Chương 34: Vĩnh biệt Diesel
Sau ngày tđt nghiệp bạn bè xung quanh môl người một ngả. Cảm giác rời khỏi giảng đường đá bất đầu một cuộc sổng mổi vũl bộn bé lo toan vô hình chung kéo mọl người xích lạl gẩn nhau. Ngày chia tay không còn lũ mọt sách, những cô nàng ăn diện, dân thế thao nâng động, đám nhầ giàu chúi nổi, bọn cuông quỷ dũ... mà chi còn những cái ôm thật chặt cùng giọt nước mẳt lăn dài mà thui.
Uống THắn có kết quả bất nhát trong đám bạn Hà Thanh quen. Vì ông nội mới mất đế lại dẫy nhà trọ gần một khu câng nghiệp cộng VỚI tính cấch cổ pHắn IƯSI biếng khõng bon chen mầ cậu ta hoàn toần hầl lòng VỚI cồng việc trong một công ty du l|ch. Hàng tHắng ngoầl tiền lường nhận được, Uống Thàn còn rát ra dầng ống chủ khi khệnh khang dạo quanh dãy nhà trọ. Nếu không nhờ đòng nín thu dược từ người đến thuê thi cố lẽ vúi kiểu làm ngày có ngày không của câu ta chẳng mấy chốc mà ch.ết đúl.
Vân Nha từ chíl cd hội cùng đi với Mac Hiếu Hy, việc đố khiển cho không It ngươi nuối tiếc. Họ tưởng tượng ra đủ lý do nhưng tít cả người trong cuộc đêu hiếu ràng; Hầ Thanh chinh là thứ glữ cô tiếu thư kia d lai.
Phương Vũ HI n vốn Im lặng không nhắc nhiều đến tưỡng lai CUỐI cùng khõng hiểu ví II do gl lạl cú thỉ klấm được một chỗ rất tốt trong một tổ chức lảm cõng tác khảo cổ cho nhầ nước, trở thành chuyên viên kiểm tr.a vàn vật. Hàng ngày chi căn chọn đại thứ rách nát nhát trong lỗ hàng dưới tay Vũ Hiên díu có thí khiến người nghe phải giật minh vl glá trị cũng như xuất xứ của nó.
Tuy nhiỗn cú một điều kl lạ giữa những người bạn của Hầ Thanh, đó chính là ngoài Vân Nha thương xuyên gặp mặt cũng như cùng đi chũi vổi Vũ Hiên thi hai người cốn lạt; Uống THắn vầ Mạc HIỂU Hy thậm chi đễn cả Tiêu Diêu Vũ dêu chưa một lân nhin thấy người ban kl lạ kla của Hà Thanh.
Nhiêu lần mọl người tụ tập ăn uống, Hà Thanh lần Vân Nha đêu ngó lời mờl Vũ Hiên đi cùng, thế nhưng hít lân này dín Iđn khác cậu đều từ chối, hờn nũa còn dặn Hỉ Thanh không được nói gì vé mình, trong trường lúc gặp nhau cũng chỉ lâ vầo glờ nghi ít ÚI giữa các mân, cầng không nói dến sau này khi người nào người nẵy đều bận rân VỚI cuộc sống.
Mây glăng kln trời, nặng né bao lẫy tầng cao bàng sắc xám ảm đạm. Chẳng mấy chốc từng hạt mưa cứ thí rdl xuống rối vỉ tung trên mặt đỉt, nềrí đương, va vào cửa sd cấc cẫn nhà nghe lốp bốp. Ứớt và lanh.
Tinh yâu của Vân Nha dầnh cho Hà Thanh vần nguyễn vẹn như thuở nào, chỉ là nó đã không cồn thuần khiết và mộng md như trước dưdc nữa. Mặc dù đa cí gắng ép minh tủ ra bình thường nhưng thật sự giờ dây qua đôl mảt của cô, Vũ Hiên giống như một kẻ đầng ghổt. Từ nu cười, vi điồm tinh, hănh động ăn hòa mỏi lắn gặp nhau chỉ như sự thương hạl cho người con gấl tốn cà tuổi thanh xuẫn nhưng lạl chẳng dật đươc gl.
Nấu Hà Thanh y u một ngươi con gái xa lạ nào đố Vân Nha cùn có thể chịu đựng, nhưng tại sao lại là Phưdng Vũ Hiên. Cậu ấy đi từng là ngươi bạn tốt nhất, tuyệt VỜI nhát,.. ít ra là Vân Nha đá từng nghi như vặy, bơi vì suy cho cùng thì bạn tốt đàu cở cướp người yéu cùa ngudi cùng chơi VỚI minh như thế.
