Chương 37: Ace
"Rốt cuộc mày đang làm cái gì ở đây? Ace----"
Chàng trai choàng áo đen kia liền cảnh giác, hắn lùi lại phía sau, đôi ngươi bạc nhìn cô gái đối diện đầy cảnh giác. Hắn không đáp lại lời cô gái kia nói, việc hắn còn sống chính là một bí mật mà không có kẻ thứ ba biết, chính phủ, hải quân hay người thân hắn cũng đều cho rằng Ace Hỏa Quyền đã ch.ết, vậy tại sao... người kia lại biết hắn còn sống, còn nhận dạng được hắn sau lớp mặt nạ đen tuyền?
"Ngươi là ai?"
Victor ảo nề đáp lại lạnh nhạt "Mấy tháng không gặp mày quên luôn đứa đã ban sự sống cho mày à?"
Chàng trai kia liền ngộ ra gì đó, hắn liền quan sát cô gái kia thật kĩ, cảm thấy thật quen, thật giống người nào đó.
"Victor!!! Mày là nữ sao?!!!!" hắn không tin được cái sự thật trước mắt, giọng hét của hắn vang đến mức khắp Dressrosa cũng nghe thấy.
Đáp lại cái kinh ngạc của hắn, Victor chỉ cho hắn ba cú cốp đầu đầy tình yêu thương. "Tao là nam!"
Nhưng người kia dường như không còn cảm thấy đau, hắn ra sức cười điên, giọng cười đầy khinh bỉ và mất nhân tính, cái nết cười của hắn phá vỡ mọi hình tượng cool ngầu bên ngoài của bản thân.
"Im mồn hoặc tao cho mày về lại mồ chôn!"
Trước thái độ xám xịt mang tính đe dọa cực mạnh cộng thêm bá khí đầy hắc ám, chàng trai cũng từ từ bớt bớt lại cái giọng cười của mình. Nhưng mỗi khi nhìn thấy cái tên đối thủ trong trang phục nữ nhân, hắn cũng không nhịn nỗi mà cứ cười thầm trong lòng. Khuôn mặt ráng nhịn của hắn méo sẹo trông rất tấu hài.
"Mày tại sao lại giả thành nữ thế?"
"Hazz, chuyện dài lắm... Mày tại sao lại ở đây? Còn đăng kí tham gia giải Đấu Lý Trường? Không nhớ lời tao dặn sao?" Victor cọc cằn.
"À... trái Mera Mera, tao muốn có lại nó!"
"Và khi mày ăn nó, thế giới sẽ biết Ace Hỏa Quyền còn sống! Và chính phủ sẽ truy bắt tao vì tội dám giấu mày!" máu trong Victor dâng trào, nó hừng hực như một ngọn núi lửa, ánh nhìn của Victor càng thêm phần gϊếŧ người.
Đằng sau chiếc mặt nạ đen tuyền với lớp áo choàng trùm kín chính là chàng trai từng làm náo loạn Tân Thế Giới. Hắn ta vẫn không thay đổi nhiều lắm so với 2 năm trước, nhưng có vẻ trông chững chạc hơn và đáng tin cậy hơn. Hắn ta có mái tóc đen xoắn với những đốm tàn nhang đặc trưng, nhưng nó không che được nét điển trai của hắn. Hắn ta là Ace Hỏa Quyền.
"Không không... tao nào có ý đó đâu... tại tao cần trái Mera Mera!" Ace luống cuống giải thích, hắn phải cố gắng làm con quỷ đỏ kia hạ hỏa, không là hắn ch.ết thật mất.
"À.. Vậy ra Portgas.D.Ace của chúng ta không có trái Mera Mera sẽ trở nên vô dụng nhỉ?" giọng điệu Victor thay đổi hẳn, từ tức giận trở nên châm biến, nham hiểm.
"Tao...!!!!" Ace gào lên tức bực nhưng lại không biết nói gì, dường như tim đen đã bị đụng tới vì thế không thể giải thích nổi.
