Chương 81 : Hoàng kim kiếm.

Diệp Sảng lồm cồm bò dậy thấy Diễm Vô Song nằm phơi xác như đống bùn
- Hừ, nếu ca không phải là nam nhân thì ngươi cũng đêk phải là người!
Tinh Tinh cũng hừ hừ khoái trá:


- Đúng rồi, mấy con mẹ la sát này cứ tự sướng cho mình là giỏi nhất ở khu Tịch Tĩnh này, muốn giết chúng ta là giết, tưởng chúng ta không thịt được bọn họ chắc? Tuyệt thế mỹ nữ là ngon chắc? Cũng là đồ chơi của người khác thôi. Trước mặt A Ngân ca của chúng ta, còn không ngoan ngoãn nằm xuống ư?


Diệp Sảng cảm kích đến rơi lệ liếc mắt nhìn Tinh Tinh, bạn Tinh Tinh vẫn là hiểu lý lẽ nhất. Chỉ có điều ý nghĩ thật của Tinh Tinh là: cũng may hôm nay có A Ngân nếu không tỷ cũng chôn xác chốn này, thật là nguy hiểm quá.
Dường như Diệp Sảng vẫn chưa hả giận, đá thi thể của Diễm Vô Song hai phát, hậm hực nói:


- Nổ ch.ết con mẹ này đi!
Tinh Tinh bất mãn:
- A Ngân, ta không thích ngươi nói tục!
Diệp Sảng đáp:
- Vậy ta không nói nữa!
Tinh Tinh nói:
- Tố chất, biết không? Phải có tố chất!
Diệp Sảng hỏi:
- Làm thế nào mới có tố chất!
- Như vầy mới gọi là có tố chất!


Bàn tay nhỏ bé của Tinh Tinh thò vào túi Càn Khôn. Còn Diễm Vô Song ở trạng thái u linh vừa sợ vừa giận, hai tên hỗn đản này muốn cướp trang bị của mình sao?
Diệp Sảng vừa thấy Tinh Tinh lôi tiểu đao sáng loáng ra, lập tức giả bộ ngăn cản:
- Tinh Tinh à, cô đừng làm vậy. Làm thế thì tàn nhẫn quá!


Diễm Vô Song thở phào nhẹ nhõm.
Tinh Tinh trừng mắt nhìn hắn:
- Vậy thế nào mới là không tàn nhẫn?
Diệp Sảng như làm ảo thuật lấy ra cái cần câu cơm của hắn – cái cuốc cũ:
- Vầy mới không tàn nhẫn!
Tinh Tinh ra vẻ đồng tình:
- Oh!


available on google playdownload on app store


Hai người kẻ xướng người họa khiến Diễm Vô Song tức đầy ruột. Hai tên rác rưởi này, nếu hôm nay ta mà mất trang bị ta thề sẽ đuổi giết các ngươi đến chân trời góc bể.
- Đào đào đào, mọi người cùng nhau đào!


Diệp Sảng hừ hừ, cái cuốc bổ xuống bụng Diễm Vô Song, kỹ năng trâu bò gì cũng là đồ bỏ, tuổi gì mà dám so sánh với “thuật đào quáng” của ta chứ?


Một tiếng đinh giòn vang vang lên. Diễm Vô Song xui xẻo đến tận mạng, bị Diệp Sảng cướp mất trang bị chính là thanh Hoàng kiếm cự kiếm trên tay nàng. Lòng của Diễm Vô Song giờ đây cũng tan nát.
Hoàng kim kiếm (Cấp tinh anh)
Yêu cầu chức nghiệp: Trọng giáp chiến sĩ. Yêu cầu cấp bậc: 25 level. Yêu cầu lực lượng: 120 điểm.


Công kích :90-135, nhanh nhẹn +30.
Thanh kiếm này rất mạnh, lực công kích còn mạnh hơn cả pháp bảo cấp 15 cường hóa của Kiếm Thập Tam. Một kiếm chém ra cũng 250 điểm, và nó cũng giải thích được lý do tại sao một trọng giáp chiến sĩ như Diễm Vô Song lại có tốc độ nhanh đến vậy, tất cả là do thanh kiếm này.


Diệp Sảng vác cuốc lên vai, liếc mắt nhìn Diễm Vô Song:
- Đào ch.ết xác mới được một trang bị, quả đúng là người tàn thì đồ rơi ra cũng phế mà, chậc chậc!
Tinh Tinh cười thầm, phụ họa theo:
- Đúng vậy, làm chúng ta lãng phí một quả lựu đạn, hừ hừ!


Diễm Vô Song giận muốn xì khói chín lỗ, thanh kiếm này có lai kịch rất lớn, đó là lễ vật của lão Đại bang Lạc Hoa Lưu Thủy Thi Phi Vũ đưa cho nàng, nghe đồn tốn cả 100 điểm tín dụng mới mua được. Vậy mà hai tên tiểu quỷ này lại cướp đi, trong lòng nàng giờ chỉ tâm niệm một điều, không giết được Hà Kim Ngân, nàng thề không làm người. Thanh kiếm này rất nặng, cần lực lượng cũng quá cao, Diệp Sảng và Tinh Tinh dùng hết sức nâng thanh kiếm này lên mới miễn cưỡng nhét nó vào túi Càn Khôn của Tinh Tinh.


