Chương 31: Mỗi đứa một cước
Nói xong hắn nhìn xuống chỉ thấy một đôi mắt trong sáng to đẹp đang nhìn thẳng vào hai mắt của hắn không chớp. Thật là đẹp Tuấn Hào nhủ thầm nhưng mà không có nói ra khỏi miệng. Khi nãy giấc mơ làm hắn toát cả mồ hôi không khỏi nhớ lại những cảnh đó. Mỹ Na thấy Tuấn Hào người toát mồ hôi lại đăm chiêu như đang suy nghĩ điều gì đó chắn chắn có lẽ là người ấy gặp ác mộng, cô cũng không tò mò đễn nỗi xen vào việc của người khác vòng tay lại gắt gao ôm chặt người đó hơn đầu tựa vào trong lòng hắn rồi nhẹ nhàng hôn lên má nghĩ lại tối qua mình nấu cháo lưỡi với người ta thì lại đỏ mặt lên. Da mặt cô rất mỏng chính xác hơn một tí là mỏng đến mức chỉ cần thấy vấn đề nhạy cảm về chuyện nam nữ là cứ đỏ mặt lên.
Tuấn Hào bây giờ không suy nghĩ thêm gì nữa ý tưởng tiếp theo của hắn là trực tiếp về thay quần. Giấc mộng tinh kia khiến hắn cảm thấy khó chịu biết bao. Phóng đâu không phóng lại ra ngay đũng quần hắn cũng may là không có như hồi trên núi kia suốt ngày mặc một chiếc quần. Bây giờ thời hiện đại hơn rồi chỉ trẻ em với phụ nữ có thai mới mặc một chiếc quần mà thôi. Nhìn xuống Mỹ Na lại dựa vào lòng hắn ngủ tay ôm chặt vòng eo thì hắn không khỏi cười khổ cần phải như thế không cứ như hắn sắp ch.ết đi vậy. Mà hắn cũng sẽ không đoản mệnh khi chưa nếm qua tư vị kia nếu vậy trên Việt Nam sẽ thiếu đi một anh chàng đẹp trai sao? Quả thực rất phí a.
Nhẹ nhàng gỡ đôi ngọc thủ xinh đẹp ra đi thẳng ra khỏi cửa thì lại gặp ngay cảnh phiền toái ba tên cùng phòng hắn cũng vừa vặn đi qua đây. Sáu ánh nhìn hắn tựa hồ như nhìn thấu bản thân hắn vậy. Rồi bọn chúng đưa mắt nhìn vào căn phòng thì thấy Mỹ Na đang nằm ngủ trên giừơng hơn nữa quần áo còn xộc xệnh không ở đúng vị trí thì nhìn nhau cười to.
- Haha..........chúc mừng anh bạn....thật may mắn.....cuối cùng cũng đắc thủ rồi phải không......tư vị thế nào.....chúc mừng.
Suỵt!
Tuấn Hào ra lệnh cho bọn chúng im lặng thuận lợi cũng đem cửa phòng đóa lại nhìn ba tên nói.
- Thường thôi mà chúng mày nói bé một chút để cô ấy nghỉ ngơi nếu chúng mày mà làm cô ấy thức giấc thì tao không ngại ban thưởng cho chúng mày mỗi đứa một cước.
Ách!
Ba tên đang dương dương đắc ý.nghĩ Tuấn Hào cùng Na mỹ nhân đã đại chiến mấy trăm hiệp thì nghe được Tuấn Hào sẽ cbo mỗi người một cước thì mồ hôi lạnh. Bọn chúng không muốn làm cánh cửa kế tiếp nói vài câu xin lỗi cùng ít chuyện phiếm xong liền cút thẳng.
Tuấn Hào thấy bọn chúng biết điều rời đi như vậy cũng không nói gì nhiều đi thẳng về phòng xông thẳng vào nhà tắm, tắm rửa toàn thân. Sau khi tắm xong hắn khoác lên người một bộ đồ màu đen từ đầu đến trên nhìn trông rất nổi bật hắn rất thích màu đen này vì nó mang cho người ta một cảm giác rất huyền bí thâm sâu khó lường.
Đi ra khỏi cổng trường lần đầu tiên hắn nghĩ tới là phải đi mua đồ ăn,cho cô gái bé bỏng kia va từ chiều qua đến giờ hắn và Mỹ Na cũng chưa có gì bỏ bụng. Tiền hắn không thiếu tấm thẻ màu vàng này hắn cũng không biết bên trong chứa bao nhiêu tiền mỗi lần hắn kiểm tr.a bên trong thì chỉ nhận lại được dòng chữ:
404 NOT FOUND