Chương 16: Trạch mười sáu

Nghe thấy Thương Am định gặp thầy, ánh mắt Tiêu Triết sáng lên rồi lại tiếc nuối thở dài. Anh ta hiểu rằng Du Dữu không cần mình giúp.
“Quá tốt rồi, Du Dữu. Em mau đi đi.” Anh ta vỗ bả vai Du Dữu, trực tiếp chấp nhận chú Thương kia muốn ra mặt cho cậu.


Du Dữu quay đầu nhìn anh ta, trực giác cảm thấy Tiêu học trưởng tuy cười nhưng lại thấy tinh thần hơi kém. Vì thế cậu gật đầu xong đi ngay, giả vờ quên không mang túi giấy nhỏ trên ghế dài kia. Trong túi giấy là một phần của giải thưởng cuộc thi nấu ăn. Giải nhất được cái ipad nhưng có phần quà cho những người tham gia là một hộp kẹo hoa quả.


Cậu đã lén ăn một viên, ngọt nhưng không ngán. Chắc ăn có thể khiến tâm trạng người ta thoải mái hơn.
Giả vờ quên xong lại nói không muốn, đưa cho người khác bằng cách này cũng không coi là quà, chỉ là cách ở chung giữa bạn học mà thôi.


Thương Am đi trước, Du Dữu thì lơ đãng, trong đầu đều là Tiêu Triết, hệ thống, giá trị hắc hóa ngoài ra còn việc kiếm tiền, hoàn toàn không nhìn đường mà cắm đầu đi theo Thương Am.


Đến dưới chân ký túc xá, Du Dữu dừng chân rồi không nhịn được mà liếc nhìn giá trị hắc hóa trên đầu Thương Am.
“Cậu không tò mò sao?”
Lúc này Thương Am cũng dừng lại, không vội vàng đi vào mà bỗng hỏi Du Dữu một câu không đầu không đuôi.


Du Dữu sửng sốt, phản xạ có điều kiện nghĩ đến giá trị hắc hóa. Trong nháy mắt đó cậu nghĩ rằng Thương Am đã biết hết tất cả mọi thứ. Từ sự tồn tại của hệ thống, thân phận của mình, lý do đến đây, còn có giá trị hắc hóa sáng chói hơn cả đầu trọc đang ở trên đỉnh đầu của hắn.


available on google playdownload on app store


“Tò mò gì ạ?”


Cậu hỏi ra miệng, tim thì khẩn trương bắt đầu đập nhanh, hận không thể gật đầu ngay rồi nắm tay áo Thương Am bảo em hiếu kì sắp ch.ết rồi! Mau nói cho em biết giá trị hắc hóa của anh là thế nào vậy! Bỗng lên bỗng xuống thì thôi đi, bỗng nhiên đầy là thế qué nào! Là do em không đủ nghe lời hiếu thuận hay là do thế giới này quá tàn khốc quá u tối nên anh muốn hủy diệt hả!!


Kết quả Thương Am lại sờ đầu cậu, hiền lành ôn tồn trả lời “Không tò mò nội dung của cuộc nói chuyện chút nữa sao?”
À…
Du Dữu lập tức hết hứng, bả vai trùng xuống, giọng điệu bình tĩnh trả lời “Tò mò ạ. Chú, ngài định tìm thầy giáo của cháu nói gì ạ.”


“Nói một chút về việc cho cậu nghỉ dài hạn.” Thương Am nhìn hiểu cậu đang đáp qua loa nhưng vẫn giả vờ như không thấy mà kiên nhẫn trả lời “Trường học loạn, cho cậu nghỉ hè sớm. Chờ đến khi thi thì mới quay lại, được không?”
Nghỉ!
Nghỉ dài hạn!
Được thả sớm!!


Có lẽ bị thi thố ám ảnh quá nặng, cũng có thể do thân thể này vẫn còn thiên tính thích ngày nghỉ nên Du Dữu sau khi nghe xong những lời này vui đến mức chỉ thiếu điều nhảy dựng lên gật đầu ngay.


