Chương 99: Đại hội võ lâm 7

Trận đầu tiên của chính mình vừa kết thúc, Miểu Miểu liền không thể chờ được đã chạy đến chỗ Dịch Thiên. Bởi vì số người quá đông nên trận tiếp theo chỉ có thể tiến hành vào hôm sau. Vì thế ngay khi vừa đấu xong, Miểu Miểu đã lập tức chuồn mất.


Tiểu Vũ cùng Vụ Kiếm cùng đi theo nàng qua chỗ Dịch Thiên, Xu Xu thì không cần phải nói, chắc chắn là đi xem Vụ Huyền đấu. Dịch Thiên đang ngồi ở trên vị trí của mình nhìn người khác quyết đấu, xem ra còn chưa đến phiên hắn.


Miểu Miểu tiến lên, ôm lấy cánh tay Dịch Thiên cười nói: “Dịch Thiên, ta thắng rồi.” Dịch Thiên nghe vậy đưa tay nắm lấy tay Miểu Miểu nhu nhu, mắt đong ý cười, tỏ vẻ tán thưởng. Tiểu Vũ đi đến phía sau cười mỉa nói: “Tỷ còn không biết xấu hổ khoe khoang khắp nơi là mình thắng, không biết vừa rồi kẻ nào nhìn thấy người ta chơi quyền cước, bản thân mình liền không biết dùng nội lực luôn, cũng muốn xài quyền cước, sau đó thì chỉ biết trốn.”


Dịch Thiên quay đầu nhìn Miểu Miểu, dặn dò: “Trừ những thứ không được phép trong quy định thì cái gì cũng được, không cần bắt chước theo người khác.” Tiểu nữ nhân này thần kinh đâu phải lọai vừa, vậy mà mới bắt đầu đã bị rối, nếu không dặn nàng cho kỹ, tiếp theo chắc chắn còn xảy ra vấn đề lớn hơn nữa.


Ừ ừ, Miểu Miểu gật đầu lia lịa, nàng biết rồi mà, cái sai lầm cấp thấp kiểu này mà còn tái phạm thì nhục không thể tả. “Số 18 đấu với số 18.” Trọng tài ở trên đài hô lớn. Dịch Thiên vừa nghe thấy số của mình, đứng lên, đến lượt hắn rồi.


Dịch Thiên vừa mới bước ra, Miểu Miểu liền cổ vũ ra oai: “Dịch Thiên, cố lên, Dịch Thiên, tất thắng…” Vừa hô ầm ĩ vừa vung tay múa chân. Đám người Tiểu Vũ mặt đầy hắc tuyến, thật mất mặt, đường đường là phu nhân của Vụ Thiên Các mà một chút hình tượng cũng không có.


available on google playdownload on app store


Mới đi tới giữa sân, trọng tài còn chưa hô bắt đầu, vị nam tử đối diện đã chắp tay nói: “Ta bỏ cuộc.” Dịch Thiên nghe vậy, xoay người đi xuống, chưa gì đã thắng nhanh như vậy? Miểu Miểu thật sự là bội phục nha, danh tiếng lớn đến nỗi đi đến đâu là có lợi chỗ đó. Giơ ngón tay cái lên với Dịch Thiên ý bảo lợi hại lợi hại.


Nhóm nhỏ thi đấu rất thuận lợi, tòan bộ người của Vụ Thiên Các đều vượt qua, Miểu Miểu đang muốn làm một bữa tiệc mừng tòan thắng, mọi người liền ném lại một ánh mắt khinh bỉ, mới thắng nhỏ như thế đã đòi rượu mừng thắng lợi, nếu cuối cùng không chiếm được ghế Minh chủ, còn không bị người khác cười cho thúi mũi.


Miểu Miểu liền chui ra sau lưng Dịch Thiên trốn, cùng một lúc bị nhiều ánh mắt giống nhau nhìn như vậy thật là kinh dị. Sau đó liền nghĩ lại, mình mới là lão Đại, lo sợ một chút như thế là được rồi, thế là chui ra khỏi lưng Dịch Thiên, cây ngay không sợ ch.ết đứng: “Ánh mắt của các ngươi như vậy là sao, ta là phu nhân của các ngươi, ta quyết định, đi, đi kỹ viện tiệc tùng.”


