Chương 99: Cướp Đoạt Độc Giác Thành
"Đại Soái? Ngài muốn nói đến chuyện gì? " La Tấn sốt sắng hỏi.
Lam Tinh Yêu Soái chính là trong Tộc của bọn họ hai vị Yêu Soái hậu kỳ cảnh giới một trong a, nếu như có chuyện gì xảy ra, bọn họ Độc Giác Bộ Tộc tổn thất có thể nói là vô cùng to lớn.
"Đúng vậy! Lam Tinh Yêu Soái, ngài nói nguy rồi, đây là có chuyện gì? Có phải thân thể không có được khỏe hay không? " Tương Anh vô cùng qua tâm hỏi.
Thế nhưng bên trong cơ thể Yêu Lực vận chuyển không ngừng, chỉ cần Lam Tinh Yêu Soái có chút biểu hiện bất thường là ra tay ngay lập tức.
"Lam Tinh Yêu Soái!!! Ta tại đây có một cây Tam Giai Linh Dược, Hồi Nguyên Thảo, nếu như ngài cần ta có thể dâng lên! "Thiên Táng cũng vô cùng chân thành, thậm chí ngay cả Hồi Nguyên Thảo cũng không tiếc lấy ra, có thể nói là quan tâm đầy đủ.
Nếu mà quan sát kỹ hơn sẽ phát hiện bên trong cặp mắt của hắn sát cơ lập lòe, như ẩn như hiện.
"La Tấn? Ngươi lập tức ra bên ngoài truyền lệnh, người của Độc Giác Bộ Tộc rút lui tại Tiêm Giác Thành, lập tức quay hồi Độc Giác Sơn Mạch!!! " Nói đến câu cuối, hắn như muốn rống lên.
Nếu như suy đoán của hắn là chính xác, đạo kia tinh thần lực rất có thể là do một vị Yêu Vương bệ hạ lưu lại bên trong Yêu Đan của con Yêu Viên kia.
Đúng vậy, chỉ cần tinh thần lực của Yêu Vương bệ hạ mới làm cho Tam Giai hậu kỳ viên mãn tinh thần lực của hắn không có một tia kháng cự bị đánh cho tan nát, kém chút đã tử vong.
Nếu như mà đối thủ của hắn là một tên Tam Giai hậu kỳ viên mãn Yêu Soái, hắn còn suy nghĩ mời bên trong Bộ Tộc một vị Yêu Soái hậu kỳ viên mãn cuối cùng ra làm một phen.
Nhưng mà đối phương là Tứ Giai Yêu Vương bệ hạ, đừng nói là hắn, cho dù tập hợp tất cả Tam Giai hậu kỳ viên mãn Yêu Soái của Thiết Diễm Vương Địa lại cũng không đủ cho Yêu Vương bệ hạ giết.
Vì nay chi kế, hắn cũng chỉ nhượng bộ lui binh, cầu Thiết Diễm Yêu Vương ra mặt, bảo toàn bọn Độc Giác Bộ Tộc một tia hương hỏa.
"Lam Tinh Yêu Soái? Ngài đang nói gì? Tại sao chúng ta lại phải rút lui?". Tương Anh có chút không rõ hỏi, nàng bị câu nói của Lam Tinh phân tâm, Yêu Lực trong cơ thể vận chuyển có chút chậm lại.
Bây giờ tình hình hiện tại vẫn còn rất tốt mà, chỉ cần chờ thêm một thời gian nữa, tên kia chủ sự đằng sau sẽ hiện thân, đến lúc đó không phải là tốt sao.
"Lam Tinh Yêu Soái! Ngài có vẻ bị thương hơi nặng rồi? "Thiên Tang Yêu Soái nhìn chằm chằm vào Lam Tương, xem hắn đang chơi trò gì.
Cả La Tấn vẫn luôn chấp hành mệnh lệnh của Lam Tinh lần này không có nói một lời, lặng yên đến bên cạnh Lam Tinh thủ hộ cho hắn.
