Chương 41
Dịch:Kidlove
Khô lâu chó đào hang Tag có thân hình giống như một con thằn lằn, nó treo ở trên giầy binh lính, rất thuận lợi tiến vào nhà xưởng bí mật phía dưới mặt đất.
Nhà xưởng được xây dựng phí trên mạch khoáng có tên gọi là “quặng Hồng Huyết”, chia làm ba tầng, tầng thứ nhất là khu lấy quặng và xưởng gia công, ở giữa là tầng cách ly và khu tinh luyện, tầng trên là phòng thí nghiệm và khu lưu trữ. Bên trong ước chừng có hơn bảy trăm người, phân công rõ ràng, thứ tự ngay ngắn.
Tag đi theo lính tuần tra, một đường thăm quan cả nhà xưởng.
Từ đối thoại của nhóm lính cũng thu được một ít tin tức. Nhà xưởng này được thành lập bảy, tám năm nhưng thành quả đạt được thì vào một hai năm trước. Nó lệ thuộc vào gia tộc Áo Cổ, kết quả nghiên cứu là tuyệt đối bảo mật, ngay cả thị trưởng Arsen cũng hoàn toàn không hề hay biết. Cho nên khi hắn phát hiện trung tướng Lan Tước mất tích mới thỉnh cầu sự giúp đỡ của đám người Milos.
Đối với trung tướng Lan Tước mà nói, thị trưởng phái công chính là Arsen tuyệt đối điển hình đồng đội heo, lúc nào cũng là tâm thánh mẫu, không chút tự giác bản thân mình bị “bán đứng”, có đôi khi thật sự hoài nghi hắn có phải cố ý hay không!
Trên thực tế, trung tướng Lan Tước chỉ giả vờ sử dụng danh nghĩa giải cứu nhà nghiên cứu, phái binh đi chi viện nhà xưởng trước, bởi vì dã thú chặn đứt con đường vận chuyển vật tư của bọn họ nên nhà xưởng cũng gặp nguy hiểm cực lớn. Thợ mở xưởng Hồng huyết là tài nguyên và lợi thế của gia tộc Áo Cổ, không dung có thất. Nguồn năng lượng vũ khí mới vừa xuất hiện đủ để cho vũ lực của họ có tính ưu thế áp đảo. Cho dù là ở hành tinh Straous hay là hành tinh thăm dò đều có quyền lên tiếng tuyệt đối. Chẳng qua, vừa mới có được một chút thành quả lại tạm thời không thể trang bị quy mô lớn.
Sau khi An biết điều này, phản ứng đầu tiên chính là thông tri cho Milos, cứ để cho mấy phe phái bọn họ tự mình tranh đấu đi. Nhưng sau đó lại nghĩ, như vậy chẳng qua là gián tiếp bại lộ sự tồn tại của quặng Hồng Huyết thì càng đưa tới nhiều người ước mơ? Đến lúc đó, ngược lại càng đưa tới phiền toái cho hành tinh này.
Biện pháp tốt nhất, hẳn là trước khi nhà xưởng này sinh ra hiệu quả và lợi ích thì trực tiếp phá hủy nó đi. Tuy rằng không thể giải quyết vấn đề hoàn toàn, nhưng ít ra có thể lùi lại thời gian phát triển nguồn năng lượng vũ khí kiểu mới. Trừ phi gia động Áo Cổ tự mình chủ động công bố thành quản nghiên cứu quặng Hồng huyết, nếu không trong thời gian ngắn, bọn họ không có khả năng xây dựng một nhà xưởng thứ hai.
An cảm thấy đây là biện pháp không tồi, cô không hề có nửa điểm áp lực khi nghĩ tới việc phá hủy nhà xưởng chuyên môn nghiên cứu vũ khí nguy hiểm. Chỉ là lấy lực lượng của cô hình như không làm tốt lắm. Cốt điêu của cô phần lớn thời gian và khoảng cách đều hạn chế, uy lực cũng không đủ mạnh, cho dù đánh được 10 người cũng khẳng định không thể đánh được 100 người.
