Chương 15: Bạn Thân
Nhỏ với cậu là bn thân kiêm hàng xóm sát bên nhà nên thân nhau lắm. Hai đứa chơi thân với nhau, hiểu rõ tính cách và cả sở thích nhưng chơi càng thân thì tình cảm của họ vượt luôn cái mức gọi là bn bè. Sáng nào cậu cũng đi học chung với nhỏ tất nhiên hôm nay cũng vậy.
" Kính coong....kính coong..." Cậu nhấn chuông cửa liên hồi. Từ trong nhà có tiếng bước chân dẫm liên hồi vào sàn nhà. Cửa nhà mở ra, một cô gái mặc chiếc váy ngủ màu trắng, mái tóc đen buông xõa trông hơi rối
- Có chìa khóa rồi bấm chuông chi vậy thằng kia?_ Nhỏ mở cửa ra rồi hét ầm lên. Trước giờ nhỏ ghét nhất là bị phá đám khi đang ngủ, khi mới ngủ dậy nhỏ rất dễ nóng tính nên hơi khác thường ngày
- Hì hì. Mở cửa, quên chìa khóa_ Cậu vừa nói vừa xoa đầu
- Hừm. Có cái chìa khóa cũng quên_ Nhỏ hậm hực đi ra mở cửa rồi đi vào nhà
- Bớt nóng bn hiền. Tao qua nấu bữa sáng cho mày mà_ Cậu quay người khóa cửa lại rồi cười nói
- Ờ. Mà sao mày nói quên chìa khóa mà_ Nhỏ khó hiểu
- Giờ mới nhớ là để trong cặp_ Cậu cười trừ
- Xì. Óc hạt nho_ Nhỏ thở dài
- Thôi vào thay đồ đi mẹ_ Cậu đẩy nhỏ vào nhà.
Bama nhỏ đi công tác ở nước ngoài nên cậu thường hay sang chơi với nhỏ, nấu ăn cho nhỏ, nhỏ với cậu chơi rất thân nên cả hai lỡ dành tình cảm cho nhau nhưng chỉ đơn phương mà ko dám thổ lộ vì họ sợ. Sợ đối phương không đồng ý. Sợ sẽ mất đi tình bn nên họ không nói chỉ giữ trong lòng và âm thầm quan tâm nhau mà thôi
Nhỏ lên phòng thay đồ còn cậu thì xuống bếp làm đồ ăn sáng cho nhỏ
- Nhanh nhanh mày ơi. Xuống ăn sáng, xong rồi_ Cậu nói to
- 5" nữa_ Nhỏ nói ở trên lầu
+ 15" sau
- Xong chưa?
- 5" nữa
- Mày ch.ết trong đó luôn rồi hả, trễ rồi kìa
- Ra rồi nè
Nhỏ đi xuống nhà bếp, gặp ngay khuôn mặt chán đời của cậu thì định la nhưng thấy đồ ăn trên bàn nên thôi, nhỏ kéo ghế ngồi đối diện cậu. Cậu cứ nhìn nhỏ rồi thầm cười. Cậu thương nhỏ mất rồi, làm sao đây?
