Chương 84 : Thật là trùng hợp.
Xe Land Rover đang chạy bon bon trên bãi cát, Diệp Sảng ngồi ở ghế phụ hút thuốc, thành Khang Nhạc càng ngày càng gần, không biết vì sao, hôm nay hắn cảm thấy không ổn, mắt phải cứ nháy liên tục. Ngưu Ngưu Nhi cảm giác lại càng không tốt, tên tiểu tử hồng danh này không biết là từ đâu chui ra, rốt cuộc có phải là người mà lão bà mình phái tới không, cho tới lúc này hắn cũng chưa làm rõ được.
Thành Khang Nhạc thuộc về cấp thành, quy mô rất bình thường, nhưng lại hơn ở vẻ đẹp ven biển, là thành thị du lịch thuộc về khu Hoàng Kim. Về lý thuyết hỏi thăm một công ty cũng không khó khăn gì, nhưng vấn đề là hiện tại trên xe là hai tên hồng danh, căn bản là không có khả năng vào thành. Trường hợp hồng danh xông vào cũng không phải chưa có, lúc còn bản Close beta có anh bạn ỷ vào thực lực phi phàm có ý đồ khiêu chiến thần uy của Server, anh bạn kia rất phong cách cũng rất giảo hoạt, nhờ bằng hữu thuê một chiếc trực thăng, sau đó bay lên độ cao 500m rồi nhảy dù xuống. Nhưng hắn cũng không đoán trước được kết cục xui xẻo như trong truyện xưa, trong thành có một NPC Tứ nha đầu đã sớm theo dõi hắn, lúc hắn rơi xuống đất liền bị NPC này đánh cho một quyền, vô số quần chúng xung quanh đều thấy rõ giá trị thương tổn: “- 1000000”, đáng thương cho anh bạn đó toàn thân đồ vật rơi ra hết, lại còn ngồi tù ba ngày, từ đó về sau, trong Thế Giới Thứ Hai không còn có kẻ hồng danh nào ôm hy vọng như hắn nữa.
Tịch Nguyệt Nhi nói:
- Huynh đệ ngươi tìm Đại Giang Đông kia làm gì vậy, nhập hội sao?
Diệp Sảng liếc mắt nhìn nàng:
- Có việc gì sao?
Tích Nguyệt Nhi nói:
- Đại Giang Đông không thu người ngoài đâu!
Diệp Sảng giật mình, nói:
- Nói rõ xem nào?
- Đại Giang Đông chúng ta chỉ thu đồng học ở đại học Giang Thành, huynh đệ ngươi là sinh viên Đại học Giang Thành sao?
Thần thái của Tịch Nguyệt Nhi có chút cao ngạo.
Diệp Sảng cực kỳ kinh ngạc, sao lại trùng hợp như vậy chứ, hắn nghĩ thầm đại học Giang Thành của chúng ta nào có nữ nhân lẳng lơ như ngươi. Chẳng qua lời này cũng không chắc chắn, hiện tại đại học cũng giống như căn cứ nuôi vợ bé, hay là Ngưu Ngưu Nhi và Tịch Nguyệt Nhi chính là quan hệ như vậy?
Diệp Sảng còn chưa kịp nói gì, Tịch Nguyệt Nhi lại mở miệng:
- Huynh đệ ngươi chắc là người của khu Tịch Tĩnh? Từng nghe qua Lạc Hoa Lưu Thủy môn của chúng ta?
Diệp Sảng lúc này mới chính thức lắp bắp kinh hãi:
- Thi Phi Vũ, Diễm Vô Song, Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông?
Tịch Nguyệt Nhi rốt cuộc cũng đắc ý một chút, nghĩ thầm tam đại mỹ nữ của khu Tịch Tĩnh cũng không phải là do đồn đại mà ra:
- Huynh đệ ngươi không nhập được hội rồi, Nhị tỷ Lạc Hoa Lưu Thủy chúng ta chính là sinh viên của Đại học Giang Thành, Đại Giang Đông cũng chỉ nhận người Đại học Giang Thành.