"Rồi rồi, tao sẽ đi lấy cho mày... Hỏa Quyền ạ ~~" Victor cười nửa miệng, Ace rất muốn đấm ch.ết hắn nhưng Ace không thể làm thế, nếu gây chuyện, thế giới sẽ biết rằng Hỏa Quyền còn sống vì thế nên đành nín giận, chờ ngày trả đũa. Victor cũng không đùa giỡn nữa, ánh mắt liền rất nghiêm nghị "Mày điều tr.a được gì từ lão Saigai?"
"Không điều tr.a được gì nhiều... nhưng tuần trước tao thấy lão đã đề cử đội trưởng Manmoru Ken tới Dressrosa.. không biết là để làm gì?"
"Chắc hộ tống lũ CP0, lúc nãy tao vô tình nhìn thấy chúng...." lời Victor dần trở nên nhỏ lại, đến mức chỉ mình bản thân nghe thấy "Đội trưởng Manmoru Ken...?"
"Chỉ nhiêu đó thôi sao?" Victor hỏi. Ace gật đầu. "Hazz.... mày nên rời khỏi nơi này, hiện tại hải quân và chính phủ đều ở đây. Còn nữa nhóm Luffy đều ở đây, mày nên hạn chế tiếp xúc với họ!"
"Luffy ở đây sao? Sau 2 năm không biết em ấy ra sao nhỉ?" Ace phấn khởi, ánh mắt đầy trông đợi như sắp gặp lại người quen cũ đã tách rời rất lâu.
"Đừng có mà mong đợi, tuyệt đối không được gặp Luffy!" Victor cảnh cáo, bản thân hắn biết nếu hai người gặp nhau nhất định sẽ xảy ra rất nhiều chuyện, hắn mệt với đống rắc rối đó lắm rồi.
Ace biết bản thân không thể van nài gì tử con quỷ máu lạnh kia, nên chỉ đành ngậm nguồn hy vọng kia, đành chờ cho cơ hội tiếp theo. Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, hai người cũng đã tạm biệt nhau. Victor khuôn mặt khá lo lắng tiến về nơi đăng kí kia, hắn cũng bắt gặp Luffy đang đăng kí tham gia.
"Lu...? Làm gì vậy"
"Victor, tôi muốn lấy trái Mera Mera của Ace!"
Trước ánh mắt vừa thành khẩn vừa kiên định của nhóc thuyền trưởng, Victor biết bản thân dù khuyên ngăn như thế nào cũng đều vô vọng nên đành bất lực đồng ý cho Luffy. Mà hắn cũng có chút lợi, nếu Luffy lấy trái Mera Mera hắn cũng không cần quá lộ diện mà vẫn có trái ác quỷ đó. Khi Luffy lấy được nó, hắn sẽ đành trộm cho tên ngốc kia vậy. Mặc dù có chút tội lỗi nhưng cũng không còn cách nào khác.
"Được rồi"
Nghe lời chấp thuận từ Victor, Luffy liền phấn khởi hơn hẳn, nhóc cực kì vui vẻ đi đăng kí tham gia với tên giả là Lucy. Franky cũng đã từ biệt Luffy, gã giao lại nhóc thuyền trưởng rắc rối cho Victor, mà đi thực hiện kế hoạch được Trafalgar giao phó.
"Quý cô này cũng đăng kí tham gia giải đấu sao?" nhân viên của giải đấu nhìn Victor với ánh mắt bán tính bán nghi, một cô gái xinh đẹp mỏng manh như thế tại sao lại tham gia một giải đấu đầy máu me như thế. Vả lại dù nhìn thế nào, nhân viên cũng không nhìn được cô gái nhỏ nhắn kia có sức mạnh để chiến đấu đâu.
"À không, tôi là bác sĩ của lão già kia. Tôi tới chăm sóc cho lão thôi!" Victor chỉ tay về hướng ông lão Lucy.
Cô nhân viên kia cũng hiểu được một phần, nhưng trong luật của giái đấu không cho phép bất cứ ai vào sân hậu trường ngoài các đấu sĩ. Vì thế cô nhân viên kia chỉ đành lựa lời từ chối.
