Chương 4
Phượng hoàng Fawkes, mang đến chiếc mũ chia nhà, tặng cho Harry mất đi đũa phép vũ khí cuối cùng. Bảo kiếm lóng lánh ánh bạc, cùng xà quái đọ sức, nỗ lực rồi đau đớn vô cùng đổi lấy thắng lợi cuối cùng. Trong lòng Harry vẫn chưa tiêu trừ nghi ngờ cùng bất an.
Nam nhân kia trong trí nhớ, cho mình một cái ôm thật sâu, “Ta không thể giết ngươi, chúng ta quá giống nhau.” Tâm tư của Voldemort không bị khống chế mà bay trở lại ấu thơ của mình.
Trong quả cầu thủy tinh Dumbledore cảm tạ, “Con ở bên dưới mật thất nhất định đối ta biểu hiện ra tuyệt đối trung thành. Chỉ có loại trung thành này, mới có thể đem Fawkes gọi tới bên cạnh con.” Lời giải thích ấm áp của cụ, “Harry, con nói được xà ngữ, là bởi vì Voldemort nói được xà ngữ. Buổi tối hôm đó hắn đã tự để lại vết sẹo cho con, đem một phần của chính hắn chuyển dời đến trên người con.” Bảo kiếm của Godric Gryffindor, “Chỉ có Gryffindor chân chính, mới có thể đem nó từ trong mũ rút ra.”
Sirius không giải thích được, “Nếu như Harry thuộc về Gryffindor, vì sao nó lại bị phân tới Slytherin chứ?”
“Cậu ấy sở dĩ ở Gryffindor, là bởi vì cậu ấy kiên trì không đi Slytherin. Chỉ cần cậu ấy không hướng mũ chia nhà nêu ra ý kiến, phấn tới Slytherin là chuyện tự nhiên mà vậy thôi.”
“Vậy vì sao Harry lại tự chọn lựa đi Slytherin?” Lúc này đây, đặt câu hỏi chính là Dumbledore.
“Một phần nguyên nhân là do cậu ấy cho rằng mình là một người khách qua đường, không có tính toán thay đổi lịch sử một phần khác,” người trong hào quang lại có chút suy nghĩ, “Đại khái là bởi rằng Severus Snape đi, cậu ấy ở trên Hogwarts Express gặp được người bạn đầu tiên, cậu ấy muốn cùng Snape trở thành bạn bè, cũng chỉ có thể chọn lựa Slytherin.”
Nghỉ hè năm cấp hai vẫn không thoải mái như trước. Ở lúc Aunt Marge không ngừng vũ nhục cha mẹ đã mất của Harry thì, phẫn nộ của Harry bạo phát. Liều lĩnh mà làm một lời nguyền hung dữ với Aunt Marge, Harry ở trong một mảnh bóng tối thoát đi.
Chiếc xe kỵ sĩ đưa cậu ấy tới Hẻm Xéo, gặp phải bộ trưởng bộ pháp thuật Cornelius Fudge, ngoài ý muốn không bị xử phạt. Nỗi lo buồn rầu kỳ quái của vợ chồng Weasley, Harry trong lúc vô tình rõ ràng nguyên nhân ─── thuộc hạ trung thành của Voldemort bị nhốt ở Azkaban đã vượt ngục, hắn muốn mạng của Harry.
“Nói bậy! Đây là phỉ báng!” Sirius cuồng bạo mà rống giân, “Ta sao có thể phản bội James?!”
“Nếu Harry có thể là đồ đệ đắc ý của Dumbledore, ngươi vì sao không thể phản bội bạn tốt của mình?” Voldemort lạnh lùng nói, “Như vậy ngươi còn tương đối giống một Black.”
“Đừng ồn!” Người trong hào quang đánh gãy, “Chính xác không phải ngươi. Người phản bội là một người khác. Xin hãy an tĩnh mà xem tiếp đi.”
Giáo sư ngủ say trên xe lửa (“Úc, Merlin ơi!” James kinh hô, “Là Remus!” “Là hắn, hắn dạy Harry rất nhiều thứ.” Người trong hào quang thản nhiên nói), giám ngục đi tới ngăn chỗ Harry ngồi, hạt sương trên cửa sổ cấp tốc ngưng kết, Harry té xỉu, sau khi tỉnh dậy Lupin trục xuất giám ngục.
“Khó trách cậu ấy nói lần đầu nhìn thấy giám ngục thì đã té xỉu, nguyên lai là như vậy…”James thì thào tự nói, đột nhiên lại chẳng rõ vì sao mà nóng giận, “Thế nhưng cậu ấy đối mặt chính là giám ngục chân chính còn ta đối mặt chỉ là một cách giáp mặt đặc biệt, cậu ấy đột nhiên trong lúc đó không thể buông tha ta là sớm có chuẩn bị, điều này sao có thể xem như là biểu hiện được so với cậu ấy tốt hơn?!”
“Harry chưa từng nói qua ngươi biểu hiện so với cậu ấy tốt hơn?” Người trong hào quang có chút buồn cười, “Hơn nữa ngươi còn sót một điểm, cậu ấy đã từng trải qua cực khổ so với ngươi nhiều hơn, giám ngục càng dễ ảnh hưởng tới cậu ấy. Bởi vì ───” thanh âm chợt trầm thấp, “Mỗi khi giám ngục tới gần cậu ấy thì trong đầu hiện lên đều là tiếng thét chói tai cuối cùng của người mẹ trước khi ch.ết.”
Lily sắc mặt tái nhợt cắn chặt môi dưới.
