Chương 3: KhÄn há» che khuất hai mắt, nÆ¡i tầm nhìn ngoà i má»t mảnh Äá» ra, chá» có vạt áo Äá» rá»±c bên dưá»i giá»ng h
Lúc Phương Tá» biết mình bá» gả cho ngưá»i khác dưá»i hình thức gán nợ thì Äã chuẩn bá» sẵn tinh thần, biết mình sẽ phải trải qua những chuyá»n khó lòng tưá»ng tượng. Mà sau khi Äặt chân Äến Äình viá»n già u sang không rõ tên nà y cÅ©ng quả Äúng như thế. Há»t như suy nghÄ© cá»§a y, quả tháºt những chuyá»n y trải qua khó lòng tưá»ng tượng, hÆ¡n nữa còn cá»±c kì âÄáng sợâ.
TrÄng Äêm treo cao, trong phòng thắp Äèn, hai má Phương Tá» cÄng Äá», ngạc nhiên Äến mức cứ chui và o giưá»ng trá»n mãi.
Cách giưá»ng má»t thưá»c, hai thá» nữ cầm lá» thuá»c trên tay hoà nhã khuyên y, giá»ng nói mang theo trấn an: âCông tá» Äừng lo, chúng nô tì chá» bóp chân cho ngưá»i thôi. Chân ngưá»i bá» thương, nếu không bôi thuá»c ká»p thá»i thì e rằng sẽ sưng to hÆ¡n Äấy ạ.â
Phương Tá» cuá»ng Äến mức chẳng nói nên lá»i, không ngừng lắc Äầu từ chá»i, chá» lo hai vá» cô nương nà y Äến gần tháºt, như thế không hợp lá» nghi, quả tháºt y không ứng phó ná»i.
Trưá»c Äấy lúc tắm rá»a y Äã chá»u kinh khiếp má»t lần, dẫu mấy vá» phó tòng Äá» nưá»c nóng và o thùng tắm thì lặng lẽ rá»i Äi ngay. Nhưng ngặt ná»i, chân trưá»c há» vừa Äi, chân sau lại xông và o mấy thá» nữ, nói là lo lắng vết thương trên chân sẽ khiến y cá» Äá»ng bất tiá»n, muá»n tắm rá»a giúp y.
Vạt áo Phương Tá» cá»i ra má»t ná»a, vá»i và ng mặc lại, nói gì cÅ©ng không chá»u cho các nà ng Äến gần mình. Äám thá» nữ không thuyết phục ÄÆ°á»£c y, sợ cứ tiếp tục như thế nưá»c sẽ lạnh mất, Äà nh phải thoả hiá»p lui ra ngoà i bình phong. Nhưng mà tuy không tiếp cáºn nữa thì vẫn á» trong phòng như cÅ©, nghe ngóng tiếng nưá»c tắm chảy, Äá» phòng y gặp sá»± cá».
Phương Tá» Äá» mặt tức tá»c tắm rá»a sạch sẽ, không dám á» lâu trong nưá»c phút nà o, mặc lý y phong phanh Äã chuẩn bá» từ trưá»c, trẹo chân quay lại bên giưá»ng, nhanh chóng cuá»n mình trong chÄn.
Cho Äến khắc ấy, rá»t cuá»c mấy thá» nữ kia má»i rá»i khá»i phòng.
Phương Tá» thá» phà o nhẹ nhõm, cứ tưá»ng chuyá»n lúng túng nà y Äến Äây là hết, ai ngá» chưa nghá» ngÆ¡i bao lâu lại thấy hai tiá»u cô nương xông và o, kiá»u gì cÅ©ng muá»n bóp chân cho y.
âHai vá» cô nương Äá» thuá»c lại Äi, tá»± ta bôi lÃ ÄÆ°á»£câ¦â Gương mặt Phương Tá» hiá»n lên vẻ lúng túng, không ngừng khuyên các cô rá»i Äi.
Chả qua rõ rà ng là hai cô nà y cá» chấp hÆ¡n Äám thá» nữ trưá»c Äó nhiá»u, mặc y khuyên nhá»§ thế nà o cÅ©ng không chá»u Äi, cuá»i cùng cứ thế mà lấn tá»i giưá»ng, tá»nh queo giữ lấy chân y má»t cách cẩn tháºn, má»t ngưá»i kéo á»ng quần lên, má»t ngưá»i bôi thuá»c ấn bóp.