Sau đó thì nhịn được, chỉ là ánh mắt sáng lấp lánh thì không giấu nổi. Cậu vẫn nhớ rõ mình là học sinh, nhớ rõ thành tích cùng chứng nhận tốt nghiệp rất quan trọng. Du Dữu cẩn thận rất muốn nhưng tỏ vẻ từ chối một chút “Thế, thế có sợ không hay lắm không ạ? Còn phải lên lớp một tháng nữa, thầy cô có thể trừ điểm chuyên cần cũng như điểm thảo luận nhóm không ạ?”


“Nếu cậu không muốn thì…”
“Không, không. Cháu đồng ý!”
Du Dữu một giây quay lại bản tính thật, chưa suy nghĩ đã lôi cánh tay Thương Am đi vào bên trong “Chủ nhiệm lớp cháu ở tầng một. Nếu cần gặp người có chức vụ cao hơn quản cả khóa thì ở tầng hai. Chúng ta đi mau không sợ họ tan làm sớm!”


Đây là được nghỉ đó! Tuy cậu giở trò xấu để khiến bạn cùng phòng phải chuyển đi nhưng cũng không có nghĩa cậu muốn ở ký túc xá. Hơn nữa ở ký túc thì phải ăn ở nhà ăn, coi như bán ipad được thưởng hôm nay thì cũng không thể ăn uống thoải mái được.


Nếu như không cần lên lớp thì cậu sẽ có nhiều thời gian kiếm tiền vặt hơn, còn có thể chơi thế nào cũng được; hơn nữa càng có nhiều thời gian nhìn chằm chằm giá trị hắc hóa trên đầu chú để nghiên cứu cẩn thận.
Nghĩ thế nào cũng là trăm lợi mà không có một hại nào!


Du Dữu hứng thú đi lên. Tại nơi cậu không nhìn thấy, số 100 đỏ chót nhảy một cái biến thành số 99 sau đó lại nhảy trở về 100.
Đến lúc Thương Am cùng Du Dữu đều ở trước mặt thầy giáo rồi Du Dữu mới nhớ đến một vấn đề quan trọng.
Thương Am, không, phải, người giám hộ, của, cậu.


Tất nhiên thầy giáo sẽ không biết việc đó, từ trước khi Du Dữu nhập học đã biết cậu không cha không mẹ, không có người thân nào. Bây giờ Thương Am bỗng nhiên xuất hiện lúc này, thực sự dễ khiến người ta nghi ngờ.


Thầy giáo trực tiếp từ chối tiếp chuyện thì sao, không đồng ý Thương Am là phụ huynh thì làm gì giờ?!
“Hóa ra là Thương tiên sinh, ngài mau ngồi. Tôi biết hôm nay ngài sẽ đến nên vẫn đang chờ đây.”
“Thầy Tiết khách sáo rồi.”
Du Dữu mơ màng.


Quá trình nói chuyện cực kì thuận lợi, thầy giáo cứ như làm theo thủ tục, đàm phán tất cả với Thương Am.


Trong lúc nói chuyện thầy còn chủ động thay mặt nhà trường xin lỗi chứ không có thành kiến như trong nguyên tác. Ngược lại còn cảm thông cho việc Du Dữu gặp phải. Ngoài ra còn vì lời đồn trong trường, các việc như bạo lực mạng mà tỏ vẻ sẽ chịu trách nhiệm cùng bù đắp.


Chờ Du Dữu ngẩn người xong thì kết quả là mình đã trở thành thực tập sinh xuất sắc của Tập đoàn Nghiệp Phong, được đặc biệt phê chuẩn vắng mặt trong các tiết tiếp theo, chỉ cần tham dự luận văn cuối cùng. Thậm chí còn được bỏ các bài thi giấy.


Nói cách khác là cuối kỳ vẫn cần đánh giá tổng hợp nhưng thực ra không nhất thiết phải đến trường. Luận văn các thứ có thể trao đổi với thầy giáo qua mạng là được.


