Chương 94 : Trở về lãnh địa ( Cầu bình luận, cầu đề cử, cầu đánh giá )

“ Ta cũng không biết, chỉ thấy có khi nó sáng lên, có khi lại không “ Lyn ngốc nghếch nghiêng đầu nghĩ ngợi “ Chỉ là thỉnh thoảng lại thấy vài cục … “


James vo vo viên đá trong tay, càng nghĩ đến giáo hội hắn lại càng thấy bọn họ không bình thường . Khuếch âm thạch được bọn họ nói chính là được thần linh chúc phúc, có khả năng chiếu lại âm thanh của thần linh . Hễ ai có thể làm khuếch âm thạch sáng lên, thì đều có được sức mạnh của thần minh chúc phúc


Thậm chí đến cả người thức tỉnh là ma quỷ chi nữ, một khi làm khuếch âm thạch sáng lên thì cũng đã được thần minh dẫn dắt, không còn là tay sai của ma quỷ nữa, mà đã trở thành thần nữ của giáo hội .


Đặc biệt, thứ này còn có công dụng làm ra bùa thần phạt giam cầm sức mạnh của ma quỷ chi nữ, trao cho giáo hội sức mạnh áp chế ma quỷ .


Bọn họ ở vương đô ngày nào cũng có người mang đá ra những chỗ đông người để bày cho thiên hạ xem . Ai nấy cũng quỳ lạy như gà mổ thóc, thậm chí chỉ những vương cung thánh đường lớn ở khắp nơi mới có đá này để thờ cúng .


Chỉ có thể nói, thứ này ở trong suy nghĩ của những người ở của giáo hội hoặc là tín đồ, chính là một thứ đại diện cho chư vị thần minh trên thiên giới .
Bây giờ, hắn lại có thể tìm thấy nó bị vứt lăn lóc ở giữa rừng như vậy .


available on google playdownload on app store


Hắn tuy không tin chúc phúc của thần linh gì đó, nhưng luôn nghĩ thứ này dù là hình thành một cách tự nhiên hay là do nhân công chế tạo ra thì đều là trân quý phi thường, nhưng xem ra là hắn đã lầm
James suy nghĩ một chút thì đứng dậy, vẫy tay gọi Lucas đang đứng đằng xa tới


“ Đại nhân, ngài gọi ta “ Lucas rất chân chó, lập tức chạy đến
“ Ngươi thử cầm thứ này một chút “ James nói rồi đưa đá khuếch âm cho Lucas


Lucas không hiểu gì nhưng cũng cầm lên, hắn chỉ vừa mới chạm vào, đá khuếch âm liền sáng chói như bóng đèn vậy . Ánh sáng thuần khiết, trắng tinh phát ra bốn phía, hoàn toàn không có chút sắc xanh nào khiến mọi người vô thức lấy tay che mắt lại


“ Đại nhân, thứ này đang hút lấy tự nhiên chi lực … “ Lucas kinh ngạc nói . Từ khi bắt đầu tu luyện đến bây giờ, hắn chưa bao giờ nhìn thấy một cục đá lại có thể hấp thu tự nhiên chi lực .
“ Đại nhân, thứ này đang hút lấy tự nhiên chi lực … “


Đột nhiên, không biết từ đâu, một âm thanh rất lớn vang lên . Nó không có nguồn phát âm cố định, mà giống như phát đến từ không trung, đem cả một vùng bao phủ lại .


Đám vệ binh nghe được âm thanh, đều hồng hộc chạy đến bảo vệ cho an toàn của James, bọn họ căng thẳng nhìn xung quanh, sợ bất ngờ có địch tập . Dù Lucas đại nhân ở đây, căn bản không có gì đáng sợ, nhưng đề phòng vạn nhất vẫn hơn .


“ Cái này có thể đem về làm loa phát thanh được này “ James reo lên
“ Cái gì là loa phát thanh ? “ Lucas và Lyn đồng thanh hỏi


James cười cười, đem loa phát thanh là gì giản lược nói với họ . Cả hai mắt tròn mắt dẹt nhìn james, đây là chủ ý gì vậy, đem âm thanh làm lớn, dùng để thông báo hoặc phát biểu chỗ đông người sao ?


Nhìn hai tên ngu ngơ trước mặt, james vỗ vỗ trán, may mà không mang theo Katz, nếu không 3 kẻ ngốc nhất lãnh địa có lẽ sớm muộn cũng sẽ được xếp hạng thôi .