Đi kỹ viện để tiệc tùng, có lộn không. “Phu nhân, người xác định là đi kỹ viện chứ không phải tửu lầu hả?” Vụ Kiếm kinh ngạc hỏi, mình không có nghe lộn chứ.


“Xác định, bảo các ngươi đi là phải đi. Dông dài cái gì, còn dông dài nữa ta bảo Dịch Thiên đem đám người các ngươi ném ra biên cương.” Cọp không phát uy thì các ngươi khinh ta là mèo bệnh hả.


Mọi người lập tức cúi đầu trầm mặc, lập tức đi theo phía sau Miểu Miểu, không còn cách nào khác, nữ nhân này lại chính là lão Đại của mình, không thể không nghe, hơn nữa nhìn bộ dáng của lão Đại kìa, coi chừng phản kháng kết quả còn thảm hại hơn bị ném ra biên cương, mạng của bọn họ thật khổ a.


Ngồi ở trong nhã gian của kỹ viện, Dịch Thiên khẽ nhíu mày, hắn luôn không thích mùi son phấn nồng nặc ở kỹ viện, có điều Miểu Miểu muốn tới, để nàng cười vui, hắn vẫn theo tới.


“Đến kỹ viện tiệc tùng cái gì chứ, không khí ở đây khó chịu quá.” Tiểu Vũ không nhịn được mà dấm dẳng, hương thơm quá đậm khiến cho hắn chỉ muốn hắt hơi.


“Tên nhóc thì biết cái gì, ta đến là muốn xem hôm nay có kẻ nào đến kỹ viện, để lỡ ngày mai có gặp phải cũng không sợ.” Miểu Miểu vỗ vỗ đầu Tiểu Vũ nói.
“Tại sao?” Lâm Phong hỏi, đừng nói là chạy đến làm quen để ngày mai người ta hạ thủ lưu tình.


“Ngươi là nam nhân mà sao ngươi lại không biết hả.” Miểu Miểu vẻ mặt khinh bỉ, “Nếu những tên này qua đêm tại kỹ viện, đảm bảo ngày mai chân sẽ nhũn ra, đến lúc đó làm sao thành đối thủ của ta được.” Dứt lời còn cười hắc hắc như ác ma.


Vụ Kiếm đang uống trà, nghe Miểu Miểu nói xong liền phun cả miệng trà, sặc một lúc lâu mới hết. Đám người Vụ Huyền thì sắc mặt méo xệch, lần lượt chuyển từ xanh sang đỏ rồi lại từ đỏ thành xanh, mấy em gái cũng đỏ bừng mặt. Phu nhân thật quá khủng bố rồi, lọai chuyện này mà cũng nói ra cho được.


Thần sắc của Dịch Thiên cũng có chút không bình thường, cái chuyện này từ trong miệng Miểu Miểu nói ra thật là kinh thiên động địa, tiểu nữ tử này suy nghĩ thật không giống người bình thường, nghĩ kiểu nào cũng đều ra chuyện kỳ quặc.


“Vẻ mặt của các ngươi như thế là sao, chẳng lẽ ta nói không đúng? Vụ Kiếm, ngươi quản lý kỹ viện, ngươi nói xem ta nói có đúng không?” Miểu Miểu quay qua công kích vào Vụ Kiếm.


“Ack, phu nhân nói phải, nói phải.” Vụ Kiếm cũng không biết giải thích vấn đề này làm sao, chỉ có thể xuôi theo lời của Miểu Miểu.
“Vậy là được rồi, ăn đi, ăn đi, ăn xong còn phải đi theo dõi.” Miểu Miểu cầm đũa lên tấn công về phía thức ăn, ăn no rồi mới làm việc được.


Mọi người thật không biết nói sao, liền nhanh chóng cầm bát đũa vội vàng ăn cơm, đi theo phu nhân còn mệt hơn chủ thượng, ngòai đánh đánh giết giết còn phải rình này rình nọ nữa.