Cá» chá» dá»u dà ng nhưng lại khiến Phương Tá» như chá»u cá»±c hình, Äau khá» vượt qua toà n bá» quá trình bôi thuá»c. Trong lòng y chá» nghÄ© hai cô nương nà y Äúng là tÃnh tình bạo dạn lại còn ngoan cá», mà nà o Äâu hay rằng hai ngưá»i há» Äã ÄÆ°á»£c nghe lá»i cÄn dặn rõ rà ng từ miá»ng Bạch Bình â hiá»n nhiên Bạch Bình Äại diá»n cho ý kiến cá»§a ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên, Äã như thế thì sao các cô dám có ná»a phần thiếu sót?
Khoảng má»t khắc[1] sau, hai thá» nữ hà i lòng thu tay vá», kéo á»ng quần xuá»ng giúp Phương Tá», lại cẩn tháºn kéo chÄn qua Äắp lại chân cho y, bấy giá» má»i thá»i tắt ngá»n Äèn trong phòng, thi lá» lui ra.
[1] Má»t khắc = mưá»i lÄm phút.
Trong bóng tá»i, cả khuôn mặt Phương Tá» vẫn Äá» như máu, buá»n khá» trong Äầu Äã từ kinh ngạc ban Äầu trá» thà nh mù má»t khó hiá»u, gần như Äầy ắp tâm trÃ, cuá»i cùng không chá»u ná»i má»t má»i cả ngà y, mÆ¡ mà ng nhắm mắt, chìm và o giấc ngá»§â¦
Sáng hôm sau, tiếng ngưá»i dá»u dà ng bên giưá»ng là m y tá»nh giấc.
Phương Tá» dần dần thoát khá»i má»ng má», Äôi mắt ná»a má» ná»a nhắm, bóng ngưá»i trưá»c mặt cứ hư hư thá»±c thá»±c lay lắt, mãi Äến khi y trông rõ, Äầu tiên là ngẩn ra, sau Äó má»i nhá» lại tất cả những chuyá»n hôm qua.
Sau khi tá»nh táo, y thấy hÆ¡i bất Äắc dÄ©, khác vá»i ngại ngùng và khó xá» tá»i qua, bây giá» lại có mấy phần vô lá»±c. Má»t mù suy nghÄ©, tại sao các cô nương á» Äây lại thoáng thế chứ.
âCông tá», thá»i giá» Äã Äến, ngưá»i nên dáºy Äi ạ.â
Phương Tá» vô thức gáºt Äầu, nhưng chưa ká»p phản ứng âthá»i giá»â trong miá»ng cá»§a cô có ý nghÄ©a gì. Sau Äó, lại cảm thấy có gì sai sai xẹt qua khoé mắt, nghiêng Äầu nhìn ngó trong phòng, bá»ng chá»c sững sá», chá» thấy trong phòng có thêm rất nhiá»u Äá» váºt, Äá»u là Äá» há» khánh, má»t mảnh Äá» rá»±c Äáºp và o mắt.
Ban Äầu Phương Tá» nghi ngá» không hiá»u, ngay sau Äó trong lòng bá»ng á»n, thầm nghÄ© Äiá»u gì phải Äến rá»t cuá»c vẫn Äến.
Hôm qua ÄÆ°á»£c chÄm sóc chu Äáo, Än no mặc ấm còn ngá»§ má»t giấc say, Äáng lẽ không nên quên mình Äến Äây Äá» gả cho ngưá»i khác. NghÄ© thế, dưá»ng như chợt nháºn ra nguyên nhân mình ÄÆ°á»£c Äá»i xá» lá» nghi. Tất nhiên y phải ÄÆ°á»£c chÄm sóc chứ, nếu không thà nh thân vá»i ngưá»i ta mà cháºt váºt không Äỡ ná»i, chả phải sẽ vứt hết mặt mÅ©i ngưá»i kia ư?
Quả nhiên trên Äá»i nà y, lấy Äâu ra nhiá»u chuyá»n tá»t vô cá» như thế.
Sau khi nghÄ© thông, lòng Phương Tá» cÅ©ng thoải mái hẳn. Từ vẻ khá»n cùng tá»i qua, nay bá»ng trá» nên bình tÄ©nh không gợn. Phương Tá» vén chÄn Äứng dáºy khá»i giưá»ng, dáng vẻ hợp tác Äến mức cả Äám thá» nữ nghi ngá» ra mặt, khó lòng tưá»ng tượng ÄÆ°á»£c Phương Tá» bình tÄ©nh sáng nay chÃnh là cái ngưá»i ngại ngùng tá»i qua.
