Chương 9
Chúng đến gần 2 đứa nó. Nó kéo Vân sau lưng mình. Việc quan trọng nhất bây giờ là nó phải bảo vệ Vân.
- Đứng yên sau lưng tôi nhá.
- Híc. Bà cẩn thận đó.
- được rồi. Tý cứ cầm cây trên tay, thằng nào xông đến thì đập nha.
- Tôi sợ lắm.
- Thôi nào. Bĩnh tình đi. Cứ đầu nó mà đập.
- Ừ.
Một thằng cạo 1 bên đầu, đi lên nhìn 2 đứa nó:
- Sao giờ này 2 cô em vẫn còn ở đây, bị lạc sao.
- Tránh xa tụi tao ra. _ nó nói rất bình thường
- Ồg. kinh quá ha. Tụi này không tránh thì em làm gì được nào _ rồi tên đó cười ha hả thật kinh tởm.
- Thôi. Đi với tụi anh đi. _ một tên nữa đi nên, đưa tay cầm lấy cằm nó, rồi cười.
- Bỏ ra. _ nó ngước nên nhìn hắn, đôi mắt đầy sự căm thù.
- Ôi. Kinh chưa kìa. _ hắn cười ha hả.
Nó không nói gì. Cầm lấy tay của hắn chặt thật chặt sau đó vặn ngược lại sau, ém cổ ăn 2 cái lên gối và đòn cuối là đòn chẻ chân từ độ cao gần 2m xuống ngang lưng. Hắn thét nên như con thú điên rồi nằm vật xuống đất.
- đã bảo là bỏ ra cơ mà. Hưrrrrrrr. _ giọng nó bình thường, nhìn kẻ nằm dưới chân nó cười, nụ cười nhạt hết mức
- Mày cười gì, con nhỏ láo toét kia.
- Tao cười tên ngu ngốc không biết lượng sức mình, cười cái loại chỉ biết ăn chơi phá hoại, ức hϊế͙p͙ con gái nhà lành, dù không có tao trong đó, nhưng tao khinh. được chứ.
- Mày… mày đánh đc 1 thằng liệu 20 thằng tụi tao mày đánh làm sao.
- Tuỳ mày thôi.
Nó vừa rứt câu thì cả 20 thằng đều xông nên. Nếu như là mình nó thì cũng không vấn đề gì là khó khăn lắm, nhưng đi cạnh nó còn có Vân, nó không thể để Vân sảy ra chút vấn đề gì. Nó lao thẳng vào đám đông. Rút trong cặp nó là một cay típ nhỏ, cứ ai đến chỗ nó, nó cũng đều dùng típ đập, đầu tiên là tay sau đó là cổ, cuối cùng là lưg bụng và chân. Tên cầm đầu như nhìn ra chỗ hở của nó là Vân đã ra hiệu cho một thằng luôn ra sau túm Vân. Trong tay Vân có cây, vân cứ đập đập tứ tung vậy mà cũng vào mặt hắn mấy cái. Tuy thế nhưng hắn vẫn tóm được Vân. Tên cầm đầu cười ha hả:
- Đánh thế đủ chưa.
- Ý gì. Nói thằng ra.
- Mày đánh hết lũ em tao vậy tao đánh đứa bạn mày chắc là hoà.
- VÂN…. _ nó quay ra sau thì đã thấy Vân nằm trong tay 1 thằng côn đồ. Nó quay lại nhìn thẳng vào hắn _ Mày. Thả bạn tao ra.
- Đơn giản vậy sao.
- Mày muốn gì.
- Mày thay vào chỗ bạn mày đi.
- đừng mà. đừng mà Hân. kệ tôi đi. Bà chạy đi _ Vân gào nên.
- Im. _ tên đang giữ Vân quát
- đừng động vào bạn tao. Tao đồng ý với mày. Thả Vân ra.
- Mày tự chói tay vào đi. _ tên đó ném cho hắn cái dây
- được thôi. _Nó bắt lấy cái dây rồi tự chói tay mình vào. Đi đến trước mặt Vân
- Thả bạn tao ra.
- Thả con bé ra_ tên cầm đầu ra hiệu
- Chạy đi. Đừng quay lại. Tôi tự lo được. _ nó nhìn Vân
- Tôi không thể. _ Vân khóc
- Chạy đi. Nhanh lên _ nó hét nên.
Vân khóc vừa chạy vừa nhìn nó. Vân không biết làm gì, Vẫn nghĩ là mình chạy để tim người cứu. Vừa chạy Vân vừa ngã, đau lắm nhưng Vân phải đứng dậy để tim ngươì cứu nó. Nó đang gặp nguy hiểm.