“ chuyện đó không quan trọng, Lucas ! ngươi bây giờ thử giải phóng tự nhiên chi lực, xem có thể từ đó tìm được mấy viên đá này nữa hay không . “ James vô cùng hứng thú “ Thứ này giá trị liên thành, nếu đem đi bán có thể là một loại tài phú rất lớn đó “


Lucas không hiểu ra sao, nhưng cũng làm theo lời đại nhân nhà mình nói, chỉ trong phút chốc, hắn bộc phát ra một cái vòng xoáy khí cỡ nhỏ . So với sự áp bức của trận chiến với Win, thì lần này như gió nhẹ thổi qua mặt vậy, khiến người ta thích thú vô cùng


Khí lực vừa mới thoát ra, trong chốc chốc đã có 5,6 chỗ phát ra ánh sáng, chứng tỏ phạm vi chưa đến 20 mét vuông xung quanh đã có rất nhiều đá khuếch âm rồi . James sung sướng sai người đi nhặt hết chúng nó về đây .
Xem ra nơi này sẽ trở thành một cái trọng địa thực tế của hắn rồi .


Nhà Lyn ở cách lãnh địa của james không xa lắm, thuộc vùng đất hoang vu không có ai quản lí . Nên nếu hắn muốn thiết lập trạm gác, cửa khẩu cũng không ai quản .
“ ngươi đúng là phúc tinh của ta “ james vui mừng kéo mạnh Lyn vào trong lòng mình ôm lấy .


Lyn bị bất ngờ, không kịp phản ứng gì cả . Nàng chỉ biết ngây ngốc đứng như trời trồng, bàn tay nâng lên, không dám ôm lấy hắn, cũng không dám thả xuống .
James không chút khách sáo nào nhấc bổng nàng lên, xoay xoay mấy cái . Đôi tai của Lyn lại lần nữa như chiếc trống nhỏ, vẫy vẫy không ngừng .


“ thả … Thả ta xuống đi “ Lyn đỏ bừng mặt, lí nhí nói
“ Không thả ! “ james liền giờ trò vô lại “ Ta muốn ôm phúc tinh của ta, ai dám cản trở ? “


Đối diện với sự bá đạo của james, Lyn không biết phải làm sao . Nàng yếu ớt thử đẩy đẩy hắn ra, nhưng sức lực nhỏ chỉ như tình nhân đang đùa giỡn với nhau vậy . Mấy lần không thành cũng đành để mặc hắn vừa ôm vừa lắc .


“ Đại nhân, chúng ta nhặt xong rồi “ Đám lính canh nhặt xong đá liền nhanh chóng trở về .
“ tốt lắm “ James lúc này mới buông Lyn ra, nhưng tay vẫn nắm chặt lấy tay của nàng “ Chúng ta vào nhà, lưu lại chút gì đó chứ ? “
Nửa câu trước là nói với vệ binh, nửa câu sau chính là dùng cho Lyn .


“ À Há ? … “ Lyn lúc này mặt đã đỏ bừng, xấu hổ cúi thấp đầu xuống, nhưng James kéo nhẹ tay nàng làm nàng ý thức được hắn đang nói với mình, trong phút chốc không hề nhớ ra chuyện gì .


“ Ta nói ngươi suy nghĩ lưu lại cho chị mình một chút tin tức là cái gì sao ? “ James nhìn thiếu nữ ngu ngơ trước mặt, nói .
“ ta… ta cũng không biết a . “ Lyn gãi gãi đầu “ Ta không biết chữ, không biết cách nào lưu lại “


Nàng cũng không biết làm cách nào biểu đạt ý tưởng của mình, trong lòng sợ hãi, sợ chị về tìm không thấy mình sẽ lo lắng . Thế là không hiểu sao tâm trạng lại có chút sa sút
“ hay là như vậy đi, ngươi cùng chị gái có kí hiệu riêng biệt nào không ? “ James vội vàng an ủi
“ Kí hiệu riêng ? “


“ Đúng! Chính là kí hiệu chỉ hai người mới có thể biết với nhau thôi vậy ? “
“ Tín hiệu mở cửa có được tính hay không ? “ Lyn ánh mắt sáng lên
“ Tin hiệu mở cửa sao ? là cái gì ? “ james thật sự có chút tò mò, không biết cô gái ngốc này dùng kí hiệu sẽ là thứ gì


Ánh mắt của Lyn bỗng nhiên thay đổi, tràn ngập hạnh phúc vui vẻ “ ta là thỏ tai dài, chị ta là mèo tai ngắn “
Từ khi nàng nhận thức được đến nay, hai chị em nàng đã sống trong rừng .


Chị gái thường xuyên phải ra ngoài tìm thức ăn, thành ra nàng cứ phải ở nhà một mình . Chị gái sợ nàng gặp nguy hiểm, nên mới nghĩ ra một cái mật mã như thế, để tránh nàng tùy tiện tiếp xúc với người lạ sẽ bị thiệt thòi .