"Yêu Vương bệ hạ! Ngài nếu như đã đến, xin hãy hiện thân, Độc Giác Bộ Tộc chúng tôi chịu thua, xin ngài tha cho Bộ Tộc chúng tôi một con đường sống! ". Lam Tinh cũng không liếc mắt hai tên kia một cái, mà là bốn chân quỳ xuống, vẽ mặt rất chân thành hướng nam Phương hành lễ.
Hắn cũng đã nghĩ kỹ rồi, nếu như đạo kia tinh thần lực là do vị Yêu Vương kia để lại, vậy tính theo thời gian có lẽ vị Yêu Vương kia đã đến đây từ sớm, hắn muốn cho người rút lui cũng đã muộn rồi.
"Yêu... Yêu Vương bệ hạ, ha ha Lam Tinh Yêu Soái? Ngài có lẽ nhầm lẫn rồi, theo ta được biết bây giờ Thiên Dực Yêu Vương vẫn còn đang bế quan tu luyện, làm sao có thể xuất hiện tại đây được chứ?" Tương Anh cười lớn, như muốn che đi sự sợ hãi của mình nói.
Lúc đến nơi đây, nàng đã điều tr.a vô cùng cẩn thận, khi biết Thiên Dực Yêu Vương từ ba trăm năm trước bế quan đến giờ vẫn còn chưa ra mới dám mang người lại đây.
Nhưng mà lời nói của Lam Tinh Yêu Soái lật đổ đi nàng nhận tri, nàng biết Lam Tinh Yêu Soái là một tên vô cùng kiêu ngạo, trừ phải quỳ trước mặt của Yêu Vương Bệ Hạ ra, hắn còn chưa quỳ gối trước mặt của bất kỳ người nào.
Hắn đã chính miệng thừa nhận, lại còn quỳ xuống nữa kia, chuyện này hết chín mươi phần trăm là sự thật.
"Lam..Lam Tinh Yêu Soái... Ta xin cáo..Cáo từ trước!!!! "Thiên Tang không phải là người ngu, đương nhiên cũng nhận ra sự khác thường.
Yêu Tộc bọn họ chỉ có thể quỳ lạy trước cường giả, cụ thể ở đây là Yêu Vương cảnh Bệ Hạ, những người khác, cho dù là thực lực có cao hơn đôi chút, có thể đánh bại đối phương, nhưng mà muốn những Tam Giai cường giả như bọn họ quỳ lạy là không có khả năng.
Bây giờ thì hắn đã hiểu tại sao đám Yêu Tướng kia thà ch.ết cũng không chịu hé lộ một câu rồi, bọn nó làm gì dám phản bội lại Yêu Vương bệ hạ kia chứ.
"Tại... Sao lại như vậy? " Vừa rút lui được hai bước Thiên Tang bỗng nhiên cảm trước mặt của hắn xuất hiện một tên Nhân Tộc hình dáng thanh niên.
Không những như vậy kèm theo sự xuất hiện của hắn là bốn phương không gian xung quanh như là đông kết lại, hắn ngay cả cử động một chút cũng vô cùng khó khăn, hắn mới lắp bắp nói.
"Yêu.. Vương cảnh giới, phong cầm không gian.." Không chỉ là Thiên Tang, mà cả ba tên Yêu Soái còn lại cũng cùng chung cảnh ngộ, am hiểu khá hơn về Yêu Vương cảnh giới Lam Tinh Yêu Soái mở miệng nói.
"Xem ra vừa rồi động đến Nô Ấn của ta là ngươi rồi? " Diệp Tử phàm đến bên cạnh Lam Tinh Yêu Soái mở miệng nói.
