có nghe không “
“ Ta không trở về họp còn có thể đi đâu chứ ?” James khó hiểu nhìn tên trước mặt .
“ Ta sợ ngươi nhất thời cao hứng, trong đêm kéo tên kia đi thám hiểm lăng mộ “ Wohl mặt đầy vẻ “ Ta đã quá hiểu ngươi “ nói ra
“ Nào có “ james lảng đi . Chuyện này cũng không hẳn là không thể .
“ À, ta còn một chuyện nữa . Lần này ngươi nói nước hoa là thật sao ? “ wohl định đi thì quay lại hỏi
“ thật ! “ James lúc này đã không chú ý đến mà đang nghĩ đến chuyện tối nay, tùy tiện trả lời lại .
“ Vậy tối nay ta có thể nói với đại sứ của gia tộc Canven, bọn họ trước nay đều muốn gia nhập vào ngành hàng nước hoa này, nhưng không có gia tộc phía đông nào muốn hợp tác với bọn họ cả . “
James lập tức quay phắt người lại . Nhìn Wohl chằm chằm
“ ngươi nói sao ? Gia tộc Canven ? Bọn họ cũng đang muốn hợp tác làm nước hoa sao ? “
“ đúng ! Bọn họ đã độc quyền đường thủy của cả tay gấu công quốc rồi, việc buôn bán muối bọn họ cũng chiếm số lượng rất lớn nên đám đại gia tộc phía đông không muốn để nhà Canven tham gia cùng . Bày ra đủ thứ điều kiện hà khắc để làm khó “ Wohl từ tốn kể . “ Nhưng nhà Canven lại cứ muốn 1 mình đi một đường, từ đó kết thù với nhau, đoán chừng lần này sẽ có chuyện “
James hơi hơi vuốt cằm rồi sau đó nhanh chóng kéo Wohl lại thì thầm mấy lời gì đó . Wohl nghe xong không thể không thán phục đầu óc James quá mức ranh ma, đến chuyện như vậy mà cũng nghĩ ra được .
….
Carlo về đến nhà thì trong nhà đã tối thui, không có đến lấy một ánh đèn nào . Hắn nhìn trước ngó sau rồi mở cửa đi vào .
Đóng cửa lại rồi buông rèm xuống, một lần nữa nhỉn ra cửa sổ rồi mới đến căn phòng bên trong cùng của ngôi nhà . Đưa chìa khóa vào ổ khóa đã rỉ sét, tay nắm cửa xoay qua một bên. Ánh sáng lờ mờ tràn vào bên trong căn phòng tối tăm tràn đầy bóng tối nhưng không mảy may có chút bụi nào
“ Lance, ta về rồi “ Carlo lên tiếng
Bất ngờ, từ trong bóng tối một chiếc bát ném vụt ra, một bóng người chạy bằng cả bốn chân lao ra, nhảy chồm về phía Carlo .
Đó là một cô gái .
Cô gái da rất trắng, dường như có chút thiếu sức sống, dáng người cao gầy, mái tóc màu nâu dài đến thắt lưng . Nếu như bình thường người người đều sẽ nói là một cô gái vô cùng xinh đẹp . Vậy mà lúc này cô trông như một con dã thú, ánh mắt điên loạn, hàm răng nhô ra nhe nhởn chải dãi ròng ròng .
Carlo như đã quen thuộc, không hề hoảng loạn mà ôm chặt lấy cô gái, bỏ mặc cô nàng tay đấm chân đá túi bụi vào người của hắn . Đến khi hai cánh tay của hắn đã gần như tràn đầy vết cào cấu rồi cô gái kia mới dần dần kiệt sức mà buông xuôi .
Hai người cứ ôm nhau như vậy nằm dưới đất không biết bao lâu, mãi đến khi một giọng nói yếu ớt vang lên
“ Carlo … Carlo “
Carlo lúc này cố nâng thân thể đầy vết thương lên nhìn . Cô gái lúc này mới dần tỉnh lại, thấy xung quanh quang cảnh bừa bộn, mới rõ ràng mình vừa làm gì . Lại thấy trên người của Carlo đầy vết cào cấu lại càng thêm đau xót . Trong phút chốc, nước mắt lã chả rơi xuống như từng hạt ngọc .
“ Ta xin lỗi, ta xin lỗi “ Cô gái khóc nấc lên
“ Không sao, Lance . Chúng ta không phải đã nói rồi đó sao . Đừng nói xin lỗi, cũng đừng lo lắng gì cả . Ta nhất định sẽ giúp ngươi giải lời nguyền này “ Carlo vuốt nhẹ mái tóc của Lance an ủi
“ Có thể sao ? Ngươi nói thật với ta đi ? Có thể sao ? Tự ngươi có tin cái lời nói này hay không ? “ Lance gào lên “ Cứ mỗi lần ta phát điên, ngươi lại nói sẽ giúp ta giải lời nguyền . Carlo, ta chịu không nổi, ta chịu không nổi nữa carlo à ! “
“ Cố gắng lên, chỉ một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa ta sẽ đi tìm được lăng mộ của bá tước, chúng ta sẽ tìm được bí mật ấy thôi “ carlo không thể làm gì hơn là dùng lời lẽ giữ bình tĩnh cho Lance “ ta đã tìm được một tên quý tộc bằng lòng tìm kiếm lăng mộ ấy, đến lúc đó ta sẽ cho hắn hết thải tài bảo, chúng ta chỉ tìm phần của chúng ta mà thôi, được không “
Nói đến đây, Lance mới có chút bình tĩnh lại . Nàng không còn khóc nữa mà chỉ từ từ đứng dậy, sau đó lấy khăn lau rửa vết thương cho Carlo . Carlo đưa tay lau đi vết nước mắt trên khóe mắt của cô . Hai người cứ như vậy ở trong căn nhà nhỏ mãi đến gần sát giờ Carlo mới rời đi .
Quán rượu lúc này đã chật kín người đều là thương nhân hoặc đội cận vệ quý tộc tìm đến uống rượu . Rốt cuộc mùa đông đã ở trước mắt, đàn ông không có việc gì làm thì có thể đi đâu đây ?
“ Đại nhân, hắn đến rồi “
James đang ngồi ở chiếc bàn gần cửa sổ thì phát hiện ra tên chủ sạp hàng hồi chiều đã đến . Hắn vẫn ăn mặc như vậy nhưng trên trán đã có thêm một vết sung to tướng, hai tay đầy vết cào cấu như vừa đánh nhau với người khác xong vậy
“ Để ngài đợi lâu rồi “
“ Ngươi đây là làm sao vậy ? đánh nhau với người ta sao ? “
“ Một vài vết thương nhỏ thôi, không có gì đâu “ Carlo lấp ɭϊếʍƈ “ Ngài chưa gọi gì sao, để ta đi …”
“ Được, Dante ngươi đi cùng hắn, tiền do chúng ta trả “ James tùy ý phân phó xuống dưới. Carlo cũng không nhiều lời chỉ đi theo
“ Đại nhân, vết thương của hắn có lưu lại tự nhiên chi lực “ Lucas thấy Carlo đi xa rồi, nhỏ giọng ghé vào tai James thì thầm
“ Quả nhiên, việc người này muốn đi tìm lăng mộ kia tuyệt đối không phải chuyện đơn giản “ James khinh khỉnh nhìn theo bóng lưng Carlo đang gọi bia “ Chuyện này ngày càng thú vi rồi đây “