Phần 3- Chương 3 : Kết thúc một tiền kiếp
Sau khi hóa thành người, nàng chạy về ngôi chùa nhưng không thể vào bởi phật quang ngăn cản những yêu vật như nàng.
- Bây giờ phải làm sao , không tự vào được vậy thì chỉ có cách nhờ đại hòa thượng đưa vào a nhưng... nếu bây giờ mình chạy ra kêu hắn đưa vào chắc chắn năm không chịu đâu a, vậy phải làm sao làm sao bây giờ, lần trước là do mình bị thương nên mới ... a có cách rồi .
Nàng quay lưng chạy ra sau núi nơi lần trước gặp đại hòa thượng đến gốc cây tự tạo vết thương.
" Đại hòa thượng sau khi ngồi thiền xong nếu không thấy mình chắc chắn sẽ đi tìm , lúc đó thấy một người bị thương chắc chắn hắn sẽ không ngần ngại đưa mình về chùa cứu trị ".
Đúng như suy đoán của tiểu hồ ly đại hòa thượng sau khi ngồi thiền xong nhìn sang không thấy bóng dáng tiểu hồ ly đâu thì đứng lên đi tìm sau khi chắc chắn tiểu hồ ly không có ở trong chùa thì lo lắng chạy ra sau núi đi tìm.
Bắt gặp một tiểu cô nương bị thương đang nằm tựa vào cây ,đại hòa thượng tiến tới lay tỉnh nàng nhưng không được bèn cõng nàng lên vai chạy nhanh đưa về chùa chữa trị.
Trong chùa bây giờ cũng chỉ có mỗi đại hòa thượng nên phải tự lo mọi việc, cũng đã một lần cứu tiểu hồ ly nên xem cũng có chút kinh nghiệm trị thương.
Sau khi đã trị thương thế cho tiểu cô nương, đại hòa thượng lên tiếng không thể giữ thân phận nữ nhi trong chùa được mời nàng về nhà nhưng nàng không chịu ngày ngày bám theo đại hòa thượng nghe tụng kinh.
Ngày ngày bám theo nhưng không hiệu quả, nàng giận dỗi bỏ đi xuống mũi qua một thôn trấn thấy cả trấn bị thiêu cháy nhận trong biển lửa đỏ rực nàng tiến lên xem xét chưa kịp nhìn kĩ thì thấy một bóng dáng đang lao về phía nàng , nàng nhảy lên tránh ra xa nhìn người kia.
Là một lão sĩ tu chuyên môn bắt quái yêu, không tốt nàng chưa đủ linh lực không phải là đối thủ của hắn ta, chạy ngay thôi.
- Yêu nhân hại người, ngươi muốn chạy đi đâu" tức giận gầm lên đuổi theo nàng đang chạy trốn.
- Ta không có phóng hỏa giết người, ta chỉ đi ngang qua thôi ,ta vô tội , nàng thật xui xẻo.
- Hừ, yêu nghiệt lời ngươi nói có thể tin sao, yêu nghiệt thờ như nhau cả thôi ai mà không xấu xa, lão tu sĩ cầm phất trần trong tay đánh về phía nàng.
Nàng không tránh thoát kịp bị một kích ngã xuống đất , hộc máu ra căm giận nhìn tu sĩ.
- Yêu nhân bọn ta thì sao? Còn tốt hơn bọn tu sĩ các ngươi không phân biệt tốt xấu, nàng ôm lấy ngực khó nhọc lên tiếng.
- Bọn yêu nghiệt toàn hại người các ngươi ch.ết đến nơi còn già miệng , ch.ết đi, tụ phong lại một chưởng đáng tới thân hình nàng bay ra xa đau quá nàng còn chưa kịp gửi lời tạm biệt đến đại hòa thượng mà .