Chương 87 : Món hời đến cửa ( Cầu bình luận, cầu đề cử, cầu đánh giá )

“ Gia tộc Canven kì vọng vào những người như công tước Betic hoặc nam tước Colin, trong việc này, sự ham thích bay bổng là điều cần thiết . Kann và Colin đều là những người thích bay bổng . Nhưng chúng tôi cũng cần cả những người bạn đủ sức kiềm chế sự bay bổng kia, khi nó tỏ ra không đúng hướng . “ Jane bỗng nhiên nói ra một câu đầy ẩn ý


“ Ồ ! vậy là các ngài đang cần những cái kéo để cắt đi lông cánh của đại bàng sao “ James rất thoải mái đáp lại


“ Không, cái kéo thì không biết bay . Chỉ có đại bàng mới kiềm chế nổi đại bàng . Trong trường hợp này, tôi thấy chuyện đang giống như một đàn chim trời thì đúng hơn . Khác chăng là đội hình của chúng ta, đang bay theo một trật tự nào đó, và trật tự có thể là không cố định “


Tiếng sóng sông xô nhẹ vào bờ cát dài hai bên, hai người nói đến đó đã hiểu được ý định của nhau, đều nhất trí im lặng không tiếp tục cái chủ để này nữa


“ Có nhiều người cũng đặt câu hỏi về tình trạng gia đình của của Công tước, ngài chưa có hôn phối cũng không có hồng nhan tri kỉ nào . Các cô gái quý tộc ở tây cảnh sẽ rất vui khi biết tin này đấy “ Jena nói sang chuyện khác


“ Haha, đại sứ nói đùa . Có lẽ ta cũng sắp làm được đám cưới rồi, ta sẽ cố thuyết phục xem “ James cười, nói dối không hề chớp mắt


available on google playdownload on app store


“ Ngài công tước, ngài đã làm tôi say mê ngài . Thật đáng tiếc là chỉ vài ngày nữa thôi, tôi sẽ rời đi . Người đến thay thế tôi sẽ là một nhà ngoại giao kì cựu của gia tộc . “ jena hơi có chút tiếc nuối “ nhưng cũng như Kane tiên sinh đã nói vô vàn lời tốt đẹp và nhờ tôi chăm sóc ngài . Tôi cũng sẽ làm như vậy, với tân đại sứ của chúng tôi “


“ Chúng ta hãy cùng nâng li, mừng cuộc nói chuyện lí thú hôm nay “ Nói rồi, Jena rót một chút rượu trái cây ra, đổ vào chén để hai người nâng cốc


“ Đại nhân, chúng ta không ở lại đến sáng mai mới lên đường sao ? “ six đang nhận lệnh của James đầu giờ chiều sẽ xuất phát về cuồng sa lĩnh liền khó hiểu “ Nếu đi bây giờ thì ban đêm sẽ phải ngủ lại trong rừng đó “


“ Thế nào cũng phải ngủ lại trong rừng hai đêm thôi “ James rất tùy ý “ Chúng ta đi sớm chừng nào thì hay chừng đó . Ta đã đào từ chỗ của Colin không ít thứ tốt . Bây giờ không đi sớm,sợ rằng hắn thấy còn ít quá, chạy đến đưa thêm . Chúng ta không nhận thì ngại “


Six nghe ra được ý vị giễu cợt trong giọng nói của James, lúc này mới tuân theo ra ngoài
“ james chúng ta bao giờ sẽ lên đường “ Người đến chính là Wohl. Hắn cũng đã chuẩn bị xong xuôi hết cả, chỉ chờ James có lệnh là khởi hành quay về
“ Cứ ngồi xuống đi, lát nữa xong việc chúng ta sẽ lên đường “


Hai người ngồi dưới sân, vừa nhìn đoàn người tất bật chất hàng hóa lên xe, vừa thuận tiện chào từ biệt mấy vị quý tộc đặc biệt đến thăm . Ai đến James cũng niềm nở tiếp đón, còn đặc biệt tặng bọn hắn chút rượu về làm quà nữa . Mấy chục bình rượu cứ như vậy mà chỉ còn lại mấy bình để cho hai người trên đường về có cái uống .


“ Ngươi là ai ? Rình mò ở đây làm gì ? “ bỗng có tiếng vệ binh quát
“ Ta… ta không có rình mò … ta là nhận lời mời của công tước đại nhân … “
“ Còn dám giảo biện, bắt lấy hắn … “
“ Ái ui …”


Một hồi hỗn loạn thu hút ánh nhìn của Wohl và James . Hai người nhìn nhau khó hiểu, rồi cùng nhau tiến về phía âm thanh đang vang đến .