Mà Thương Am vì thế cũng thanh toán xong một phần tài trợ, số tiền đó lấy danh nghĩa là ủng hộ trường học cải thiện điều kiện học tập càng thoải mái, cởi mở, bảo mật nhưng vẫn văn minh. Phương pháp cụ thể là nâng cấp website trường học, bao quát diễn đàn có vô số bát quái. Hơn nữa thi cuối kỳ của học sinh còn kết hợp thêm thi rèn luyện văn hóa, phương pháp cụ thể thì vẫn đang cần hoàn thiện.


Du Dữu cuối cùng cũng nhận ra đây là đoạn đã từng xuất hiện trong kịch bản thật.


Trong câu chuyện xưa mà hệ thống cho cậu xem, Thương Am cũng nói với trường học tuy không giống như bây giờ vì để Du Dữu tạm nghỉ học mà bảo cải thiện chất lượng học tập gì đó. Nhưng trong nguyên tác sau khi Thương Am nhốt Du Dữu trong phòng tối, để không khiến học sinh khác nghi ngờ mà lấy danh nghĩa Du Dữu tạm nghỉ học để kết thúc sự việc mới dừng. Du Dữu bị nhốt cũng không thể hoàn thành tốt nghiệp.


Không có thân phận thực tập sinh, không có cách thức thi mới; đơn giản là một khoản tiền đổi một người. Lúc đó hắn ta nhìn thì vẫn đang tỉnh táo, là tinh anh trong giới kinh doanh nhưng thực ra đã mất lý trí từ lâu.
Chẳng nhẽ kịch bản xảy ra sớm? Thương Am định nhốt cậu trong nhà? Kỳ lạ…


Ánh mắt cậu nhìn Thương Am, cậu không nhìn ra tâm trạng người này không tốt, càng không thấy cái gì gọi là khí tràng đáng sợ, tình cảm cố chấp như trong nguyên tác. Giữa hai người bọn họ còn không vượt qua lằn ranh mà.


Du Dữu như mộng du nhìn hết cuộc nói chuyện, tiếp tục mộng du tạm biệt thầy giáo, lại mộng du được Thương Am mang rời khỏi ký túc.
Cuối cùng được Thương Am đánh thức gọi về thực tại.
“Du Dữu, trong ký túc nhiều đồ không?”
Đây là… đây là trực tiếp cho cậu dọn từ ký túc đi?


Du Dữu lắc đầu, đồ đáng tiền cậu mang đi hết rồi, đồ ở ký túc đều là ít quần áo mặc lâu giặt đến phai màu, đệm chăn mà trường học phát và chút đồ dùng hàng ngày. Còn sách vở để đi học thì quá nặng lại không đáng tiền, đều là sách photo.


Đồ thực sự thuộc về cậu và cần mang đi rất ít, cậu còn lười về dọn.
Sau đó nghĩ đến một cái hộp có khóa mà nguyên chủ giấu dưới giường.
“Còn một chút, một balô là đựng hết rồi.”


“Hôm nay mang đi luôn đi.” Thương Am gật đầu, hiểu ý cậu là không cần đánh xe đến “Tôi chờ cậu ở đây.”
Du Dữu tiện tay giơ túi đang cầm lên, bên trong có ipad vừa mới được thưởng. Cậu đưa luôn cho Thương Am.


“Thế chú giúp cháu cầm cái này chút, là phần thưởng cháu thắng á! Cháu sợ để lung tung lại mất, cảm ơn chú!”
Thương Am không từ chối nhưng cũng không che giấu kinh ngạc ở trong mắt. truyện đam mỹ


Bất kể Du Dữu trước mặt có phải người ban đầu không, nhưng đổi lại bất cứ người nào biến thành cô nhi như này đều sẽ càng quý trọng đồ đắt tiền, phải giữ càng chặt.


Người bình thường đều sẽ giữ đồ đắt tiền cẩn thận, không thể tùy tiện mất, cũng không nghĩ rằng mình sẽ làm mất. Cho dù không có ý định chiếm đồ người khác làm của riêng thì cũng sẽ cẩn thận giữ đồ.
Suy nghĩ từ góc độ nào thì cũng không thể là thái độ tùy ý như thế.