Thế nhưng thá»i gian không chá» Äợi ai, trên dưá»i trong phá»§ Äã chuẩn bá» xong hết, má»i ngưá»i sợ lỡ giá» sẽ khiến ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên chá» lâu, bèn theo quy cá»§ hầu hạ Phương Tá». Tuy trong phòng yên tÄ©nh không má»t tiếng nói, nhưng giữa Äá»ng tác ngươi Äến ta Äi cá»§a Äám thá» nữ, vẫn có vẻ hết sức náo nhiá»t.
Khoảng ná»a giá» sau, Phương Tá» má»i chuẩn bá» á»n thoả.
Y không cần son phấn như nữ tá», mái tóc Äen cÅ©ng chá» ÄÆ°á»£c buá»c lên ÄÆ¡n giản, quần áo trên ngưá»i cà ng không mang vẻ rưá»m rà như phục trang cá»§a tân lang. Äúng là là m y khó hiá»u mà , rá»t cuá»c vì sao Äám thá» nữ lại tá»n nhiá»u thá»i gian cho những thứ nà y thế chứ.
Chẳng ká»p nghÄ© nhiá»u, Phương Tá» Äã bá» ÄÆ°a ra khá»i phòng. Trong viá»n có má»t chiếc kiá»u hoa sang trá»ng Äang Äợi sẵn, y ngẩng Äầu nhìn, nhất thá»i nghi ngá» không biết có phải mình Äoán sai rá»i không: Chuẩn bá» kiá»u thế nà y, lẽ nà o mình sẽ ÄÆ°á»£c ÄÆ°a ra khá»i phá»§? Hay là thiá»t ra chá»§ nhân phá»§ nà y muá»n mang y Äi là m lá» tặng cho ngưá»i khác?
Trong lòng Phương Tá» nghi ká» nhiá»u lắm, nhưng không há»i ra miá»ng, chá» thấy sao cÅ©ng ÄÆ°á»£c, y cÅ©ng chẳng có quyá»n can thiá»p hay ngÄn cản. Bây giá» cả ngưá»i hay mạng cá»§a y Äá»u thuá»c vá» ngưá»i khác, lấy Äâu ra chuyá»n tá»± do chi phá»i sá» pháºn cá»§a mình.
Trưá»c khi lên kiá»u, thá» nữ Äỡ y dừng bưá»c, ngưá»i phÃa sau dâng khay bạc lên, trên Äó Äặt má»t chiếc khÄn há» ngay ngắn. Phương Tá» hiá»u ý, tuy mình mặc Äá» tân lang, nhưng thứ nà y Äúng là vẫn không thiếu ÄÆ°á»£c, vì thế lúc thá» nữ cầm khÄn há» lên thì không kháng cá»± mà hÆ¡i cúi Äầu, nháºn lấy khÄn há» phá»§ lên Äầu mình, che Äi gương mặt xanh tái.
Kiá»u hoa khá»i hà nh, hưá»ng ra ngoà i viá»n, Äi chưa bao lâu trong phá»§ thì dừng lại.
Phương Tá» không biết mình Äã Äến Äâu, nhưng cảm nháºn ÄÆ°á»£c Äá»ng tÄ©nh bá»n phÃa, trong tai nghe tiếng ngưá»i náo nhiá»t, không khá»i ngạc nhiên, không biết tại sao Äoạn ÄÆ°á»ng lại ngắn như thế. Sau lại hÆ¡i nghÄ© má»i rõ, hoá ra y lên kiá»u không phải ra ngoà i phá»§, cÅ©ng không phải bá» ÄÆ°a Äến phá»§ khác, mà y vẫn gả cho cái vá» á» trong phá»§ kia.
Vá» kia Äúng tháºt rảnh, lấy má»t ngưá»i như y, còn là Äà n ông nữa chứ, thế mà vẫn là m lá» trá»nh trá»ng thế nà y, không biết rá»t cuá»c là saoâ¦
Äang lúc suy Äoán, có ngưá»i tiến Äến Äá và o kiá»u hoa.