"Xin lỗi... quy tắc của giải đấu tôi không thể làm trái được, mong cô thông cảm!"
Victor à một tiếng dài, suy nghĩ một hồi bèn kêu Luffy vào trước, bản thân sẽ tìm cách theo sau. Luffy rất dễ tính nên đã đồng ý ngay, nhóc đi theo cô nhân viên vào trước. Bây giờ bên ngoài chỉ còn mình Victor và một nhân viên khác.
"Có vẻ dùng thân phận bác sĩ tôi sẽ không được vào.... nhưng nếu dùng danh thủ lĩnh cấp cao của nhà Donquixote chắc được vào nhỉ?"
"Thủ lĩnh cấp cao.....!?"
"Victoria, thủ lĩnh tối mật của gia tộc Donquixote! Ngươi không tin cũng có thể đi hỏi Diamante, hắn mà biết ta bị chặn ở đây, chắc sẽ đem ngươi đi tử hình đấy!"
1 năm trước, gia tộc Donquixote có thêm một thành viên mới. Tuy là chỉ mới vào nhưng chức phận không thể đùa được, là kẻ duy nhất có thể dám ngang ngửa với Doflamingo, mặc dù hắn chỉ là một bác sĩ. Hắn ta là thành viên tối mật vì thế chẳng một ai có thể nhìn thấy hoặc được biết nhiều về hắn, nam hay nữ, dân chúng cũng đều không rõ. Thứ họ biết duy nhất chỉ là một cái tên Victoria, kẻ không ai dám đụng tới.
Nói về sức mạnh của Victor, hắn chưa từng quá khiêm tốn về bản thân, có thể sẽ mạnh hôn Thiên Dạ Xoa, từng là một phó đô đốc sáng giá cho tương lai kế thừa chức đô đốc. Người ta gọi hắn là quỷ đỏ cũng thật quá không sai, vì hắn chính là một sát thủ ngầm cực kì nguy hiểm. Doflaningo có thể uy hϊế͙p͙ hắn nhưng tuyệt đối không dám đánh nhau với hắn, bởi hắn chính là một quân cờ tốt cho kế hoạch của gã, mất Victor, tất cả sẽ đi tong. Vì thế, Victor dễ dàng dành lấy chức thủ lĩnh tối mật kia.
Cô nhân viên một phen hóa đá, cô cố gắng cho rằng lời bản thân nghe thấy chình là một hiểu lầm gì đó. Nghĩ thử xem, một cô gái mỏng manh xinh đẹp như thế kia lại có thể là thủ lĩnh nhà Donquixote, hơn nữa còn có chức phận ngang ngửa vị vua của họ, quả thật không tin nỗi đi. Đó có thể là lời đùa đáng sợ nhất bây giờ đó.
Sau mất giây mất đi hồn phách, cô nhân viên luống cuống lấy den den mushi gọi cho ai đó, cuộc nói chuyện giữa họ diễn ra rất nhanh, sau một lúc cô gái đưa den den mushi cho Victor, hàm ý người kia muốn xác nhận sự thật.
[Ngươi là Victoria?!] đầu giây bên kia là một giọng nam, nghe cũng đoán được đó là Diamante.
"Sao, nữa năm không gặp, chủ nhân của mình cũng không nhận ra sao?" lời nói của Victor vừa mang ý đùa giỡn cũng vừa mang ý đe dọa.
[Aaaaaa... xin lỗi.... tại tôi cảnh giác quá thôi....ngài Victoria không biết có chuyện gì mà tìm tới tôi vậy?] giọng điệu của gã thay đổi hẳn, gã ta luống cuống nói đầy tôn kính.
"À.... nhân viên của ngươi đang chặn ta ở cổng đấy!"
[Thật lòng thất lễ quá, tôi sẽ kêu người ra tiếp ngài....]