Duy nhất có thể để cô dựa vào là quân đoàn khô lâu của cô. Nhưng những vũ khí năng lượng kiểu mới này cũng có lực sát thương nhất định với khô lâu thú. Cô sau khi dùng lõi nguyên liệu gia công để làm thực nghiệm, súng năng lượng kiểu mới tuy rằng không thể bắn thủng xương cốt nhưng lại có hiệu quả ăn mòn phá hủy chất xương khiến chúng trở nên yếu ớt khô khốc. Lúc chữa trị sau này lại phải tiêu hao linh lực rất lớn, hơn nữa sau khi chữa trị xong chất lượng cũng không bằng lúc đầu.
Chính vì điểm này là nguyên nhân đầu tiên An quyết tâm phá hủy nhà xưởng kia. Nếu không thể cứng đối cứng, vậy chỉ có thể dùng trí.
An trước tin nhìn trúng chính là khu lưu giữ nhà xưởng, bên trong ước chừng có hơn một trăm tủ kim loại với hơn một ngàn nguồn năng lượng nguyên tố hồng huyết. Mỗi một tủ kim loại đều được thiết lập mật mã và do vài tên quan quân nắm giữ. Đối với An mà nói, cùng với việc hao hết tâm đi đi tìm mật mã thì không bằng trực tiếp trộm toàn bộ tủ kim loại đi.
Tiếp theo phải chú ý chính là phòng nghiên cứu, nơi này chứa đựng toàn bộ tư liệu về thu thập và tinh luyện quặng hồng huyết.
An nhìn bản đồ mình vẽ mấy lần, rốt cuộc cũng vạch ra một kế hoạch đơn giản. Đầu tiên là trộm sạch nơi cất giữ nguồn năng lượng nguyên tố, sau đó phá hủy phòng nghiên cứu, cuối cùng là phong tỏa khu khai thác quặng.
Thực tốt, cứ như vậy mà làm! An nắm tay, linh hỏa trong mắt bùng cháy mạnh mẽ.
An bên này còn đang tự thưởng một phiếu cho kế hoạch lớn của mình, Milos bên kia cũng phát hiện hành động trung tướng Lan Tước có điểm kỳ quái. Thị trưởng Arsen hỏi một cái hay ba cái đều cái gì cũng không biết, cho nên hắn tự quyết định mang binh đi điều tr.a một chút, vài tên quan quân nghe tin lập tức khuyên can. Hiện giờ dã thú ngoài căn cứ hoành hành, tùy thời đều sẽ gặp nguy hiểm, thật sự không thích hợp để đi xa.
Nhưng, Milos chỉ nói hai chữ liền thuyết phục mọi người.
“
Nadine
.”
Nadine là ai? Nadine chính là nhà nghiên cứu khoa học đầu tiên tiếp xúc với Chủ quả chân khuẩn, cũng là người đem Nấm hảo chân vào căn cứ số 3, là mẫu thể lây bệnh cho mọi người trong căn cứ. Hắn vốn dĩ bị nhốt ở trong khu cách ly, sinh thời chỉ sợ không được tự do. Nhưng sau khi vắc xin phòng bệnh được nghiên cứu chế tạo thành công, Nadine chẳng những không bị giam cầm, ngược lại còn nhận được ủy thác và trọng tranh Milos giao. Đó chính là phụ trách “câu – dẫn” và phụ trách thuần dưỡng chúng.
Bởi vì Milos đưa ra chính sách dụ dỗ này nên căn cứ số 3 rất nhanh thành công mua chuộc được rất nhiều dã thú, tuy rằng vẫn còn tồn tại mâu thuẫn nhưng so với hai căn cứ khác thì ổn định hơn nhiều, tốc độ phát minh nghiên cứu vắc xin phòng bệnh cũng là nhanh nhất.
Cho nên Milos nhắc tới Nadine thì những người khác đều không cần nhiều lời nữa. Nadine bây giờ cơ hồ thành bạn thân của dã thú, còn bị “sủng – hạnh”. Chỉ cần hắn ở đâu, dã thú liền trở nên rất thân thiện. Trừ phi cố ý khiêu khích, nếu không sẽ không dễ dàng công kích nhân loại.
Vì thế, hành trình dã ngoại của Milos cứ như vậy được quyết định.
An vừa nhận được tin tức Milos ra ngoài nhưng cô cũng không có liên lạc với đối phương mà tiếp tục từng bước làm việc của mình.