Khung cảnh hỗn loạn được tạo ra từ việc một tên vệ binh phát hiện một người toàn thân mặc áo choàng kín mít từ đầu đến chân, cứ đứng ở hàng rào nhìn ngó vào đội hậu cần chất hàng lên xe . Lúc hai người đi đến thì người kia đã bị đè nghiến xuống đất


“ Thả ta ra … thả ta ra … ta là nhận lời mời mà đến “ Người kia cố vùng vẫy, nhưng vệ binh thực lực vượt trội, so với được huấn luyện chuyên nghiệp kị sĩ còn mạnh hơn không biết bao nhiêu, khi nào lại để cho một tên sức trói gà không chặt vùng chạy được


“ Còn dám nhiều lời, đại nhân chúng ta không hề dặn dò gì cả, ngươi lại dám nhận là quen biết hai vị ấy . Thật đúng là to gan “ Vệ binh không hề nuông chiều tên giả mạo này chút nào, mỉa mai vạch trần hắn
“ Ý ! người này sao trông quen quen ? “ James càng nhìn lại càng thấy ngờ ngợ “ Guiter ! “


Vệ binh cùng kẻ áo đen đang vật lộn thì nghe tiếng hô, cả hai cùng quay lại
“ Công tước đại nhân, ta bắt được một tên gian tế muốn trộm đồ “ Tên vệ binh hớn hở khoe khoang, tay vẫn đè chặt người áo đen không thả .


“ Cảnh giác rất tốt ! “ James trước hết khen ngợi tên cảnh binh “ Nhưng ngươi mau thả hắn ra đi, hắn đúng là khách của ta đó “
Cảnh binh nghe được như vậy vội vội vàng vàng buông người trong tay ra . Lòng thầm nghĩ lần này xong rồi, mình ch.ết chắc


“ Đại nhân, ta không biết … Không biết đây là khách của ngài …. “ tên cảnh binh lo sợ nói . Hắn thực sự sợ đại nhân vì thế này không vui, sẽ tước đi chức cảnh binh của hắn . Một nhà ba miệng ăn còn đang chờ hắn về nuôi đây


“ Ngươi làm rất tốt, nào có lỗi gì . Đúng là ta quên mất không dặn các ngươi rằng hôm nay sẽ có người đến đầu nhập vào “ James cười vỗ vỗ vai của người cảnh binh “ Chức phận của các ngươi là cảnh giới . Chỉ cần làm đúng chức trách, không ai có thể đối với ngươi tiến hành xử phạt, kể cả ta . Rõ chưa “


Tên cảnh binh như được đại xá, gật đầu tạ ơn lia lịa rồi tiếp tục đi tuần tra, bỏ lại lúc này vẫn còn đang giả ch.ết nằm dưới đất Guiter . James lấy chân đẩy đẩy vào người Guiter, thấy hắn không có động tĩnh gì cả thì quay sang Wohl
“ không phải ch.ết rồi chứ ? “


“ Có lẽ vậy, đây dù sao cũng là lãnh địa của Colin, để ch.ết người không hay lắm . Hay là chất hắn lên xe, rồi đợi ra khỏi thành thì ném vào rừng cho ma thú hay dã thú ăn đi là xong việc “ Wohl cũng phụ họa theo


“ hai người các ngươi thật quá đáng “ Guiter nghe đến mình sắp bị đem cho dã thú ăn, Guiter vội vàng đứng dậy, không chút kiêng dè nào chửi ầm lên


“ Ây dô, vậy mà còn sống, cũng đỡ chúng ta phải khênh hắn đi . “ James lại trở về bộ dáng ngả ngớn “ Được rồi, tại ngươi mặc như ăn trộm mới khiến cảnh binh của ta ra tay như vậy, trách cứ gì ai nữa chứ “


“ Bây giờ chúng ta chuẩn bị lên đường rồi . Thân phận của ngươi lại đặc biệt như vậy, tốt nhất vẫn không nên lộ mặt . “ Nói rồi james quay người gọi Lucas “ Ngươi dẫn hắn xuống, cho hắn ngồi xe chung với Carlo và Lance . Nhắc với Dante và Kent phải tập hợp đầy đủ người . Xong ở đây chúng ta lập tức lên đường “


Đợi Guiler được dẫn đi rồi, Wohl tò mò hỏi
“ Hắn ta là ai vậy ?”
James quay người đi về phía bàn trà, nhàn nhạt nói
“ hắn là cố vấn học trò của Colin, ta mới mời hắn đến chỗ ta vào hôm qua “
“ À, ra thế “ Wohl ngồi xuống nhấp một ngụm trà “ Hả, cái gì ? Ai kia ? “


Wohl vừa hiểu James nói gì liền đem trà trong miệng phun hết ra ngoài .
“ Có gì mà phải bất ngờ như vậy chứ ? Tiền vàng của hắn không phải ta cũng đã lấy về rồi sao? Giờ đào một người từ chỗ hắn đi thì có gì là lạ chứ ? “
“ Không nhưng chuyện là sao ? Tại sao hai người quen được nhau chứ ? “


James liền đem chuyện tối hôm qua kể lại cho Wohl nghe từ đầu đến cuối


Chính hôm qua hai người cùng đi dự tiệc, đến giữa chừng James nhận được lời nhắn từ một tên người hầu rằng có người hẹn hắn đến vườn phía sau lâu đài để nói chuyện . Ban đầu, James còn nghĩ là Colin cuối cùng cũng không chịu được nữa mà ra tay với mình, hắn gọi theo Lucas rồi đi ra phía sau .