Victor cười thỏa mãn trả lại con den den mushi cho cô nhân viê"n kia. Cô nhân viên nghe những gì đính chính từ ngài Diamante, sắc mặt thay đổi liên tục như một con tắc kè hoa, tím tái rồi trắng bật, cuối cùng là khuôn mặt đầy hoang mang xin lỗi hắn. Thái độ cô e dè đưa Victor vào bên trong. Dẫn được một đoạn, Victor cũng không cần cô gái đó nữa, một mình dạo quanh khu vực quanh hậu trường, người không biết, còn tưởng một quý cô đi lạc, chứ thật ra, Victor đang tìm kiếm Luffy.
"Lucy?" Victor cuối cùng cũng kiếm được thánh gấy chuyện này, nhưng có một chút thay đổi nhỏ, nhìn nhóc ta mặc mấy bộ giáp trên người đúng là quá mất thẩm mĩ đi, nhìn cứ bị kinh dị làm sao. Và nhóc ấy có lẽ có thêm một cô bạn mới, một đấu sĩ nữ nóng bỏng kế bên.
"Ồ Victor!!!!" Luffy hưng phấn, nhóc cứ nghĩ Victor sẽ không thể vào được đấu trường cơ chứ.
"Cô gái kia là?" nàng đấu sĩ nhìn người phía trước với ánh mắt vừa kinh ngạc lại vừa ngưỡng mộ, quý cô ấy đúng là quá đẹp đi, nó khiến cô không thể rời mắt được trước nhan sắc ấy. Còn kinh ngạc, chắc vì một bông hoa xinh đẹp như thế tại sao lại ở giải đấu này?
Victor có thể nhận ra cô gái kia là ai nhưng hắn nên giả vờ không quan biết "Tôi là Victoria, bác sĩ của lão già Vicy này, tôi không đến đây để tranh đấu, chỉ là chăm sóc lão thôi!"
Lời giới thiệu của Victor giải bày mọi thắc mắc trong lòng nữ đấu sĩ kia, cô gái cũng thân thiện giới thiệu mình "Tôi là Rebecca, một đấu sĩ, cô đẹp thật đấy!"
Đây là lần thứ n hắn được khen xinh đẹp với tư cách là một nữ nhân, nó khiến hắn tức hộc máu, nam nhân như hắn ghét nhất những lời khen như thế. Tuy là ghét như thế nhưng không hề bày tỏ qua khuôn mặt, nụ cười giả tạo thân thiện của Victor vẫn hiện rõ như thế.
"Victor, anh làm sao vào được thế?: Luffy thắc mắc, khi nãy bị chặn ở cửa cứng thế cơ mà.
"À, tôi lén vào được đấy!"
"Hễ! Cô là nam sao" Rebecca hoảng loạn, vậy lời khen khi nãy của mình chẳng khác gì lời chế nhạo sao, còn nữa, lén vô đây, bị bắt chỉ có ch.ết thôi đấy.
Victor nhìn nữ đấu sĩ kia nở một nụ cười ranh mảnh, đưa ngón trỏ vào giữa vùng môi mình,mắt nhắm mắt mở, lời nói nhẹ nhàng đầy dụ hoặc "Suỵt! Bí mật nhé!"
Rebecca hoàng toàn bị vẻ đẹp đó làm cho mất máu rồi.
.....
Trận đấu bảng C cuối cùng đã diễn ra, Luffy và các đấu sĩ khác đều bước ra sân chuẩn bị cho trận chiến kịch liệt giữa họ. Còn Victor thì lại an nhàn kiếm một chỗ đẹp để quan sát trận đấu. Dù gì hắn cũng đang rảnh trong thời gian chờ đợi Doffy, vì thế nên tận hưởng cái hay của Đại Lý Trường này.
"Ngài Victoria, ngài khiến tôi tìm ngài khá lâu đấy!" Diamante từ xa bước tới, ban nãy gã nói sai người ra đón vị chủ nhân kia, nào ngờ ra tới không thấy người đâu, gã phải cực nhọc chạy tới chạy lui tìm kiếm, gã rất đuối nha "Ngài tại sao lại mặc đồ nữ thế kia?" gã thắc mắc, trong lòng đoán chắc đó là một sở thích của hắn.