Nếu nghĩ kế hoạch đã định hoàn thành thì cô cần phải chuẩn bị vài món vật phẩm, một là cốt điêu chứa đựng nguyên tố nguồn năng lượng, hai là cốt điêu phá hủy phòng nghiên cứu, ba là cốt điêu phong tỏa khu vực mỏ khai thác.
Vì thế, cô triệu hồi khô lâu khỉ Tư Thụy, khô lâu chồn Phiếm phiếm và khô lâu chó đào hang Tag.
Tư Thụy có thân thủ linh hoạt, Phiếm Phiếm nhanh như tia chớp, Tag giỏi việc đào hang động. Chúng phối hợp lẫn nhâu có lẽ sẽ có hiệu quả không ngờ tới.
Kế tiếp việc An phải làm chính là chế tác cốt điêu tương ứng với chúng, đối với bản thân cô mà nói nó là một sự khiêu chiến không tồi.
Rõ ràng là làm chuyện phá hủy, vì sao lại cảm thấy có chút hưng phấn nhỉ?
Ánh mắt An sáng quắc nhìn chằm chằm các bạn nhỏ của cô, tầm mắt cuối cùng dừng trên người Phiếm Phiếm. Trên tay cô có hai cốt giới bảo quản, nhưng chỉ có cô mới có thể sử dụng. Cho nên cô cần phải làm một đôi nữa.
Lần này, cô quyết định tiến hành điêu khắc trên người Phiếm Phiếm. Không gian “Tồn” không khắc những cốt điêu khác, cũng không có cái gọi là đánh mất. Tác dụng chủ yếu của nó là lưu giữ vật phẩm, tốt nhất là cùng thân thể hợp hai làm một.
Có tiền lệ là Hi Khắc Tư, hơn nữa năng lực của cô cũng đã tăng lên, cô tin tưởng mình có thể thuận lợi hoàn thành khắc ấn
(điêu khắc con dấu).
Song, cô vẫn phải hỏi chút ý của Phiếm phiếm, nói cho nó hậu quả khi thất bại. Kết quả gia hỏa này vừa nghe thấy tác dụng của không gian lưu giữ liền lập tức hưng phấn đến mức liên tục thúc giục An, bảo cô mau chóng bắt đầu.
An phát hiện đồng bọn khô lâu của nàng trừ bỏ Kiến Kiến thì tất cả đều là những vật không biết sợ hãi. Thoạt nhìn, Kiển Kiển mới là kẻ ngoại lai…
Mấy ngày tiếp theo, An đều vì kế hoạch chuẩn bị phá hủy nhà xưởng mà chuyên tâm nghiên cứu các cốt điêu thực chiến.
Ngay khi cô vừa xuất quan cũng là lúc Milos đã tới nhà xưởng bí mật không quá một trăm mét. Bởi vì không biết phương hướng cụ thể của đám người Lan Tước cho nên tốc độ của bọn họ cũng không có nhanh.
“Thiếu tướng Milos, ngài xem.” Âu Mạc kéo một xác ch.ết động vật tới trước mặt Milos, chỉ vào miệng vết thương của nó, nghiêm túc nói: “Đây là do súng sao?”
Vài tên lính ở phụ cận vây lại xem xét, trên mặt đều lộ vẻ mặt không thể tin được.
Milos cẩn thận kiểm tr.a lại một chút miệng vết thương của xác ch.ết, trầm ngâm nói: “là vết thương do súng, nhưng súc năng nguyên lại hoàn toàn khác biệt.”
“Liên minh lại nghiên cứ phát minh nguyên tố nguồn năng lượng mới sao? Sao chúng ta không thu được chút tiếng gió nào?” Một người lính kỳ quái hỏi.
Milos lặng lẽ không nói một lời, một lát sau, hắn mới mở miệng nói: “Đi thôi, bọn họ hẳn chỉ ở phụ cận.”
Đội ngũ Milos theo dấu vết, chậm rãi đi về phía nhà xưởng bí mật.
“Trung tướng Lan Tước, có một đội ngũ đang tới gần chỗ chúng ta.” Một lính trinh sát báo cáo ở trong doanh trại.
“Bao nhiêu người, ai dẫn đội?” Lan Tước nhìn chằm chằm chưởng thượng tinh, đầu cũng không nâng hỏi.