Diệp Sảng như bị sét đánh, mẹ nó nữa chứ, lão tử hôm qua xử lý tuyệt thế mỹ nữ kia lại là bạn học trong trường, xong rồi, xong rồi, xã hội này xong rồi, dây phải cái họa có vẻ to rồi. Diệp Sảng trầm mặc nửa ngày, hắn quyết định vẫn không mở miệng nói gì hết, tục ngữ nói thật chính xác: ‘họa ở miệng mà ra, bệnh từ miệng mà vào’. Kỳ thật Diệp Sảng cũng không biết, hai ngày nay Tịch Nguyệt Nhi cùng Ngưu Ngưu Nhi ở dã ngoại đại chiến, nàng còn chưa biết hôm qua Diễm Vô Song chính là bị tên gia hỏa trước mắt này xử lý, hơn nữa hắn cũng là sinh viên của Đại học Giang Thành.
May mà lúc này Ngưu Ngưu Nhi không chịu nổi nữa:
- Hắc hắc, Đại học Giang Thành các ngươi đúng là nhiều mỹ nữ, Lạc Hoa Lưu Thủy ta cũng nghe nói qua, Diễm Vô Song cũng là ở trường các ngươi sao? Nguyệt Nguyệt nàng có biết cô ấy không? Không biết ta đã từng gặp qua chưa?
Nhìn thần sắc hai người này cợt nhả, Diệp Sảng trong lòng muốn chửi lớn, cmn a, dcm, tên Ngưu Ngưu Nhi này thật là ngưu a, dám đến trường chúng ta tìm vợ bé, ta thật khinh bỉ ngươi!
Tịch Nguyệt Nhi lúc này lại quăng thêm một quả bom lớn:
- Ngưu ca, ngươi còn nhớ lần trước ở đội Nghi lễ của trường ta không, đội trưởng Yến Song Song chính là nàng.
Ngưu Ngưu Nhi mắt lóe thần quang:
- Nhớ chứ, nhớ chứ, mỹ nữ a, thật sự là mỹ nữ, hắc hắc, Nguyệt Nguyệt, lúc nào mời nàng đi ăn một bữa nha, địa điểm tùy nàng chọn, tiền nong…chỉ là chuyện nhỏ.
- Oa, Ngưu ca, ngươi thật lãng phí a, nói tốt với mình ta thôi mà…
- Nàng yên tâm, con người ta ưu điểm thì không có, nhưng mà rất trọng tình nghĩa…
Diệp Sảng đã hóa đá trên xe, ta giúp ngươi khoe khoang sao, huynh đệ, này cũng quá trùng hợp a?
- Một khi đã như vậy, ta cũng không đi nhập hội nữa!
Diệp Sảng ho khan hai tiếng:
- Ngưu ca, chúng ta cùng tìm một chỗ nói chuyện nhân tình thế thái đi?
Tịch Nguyệt Nhi nói:
- Cũng được, như vậy đi, Ngưu ca hai người các ngươi đều là hồng danh, ta vào thành trước, hôm nay Lạc Hoa Lưu Thủy chúng ta có rất nhiều huynh đệ ở gần đây, ta sẽ nói bọn họ đưa đồ ăn cho các ngươi!
Đầu Diệp Sảng nổ “Bùm” một tiếng, vội vàng xua tay:
- Không cần, không cần, ta cảm thấy nói chuyện nhân sinh lý tưởng trọng yếu hơn, nên tìm một địa phương yên tĩnh thoải mái thì tốt nhất.
Ngưu Ngưu Nhi nói:
- Vậy sao được? Ta cũng đã hết đồ tiếp tế, để Nguyệt Nguyệt đi chuẩn bị một chút đã!
