Chương 79 : Tài ăn nói của Wohl ( Cầu bình luận, cầu đề cử, cầu đánh giá )
Lúc này, chính ở lâu đài của Colin, tiệc quý tộc đang được diễn ra . Mấy chục tên quý tộc tụ hội lại một chỗ không khỏi quá sức náo nhiệt . Bọn họ trò chuyện từ việc lãnh địa của mình đến chuyện ăn chơi trác táng . Không có gì mà không kể ra
“ Wohl tước sĩ, Napolis công tước đâu rồi ? Sao hôm nay lại không thấy đến vậy “ Donfan lúc này vừa cầm cốc rượu, uống vào một đợt nhăn mày quay sang Wohl hỏi
“ Đúng vậy, công tước sao lại không có tới, ta còn đang mong được uống rượu trái cây của ngài ấy nữa đây . “ bacva cũng không chịu kém cạnh, nói to như sợ mọi người không nghe thấy vậy” Ta từ ngày uống được rượu của công tước đại nhân rồi, bây giờ uống cái gì cũng không thấy vừa miệng, đều thấy thiếu thiếu chút gì đó “
Đám người đi cùng đoàn với Wohl và James đến đây cũng đều nhao nhao hỏi xem tại sao James không đến, có phải có chuyện gì không .
Từ sớm james đã tiên liệu được việc này, đã sớm bảo Wohl mang theo một bình rượu trái cây đến tiệc, vừa để lôi kéo quan hệ, cũng vừa để làm mồi câu
“ Thật xin lỗi các vị quá, công tước đi đường vất vả, hôm nay ra ngoài lại nhiễm lạnh, bây giờ đã nghỉ ngơi rồi . “ Mọi người nghe vậy đều ồ lên một tiếng, lâu đài mùa đông khí hậu đúng là có chút khác biệt với nơi khác, ai đến lần đầu rất dễ bị cảm mạo gì đó . “ Nhưng chư vị cũng không cần tiếc nuối . Công tước biết các vị chắc chắn còn muốn uống rượu, đặc biệt phó thác cho ta mang một bình đến để mời mọi người “
Wohl vừa nói dứt miệng, ai nấy xung quanh cũng hoan hô vang dội thu hút ánh nhìn của mọi người trong sảnh tiệc về phía này
“ Các vị, có chuyện gì vậy ? “
Bỗng một giọng nói lạ vang lên . Người đến là một người dáng người tầm thước, hắn có mái tóc đỏ của người phương bắc, sống mũi cao, giọng nói ồm ồm không phải của người tây cảnh . Trên ngực hắn đeo gia huy hình một con tàu biển mà nhất thời Wohl không nhận ra là của gia tộc nào
“ Đại sứ Jena “ Mọi người xung quanh ồ lên, giọng có chút bất ngờ lẫn với hoảng sợ
Wohl cuối cùng cũng đã nhớ ra, huy hiệu hình con tàu biển, không phải của nhà Canven thì còn là của ai nữa . Hắn cũng bị bất ngờ đến có chút ngớ người ra .
“ Vị tước sĩ này, không biết ta có thể biết các ngươi đang nói chuyện gì không ? “ Jena lặp lại
Wohl lúc này mới tỉnh hồn, hắn nhớ đến những lời James nói với mình lúc chiều, mục đích của mình hôm nay chính là câu được con các của nhà Canven này . Bây giờ người đã ở trước mặt, tiếp theo phải dựa vào mình rồi .
“ Đại sứ Jena, chúng ta đang bàn bạc về công tước Napolis ấy mà . Ngài ấy hôm nay ngài ấy có chút không khỏe, nên đã đem một loại đặc sản của Cuồng sa lĩnh ra, để tạ lỗi với mọi người “ Wohl ăn nói rất là lưu loát
Cuồng sa lĩnh ? Jena có chút ấn tượng . Chỗ này trước nay đều nổi danh xui xẻo, đều là ma quỷ chi nữ người nhà tụ tập lại, thường xuyên bị ma thú tấn công . Có thể có đặc sản gì chứ .