Vài chiếc xe ngược chiều vụt qua, bắn tung tóe nước lên kính. Vân Nha dừng lại bẽn ngoài hàng lào căn nhà của Hà Ttianh, giữa Béng mưa văng vẳng chú sủa, có lã Diesel biết cô đến nên mừng rỡ. Chủ nhân của nó không ai khác chinh là Hà Thanh, từ hai ngày tniỡc anh đỉ di Tây Tang VỚI Vũ hidn, nghe dẫu có một vài cổ vật mới được tim thấy cần giám đình mà cóng ty xây dựng của ba Hà Thanh có liên quan nén anh d cùng.
- Tạl sao em cứ phải lo cho thẳng ranh đố cùng nhửng thứ liên quan đến nố vậy? _ Lý Hạo Đinh nói. Bây giờ cuộc sống cùa hắn rất tót khi có hẳn mOt cống ty ríỗng chuyên cung ứng thuốc vả trang thiết bị y tễ cho các bệnh viện nội thành. Tã cả mọi chuyện năm dó lừ cái chét cùa Nhạc Tự Linh đến những việc không hay ho sổm đã bị thời gian vầ tiến bạc chốn vùi.
- Anh bào em phái làm sao? Mẹ không cho nuõl đống vật mà Diesel thì không thể không có người chăm súc. Hay là anh đem nó vỉ nhà đi, như
thỉ em gái bé nhỏ này sỉ không còn phải vất vả nắng mưa đẽn dãy.
- Vđ vẩn, anh ghét chó.
- Cái gì anh chả ghét. Vân Nha vừa nói vừa xoay người VỚI sang ghẽ sau láy bọc thúc ăn khố cho động vật rồi mở của chạy nhanh vào mái hiên nhà. _ Anh đi di, ẽm sẽ đóntaxi vể sau.
- Không cần, bữa nay khổng có việc quan trọng. Anh ra tiệm cà phê cuối phố đợi em, bao giờ xong thì gọi diện nhé!
- Cũng được.
Lỷ Hạo Đinh vừa CƯỜI vừa lùi xe. sau đó biến mẵtglữa mần mưa trắng xóa. Vân Nha thẫnthd mộtlủcrâi lấy từ trong túi ra một chím chia khóa nhỏ mđ cứa cân nhà.
Gâu!
Từ trong hành lang nơi vơi săn sau chạy xổ ra một búng lún loang lổ đen trắng. Con chú tai giống aiaska một tuổi rưỡi tên Diesel phấn khich chỏm lên ɭϊếʍƈ tay Văn Nha, cái đuôi to xù như một chiổc chổi lông liên tục ngoáy loan, đập cả vào cái bàn nhỏ cao đặt bình hoa canh dớ khiên nó nghiêng ngả rơi xuống đít vđ toang. Mảnh sứ trắng rgầ cứ thí vung vái trên sàn nhi
Vân Nha thở dài, thật không ngờ một người thich yén tănh như Hà Thanh lại cố thể nuOi dộng vật. hdn nứa lại là một chú chó to xù nghịch ngợm như thế này. Diesel vốn bị bó rơi canh một bẳl rác tự phất nhỏ trẽn đường, khi áy nó mdi chưng hơn một tHắng tuổi, bộ lồng bết dính vl bần không glẫu nổi thân hinh gây gò xd xác, đôl mát buồn thiu nhin người qua dường vdí vẻ van xin.
Đêm ấy mưa còn to hdn thỉ này nhiêu lấm, xõe bàn tay nấm ngón có khi cồn chàng thấy được gì qua tám màn mưa trắng nặng nỉ. Phương Vủ Hiên sau một ngày lãm việc muộn màng quyít định mua chút gi ăn tơi, vừa hay tiệm ăn mà cậu đẽn lại năm dơ diện bãi rác cú con chó nhò
nàm thoi thóp.
Sau đố. Hà Thanh để nghi được nhận nuối con vật nhỏ và đật cho nó cái tẽn Diesel. Một từ rất buồn cười và không thích hộp dể đặt một con chó, the nhưng Vũ Hiên chỉ CƯỜI, dụi mật vầo bộ lống đS dược tắm rửa và chài chuốt sách sỉ mà khỉ gọi ‘Diesel’
Vần Nha nhìn con chú ngíu nghiến ăn chỗ thức ăn minh mang tơi mầ lõng dặc klr suy nghi, c biết Hà Thanh xưa nay vốn khổng quan tâm đén chó hay mèo hay bất kl loài vật nào khác, ẩy thơ mà vâo cái đSm Vũ Hiên bễ Diesel đSn anh lệl cố thổ ngay lập tức nhận nuối con vật này. Vi sao lạl thấ? Chẳng phải chi để đối lấy một nụ cươl của Phương Vũ Hiên hay sao?
vẫn lại là Vũ HiBn, cái gl cũng Vũ hiẽn. Ngay cả chuyện đi Tăy Tạng lần này cũng thế, rú ràng hôm trước ngày khới hành còn c gầng đầnh lừa Vân Nha, dặn cồ mua ỉt đô chuẩn bị cho CUỐI tuần đĩ dã ngoại trong khi bản thân thi cứ thỉ xách đồ bỗ đi.