Cơm nước xong, Miểu Miểu hăng hăng hái hái định chạy ra cửa hành động, Dịch Thiên nhanh tay lẹ mắt túm nàng lại, để cho nàng đi theo dõi đám sắc lang đó là chuyện mơ tưởng, sau đó liền khiêng nàng ra khỏi kỹ viện, không thèm để ý nàng vừa la vừa giãy ở sau lưng, tiểu nữ nhân này thật là, ỷ vào việc mình sủng nàng càng ngày càng không kiêng nể gì, hôm nay hắn sẽ chứng minh cho nàng xem lý luận của nàng là sai lầm.


“Dịch Thiên, thả ta xuống mau, ta đau bụng, ai da, a, …” Miểu Miểu ở phía sau hét lớn, cố gắng lôi kéo sự chú ý của Dịch Thiên nhưng Dịch Thiên đầu cũng không thèm quay lại, cứ thế vác nàng rời khỏi, nghe giọng là biết nữ nhân này lại giở trò.


Phóng như bay về lại tửu lầu, đá cửa phòng ra. Nhẹ nhàng ném tiểu nữ nhân lên giường. “Chàng ăn hϊế͙p͙ ta, ta muốn ly hôn với chàng.” Miểu Miểu đứng bật dậy, một tay chống nạnh, một tay chỉ vào Dịch Thiên kháng nghị, thật mất mặt, trước mặt nhiều người như vậy mà khiêng nàng về, làm sao mà nàng còn mặt mũi đâu gặp bọn họ.


“Ta không đồng ý.”Dịch Thiên đè tay Miểu Miểu xuống, mắt mang ý cười, ở cùng một chỗ với Miểu Miểu lâu như vậy, hắn biết ly hôn có nghĩa là gì.


“Phản đối không có hiệu quả.” Miểu Miểu tức giận nói, xoay lưng lại, không thèm để ý tới hắn, lúc này bụng thật sự có chút đau đớn, chẳng lẽ vụ kia sắp tới nữa, đừng vậy nha, thời khắc mấu chốt như vật, nàng còn chờ xưng bá võ lâm nữa mà.


“Giận sao.” Dịch Thiên vòng tay qua người Miểu Miểu hỏi, Miểu Miểu không nói, rất giận chứ sao.
“Đừng giận nữa, cái lọai chuyện này nàng nghĩ thế nào mà đòi xem?” Dịch Thiên kéo Miểu Miểu ôm vào trong lòng, tiểu nữ nhân này lại giận thật rồi, lại còn vùng vằng nữa chứ.


Miểu Miểu không nói, ta giận ta giận, một câu đừng giận nữa đã muốn xoa dịu ta sao, chàng xem thường ta quá rồi đó.


Dịch Thiên dở khóc dở cười, dịu dàng nói: “Có muốn ta chứng minh cho nàng xem lý luận của nàng không đúng chỗ nào không?” Miểu Miểu nghe vậy vừa ngẩng đầu lên thì cái miệng nhỏ nhắn đã bị ‘niêm phong’ lại.


Đây là tình huống gì nữa vậy, mới sáng sớm đã nhìn thấy phu nhân giận dữ đi ra khỏi cửa phòng, cũng không thèm chờ chủ thượng, một mình dậm chân đi về hướng đại hội. Chủ thượng cũng không ngăn cản, chỉ im lặng đi theo phía sau phu nhân. Trên đường phu nhân còn dừng lại một lần, có điều lúc hét lên với chủ thượng đã giúp mọi người thông suốt: “Chàng ăn hϊế͙p͙ ta. Ta muốn ly hôn với chàng, còn đi theo ta nữa, coi chừng ta làm thịt chàng.” Sau đó liền tăng tốc độ, đảo mắt đã không thấy bóng người.


Mắt mọi người trợn tròn, sáng sớm phu nhân đã nổi bão, cuộc sống hôm nay không hay rồi. “Vụ Kiếm, theo sau bảo vệ phu nhân.” Dịch Thiên thấp giọng nói, Vụ Kiếm lắc mình một cái cũng biến mất tăm.


Miểu Miểu tức giận phi nhanh về phía trước, thật quá đáng. Tối hôm qua lừa nàng như vậy, hắn dùng mỹ nhân kế dụ dỗ nàng lăn trái lăn phải, bị ăn sạch không nói, còn hại nàng thiếu chút nữa không xuống khỏi giường được, quả thực là quá đáng mà. Đang nghĩ đến đó, thì mắt thấy một bóng người hiện lên, vội vàng phanh lại.