Các quý tộc từ nơi khác cũng có chung suy nghĩ như vậy, đều vô thức tránh Wohl xa xa một chút, sợ đến gần sẽ lẫn vào vận rủi . Ngược lại với bọn họ, đám người Donfan, Bacva đã sớm đói khát khó nhịn, nhìn chằm chằm vào hũ rượu lớn mà Wohl mang lên
“ Quý vị, xin lỗi ta tới muộn “
Lúc này, một giọng nói vô cùng kiêu ngạo từ ngoài cửa nói vọng vào . Hắn chính là chủ của bữa tiệc này, nam tước Colin . Bản thân việc quý tộc đến muộn là một chuyện khá mất mặt, nhưng Colin không hề tỏ ra xấu hổ chút nào, ngược lại còn rất vênh váo như tự hào vì để bọn hắn đợi vậy
Hắn nhìn thấy đám người đang tụ tập lại chỗ của Wohl thì đi thẳng đến chỗ đó .
“ Các vị đây là đang bàn về chuyện gì vậy ? “ Colin hướng về phía đại sứ Jena hỏi
“ À, các vị đây đang nói về đặc sản của cuồng sa lĩnh mà tước sĩ Wohl đem đến “ Jena nói
“ Không phải của ta, là của công tước Napolis, hôm nay ngài ấy có chút không khỏe, nên nhờ ta mang đến mời các vị ở đây “ Wohl nhanh chóng sửa lại
“ Công tước Napolis cẩn thận quá rồi, cái chỗ kia ta đi qua rồi, đặc sản thì có thể có gì chứ . Chỗ ta có rượu gỗ sồi rất thơm ngon, đảm bảo các vị ăn no uống sướng “ Colin rất kiêu ngạo, không hề nể nang ai cả mà giễu cợt một câu .
Mấy người chưa thử qua rượu trái cây đều vì lấy lòng Colin mà khen lấy khen để, còn đám người Donfan chỉ khịt mũi coi thường . Đúng là loại công tử bột chẳng biết trời cao đất rộng là gì .
“ Đại sứ Jena mời sang bên này ta có chút chuyện muốn cùng ngài bàn bạc “ Colin thu hồi vẻ kiêu ngạo, rất là thành khẩn đưa tay mời ngài đại sứ
Jena cũng không có quá nhiều hứng thú với thứ đặc sản của một vùng đất cằn cỗi như vậy, xoay người định đi .
Wohl cũng không hề lên tiếng ngăn cản mà chỉ bảo người hầu mang đến cốc để hắn rót rượu .
Mọi người xung quanh lúc này cũng không có bao nhiêu hứng thú, đối với một đám khác quý tộc đang nhìn chằm chằm vào cái bình kia rất lấy làm lạ . Chẳng lẽ bọn họ chưa từng được uống rượu ngon bao giờ ư, đối với thứ đặc sản quê mùa cũng có hứng thú lớn tới vậy
Nhưng khi nắp bình được mở ra, đám người đã biết mình triệt để sai lầm rồi .
Mùi hương thanh mát của quýt hòa cùng với mùi ngọt nhẹ theo nắp bình mở ra cũng bung tỏa khắp phòng lớn . Ai chỉ mới ngửi qua đã thấy thơm ngon vô cùng
“ Ý mùi gì thơm vậy “
“ thơm quá, hình như chính là đặc sản của cuồng sa lĩnh “
Đám quý tộc lúc này nhao nhao nói với nhau . Ánh mắt thì đều nhìn về phía cái bình trong tay Wohl, cũng là nguồn gốc của mùi thơm ấy
“ Wohl tước sĩ, đó là gì vậy ? “ Một tên nam tước hỏi
“ Đây là công tước Napolis chế ra đặc sản – rượu trái cây của cuồng sa lĩnh . “ Wohl cất cao giọng, cố ý đem mấy điều này nói lớn lên cho mọi người đều rõ ràng
“ Chúng ta … chúng ta có thể thử được không ? “ Một vị quý tộc dè dặt hỏi
“ Ngài nói đùa, công tước nói vốn muốn đến cùng làm quen với các vị, nhưng bản thân có chút mệt mỏi, sợ đến thì thất lễ nên mới gửi trước hũ rượu này đến làm lễ gặp mặt với các vị, đặc biệt dặn ta nói với chư vị lời xin lỗi . Mong có ngày sẽ được cùng chư vị ở đây nâng cốc chung vui .”