- Ê ê ê. Hải_ Nhỏ hét
- Ơi, hả, hử_ Cậu bừng dậy nói
- Làm gì mà nghĩ đăm chiêu thế?_ Nhỏ hỏi
- Không có gì. Mà mấy giờ rồi?_ Cậu nhìn nhỏ rồi khẽ cười
- 7h_ Nhỏ tỉnh bơ đáp
- À ừm....Hả nà ní, 7h rồi sao. Nhanh nhanh đi học thôi_ Cậu hét toáng rồi vội lấy balo rồi chạy ra ngoài
- Rồi rồi_ Nhỏ đứng lên, khoác balo vào đi ra ngoài khóa cửa. Cậu đạp chiếc xe đạp Martin đến
- Leo lên_ Cậu hối
- Sao đi xe đạp?_ Nhỏ nhăn mặt
- Trễ rồi, mau lên_ Cậu vừa dứt lời thì nhỏ vội leo lên xe, cậu đạp xe đến trường với tốc độ kinh hoàng
Cậu dừng xe trước trường khiến m.n đều dừng lại xem chuyện gì nhưng có lẻ không có gì nên họ cũng nhanh chóng rời đi. Như thường lệ, cậu với nhỏ lại tạo khoảng cách khi ở trường còn khi ở nhà thì 2 người lại thân với nhau, nhỏ đi vào trường thì có một đám học sinh vây quanh, nhốn nháo muốn được chơi chung với nhỏ vì nhỏ là 1 người Hot trong trường. Nhỏ lơ bọn họ rồi nhanh chóng đi lên lớp. Trong lớp cũng nhộn nhịp không kém
- Chuyện gì vui vậy?_ Nhỏ chạy đến chỗ nó rồi hỏi
- Nhìn kìa_ Nó nhún vai về hướng cậu
- Mình thích cậu, hẹn hò với mình nhé_ Hà cười nói, ánh mắt long lanh nhìn cậu. Cậu khẽ mỉm cười dịu dàng
- Không_ Cậu cười
- Sao lại không?_ Hà nhìn cậu rồi hỏi
- Tôi không thích bn, tôi có người mình thương rồi_ Cậu nói rồi đi về chỗ
- Là cô ta?_ Hà chỉ về phía nhỏ đang tủm tỉm cười
- Gì?_ Nhỏ ngơ ngác hỏi
- Có thể_ Cậu nhún vai
- Cô cứ đơi đấy_ Hà tức giận bỏ đi, đi ngang qua thì huých mạnh vào nhỏ làm nhỏ mém té nếu không nhờ nó giữ tay lại là giờ nhỏ " an nghỉ trên mặt đất " rồi
" Vút " Con dao bấm bị cậu phi thật mạnh cắm chặt vào bức tường ngay chỗ Hà
- Xin lỗi đi_ Cậu gằn giọng nói
- Tại sao tôi lại phải xin lỗi_ Hà khoác tay trước ngực
- Chíu....ngang bằng nè, có hướng tốt vậy mà ném trượt " Phập ". Mà chưa chắc là trượt hay do để cảnh cáo nhỉ?_ Nó nói, rút con dao bấm ra căn ngang cổ Hà, đến sát cổ nó đâm con dao thật mạnh vào bức tường đối diện Hà
- Xin...xin..lỗi_ Hà lắp bắp nói
- Vậy mới tốt chớ. Giờ thì biến đi và đừng để tôi thấy bản mặt của cô_ Cậu nói mỉm cười khinh bỉ nhìn Hà. Hà hoảng sợ bỏ chạy
- Chuyện gì vậy?_ Hà vừa chạy ra thì Chàng vừa đi vào
- Không có gì. Vào học rồi kìa_ Cậu nói thì chuông reo lên, cả bọn vào học. Học cả hơn nửa tiết nó mới để ý là không thấy hắn đâu
" Chắc là đến đó rồi " Nó thầm nghĩ rồi đứng dậy xin cô cho xuống phòng y tế để trốn ra sau trường.
Ở sau trường, nó khẽ mở cánh cửa nhà kính rồi bước vào trong. Bên trong khung cảnh thật thơ mộng, vườn hồng đẹp đẽ thơm ngát, gió thổi mát mẻ, đặc biệt là tại chỗ cây cổ thụ có một người con trai đang nằm ngủ. Khuôn mặt điển trai, đôi mắt khép lại, hắn nằm trên thảm cỏ xanh. Nó ngồi xuống, đưa đầu nhìn lên phía trước để nhìn rõ khuôn mặt hắn. Hắn đang cười kìa. Ngủ mớ sao? Có chuyện gì trong giấc mơ khiến hắn vui như vậy, nó cũng rất muốn biết. Hắn khẽ nhăn mặt, nó thấy nên thu người về rồi đứng lên
- Cô làm gì ở đây?_ Hắn nhìn nó rồi hỏi
- Trốn học_ Nó cười nhạt.
- Ừm_ Hắn khẽ gật
- Anh không vào lớp sao?
- Tiết sau
- Vậy à. Vậy tôi lên lớp trước đây
- Đơi xíu, tôi đi chung với cô
- Sao anh nói tiết 2 mà
- Thích tiết này được ko?
- Được
Nó khẽ cười rồi cùng hắn đi lên lớp. Từ khi gặp nhau, hắn và nó đã thay đổi rất nhiều