Du Dữu không thấy ý nghĩ của Thương Am, chỉ nhìn thấy giá trị hắc hóa không nhúc nhích chút nào. Đừng nói đến ipad, cậu còn đang thất thần nghĩ đến vấn đề dùng mũ có che được giá trị hắc hóa này không, cũng não bổ hình ảnh Thương Am đội các loại mũ.


Kết luận cuối cùng là không được. Dòng chữ này quá lớn, trừ phi dùng nón phớt dạ chứ không thì không che nổi.


Sau khi về ký túc Du Dữu mở hộp ra xem thì đó là một hòm đồ trẻ con. Có quà tặng tích trữ bao năm qua, thiệp chúc mừng, còn có một xấp tiền tiết kiệm, hai tấm thẻ ngân hàng cùng vài ảnh chụp hồi bé.


Điện thoại lại rung lên, cậu vô thức tưởng Thương Am chờ sốt ruột rồi, hoặc là giống như trong nguyên tác là anh lại xuất hiện khống chế dục nên đa nghi, dễ nổi giận. Cuối cùng lại là Tiêu học trưởng. Hộp kẹo cậu để lại ghế đã bị phát hiện, học trưởng hỏi cậu là đưa lại ở đâu. Du Dữu vội vàng nhắn lại không cần trả, kẹo học trưởng cứ giữ tự ăn là được.


Rời khỏi khung chat thì Du Dữu nhìn thấy tin tức hiện lên, tiện tay ấn mở để mất thông báo màu đỏ chỉ rằng chưa đọc tin. Kết quả lại nhìn thấy tin tức tội phạm giết người sa lưới.


Người tội phạm này là một đàn ông trung niên, bởi vì cùng đường mạt lộ mà chọn cách giết người biến thái để phát tiết tâm trạng tiêu cực.
Nếu như hệ thống có thể kiểm tr.a thì phạm nhân này sẽ có giá trị hắc hóa là bao nhiêu? Mức độ nguy hiểm mấy sao?


Du Dữu nhìn ảnh chân dung của Thương Am trong máy, nghiêng đầu nhìn chằm chằm rồi cười ngốc.
Có lẽ giá trị hắc hóa của Thương Am cũng không phải 100 mà do plug-in của hệ thống có bug. Thương Am dù nguy hiểm nhưng có nguy hiểm như tên tội phạm giết người liên hoàn vừa rồi không?


Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện thì có âm thanh không báo trước vang lên.
Keng keng, khóa thành công. Chào kí chủ, tôi là hệ thống mới của ngài, số hiệu 100.


Kí chủ, kiểm tr.a thấy ngài có nghi ngờ về hệ thống và nhiệm vụ. Tôi xin phép trả lời thay. Mục tiêu nhiệm vụ của ngài cực kì nguy hiểm, mức độ nguy hiểm đã vượt ngưỡng có thể kiểm tr.a của hệ thống. Mong xử lý cẩn thận.
Du Dữu lập tức nghiêm túc.


Hệ thống mới, giá trị hắc hóa hiện trên đỉnh đầu Thương Am có thể xóa giúp tôi không?
Tác giả có lời muốn nói:
Hệ thống 100: Không thể.
Du Dữu: Thế thay đổi font chữ với độ đậm hiển thị thì sao?
Trong tình hình hiện nay thiếu thốn quá nên em xin bán chính em QAQ


Trong số các chế theo dõi thì có ai là headhunt có đầu job thì share em với ạ. Em học ngành quản trị nhân lực, có 2 năm kinh nghiệm trong mảng HR (trong đó có cả GA). Định hướng công việc sắp tới vẫn theo HR (nhưng nếu được chuyên về C&B hoặc đào tạo thì càng tốt ạ). À địa điểm làm việc ở Hà Nội ạ (Trừ Long Biên, Hà Đông do quá xa).


Mong bác nào đang làm hunt có thể giúp đỡ thì tốt quá ạ.
Không em sắp cạp đất để ăn rồi QAQ
Cảm ơn các bác nhiều!






Truyện liên quan