“ Vậy ngươi đem kí hiệu này, vẽ thành một bức tranh đi, còn ta sẽ viết lại lời trần thuật bằng chữ viết . Chị ngươi nếu xem hiểu một trong hai thứ này, đều sẽ biết đến tìm ngươi . Cũng có thể để người của ta nói với nàng đến lãnh địa “


James sai người mang đến mực cùng giấy để Lyn vẽ vào đó, còn bản thân mình thì ngồi xuống đất, hí hoáy viết chữ .
Hắn viết viết được một nửa, quay sang nhìn Lyn thì nàng vẫn đang vò đầu bứt tai ngồi bên cạnh chưa bắt đầu . Có vẻ nàng không biết làm sao để biểu đạt ý của mình


Hắn nhìn thiếu nữ đang chau mày bên cạnh, không nhịn được đưa tay vén mấy lọn tóc còn đang lòa xòa của nàng lên rồi gợi ý “ Hay là ngươi đem bản thân mình vẽ thành một con thỏ tai dài, còn chị ngươi là một con mèo tai ngắn . Như vậy chắc là chị ngươi sẽ hiểu . “


“ đúng nha “ Lyn reo lên, bắt đầu hí hoáy vẽ tranh .
Hai người nghệch ngoạc thêm một chút nữa rồi mới xong được . Nhưng khi James nhìn đến bức tranh của Lyn thì thấy lông mày không khỏi giật giật, miệng hơi có chút trùng xuống nén cười .
Cô nàng này thuộc trường phái tranh trừu tượng sao ?


Trong tranh vẽ có rất nhiều người que, cùng với mấy chiếc nhìn cố thì cũng ra là xe ngựa cùng mấy con thú bốn chân. Ở trên xe ngựa có hai người đang ngồi ở trong, một trong những người đó là một con thỏ có tai khá dài . Trên nóc xe ngựa có một chiếc cờ hiệu hình chiếc lá .


James thấy cũng may quốc huy của Hắc thạch lĩnh còn dễ vẽ, nếu không thì không biết cô nàng này còn sẽ vẽ ra hình gì nữa đây .
Bức tranh này nếu như bình xét ra, như vậy thì không khác gì trẻ em mẫu giáo 3 tuổi đang vẽ cả .


“ Ngươi có thể giải thích cho ta nghe nội dung bức tranh này một chút có được không ? “ James cố nhịn cười nói ra


“ Không thành vấn đề “ Thiếu nữ hưng phấn, chỉ vào bức tranh nghiêm túc giải thích “ Ta đây muốn đợi chị về, nhưng đợi lâu không được, nên đã lên xe theo James cùng về lãnh địa . Nếu chị quay về, có thể đi tìm ta, mục tiêu chính là chiếc xe giống như vậy . “


“ hình như … Đúng là có chuyện như vậy “ James ngập ngừng
Nhưng ngươi không nhìn một chút cái xe của bọn ta sao . Ngươi vễ cứ như cái lồng nhốt thú vậy, ngộ nhỡ chị ngươi nhìn được, không nghĩ ngươi bị bắt đi mất ta coi như đem tên mình đổi ngược lại cũng không thành vấn đề


“ Tất nhiên, chuyện vốn là vậy mà ! ta cảm thấy chị ta nhất định hiểu “ Lyn hứng thú giơ bức vẽ lên . Cả tay đã dính đầy mực rồi, còn có hút dính lên mặt nữa
Mới là lạ !


James nghĩ thầm, nhưng không nói ra . Hắn không muốn đả kích cái con thỏ khờ này . Hắn rút ra chiếc khăn tay, lần nữa lau mặt của nàng
“ cẩn thận một chút “ hắn cười dịu dàng, “ Chỉ làm có chút mà mặt đã dây ra rồi này “


Sau đó hai mọi người để lại thư cùng với lương thực trong căn nhà đó rồi cùng nhau rời đi .
Mọi người ở đại doanh đã tập hợp đầy đủ từ sớm, sẵn sàng lên đường quay về lãnh địa .


Bọn hắn lần nữa khởi hành quay về . Đi đường lần nữa lại gặp đoàn người của Drei đã theo hẹn đứng chờ từ sớm. Mọi người tự khắc không ai nhắc đến quá khứ mà đã coi nhau như người quen biết bình thường, cùng nhau chếch về phía nam mà đi .


Thêm hơn một ngày đường xóc nảy nữa, cuối cùng bọn họ cũng đã nhìn thấy những chòi gác đầu tiên của Cuồng Sa Lĩnh .
!






Truyện liên quan