Nhơ lại khổng It lần hai ngươi vl chuyện tình cảm mà giận CƠI không nói chuyện đơn cả tuần, CUỐI cùng cũng phải nhơ Vũ Hiẽn đứng ra hòa glảl. Những lúc như vậy, Vân Nha tức lắm, giận lắm, tinh cách vốn được nuông chiểu từ bé liên tục thối thúc cồ phải trà lai tất cà ISn vo hiẽn, để cho cậu ta blẽt được sự ngọt ngào glả tạo đang mang đd đa cướp đi toàn bộ tình yêu cá thời thanh xuân của cô.
“ Vân Nha cố thể hận minh nhưng dừng hận Hà Thanh. Cậu áy chỉ đang không rO phải đặt trái tlm vào ndl nầo mà thôi.. .Hây găng đợi một thơi gian nữa, dấn lúc phải kết thúc Vũ Hiên này sẽ trả lại cho cậu một Hà Thanh hoàn toàn khác, một Hầ Thanh đúng nghĩa mà đấng 18 ra cậu đã cố được"
QUI
- Thật nực cươl, tại sao minh lai ngu ngốc tln lời cậu ta chứ? ĐI Tây Tạng vl công vlậc chỉ là ngụy blận. Anh Hao Đinh nổi đúng, chừng nầo Vũ Hiên còn tồn tạl thì minh s không bao glờ thực sự quan trọng trong mẳt Hà Thanh. Vln Nha líửa quỷ nứa ngồi trốn sần nhà, tức tơl lẩm bám,
Diesel sủa vầl tiếng, nó vẳn cùn muốn ăn thêm nơn nháy lên ɭϊếʍƈ vầo mặt Vân Nha, câl lưdl lo núng hổi của con vật cứ thế làm ướt tóc cùng da mặt cO.
- Trầnh rai Cỡ hét lên, tay vung quá đâu, thân người ngã phịch vể sau.
Cái dâng hi quả lấc dựng sát tường không hiếu vl sao bị chạm phải nặng né lắc lư rđi đổ rám xuống, van Nha may mắn lăn ra một bẽn nên không bị nố đè phải. Cỗ đidu Diesel thi không được như thố, dưới cái đỏng hỗ gỗ phẳl cao đơn một mét kla chi còn thố ra hai chăn trước trâng múp của nú kèm những tlơng kêu ư ử.
- không, không... Tao xin lỗi Diesel. _ Vân Nha VỘI vỉ kéo cái đống hố ra. Phía dưới, hình như con chó đã bị chạm vào đầu, bơi vl máu tươi bắt đầu cháy qua Idp lỗng hai màu đen trầng, đôi mát nó thẩn thờ nhìn vảo một điểm nào đó trong khi cổ họng khùng ngừng phát ra những tiếng kơu tấc nghơn, thân hình mập mạp run lên từng hâl, Tao sẽ chữa cho mẩy! Dưng lo Cố nhanh chống kiểm tr.a một lượt rôl chay vào tủ đựng đfi sơ cứu của Hà Thanh.
Vẫn Nha lầ bác sĩ về não, nhưng đó là não người chứ không phài dộng vật, càng không nói dến chuyện nhà Hầ Thanh đâu có những thứ cô cần. Thế là mặc cho Vân Nha làm thế nào đi chăng nữa, Diesel cứ lịm dắn đi. lưỡi đưa ra vát vẻo bân ngoài, miệng nhe ra hai hàm răng.
Đúng lúc íy Lỷ Hao Đinh quay lạl.
■Cố chuyộn glthế Vân Nha?
- Anh Hao Đinh, mau đưa em và dlesel đễn thú y!
- Được rồi Vân Nha, nhưng em phải lẽn máy bay đi. Hắn nói.
- Sao cơ?
- Lúc nãy y tá riêng của cố (’) nói là gọi cho em mai mà không dược, hình như bênh của cồ lạl nặng hon rỗi. GIỜ anh s dưa em ra sân bay trưđc, sáu dó sB dứa con chó đến thú y. Được chứ?
Vân Nha nhìn Diesel đáy ái ngại rồi đổng ý, không đổ ỷ dấn ầnh mất kì lạ của Lý Hạo Đinh.
Trưa ngày hôm sau, Hà Thanh trồ vẽ. Anh phát hiện Diesel đã ch.ết, cái xác co cứng của nó dược treo trên chạc cây ngoầl vườn... (*)
(*)CÔ này là em gái của ba Vân Nha và Hạo Đinh.