"Ta thích, ý kiến không?" Victor trừng mắt, lộ rõ sự khó chịu. Diamante cũng chẳng dám nói hay suy nghĩ về chủ đề này nữa. Victor là một kẻ vô cùng khó tính, chọc giận hắn, gã ch.ết chơi.
"Ngài không đi gặp ngài Doflamingo sao? Tại sao lại rảnh rỗi tới mức đến đây xem trận đấu?"
"Ngươi lắm lời quá đấy! Cút đi cho ta!!!"
Mặc dù Victor không hé răng một lời về mục đích của hắn nhưng Diamante là một người thông minh. Gã biết vì sao chủ nhân kia lại đến đây, nhất định là về trái Mera Mera. Vả lại gã cũng nghe tin Victoria và Luffy đang hợp tác với nhau, vì thế gã xem đây là một cơ hội để điều tr.a con người phản bội này.
Diamante bị xua đuổi như vậy, gã cũng không ngu dốt ở lại nên cũng đành rơi đi. Nhưng gã cũng để lại vài thuộc hạ trung tín theo dõi mọi nhất cử nhất động của Victor. Diamante không muốn Doflamingo sẽ gặp khó khăn trước cái tên hay lật mặt này.
Victor biết điều Diamante đang âm mưu nhưng hắn không muốn lật trần, dù gì hắn cũng là kẻ phản bội nên sẽ rất nhanh chóng bị trừ khử khỏi gia tộc Donquixote, quan trọng là số thời gian ngắn ngủi còn lại hắn nên làm gì cho có ích đây. Như cướp tiền của Thiên Dạ Xoa chẳng hạn, đó sẽ là một thú vui với hắn và cũng là một tổn thất với Doffy, như vậy rát thú vị nha.
Đang mân mê trong dòng suy nghĩ kiếm tiền, cuộc chiến của Luffy cũng đã kết thúc. Trận chiến bảng C chính là trận chiến bắt mắt nhất trong lịch sử của Đấu Lý Trường. Những màn đọ Haki vũ trang bắt mắt đến Haki bá vương uy lực. Một cuộc đấu không ai dám rời mắt, mỗi khi xem cũng đều phải nín bật vì sự căng thẳng hồi hộp của nó. Victor tuy không để ý nhiều đến trận chiến nhưng hắn công nhận Luffy đã hoàn toàn thay đổi so với 2 năm trước, nó hoàn toàn mạnh hơn rất nhiều.
Có lẽ em có thể gϊếŧ anh được rồi! Victor nghĩ thế với nụ cười vô cùng hài lòng.
Luffy ở dưới sàn đấu vô tình nhìn thấy Victor ở phía trên quan sát, nhóc cười tươi, hai tay nắm lại dơ cao, hàm ý đã chiến thắng, trông rất phấn khích vui vẻ. Victor chỉ nhẹ nhàng vẫy tay lại xem như là lời chào và chúc mừng. Ai không biết sẽ nghĩ rằng đó là hai ông cháu đang hân hoang mừng chiến thắng.
Luffy sau khi chiến xong trận đấu của mình, nhóc rất muốn đi khoe vài chiêu với Victor. Nhưng có vẻ nhóc rất nhiều người để ý, rất nhiều kẻ xông tới nhóc, từ tấn công đến tán thưởng, cuối cùng nhóc cũng không thể tới chỗ Victor mà bị cô gái Rebecca cứu hắn chạy đi mất, Đó là một con đường mật không ai biết nên Luffy đã tránh hoàn toàn tất cả lũ bám dai kia.
Victor không thấy Luffy trở lại, hắn không lo lắng gì nhưng lại bị đau đầu, chắc hắn đang suy nghĩ cách giải quyết mọi rắc rối mà Luffy sắp sửa gây ra.
Hazz... Lu... xin đừng gây rắc rối cho anh mà....