Nô Ấn bên trong kia có liên quan trực tiếp đến Nguyên Thần lực của hắn, bây giờ Tinh Thần Lực của hắn so với Yêu Vương cảnh còn mạnh hơn, tự ý thăm dò chỉ là tự tìm đường ch.ết, cũng may tên Yêu Soái này gấp rút lui ra, không thì có lẽ hắn thật sự ch.ết mất rồi.
"Vâng! Chính là tiểu nhân, thưa bệ hạ!!! "Quả nhiên là hắn đoán không sai,vị này thật là một vị Yêu Vương cảnh cường giả.
"Không!! Người là Nhân Tộc cường giả, không phải là Yêu Vương bệ hạ! " Tương Anh lập tức hô lớn, nếu là Yêu Vương bệ hạ, bọn họ Yêu Tộc cũng sẽ như có như không cảm nhận được một tia thân cận, đằng này người trước mắt này hiện thân là Nhân Tộc, cũng không có Yêu Tộc khí tức, rõ ràng là Nhân Tộc không sai.
"Ồn ào! ch.ết. "
Diệp Tử Phàm nhíu mày một cái, âm thanh như thần linh, tuyên án lấy Tương Anh tử hình.
Một giây sau..
Làm cho ba người bọn họ sợ hãi một màn phát sinh.
"Ầm ầm!! "
Đường đường là Tam Giai trung kỳ viên mãn Tương Anh liền hóa thành một viên pháo hoa nổ mạnh, cả người hóa thành một đám sương máu, vô cùng huyễn lệ.
Một viên phát ra âm u khí tức Yêu Đan liền nằm gọn trong tay của Diệp Tử Phàm.
Tĩnh! Trong lúc nhất thời, bên trên đại sơn yên tĩnh có chút dọa người.
Trong lúc vô thức, Thiên Tang nuốt một ngụm nước miếng.
ch.ết.. Tương Anh Yêu Soái cứ nhu vậy bị ch.ết đi, chỉ còn thừa lại một viên Yêu Đan mà thôi.
Hắn thường nghe người ta nói Nhân Tộc Pháp Thần cảnh có thể sao với Yêu Tộc Yêu Vương bệ hạ, trước đây hắn còn không tin, nhưng mà bây giờ hắn tin tưởng không hề nghi ngờ.
Phải biết Tương Anh cũng không phải dạng cao thủ tầm thường, với thiên phú ẩn núp tại trong bóng tối, cộng với Hắc Ám Yêu Lực, cho dù Lam Tinh Yêu Soái muốn thu thập, cũng phí một phen ta chân, đằng này vị cường giả Nhân Tộc kia còn không có động thủ, Yêu Soái trung kỳ viên mãn của U Ám Bộ Tộc cứ như vậy bị giết.
...
Độc Giác Sơn Mạch trung tâm, đây là một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch, có một tòa rộng lớn Đại Thành.
Kéo dài cả vạn dặm chu vi, hùng vĩ nguy nga, so với Mạch Thành thì lại rộng lớn hơn gấp mấy lần.
Đây chính là Độc Giác Thành, xung quanh mấy đầu ngàn vạn dặm sơn mạch đệ nhất đại Thành,cũng là Độc Giác Bộ Tộc đại bản doanh, đồng thời cũng là Thiết Diễm Vương Địa đỉnh cấp đại Thành một trong.
"Ầm ầm!! "
Độc Giác Thành trên không trung, không gian chấn động một cái.
Sau một khắc..
Một tôn hắc y thanh niên từ trên không trung hiển hiện mà ra, đây là một cái chỉ mười bảy mười tám trên dưới thanh niên nam tử, quanh thân khí tức bình thường, liền giống như một tôn không có bất luận tu vi võ đạo người thường.
"Là ai? Lại dám xông vào Độc Giác Thành, muốn ch.ết hay sao?"
Một con Độc Giác Yêu Ngưu có tu vi Yêu Soái sơ kỳ trùng thiên mà lên, trong nháy mắt, là đến hắc y thanh niên trước mặt, ánh mắt bên trong lóe ra một vòng kiên kỵ.