“Chào, Nam Cung Linh, sớm quá a.” Miểu Miểu dừng lại nhìn, chính là Nam Cung Linh, vội vàng chào hỏi.
“Nàng cũng sớm a, sao vậy, nhìn vẻ mặt hình như là đang giận, hắn lại khi dễ nàng hả?” Nam Cung Linh quan tâm.


“Không phải, là tự ta hờn dỗi thôi.” Coi như là Dịch Thiên khi dễ nàng đi nhưng cũng không thích hợp khi nói với Nam Cung Linh.
“Miểu Miểu…” Nam Cung Linh muốn nói lại thôi.
“Chuyện gì?” Miểu Miểu hỏi theo phản xạ.


“Nếu như hắn không tốt với nàng, nàng cứ nói với ta, ta sẽ báo thù cho nàng, haha.” Nam Cung Linh nửa thật nửa đùa nói.


Ách, Miểu Miểu có chút bối rối, sững cả người rồi cười khan vài tiếng, nàng cũng nổi tiếng quá nha, bên kia có hai người còn chưa giải quyết xong, bên này còn khó giải quyết hơn, dù sao thời gian ở cùng một chỗ với Nam Cung Linh cũng lâu, mặc dù hắn biểu hiện ra có vẻ như là một kẻ ăn chơi trác táng nhưng Miểu Miểu biết hắn kỳ thật không tệ, nếu như không có Dịch Thiên, có lẽ nàng thật sự sẽ suy nghĩ về Nam Cung Linh cũng không chừng.


“Phu nhân, đại hội sắp bắt đầu rồi.” Vụ Kiếm kịp thời tới giải vây cho Miểu Miểu.
“Đúng đúng, chúng ta mau đi thôi, Nam Cung Linh, ngươi cũng nhanh lên một chút. Đừng đến muộn, à khoan đã, ngươi là nhóm mấy?” Miểu Miểu nghĩ lại hay là hỏi han một chút thì tốt hơn.


“Nhóm bốn, ta biết Miểu Miểu ở nhóm năm, vậy các ngươi đi trước đi, ta đợi người, sẽ tới ngay.” Nam Cung Linh cười nói.


Miểu Miểu gật đầu rời đi trước, còn ở chung một chỗ thật không biết nên nói cái gì. Nhìn bóng dáng Miểu Miểu xa dần, Nam Cung Linh cười khổ, Miểu Miểu, nàng biết tâm ý của ta rồi, cho nên bây giờ trốn tránh ta? Không sao, cho dù chỉ có thể đứng xa xa nhìn nàng, ta cũng đã rất hạnh phúc. Không phải nàng muốn làm Minh chủ sao, ta sẽ giải quyết đám người của nhóm bốn.


“Phu nhân, người lại giận chủ thượng sao?” Vụ Kiếm suy nghĩ cẩn thận rồi mới mở miệng hỏi. Mới vừa rồi Nam Cung Linh hỏi, hắn cũng có nghe thấy. Hôm nay xem ra, Nam Cung Linh thật sự có tình ý với phu nhân. Lúc này nếu phu nhân xảy ra chuyện gì với chủ thượng, như vậy người khác rất dễ dàng thừa dịp nhảy vào. Hơn nữa phu nhân luôn có quan hệ rất tốt với Nam Cung Linh, không thể phủ nhận hắn quả thật cũng rất ưu tú. Có điều, muốn đọat phu nhân của chủ thượng hả, hắn cũng chỉ có thể đắc tội rồi.


“Đừng có nhắc đến hắn trước mặt ta, nhắc tới ta liền nóng hết cả người, chờ đến lúc ta lấy được toàn thắng, nhất định phải dạy dỗ lại hắn, cho hắn biết cái gì là kính vợ như trời.” Miểu Miểu mặt mày như la sát nói, khiến Vụ Kiếm lập tức ngậm miệng, phu nhân thật hung ác a, kính vợ như trời, chủ thượng, người hãy tự bảo trọng, thuộc hạ hết sức rồi.






Truyện liên quan