Diệp Sảng hiện tại muốn khóc, chuyện này ngươi có thể giải thích kiểu gì chứ? Cho dù ngươi cho dù là thành thành thật thật giải thích, chỉ sợ cũng sẽ không có ai tin tưởng ngươi. May là hắn không biết ý tưởng của Ngưu Ngưu Nhi, hắn mà biết chỉ sợ sẽ muốn khóc rống lên: “tên này tiền không cần, đồ tiếp tế cũng không, lại là hồng danh, theo ta thấy có thể hắn muốn trang bị.” (Láng: Đây là ý nghĩ của Ngưu Ngưu Nhi)
- Huynh đệ, chúng ta vừa gặp liền thấy hợp ý, ta cảm thấy ngươi rất hợp ý ta. Nếu không thì thế này, ta để Nguyệt Nguyệt tìm cho ngươi một trang bị, ngươi thấy thế nào? Về việc tiền nong…Căn bản không phải suy nghĩ.
Ngưu Ngưu Nhi thử thăm dò hỏi.
Diệp Sảng hiện tại cái gì cũng không muốn, chỉ muốn mau chóng chạy đi, càng xa càng tốt, vì vậy hắn liền giả bộ đúng y như thật:
- Ngưu ca, đa tạ ngươi quan tâm ta như vậy, trang bị chỉ là mây bay thôi.
Ngưu Ngưu Nhi vừa nghe liền thầm mắng: “CMN”, ngươi khẩu vị thật không nhỏ a, trời ạ, hôm nay phải làm sao mới nhét được đầy mồm ngươi đây?
Ngưu Ngưu Nhi đột nhiên nói:
- Như vậy đi, Nguyệt Nguyệt nàng trước tiên vào thành, ta không liên hệ nàng, ta cùng vị huynh đệ này đi bàn chuyện nhân sinh lý tưởng đã.
Tịch Nguyệt Nhi nào biết ý tưởng xấu xa của Ngưu Ngưu Nhi chứ? Thầm nghĩ là gia hỏa này thật sự muốn đem chuyện của mình báo lại cho lão bà của Ngưu ca vậy thì nguy rồi, quên đi, vẫn là để cho Ngưu ca tự mình xử lý, mình quay về công hội trước vậy. Vì thế Land Rover rất nhanh lại quay trở lại đường cũ, Tịch Nguyệt Nhi một mình hướng thành Khang Nhạc đi tới.
Cửa thành Khang Nhạc như một nhà ga, đứng ở đó là đám người Đại học Giang Thành, còn có thể thấy được bảng điện tử sáng chói: “ Chào mừng sinh viên Đại học Giang Thành trở về nhà, đây là chỗ tiếp đãi của Đại Giang Đông”. Tịch Nguyệt Nhi từ xa thấy được bọn người Diễm Vô Song đứng ở cửa, trưởng câu lạc bộ Bốn Mắt cũng ở đó, gia hỏa này ngay cả dung mạo cũng không điều chỉnh, trực tiếp để nguyên bốn mắt tiến vào trò chơi.
- Yến tỷ, xảy ra chuyện gì vậy, sắc mặt tỷ sao lại khó coi vậy? Không thoải mái sao?
Tịch Nguyệt Nhi thân thiết hỏi.
Bốn Mắt nghiến răng nói:
- Hoàng Kim kiếm của Song Song bị người ta đánh rơi ra rồi!
Tịch Nguyệt Nhi sợ hãi:
- Khi nào vậy? Kẻ nào làm?
Diễm Vô Song lạnh lùng nói:
- Là chuyện ngày hôm qua, chúng ta bị ám hại ở Tịch Tĩnh hoàng lăng, người đó tên là Hà Kim Ngân, dường như là người của Thần Tiễn gia Mộng Tiên thành! Đây là hình chụp hắn, có tin tức về hắn lập tức nói cho ta biết.
Nói xong, nàng liền đưa ảnh chụp tới, Tịch Nguyệt Nhi nhận lấy vừa xem, toàn thân lập tức hóa đá, trời ạ, không phải chứ?