Chương 14: Theo dõi và nghi ngờ

Nhan Lam Lam lặng lẽ nhìn cậu bé shota đem tên bảo vệ bị ngất kia đi, cô khẽ thở dài rồi vươn người ra khung cửa sổ để thưởng thức ánh mặt trời. Mặt trời chiếu những tia nắng xuống làm cho cô như có thêm một tầng ánh hào quang rực rỡ, những ngọn gió sau khi chơi đùa với vườn hoa Thược dược thì lại gần và quyến luyến từng lọn tóc cô không rời. Đôi môi cô nâng lên thành một đường cong đẹp đẽ giống như đang mang theo một niềm hy vọng nào đó, điều đó làm người ta vừa nhìn đã muốn quyết tâm làm việc, tựa như những việc đau khổ hay mệt mỏi đều lặng lẽ biến mất khi cô nở nụ cười. Nhan Lam Lam không biết nụ cười của cô đã thu vào tầm mắt của một người, người cảnh sát lặng lẽ cất ống nhòm, bọn họ được cử tới để giám sát Nhan Lam Lam nhưng một người như thế này làm sao giết người nổi. - " Cộc cộc ". - Có tiếng gõ cửa.


Nhan Lam Lam thu lại nụ cười rồi quay người đi ra mở cửa. Cửa mở, viên cảnh sát đứng trước cửa nhìn cô, sẵng giọng:
- Xin mời cô về đồn.
- Vâng. - Nhan Lam Lam khẽ gật đầu bước ra ngoài còn không quên khóa cửa lại.


Đến đồn cảnh sát, người ta đưa cô. vào phòng thẩm vấn, trong đó đã có sẵn một người để thẩm tra. Nhan Lam Lam không nói gì, ngồi xuống.
- Vào đêm khi nhà cô bị tấn công, cô đã ở đâu.
- Tôi đi siêu thị mua đồ rồi trở về...


- Cô có biết trong đêm đó đã có hai người bị hại không?
- Hả? Họ là ai vậy?
...


Sau mấy tiếng vật lộn với mấy tên cảnh sát, vì nhà cô bây giờ dùng để " phục vụ điều tr.a " nên cô phải về phòng trọ, tất nhiên là bằng xe cảnh sát. Nhan Lam Lam nhìn trời, thế mà đã tối rồi. Màn đêm u tối đắp chiếc chăn lên nền trời thăm thẳm, những cơn gió lạnh thổi đến làm người ta run rẩy, những đám mây đen nặng nề phủ xuống tạo nên một cảm giác bức bối bất an. Trên đường, cô mệt mỏi nhắm mắt lại, cô thật sự muốn nghỉ ngơi ngay bây giờ.


Xe dừng lại tại một căn trọ, cô mở cửa bước vào phòng rồi đóng cửa lại. Sau đó, cô lấy đồ rồi vào phòng tắm khóa cửa lại, bắt đầu tắm rửa. Cô biết bọn cảnh sát đã cài máy camera và thiết bị ghi âm vào phòng cô. Cô biết nhưng mặc kệ.
Bởi phải gay cấn thì chơi mới vui nha.


available on google playdownload on app store


Cô khẽ mỉm cười, một nụ cười tinh nghịch như những đứa trẻ đang chơi đùa vui vẻ. Vòi nước cứ thế xả lên người cô, mơn man khắp da thịt, phác họa lên từng đường cong hoàn mỹ trên cơ thể. Vẽ lên bộ ngực đầy đặn, vòng eo hoàn mỹ, cơ thể cô là một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc khó có thể tìm được, làm người ta say đắm. Trong làn nước, nụ cười trên môi cô sâu thêm một chút, không biết nhóm Khả Nhiên đang làm gì nhỉ?


Sau khi tắm xong, cô ra ngoài, nằm lên giường và... ngủ. Màn hình camera hiển thị hình ảnh một cô gái ngủ rất ngon lành trên giường, cô không hề quan tâm những gì xung quanh cứ an lành đi vào giấc ngủ
***


Trong lúc đó, tại nhà của thầy giáo dạy văn trường XXX, có tiếng chuông cửa vang lên tên thầy giáo bước đi ra mở cửa. Cửa mở ra, hắn thấy một người giao hàng đang đứng ngoài cửa, trên tay anh ta là một hộp đồ. Tên thầy giáo rút một tờ tiền trong túi rồi đưa cho người giao hàng, người giao hàng cầm lấy rồi đặt cái hộp xuống đất và cất giọng:


- Nhân ngày khuyến mãi của công ty Z, chúng tôi xin tặng quý khách một chiếc áo phông. - Vừa nói người giao hàng vừa đưa chiếc áo cho tên thầy giáo.


Tên thầy giáo nhận đồ rồi đóng cửa lại, người giao hàng thấy thế cũng quay đi không để ý. Vào nhà, tên thầy giáo mở nắp hộp, bên trong có một con búp bê ȶìиɦ ɖu͙ƈ, nó được mô phỏng theo hình dáng thật của con người và có công dụng giải quyết nhu cầu sinh lý. Còn hắn lại là người sử dụng, vợ hắn vốn là con gái cả của hiệu trưởng, mà hắn do bám váy vợ mới được làm thầy giáo dạy văn ở trường này. Vợ hắn thường ngày luôn lấy việc này để chửi để mắng hắn, nói hắn không có tiền đồ, chỉ biết bám váy... Hôm nay, vợ hắn đi công tác mấy ngày mới về, hắn muốn đem hết những nỗi bực bội này ra ngoài, khổ nỗi tài khoản ngân hàng đã bị vợ kiểm soát. Hắn đành vay tiền em vợ là Kim Hi, ai ngờ Kim Hi hứa sẽ cho hắn vay với một điều kiện, đó là hắn phải giết ch.ết Ngọc Cẩm, Ngọc Cẩm là nữ sinh được yêu thích ở trường cho nên Kim Hi rất ghét cô ta. Và điều điên rồ hơn cả là hắn thế nhưng lại đồng ý việc này. Thời điểm hắn giết Khả Nhiên là hắn đang trút bỏ mọi sự bực bội đang ở trong lòng mình. Sau việc đó, Kim Hi đã đưa tiền cho hắn và hắn đã đi mua con búp bê ȶìиɦ ɖu͙ƈ này.


Đóng nắp hộp lại, tối nay hắn đang rất mệt nên không " muốn làm " với con búp bê. Cầm chiếc áo phông vào phòng, chiếc áo có in mặt của con búp bê đó ngay mặt ngoài, một gương mặt con gái với đầu tóc đen dài, mắt đẹp tựa bồ câu. Nếu đây mà là người thật thì chắc chắn rất đẹp. Hắn cất chiếc áo phông vào tủ rồi lên giường đi ngủ, để mặc con búp bê ở ngoài phòng khách.


- Lộp bộp. - Từng hạt mưa rơi xuống đất, phá tan không gian yên tĩnh ở đây, những hạt mưa rơi xuống rồi lại tóe lên như những cây pháo bông. Cơn mưa vào lúc này làm người ta cảm thấy không khí bức bối kia đã bị cơn mưa xóa sạch.
- Tách tách


Trong phòng khách, bên trong cái hộp đựng con búp bê ȶìиɦ ɖu͙ƈ, hiển nhiên những tiếng " tách, tách " là do xốp bong bóng trong hộp bị bóp mà vỡ ra. Còn tên thầy giáo ở trong kia hoặc là đang ngủ say hoặc là mưa quá to nên không nghe thấy.
Và những tiếng " tách, tách " cứ thế mà vang suốt đêm.






Truyện liên quan