Phương Tá» há»i thần, cúi ngưá»i ra khá»i kiá»u. KhÄn há» che khuất hai mắt, nÆ¡i tầm nhìn ngoà i má»t mảnh Äá» ra, chá» có vạt áo Äá» rá»±c bên dưá»i giá»ng há»t như y cá»§a má»t ngưá»i khác, cùng má»t bà n tay dà y rá»ng giÆ¡ thấp chá» y.
Bà n tay Äó dong dá»ng mạnh mẽ, Phương Tá» thoáng do dá»± rá»i ÄÆ°a tay ra, tay mình gầy nhá», dá» dà ng bá» nắm chặt.
Trong lòng Phương Tá» giáºt mình, cảm nháºn dòng ấm áp từ lòng bà n tay Äó, vừa hoang mang vừa xua Äuá»i cÆ¡n á»n lạnh nÆ¡i trái tim.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên Äỡ y bưá»c qua chân kiá»u, mắt cá chân cá»§a Phương Tá» hãy còn trẹo, lúc bưá»c Äi vẫn hÆ¡i lảo Äảo, Äang lo mình không thấy ÄÆ°á»ng sẽ ngã ra Äến nÆ¡i, bá»ng nhiên ngưá»i bên cạnh lại bế y lên.
Ngưá»i ngưá»i bá»n phÃa phát ra tiếng cưá»i, hình như còn nghe ÄÆ°á»£c ngưá»i có quan há» thân cáºn to gan cưá»i trêu: âÄÆ°á»ng trang chá»§ thương phu nhân ghê, còn chưa bái ÄÆ°á»ng Äã không nỡ cho ngưá»i ta tá»± Äi ná»a bưá»c, Äúng là chÄm sóc táºn tình mà .â
Ngưá»i ngoà i tÃu tÃt Äùa theo, nhưng Phương Tá» chẳng há» nghe lá»t, trong Äầu âong ongâ, hai tay không biết Äá» sao cho Äúng, chá» nắm chặt vạt áo trưá»c ngá»±c ngưá»i kia.
Äoà n ngưá»i Äi theo vá» phÃa trưá»c, chứng kiến ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên bế ngưá»i má»t mạch và o táºn ná»i ÄÆ°á»ng má»i chá»u buông xuá»ng.
Trong phá»§ nà y không có cao ÄÆ°á»ng[2], chá» có hai chiếc bà i vá» thay thế. Có Äiá»u Phương Tá» không nhìn thấy nên cÅ©ng chẳng thấy lạ, cứ theo ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên, ù ù cạc cạc ngoan ngoãn lạy thiên Äá»a. Sau Äó chưa ká»p há»i thần, không ngá» lại bá» bế xá»c lên, xa dần âm thanh nháo nhác cá»§a má»i ngưá»i, ÄÆ°á»£c Äi tá»i nÆ¡i yên tÄ©nh.
[2] Cao ÄÆ°á»ng: Cách gá»i khác cá»§a cha mẹ thá»i cá» Äại.
Từ lúc lên kiá»u Äến nay, Äúng là gần như không tá»± Äi ná»i má»t bưá»c.
Phương Tá» không biết mình ÄÆ°á»£c ÄÆ°a tá»i Äâu, trên ÄÆ°á»ng chá» thá»nh thoảng nghe tiếng phó tòng thá» nữ chà o há»i cung kÃnh, toà n là âchúc mừng trang chá»§â. Ngưá»i bế y không Äáp lại nhiá»u, chá» âừmâ má»t tiếng ÄÆ¡n giản, nhưng âm thanh ngắn ngá»§i vẫn có vẻ trầm thấp êm tai, Phương Tá» nghe ra ngưá»i nà y còn trẻ. Lại nghÄ© Äến bà n tay vừa mạnh mẽ vừa dá»u dà ng má»i dắt mình kia, biết là không phải ông lão tÃnh tình quái gá» như mình suy Äoán, vô thức thả lá»ng hÆ¡n.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên bế y, thay Äá»i nhá» xÃu cÅ©ng cảm nháºn ÄÆ°á»£c, lặng lẽ má»m cưá»i, bế y má»t mạch vá» chá»§ viá»n. Phương Tá» nghe tiếng cá»a phòng má», sau Äó là tiếng rèm bá» vén lên rõ rà ng, biết mình Äã và o trong má»t cÄn phòng, sau Äó thì ÄÆ°á»£c Äặt ngá»i trên giưá»ng.
