Phần 3 - Chương 1 : Ngàn năm chờ đợi một tình duyên
Hoán hoán đổi đổi bi ai chờ đợi một người cố nhân.
Nhưng...
Cố nhân? Cố nhân là ai ? sao tao lại phải chờ đợi ,chờ đợi cái gì chờ đợi vì gì điều gì ?
Ta không biết, không ai biết, cứ thế mà chờ cứ thế mà đợi nhân duyên từng kiếp từng từng kiếp trôi qua.
- Ngàn năm luân chuyển thành người không gặp được cố nhân ,ngươi có muốn hoán đổi thành linh vật ? " cũng là tiếc thương cho người si tình này nên mới đặt cách cho nàng ta một lần vậy.
- Đa tạ Diêm Vương, ta nghĩ ... Xin làm một hồ ly nhỏ đi , nàng cúi đầu suy nghĩ rồi lên tiếng.
- Được...lần luân chuyển này ta sẽ giúp ngươi. Diêm Vương vuốt chòm râu dài của mình gật đầu.
- Đa tạ " mỉm cười sau đó quay gót bước đi.
Sông Nại Hà hai bờ đỏ rực.
Nước Vong Xuyên trôi chảy về đâu ?
Không biết lần này là lần thứ mấy ta uống canh Mạnh Bà , cũng chỉ là một bát canh sau có thể quên đi được.
Nếu quên được... Sao còn đi tìm ?
Nước Tây Lạp trên núi Thanh Thúy.
Trong rừng cây rậm rạp ,một hồ ly nhỏ trắng muốt đang cố gắng chạy nhanh về phía trước.
- Hà cớ gì phải giết ta, ta và ngươi không thù không oán, hồ ly vừa chạy vừa hỏi.
Rốt cuộc nàng đã làm gì mà con sói này đuổi tận diết tuyệt nàng chứ, nàng ở trong sơn động tu luyện ngàn năm chỉ chờ đến ngày tu thành chín quả.
Chỉ vì chủ quan nghĩ vài ngày sau sẽ thành quả nên mới mò ra khỏi động đi chơi ai dè gặp phải tên sói sám ch.ết tiệt này.
Lý do vì sao hắn muốn giết nàng, nàng không biết cố gắng hỏi nhưng đổi lại chỉ là.
- Hừ, một con hồ ly nhỏ như ngươi mà dám cùng ta tranh tu sao ? Ngươi ch.ết đi, sói sám hung dữ chạy lên phía trước.
Móng vuốt sắc nhọn đam qua da thịt máu tươi ồ ạt rơi xuống, đau đau quá so ta lại xui xẻo dữ vậy nè.
Không được, ta không thể ch.ết ở đây được ngàn năm qua ta đã cố gắng rất nhiều ,ta không thể bỏ cuộc.
Cố gắng lê lết thân xác bị thương nặng nề tiến về phía trước.
- Ngươi muốn chạy sao? Mơ đi ,ta sẽ tiễn ngươi đoạn cuối , sói sám dơ móng vuốt sắc nhọn của mình lên , có người, không tốt".
- Xem như người may mắn" nói xong chạy đi sâu vào rừng.
Nàng biết vì sao sói sám chạy đi, vì có người đang tiến về phía này ,con người rất ghét sói cho nên họ sẽ không tha nếu bắt gặp chúng nó ,xem ra nàng thoát được một mạng rồi.
Lê thân xác máu me về gốc cây sát đó, nằm xuống nghỉ ngơi tính chữa trị nhưng mệt quá lại thiếp đi.
Gần đó một đại hòa thượng gánh một bó củi đi đến thấy cọ cáo nhỏ bị thương như vậy thì cúi xuống xem xét.
- Thật đáng thương, con cáo nhỏ này có lẽ nên đem về chữa trị " nói xong ôm cáo nhỏ lên đưa về nhà chùa .