Học sinh năm cấp ba đã bắt đầu tự chọn môn học. Harry ở trên lớp học tiên tri bị giáo sư Trelawney chắc chắn mà “bảo chứng” tử vong. Nguyên nhân Draco Malfoy quấy rối ở khóa học sinh vật huyền bí mà trở nên rối loạn. Sirius Black xông vào tòa tháp Gryffindor, bởi vì giám ngục mà Harry từ trên chổi bay ngã xuống, “Nimbus 2000″ của cậu ấy bị phá hủy thành những mảnh nhỏ không thể sữa chữa.
Harry tìm đến Lupin, kiên trì muốn học tập thần chú gọi thần hộ mệnh Crookshanks cùng Scrabbers giống như không bình thường Sirius Black lần thứ hai xông vào tòa tháp, mục tiêu lại là giường của Ron.
“Có điểm không đúng nha.” James đoan trang nói, “Ta sao lại nghĩ… Con chuột kêu Scrabbers… có điểm giống như Pettigrew?”
Sirius bừng tỉnh đại ngộ: “Không sai, Pettigrew có thể biến thân thành chuột, hẳn là đúng hắn không sai đâu.”
Bản đồ đạo tặc với các điểm mang Harry từ mật đạo đi tới Hogsmeade, ở “Ba cây chổi” nghe được bí mật động trời, Harry trong lòng tràn ngập cừu hận. Món quà giáng sinh làm người khác kinh hỉ nhưng không có kí tên hỏa tốc tiến vào, lại bị hoài nghi là Sirius Black không có hảo ý tặng cho mà đã bị kiểm tr.a tổng thể (trên thực tế cũng là hắn đưa). “Cái ch.ết” của Scrabbers, giữa Hermione cùng Ron mâu thuẫn nặng nề.
Buckbeak rơi vào nguy cơ. Quidditch trận chung kết, Harry vì Gryffindor giành được thắng lợi. Cuộc thi cuối kỳ, giáo sư Trelawney vô ý thức tiên đoán thần bí ─── “Dark Lord dưới sự trợ giúp của đầy tớ trung thành một lần nữa nổi lên, so với trước đây bất luận lúc nào cũng cường đại đáng sợ hơn.”
Ở trong căn nhà nhỏ của Hagrid phát hiện nhiều lốm đốm, Sirius Black đem Ron kéo vào cái lỗ của cây liễu đánh người, Harry cùng Hermione đuổi theo vào. Lupin cùng Snape trước sau đi tới, vì mục đích bất đồng. Tất cả chân tướng.
Đêm trăng tròn họa vô đơn chí, Lupin chưa uống lang độc dược tề biến thân thành người sói. Để ngăn cản Lupin, Sirius biến thân thành con chó đen lớn. Pettigrew chạy trốn. Vây quét của giám ngục, Harry có tâm nhưng không có sức, nhưng ở một khắc cuối cùng được cứu vớt.
Từ trong hôn mê tỉnh lại, tất cả tựa hồ đã thành kết cục được định rồi. Trong phòng bệnh của trường học, Dumbledore mịt mờ chỉ thị. Thời gian chuyển đổi đem Harry cùng Hermione mang về trước khi sự việc phát triển. Đối diện hồ, Harry rốt cục rõ ràng, người cứu cậu, cậu thấy ─── không phải là ba cậu, mà là chính cậu.
“Gọi thần hộ mệnh!” Kiên định mà niệm ra thần chú, thần hộ mệnh màu bạc từ đầu gậy phun ra.
“Chờ một chút!” James giật mình mà nhìn quả cầu thủy tinh, “Thần hộ mệnh của Harry không phải là xà sao? Sao lại là hươu đực vậy?”
“Thần hộ mệnh của cậu ấy là hươu đực, là bởi vì hình tượng thần hộ mệnh của ngươi là hươu đực, cậu ấy là thông qua thần hộ mệnh của mình tới hoài niệm vị phụ thân giấu mặt ─── đương nhiên, cậu ấy sau này không thể không thừa nhận người cha của mình tự ý làm càn thật là làm người ta thất vọng cực độ.” Mặt James trướng thành màu gan heo. “Sau lại thần hộ mệnh của cậu ấy sở dĩ biến thành xà, là bởi vì khi đó người thân nhất của cậu ấy, đã không phải là ngươi.”
Khóe môi của Voldemort hở ra vui sướng nho nhỏ.
“Kỳ thực, Harry bản chất là một người tương đối đơn thuần, ai đối cậu ấy tốt, cậu ấy sẽ đối người đó tốt, hơn nữa cậu ấy trả lại thường thường là nhiều hơn.” Người trong hào quang nhẹ giọng thở dài, “Đứa nhỏ này từ nhỏ đã mất đi cha mẹ so với ai khác đều khát vọng tình thương của cha. Cả đời trước, sắm vai này chính là Dumbledore cùng Sirius, mà một đời này…” Là Voldemort.
Đây là nguyên nhân Harry thà rằng cùng cha mẹ ruột của mình đối địch cũng muốn đứng ở phía Voldemort sao? 5 người trong lòng giống như phiên giang đảo hải, tư vị gì cũng có.
Harry cứu Buckbeak, cũng cứu Sirius. Cha đỡ đầu của cậu cùng cậu trước khi ly biệt cuối cùng nói một câu, “Harry, con là đứa con tốt của ba con.”
Sirius thanh âm không rõ ngăn ở yết hầu. Nhìn lâu như vậy, hắn đã vô pháp đối Harry sản sinh chán ghét hoặc thống hận nữa. Hắn là cha đỡ đầu của Harry a.