Chương 21: Chỉ là, càng lúc càng quái dị!(1)
Tại miếu, hai nha đầu kia đều đã say ngủ, ta liền chậm ngồi dậy, rồi di chuyển ra ngoài.
Bên ngoài, trời tối đen như mực, duy chỉ có ánh sáng mặt trăng chiếu xuống khắp sáng khu miếu, tạm thời coi như là thấy rõ đường đi.
Ta cứ từ từ đi tới phía trước, con đường không quá khó để đi, vả lại ánh trăng cũng khá sáng.
Đang đi, ta bỗng khựng lại, cái kia, cái kia, có phải hay không là "Gai độc" cùng "Hoa dược" trong sách? Đôi mắt trố tròn ngạc nhiên, đôi môi lắp bắp thốt lên, " "G... Gai... tử thần*..." ... "H... Hoa... thảo.... tiên** "...?
*Gai độc hay còn gọi là Gai tử thần
*Hoa dược hay còn gọi là Hoa thảo tiên
Mắt ta là bị hoa rồi, hay là hỏng rồi đây? Hai loại này thế nào lại cùng nhau ở một chổ, không phải bọn chúng là khắc tinh sao, trong sách viết sai rồi sao?
Thật không thể tin được! Amen....
Dù sao thì, ta cần phải hái ngay, hai loại độc - dược này, vô cùng quý hiếm, ở hiện đại dùng "Hoa thảo tiên" pha với trà sẽ ra loại trà số một, chưa hết hương vị cùng màu sắc cũng tăng thêm, dùng làm thuốc, chắc chắn sẽ có hiệu quả cao vô cùng. Còn nếu dùng "Gai tử thần" pha vào trà thì màu của trà sẽ biến thành màu đỏ, hương sắc biến hóa khôn cùng, vị cũng rất đặc biệt, tiếc là uống một ngụm liền ch.ết, đúng như cái tên của nó.
Chỉ là, hai loại này một độc một dược, thế nào lại mọc cùng nhau? Trong sách từng viết, nếu "Hoa thảo tiên" và "Gai tử thần" mọc cạnh nhau thì một trong hai sẽ ch.ết khô không lý do ngay, chẳng lẽ đây là giống loài đặc biệt? Hay là có duyên cớ khác?
Kệ đi, hái trước tính sau. Nghĩ tới đó, ta vươn tay ra, định hái đi "Hoa thảo tiên", nào ngờ đến chạm còn chưa kịp thì đã bị người tới phá đám!
Người kia dùng roi da vung tới bàn tay của ta, khiến trên tay ta nổi lên vết hằn đỏ, rồi người kia hướng ta cau có đi lại gần, nói, "Ngươi là kẻ nào lại dám động tới "Thánh nữ Hoa Thảo Tiên - Lạc Hoa công chúa?", Ta im lặng, trơ trơ nhìn người kia, người kia lại quan sát ta một chút, mới lên tiếng nói tiếp, "Ra là một kẻ phàm tục.", Nói rồi người kia hừ lạnh một tiếng, liền lui ra xa, hướng ta tiếp tục vung roi, lần này lực vô cùng mạnh, tiếng roi vung trong gió có thể tạo thành tiếng lớn, "vút" một cái, cả cây roi ngay chóc xém đi thẳng tới thân thể yếu ớt của ta.
Vì sao gọi là "xém"? Vì có kẻ đã đi tới đỡ giúp ta một roi này. Thực chất, không thể gọi là giúp ta đỡ một roi, mà là vô tình, là vô tình thôi!
Người kia thấy roi mình vung ra bị chặn đứng, liền to tiếng hô, "Ngươi là kẻ khốn nào? Vì sao thay ả ta đỡ một roi như thế, chẳng lẽ ngươi cùng ả là đồng bọn? Các ngươi đều muốn tới để hái trộm... "
Người kia chưa nói xong, liền bị ta cắt ngang, "Ta mới muốn hỏi ngươi là ai! Ngươi như thế nào lại hành hung ta, ta với ngươi quen biết à? Ta hái trộm, xem, ta hái cái gì, trộm cái gì?", Thì ra từ nãy giờ người kia xem ta là kẻ trộm, hèn gì thái độ đối với ta thực không tốt cho lắm.
"Người còn dám nói? Ngươi không định hái trộm, vậy nói đi, các ngươi tới đây làm gì, tay của ngươi khi nãy định hái cái gì?", Người kia lại nổi hỏa khí mà tức giận la to.