âTất cả ra ngoà i.â
Câu lá»nh ngắn gá»n vang lên bên tai á» khoảng cách gần, Äám thá» nữ trong phòng lặng lẽ lui ra. Phương Tá» rÅ© mắt, bên dưá»i khÄn há» má»t Äôi tay tìm tá»i, chầm cháºm vén chiếc khÄn Äá» thắm lên.
Vóc dáng cá»§a ngưá»i Äá»i diá»n dần dần hiá»n ra trưá»c mắt, và o lúc váºt che trưá»c mắt sắp sá»a vén lên hết, Phương Tá» há»t hoảng nhắm nghiá»n hai mắt.
Tầm nhìn bá» bóng tá»i bao phá»§, như Äang lừa dá»i bản thân tìm kiếm chút Ãt an tâm cuá»i cùng.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên má»m cưá»i, không dá» y má» mắt mÃ ÄÆ°a tay chạm lên mặt y, ngón trá» gấp lại phác hoạ chi tiết lông mà y y, lại dùng ngón cái cháºm rãi vuá»t lông mi y, có vẻ yêu thÃch không rá»i, há»i lâu vẫn không dừng lại.
Phương Tá» nhẫn nhá»n, cuá»i cùng mắt nhá»t quá không chá»u ÄÆ°á»£c, Äôi mi run lên má» ra, Äá»ng thá»i thoáng nghiêng Äầu tránh Äi.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên báºt cưá»i, nói trêu: âChá»u má» mắt nhìn ta rá»i à ?â
Phương Tá» hÆ¡i khá»±ng ngưá»i, bấy giá» hai mắt má»i chân chÃnh lưá»t qua mặt ngưá»i kia, thoắt cái, cả ngưá»i thoáng thất thần.
Không phải ngạc nhiên vá»i dung mạo tuấn lãng cá»§a ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên, mà là lạ lùng vá»i vẻ thương tiếc toả ra từ Äáy mắt ngưá»i ấy. Phương Tá» thấy ÄÆ°á»£c, bây giá» y mưá»i tám tuá»i, sẽ không ngây thÆ¡ Äến mức không biết hai chữ âtình ýâ là gì. Mà chÃnh vì hiá»u ÄÆ°á»£c, nên y má»i không thấu, cái ngưá»i không liên quan gì Äến y nà y, tại sao lần Äầu gặp nhau lại có biá»u tình như thế?
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên thu hết và o mắt những cảm xúc rất nhá» cá»§a Phương Tá», không giải thÃch gì cả, má»m cưá»i cúi Äầu, Äặt xuá»ng giữa hai chân mà y y má»t nụ hôn nhẹ.
Phương Tá» khẽ run, ná»i tâm cÄng thẳng và hoảng há»t, vô thức tìm chá» trá»n, luá»ng cuá»ng thế nà o lại ÄÆ°a tay túm lấy tay áo cá»§a ngưá»i trưá»c mặt. Ngưá»i ấy không nhá»n ÄÆ°á»£c cưá»i, cưá»i nắm lấy hai tay y, cưá»i no cưá»i nê má»i lên tiếng trấn an: âÄừng sợ.â Sau Äó ÄÆ°a má»t tay lên vuá»t tóc y, nói tiếp, âTa cho ngưá»i mang cháo Äến, ngươi Än xong thì á» Äây mà ngá»§, bữa trưa bữa tá»i sẽ có ngưá»i ÄÆ°a tá»i, trong ngà y ngươi có cần gì thì cứ kêu ngưá»i mang tá»i. Ngà y Äại há» nên khách Äến rất Äông, ta e phải Äến tá»i má»i vá» vá»i ngươi ÄÆ°á»£c.â
Phương Tá» nghe hiá»u từng từ từng chữ, chá» là vẫn kinh ngạc hết sức, chưa tiếp thu ÄÆ°á»£c tất cả ý hắn, ngÆ¡ ngác gáºt Äầu Äáp ứng.
Nụ cưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên cà ng hằn sâu, lại nghiêng Äầu hôn lên môi y, Äứng thẳng dáºy xoay ngưá»i rá»i Äi.
Trong phòng yên tÄ©nh, ánh mắt Phương Tá» mông lung, ÄÆ°a tay vuá»t nhẹ khoé môi.