Chương 3: Lục Thần Duệ
"Đời người hẳn ai cũng muốn có một lần, vì người kia mà quên đi bản thân mình, không cầu có kết quả, không cầu đồng hành, không cầu nắm giữ, thậm chí không cầu người đó nhận ra mình. Chỉ cầu trong những năm tháng đẹp nhất của đời người, gặp được người ấy.
Lam Sơ Ảnh, gặp được em, tôi không hề hối hận."
....................................................................................
Lam Sơ Ảnh rảo bước thật nhanh, đáng tiếc thế nào cũng không thể cắt đuôi được người phía sau. Nhưng càng như vậy, cô càng không phục, cố ý đi chen vào giữa đám đông, thỉnh thoảng lại rẽ trái quẹo phải.
Chàng trai phía sau vẫn bước đi rất nhàn nhã, chân dài vừa duỗi ra, một bước đã bằng ba bước của cô cộng lại. Đôi mắt lam vẫn khóa chặt bóng dáng nhỏ nhắn ở phía trước, khóe môi nở một nụ cười dịu dàng. Mỗi lần thấy cô sắp vấp ngã hoặc bị người khác xô vào, bước chân anh lại đột ngột trở nên nhanh hơn, ngay lập tức xuất hiện bên cạnh cô, kéo cô vào trong ngực, không để cô bị thương một chút nào. Sau đó cô chắc chắn lại không ngừng giẫy dụa, tìm cách trốn thoát khỏi cái ôm của anh. Lúc đó ánh mắt anh nhìn cô lại tràn đầy bất đắc dĩ cùng cưng chiều, giống như một người bạn trai dung túng cô bạn gái đang không ngừng giận dỗi của mình.
Ngoại hình của hai người bọn họ đều vô cùng chói mắt, đứng trong đám đông giống như hạc giữa bầy gà, cực kì nổi bật. Cho nên hành động một người chạy một người đuổi này khiến người đi đường không thể không chú ý.
Một chị gái xinh đẹp còn vô cùng hâm mộ nói với Lam Sơ Ảnh:
- Cậu ấy là bạn trai của em sao? Nhìn rất đẹp trai nha, hơn nữa còn vô cùng quan tâm bạn gái, người như thế này bây giờ biết đi đâu mà tìm. Em gái à, em đừng giận dỗi với bạn trai nữa, nhìn cậu ấy sốt ruột kìa!
Cô gái vừa dứt lời, mọi người xung quanh không ngừng phụ họa:
- Đúng vậy, hai em rất đẹp đôi đó
- Trời ơi, nhìn cảnh này tôi cũng muốn đi tìm bạn trai để hẹn hò đây
- Haizz... Tuổi trẻ thật là tốt mà
...
Lam Sơ Ảnh mặt đỏ như trái cà chua, tức giận lườm kẻ nào đó một cái. Bây giờ cho dù cô có giơ tay lên thề, hai người bọn họ còn chưa quen biết nhau được một tiếng, chắc chắn chẳng có ma nào tin. Vì vậy cô cũng không thèm giải thích quan hệ của hai người, tay nhỏ bé nắm lấy tay anh, kéo anh chạy như bay.
Đến một nơi yên tĩnh, lúc này cô mới thả tay anh ra, xoay người chất vấn:
- Tại sao anh cứ đi theo tôi hoài vậy?
Anh cười như không cười nhìn cô, khuôn mặt lộ rõ vẻ vô tội:
- Tôi đâu có đi theo em, chúng ta chỉ trùng hợp là thuận đường thôi
Lam Sơ Ảnh trừng mắt anh một cái, nhất thời không tìm được lí do phản bác, cuối cùng cô đành hậm hực nói một câu:
- Vậy kế tiếp anh muốn đi đường nào, tôi sẽ đi hướng ngược lại
Anh giả bộ bi thương nhìn cô:
- Tôi đã cứu em mấy lần, em còn chưa nói cảm ơn tôi, bây giờ em lại muốn đường ai nấy đi, em thực là vô tình đó!
- Vậy... vậy anh muốn thế nào?
Anh nhìn đôi môi đỏ mọng ngon miệng trước mắt, nhớ tới hương vị tuyệt vời của nụ hôn trước đó, cổ họng đột nhiên cảm thấy khô khốc, rất muốn hung hăng chiếm lấy cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào kia.
Anh đột ngột cúi đầu, nụ hôn dịu dàng giống như cánh lông vũ đậu trên môi cô:
- Tôi muốn hôn em
Đó không phải là một cái hôn kích tình triền miên hay một nụ hôn sâu tiêu chuẩn kiểu Pháp mà chỉ đơn giản là một cái chạm nhẹ lướt qua, mang theo vô tận nhu tình cùng quyến luyến.
Thần sắc trên mặt anh chăm chú mà thành kính, giống như hôn cô là một việc tốt đẹp nhất trên đời.
Ánh mắt anh vẫn nhìn thẳng vào cô, đáy mắt ẩn chứa một loại tình tự không tên, giống như một tấm lưới vô hình bao phủ lấy trái tim cô, nhìn không thấy nhưng lại giãy không ra, khiến cho cô không có cách nào trốn thoát, chỉ có thể thẳng thắn đối mặt với tình cảm của anh.
Anh vùi đầu vào cổ cô, hơi thở ấm áp phả lên da thịt mang đến cảm giác nóng bỏng.
- Lục Thần Duệ, tên của tôi, em vẫn còn nhớ chứ, công chúa nhỏ?
Thế giới đột ngột chìm vào tĩnh lặng, bên tai dường như không thể nghe thấy gì nữa, chỉ còn lại âm thanh trầm thấp quanh quẩn, mang theo hơi thở ma quỷ đầy hấp dẫn, dụ dỗ cô bước chân vào tận cùng của... địa ngục.
Lục Thần Duệ - cái tên từng xuất hiện trong cuộc đời cô như một cơn ác mộng
-STALKER-