"Ta là bị lỡ đường, nên tới miếu này ngủ nhờ, ta còn đi chung với hai nha đầu khác, không tin ngươi tự mình vào trong miều sẽ rõ, còn hắn ta, ta không biết, hơn nữa ta đúng là định hái loại hoa dược này, chỉ là đứng dùng từ "trộm" với ta, ở đây có ai ghi bản là không thể hái sao, hay là hoa dược này có chủ sao? Sao ta lại không biết, ta thích, ta muốn thì ta hái, ngươi có quyền hạn gì mà cản ta? Hơn nữa ngươi gọi hoa dược này là công chúa gì đó, rốt cuộc là sao?",Người kia la to bao nhiêu, ta lại càng hô to hơn thế.
"Ngươi câm mồm cho ta!", Người kia trạng thái vô cùng tức giận, mà cầm chặt roi da lao tới, tay phải mạnh mẽ vung roi da lên, thẳng tấp đánh tới ta, một lần nữa không trúng, một lần nữa kẻ kia bay tới chơi trò "Anh hùng cứu giai nhân".
Kẻ kia chắn trước mặt ta, roi da vừa vung tới, hắn liền dùng tay đỡ, máu trong lòng bàn tay nhẹ rơi xuống hoa dược kia.
Người kia điên tiết vung roi tới tấp, kẻ kia hắn chỉ dùng tay mà đỡ, mau tuôn trào cứ vậy mà rơi xuống hoa dược, ta đứng ở đó mà hoa cả mắt, người đánh tới rồi người đỡ, máu lại rơi, phim kiếm hiệp dùng kĩ xảo cũng không có nhanh như vậy nha.
Xem ra, hoa dược này cùng người kia có liên hệ rất lớn, còn hắn là kẻ nào, xuất hiện ở vì lý do gì?
Nhìn một hồi, ta lại nhìn tới hoa dược, hoa dược màu trắng đã nhuộm màu máu đỏ rực, hoa dược chầm chậm nở tung ra từng cánh, mùi của hoa dược lấn áp mùi tanh của máu.
Người kia chợt dừng động tác, nhẹ nhàng bước tới, buông ra roi da, mà quỳ xuống trước hoa dược, còn hắn thấy người kia dừng động thủ cũng đứng yên mà nhìn người kia.
Người kia chợt dịu dàng, mà kiên nghị lên tiếng nói, "Tiểu thần Huyền Nghi, tham kiến Thánh nữ."
"Huyền Nghi", cái tên của người này không tệ nha, chỉ là ta càng nhìn người này lại càng kỳ quái, nhìn sang phía hoa dược ta lại càng tăng lên cảm giác kỳ quái đó.
Trong một không gian khác, Hoa dược kia khẽ lay động, một bóng dáng nữ tử hiện ra mờ ảo, không thấy rõ, chỉ biết, nữ tử này thanh khí thoát tục, xinh đẹp vô tận, "Hệ thống đại nhân, người đã tới, đại nhân ngài định làm gì?"
Hệ thống lạnh tanh, "Ban cho cô ta một số thứ cần thiết, rồi sau này tính tiếp, dù sao thì chúng ta cũng là người đưa cô ta tới, mặc dù là dự định ban đầu không phải vậy."
Hoa dược lại lay động, "Đã hiểu."
Cuộc trò chuyện trong không gian khác hoàn tất. Bên ngoài Hoa dược lại lay động mà lên tiếng, ai cũng có thể nghe rõ, "Mạc Ly Niên có phải là ngươi không?"
Ta có chút kinh hỉ mà nhìn hoa dược, không đáp một từ, cứ vậy mà lặng thinh. Thần sắc có chút không ổn định.
Hoa dược lại hỏi thêm lần nữa, trấn tĩnh lại, ta nghi hoặc nói, "Ngươi biết ta?"
"Ta cùng đại nhân đưa ngươi tới đây, để ngươi làm một cái nữ phụ.", Hoa dược không nhanh, không chậm đáp.
"Vậy sao?", Ta cũng coi như là chấp nhận việc này, nên cũng không phản ứng quá mạnh, chỉ là có phần ngơ ngẩn.
Hoa dược lay lay như gật đầu đồng ý, "Có một số thứ đại nhân nhờ ta chuyển tới cho ngươi."
"Là thứ gì?", Trong lòng vui mừng nghĩ rằng là thứ gì đó vô cùng tốt, nhưng ta lại rất biết kiềm chế cảm xúc ngoài mặt, "Mà "Đại nhân" gì đó là kẻ nào?"
"Ngươi từng xem tiểu thuyết rất nhiều, hẳn biết rằng có loại tiểu thuyết theo thể loại gọi là "Hệ thống"?", Hoa dược thản thái xao động.
Là "Hệ thống đại nhân" sao? Tuy có chút không được khoa học cho lắm, nhưng mà chính bản thân là đang trải nghiệm, thế nào lại còn cho là không khoa học, không logic, chỉ là hư cấu nữa đây?!!? Vì thế, ta chỉ gật đầu vài cái.