Lúc này, trái với suy nghĩ của hắn, không có sát thủ thành rừng, cũng không có mai phục gì đó . Địa điểm chính là cửa ra vào vườn hoa . Hôm nay đám người hầu đang làm tiệc, người ra người vào tấp nập không có trong tưởng tượng cảnh sắc vắng vẻ .


Lúc hắn đang có chút thất vọng thì một thanh niên cao gầy bước ra từ trong đám người .
“ Tham kiến công tước đại nhân “ Người đó nói “ Ta là Guiter, cố vấn tập sự của ngài Colin . Hân hạnh được ra mắt ngài “


“ Ta cũng hân hạnh biết ngươi “ James lịch sự đáp lại “ Ngươi gọi ta đến đây là có việc gì sao ? “
“ Ta có một chuyện muốn nói cho ngài, đồng thời cũng có một chuyện muốn hỏi ngài “ Guiter rất thành thật nói “ Nếu ngài muốn nghe, cũng xin sau đó thì trả lời vấn đề của ta “


James thấy người tên Guiter này quả thật thú vị quá, nên không nghĩ ngợi gì đồng ý
“ Được, chỉ cần không phải cơ mật không thể tiết lộ, ta hứa sẽ trả lời ngươi “


Guiter đem chuyện hồi trưa nói ra với James, từ đầu đến cuối không bỏ xót chút gì . Kể cả lúc hắn bị ném ra ngoài cũng không ngoại lệ
“ Ngươi vậy mà bị người ta ném ra ngoài sao ? “ James cười cười . “ Thảm quá vậy “


Guiter có chút xấu hổ, hắn chỉ còn biết ngửa mặt than thở không có minh chủ để giúp sức .
“ Những kế sách này, ta đã sớm ngờ đến rồi, không nghĩ đến bên cạnh Colin lại có thể có một người nhìn ra được mà thôi “ James một bộ không để tâm nói


“ Ngài đã nghĩ ra cách đối phó với lời đồn rồi sao ? Có thể cho ta biết được không ? “ Guiter đầy mặt sốt sắng
“ Rất đơn giản, không làm gì cả . “


“ Không làm gì ? “ Guiter kinh ngạc kêu lên “ Như vậy để mặc tin đồn lan ra, danh tiếng của ngài sẽ ngày càng xấu đi . Các quý tộc khác sẽ nghi ngại đến mức không muốn làm tiếp kế hoạch này nữa “


“ Haha . Ngươi là người có tài, phân tích cũng rất tốt . Nhưng vẫn là quá non nớt “ James ánh mắt nhìn Guiter không khỏi có chút thay đổi
“ Non nớt sao ? “


“ Đúng vậy, chư vị quý tộc không phải thằng ngu, ta cũng không phải kẻ hút máu, Colin cũng không phải thằng đần như ngươi nghĩ . “ James điều nhiên “ Chúng quý tộc sở dĩ đồng ý, là vì điều kiện ta mở ra đều là tự thân có lợi cho bọn hắn, dù làm hay không làm, bọn hắn đều không thiệt gì . Bọn hắn trong lòng biết rất rõ điều này . Colin kia thì càng là ranh mãnh hơn, sở dĩ hắn muốn tung ra tin đồn, chỉ muốn trong thời gian ngắn xấu đi danh tiếng của ta, tranh thủ thời gian cho kế hoạch tiếp theo của hắn mà thôi “


“ Không phải Colin nhìn không ra ta có thể hay không làm được cái kế hoạch kia . Mà là hắn căn bản cũng chưa bao giờ muốn kế hoạch kia thất bại . Hắn đang muốn ép ta phải làm để đến khi ta kiệt quệ, hắn mới nhảy vào hưởng trọn thành quả mà thôi “


“ Mục đích đã như vậy, thì ta có chặn hay không cũng là như nhau mà thôi “
Guiter nghĩ lại, đến bây giờ hắn mới hiểu vì sao ngày thường anh minh nhanh trí Colin, thời khắc quan trọng lại chọn cách làm trẻ con như mấy lời đồn đại vớ vẩn này như vậy .


Hóa ra thầy đã nhìn ra từ đầu, thì ra hắn mới là tên hề .
Guiter có chút mất mát, run run hướng về phía James
“ Cảm ơn đại nhân đã giải thích nghi ngờ cho ta . Hóa ra là ta tự cho mình là thông minh …. Thật sự ấu trĩ quá “


“ Không sao, tuổi trẻ khinh cuồng, coi mình lớn nhất vốn không phải sai lầm gì quá quắt cả . “ James thoáng an ủi “ Ta thấy, bây giờ ngươi ở đây cũng không thể thu được cái nhìn tốt từ chỗ của Colin . Chi bằng đến chỗ ta đi, thế nào? “






Truyện liên quan