“30 người, thiếu tướng Milos.”
Lan Tước lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn về phía lính trinh sát: “Bọn họ đến đây làm cái gì?”
“Thuộc hạ không biết.” Lính trinh sát chần chừ đáp, “Nhưng bọn họ đi theo phương hướng rất chuẩn xác.”
“Nói cách khác, bọn họ rất có thể đã phát hiện ra cái gì đó?” Ngón tay Lan Tước xoa xoa lông mày của mình, trên mặt lộ một nụ cười dịu dàng nhưng lại khiến người ở bên cạnh run rẩy.
“Trung tướng Lan Tước, kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Một sĩ quan hỏi.
Lan Tước cười nói: “30 người, nếu tới thì vậy đừng có đi nữa.” Nói xong, ánh mắt hắn phát lạnh, sắc mặt sĩ quan khẽ biến, cẩn thận nói: “Trung tướng Lan Tước, đó chính là thiếu tướng Milos đấy? Ngài thật sự muốn giết hắn?”
Lan Tước khinh thường nhìn hắn một cái, khẽ cười nói: “Vậy ngươi có kiến nghị gì nào?”
Lưng sĩ quan thấy lạnh, cúi đầu, lúng ta lúng túng không nói.
“Nếu không có kiến nghị khác.” Lan Tước gõ mặt bàn, dịu dàng nói: “Vậy thì đi xuống chuẩn bị đi.”
Sĩ quan lập tức lĩnh mệnh mà đi.
Lan Tước thấy hắn đi rồi thì nói với người đàn ông đầu bạc ở bên người: “Túc Vũ, ngươi đi nhìn, cần phải tuyệt đối không sai lầm (1).”
Túc Vũ gật gật đầu, xoay người đi ra khỏi doanh trại, trên mặt là sự lạnh lùng không có một chút biểu cảm.
Giờ phút này, Milos còn không hề biết rằng có một hồi ác chiến đang ở phía trước chờ hắn, chỉ là trong lòng hắn dâng lên một dự cảm xấu. Càng thâm nhập
(vào sâu)
thì loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt.
“Chậm lại, đề cao cảnh giác.” Milos đột nhiên hạ lệnh.
“Thiếu tướng Milos, có chuyện xảy ra sao?” Âu Mạc nhỏ giọng hỏi.
Milos không đáp, tiếp tục phân phó: “Tất cả tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, phát hiện bất kỳ tình huống dị thường đều tức thời cảnh báo.”
“Rõ!”
“Sao còn chưa có tới?” Ở sâu trong rừng cây, một đội ngũ ẩn núp nơi tối tăm đang chờ mục tiêu xuất hiện. Vốn dự tính mười phút có thể tao ngộ (
gặp gỡ bất ngờ, không định trước)
, kết quả đợi tới ba mươi mấy phút cũng không thấy bóng người.
“Đừng nóng vội, hẳn là nhanh thôi.”
Vừa dứt lời liền thấy hai con tàu con thoi đang di chuyển về hướng này…
An ghé ở chỗ cao, xa xa quan sát tình huống doanh trại, vừa lúc nhìn thấyđội ngũ hơn một trăm người rời khỏi doanh trại.
Tuy rằng không biết họ định đi làm gì nhưng quân số giảm bớt đối với An mà nói thì không nghi ngờ chính là một chuyện tốt. Cô nhân cơ hội này, để Tư Thụy, Phiếm Phiếm và Tag đã có “trang bị hoàn mỹ” xâm nhập vào trong nhà xưởng.
Milos và an, hai bên trong lúc vô tình đã hình thành thế nội ứng ngoại hợp.
Thân ở trong doanh trại, trung tướng Lan Tước còn không hề hay biết hắn sắp gặp được một lần thất bại thảm thiết nhất không định trước trong cuộc đời của hắn.
P/s: (1) Nguyên văn là: 萬無一失 = vạn vô nhất thất = Tuyệt đối không sai lầm.
◇Tam quốc diễn nghĩa : “Mỗ bảo nhất nhân dữ mỗ đồng khứ thủ quan, vạn vô nhất thất”, (Đệ lục thập nhị hồi) Tôi xin tiến cử một người với tôi cùng đi giữ cửa ải, thì chắc chắn an toàn. Theo từ điển .