Wohl khẩu tài đặc biệt tốt, hắn nói một lúc mấy vị quý tộc đều như được tắm gió xuân vậy, ai nấy cũng đối với vị công tước mới tới kia khen ngợi cùng đề cao
Wohl thấy nói suông như vậy là đã đủ rồi, bây giờ chính là lúc cần bày ra cho bọn họ thấy chỗ đặc sắc thật sự . Hắn liền đích thân múc rượu, cẩn thận đem rót vào từng cốc nhỏ cho chư vị đang đừng chờ . Hương rượu thoang thoảng mùi chua ngọt làm nước bọt của bọn hắn bất giác ứa ra .
Nhìn thứ nước màu sắc đẹp đẽ trong tay, ai nấy cũng đều không kịp chờ đợi, muốn dùng thử . Nhưng ai nấy cũng ngại lễ nghi, đành phải chờ người chủ rượu chia xong mới có thể từ từ nhấm nháp được .
Wohl biết rõ bọn họ đang muốn gì, nhưng hắn không gấp không vội, vẫn cứ từ từ rót đấy đủ các chén . Khi ai nấy cũng có rượu rồi hắn mới cầm cốc nâng nhẹ lên, hô vang
“ Vì vinh quang quý tộc “
Mọi người đang định hô theo thì bỗng có một âm thanh vang lên .
“ không biết vị tước sĩ này, có thể cho ta thử một li không ? “
Mọi người kinh ngạc quay lại, người nói chính là đại sứ Jena . Hắn vốn đã xoay người đi với Colin, nhưng vì ngửi được mùi thơm của rượu mới quay lại, theo sau hắn còn có mặt mũi không lấy gì làm vui vẻ lắm Colin nam tước
“ Đại sứ nói đùa, xin mời ngài “ Wohl nói rồi nhanh chóng múc rượu cho Jena . Sau đó còn cố tình trêu tức, ra vẻ vô tội hỏi sang Colin “ Ngài nam tước chưa đi, xin cũng chịu khó thử một chút thổ sản cùng các vị quý tộc ? “
Nói rồi hắn cũng múc một chén khác đưa cho Colin . Colin có chút tức giận, Wohl làm vậy càng giống như đang đánh vào trên mặt của hắn . Trước đó hắn vừa mới nói thứ này không có gì đáng uống, rượu của hắn ngon lành ra sao . Ngoảnh đầu lại, đại sứ Jena lại muốn uống thứ này .
Nhưng hắn không thể từ chối, từ chối chính là chối bỏ thịnh tình của một vị quý tộc, sau lưng hắn còn có tên công tước kia nữa . Colin lúc này chỉ có thể giả vờ cười cười cảm ơn rồi nhận lấy li rượu .
“ Vì vinh quang quý tộc chúng ta “ Wohl lần nữa hô to
“ Vì vinh quang quý tộc “ Mọi người cũng đồng thanh đáp lại
Nói rồi đồng loạt uống cạn li rượu . Rượu chỉ vừa đến miệng, ai nấy cũng đã mắt trợn trừng trừng, không làm sao kiềm chế được mà tiếp tục đổ rượu vào miệng
Ngon.
Thật sự là quá ngon
Đây là từ duy nhất bọn họ có thể nghĩ ra được . Không ai sẽ còn cảm thấy chỗ hoang vắng kia không thể sản xuất ra được thứ gì tốt được nữa .
Đùa sao ? Nếu thứ này còn không phải thứ tốt, như vậy bọn họ trước đây uống không phải là rượu mà chính là nước đái ngựa .
Đại sứ Jena cũng một hơi uống cạn li rượu, hắn vô cùng bất ngờ với hương vị của thứ này . Khác đối với đám nam tước, tước sĩ đang hận không thể ɭϊếʍƈ sạch li rượu kia, hắn cảm thấy nếu mình có thể tìm đến ít nhất là con đường buôn bán thứ này, gia tộc chắc chắn sẽ không chỉ “ trọng thưởng “ đơn giản như vậy .
“ tước sĩ Wohl, không biết có thể mượn một chỗ nói chuyện hay không “ Jena bỏ qua vẫn còn đang đắm chìm trong hơi rượu chưa tỉnh Colin, tiến về phía Wohl nói
Wohl lúc này nở một nụ cười rất tươi ! Cá đã cắn câu rồi