Tinh Tinh vui mừng khôn xiết la lớn:
- A Ngân lại đây hôn cái nào! Ngoan!
Diệp Sảng trừng mắt nhìn nàng:
- Ta cảnh cáo cô à, kiếm này cũng có phần của ta đó. Bán được là phải chia tiền cho ta, nếu không thì không xong đâu.
Tinh Tinh ưỡn bộ ngực cao ngất, thề sắt son:


- Yên tâm, ta không bao giờ bạc đãi huynh đệ! Ha ha ha, lần này ta giàu to rồi!
Lúc này người của Lạc Hoa Lưu Thủy cuối cùng cũng chạy đến, nơi cửa động xuất hiện một đám người, Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông thấy nhị tỷ của mình nằm phơi xác trên đất, nhất thời bị dọa đến sợ vỡ mật.
- Ai da !


Diệp Sảng vội cắm đầu chạy về hướng cửa ngầm. Nhóm người này chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình. Vậy thì cứ làm theo thông lệ xưa nay: kỹ thuật bắn thì rung, phối hợp thì miệng, xung phong thì kêu, rút lui thì trốn…Chạy qua những bậc thang dài, biển rộng xanh thẳm lại hiện ra trước mắt, bãi cát trắng đến lóa mắt, cửa ra của động không phải là lối vào trên bờ cát. Trong huyệt động vang lên tiếng bước chân dồn dập, hiển nhiên Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông đang đuổi theo. Từ phía xa xa trên biên đã vọng đến tiếng cánh quạt của trực thăng CH-46, trực thăng như một điểm đen đang to dần lên. Diệp Sảng nhẩm tính phải trụ thêm vài phút nữa mới có thể chuồn được nhưng vấn đề là có bảy tám chục người đang lao đến, phải làm thế nào bây giờ?


- Dù ch.ết, trứng cũng hướng lên trời!
Diệp Sảng lấy quả lựu đạn cuối cùng ra, hét lớn:
- Đây là bạc trắng a, ném đám heo dịch này thật là không đã tay a!
Nói xong, hắn giật chốt, thảy lựu đạn vào huyệt động, rồi cùng với Tinh Tinh chạy như điên về bãi biển.
"Ầm ầm!"


Một tiếng nổ lớn vang dội khắp bãi biển. Cửa động bắn đất tung tóe lên cả nắm, sáu mét. Hình ảnh hoành tráng này Diệp Sảng cũng không thấy được, mà thật ra cũng chẳng cần nhìn. Bởi vì thanh âm của hệ thống liên tục vang lên:


“Tay súng dũng cảm, ngài cố ý sát hại người chơi cao hơn mình 1 level, giá trị tà ác + !”
“Tay súng dũng cảm, ngài cố ý sát hại người chơi cao hơn mình 3 level, giá trị tà ác + !”
“Tay súng dũng cảm, ngài cố ý sát hại người chơi cao hơn mình 2 level, giá trị tà ác + !”


“Tay súng dũng cảm, ngài cố ý sát hại ….”

Thông tin này làm phát sinh một mớ phụ đề bòng bong. Một quả lựu đạn này không ngờ làm ch.ết 7 người. Diệp Sảng gào lớn:
- Mụ nội nó!
- Sao vậy?
Tinh Tinh quay đầu lại.
Diệp Sảng buồn bực đáp:
- Ta đỏ rồi!


Tinh Tinh nhìn bảng đoàn đội lập tức đau đầu. Tên của Diệp Sảng đã đỏ rực, hai ngày nay giết người vô số, nick vàng còn chưa tiêu nên giờ trực tiếp chuyển thành đỏ, leo lên trực thăng đồng nghĩa với việc muốn ch.ết, không được quay về thành, nếu về lập tức bị bọn Tứ nha đầu giết ngay.


- Cô về trước, lát nữa ta log out. Mai kia cô kiếm thêm ít đạn mang cho ta, nhớ là Hoàng kim kiếm phải chia tiền cho ta đó!
Diệp Sảng ném lại những lời này rồi cắm cổ chạy dọc bờ biển.
Tinh Tinh cũng bất đắc dĩ, bây giờ ngoại trừ cách đó ra cũng không còn phương pháp nào hết.
- A Ngân, người nhớ bảo trọng!


Tinh Tinh la to theo bóng hắn.


Trực thăng nhanh chóng bốc lên cao, Tinh Tinh leo thang dây lên cabin, thò đầu ra bắn loạn xuống đám game thủ mới chui ra khỏi động. Đương nhiên cũng không có khả năng bắn trúng nhưng làm thế thì bọn Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông sẽ nghĩ là hai người an toàn leo lên trực thăng trốn chạy. Chỉ số IQ của Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông quả thật cũng thấp, hét lớn một tiếng ra lệnh, lập tức trên bãi cát vô số súng lực chĩa lên trời bắn loạn, tuyệt chiêu băng điện quang bay về phía trực thăng. Nhưng những công kích này chỉ là đồ bỏ, phương tiện giao thông của hệ thống trung tâm mà mấy cái công phu mèo quào ba chân của các ngươi có thể làm hỏng sao?


Diệp Sảng nhân lúc lộn xộn co giò chạy thật xa. Tinh Tinh ngồi trong cabin như một con tiểu hồ ly mỉm cười duyên dáng chào từ biệt, trực thăng chở nàng bay về phía biển xa. Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông tức giận đến điên cuồng, Lạc Hoa Lưu Thủy đầu tư tiền bạc công sức vào Tịch Tĩnh hoàng lăng quá nhiều, hiện giờ đã ba lần tiền mất tật mang. Toàn bộ lợi lộc đều bị Hà Kim Ngân và tiểu nha đầu của Thần Tiễn gia hốt sạch sẽ, lần này thù hận đã chất chồng tựa núi rồi.






Truyện liên quan