Chương 5: Nếu trên Äá»i tháºt sá»± có thần tiên, chÃnh miá»ng nói vá»i y rằng, quãng Äá»i vá» sau có má»t ngưá»i yêu y, thÃ�
Äây là má»t Äêm an á»n nhất cá»§a Phương Tá» từ sau khi mẹ mất.
Rõ rà ng váºn sá» lênh Äênh, ÄÆ°Æ¡ng lúc há»n loạn má»t mù, nhưng chẳng biết tại sao trong lòng y lại nảy sinh cảm giác dá»±a dẫm mãnh liá»t cá»±c kì, thá» như những ngưá»i chung nhà mưá»i mấy nÄm qua Äá»u là ngưá»i ngoà i, bây giá» thân là nam tá» gả cho ngưá»i khác, nhưng lại có nÆ¡i mình thuá»c vá», không cần lo lắng những viá»c khác.
Trưá»c khi ngá»§ ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên không là m bất cứ chuyá»n gì khiến y phải ngại ngùng hay bá»i rá»i cả, chỠấn bóp mắt cá chân cá»§a y xong thì rá»a tay dÃnh rượu thuá»c, ôm y và o lòng khẽ hôn lên mi mắt khoé môi, Äá»ng tác sÄn sóc, không mang theo tình dục.
Phương Tá» không thấy khó chá»u, cảm thấy Äôi môi khô ráo mà ấm áp cá»§a ngưá»i ấy vừa vặn trấn an y, nhắm mắt bình tÄ©nh lại, suy nghÄ© xa dần. Äến khi tá»nh lại, không ngá» mình lại chá»§ Äá»ng nép và o trong lòng ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên, áp má và o hõm cá» cá»§a hắn, ngá»§ Äến mức toà n thân ấm áp thoải mái.
Ngưá»i ấy Äã tá»nh từ lâu, chẳng qua không nỡ Äánh thức y nên má»i không nhúc nhÃch ôm y, thế nên nhất cá» nhất Äá»ng cá»§a Phương Tá» vá»n chẳng giấu ÄÆ°á»£c, bấy giá» má»i thấy ngại, muá»n trá»n cÅ©ng không ká»p.
âNgá»§ ngon không?â Vòng tay ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên thoáng buông lá»ng y, cúi Äầu hôn lên gò má nóng cháy cá»§a y.
âỪmâ¦â Phương Tá» gáºt Äầu.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên ngá»i dáºy, cá» Äá»ng cánh tay hÆ¡i tê, cúi ngưá»i Äỡ y, miá»ng thì nói: âVá»n Äá»nh dẫn ngươi ra ngoà i phá»§ Äi dạo, nhưng chân ngươi bá» thương chưa là nh nên không tiá»n lắm.â
Phương Tá» nhưá»n mà y, muá»n nói mình chá» bá» tráºt khá»p nhẹ thôi chứ không khoa trương như hắn nghÄ©, cÆ¡ bản cÅ©ng không nghiêm trá»ng, cần gì phải Äá»i Äãi cẩn tháºn như thế. Nhưng ngẫm nghÄ© lại cảm thấy nói ra hay không cÅ©ng chả khác biá»t là bao, dù sao mình cÅ©ng không ÄỠý mấy chuyá»n ra ngoà i phá»§. Än nhá» á» Äáºu mà , cứ nghe lá»i ngưá»i nà y lÃ ÄÆ°á»£c.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên không há» hay biết suy nghÄ© cá»§a y, thuáºn miá»ng tiếp lá»i: âCho nên chẳng bằng mấy hôm nữa hãng Äi, á» lại phá»§ nghá» ngÆ¡i hai ngà y, ta dạy ngươi viết chữ, nếu thấy chán thì ta có thá» Äá»c sách cho ngươi nghe.â
Hai mắt Phương Tá» trợn tròn, ngu ngÆ¡ lặp lại lá»i hắn: âÄá»c sách cho ta nghe?â
âKhông thÃch à ?â Ngưá»i ấy cong môi cưá»i há»i.
Phương Tá» vá»i và ng gáºt Äầu Äáp ứng: âThÃch chứ.â Dáng vẻ gấp gáp khiến ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên cúi Äầu cưá»i thầm.
Vì thế sau bữa sáng, ngưá»i ấy bế y ra sân. Trên bà n Äá trong Äình, phút chá»c bá» ngưá»i từ thư các bà y biá»n mấy chá»ng sách cao vút, phân chia từng thá» loại má»t, chá» ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên tá»± mình lá»±a chá»n.
Phương Tá» ngá»i bên, không biết nhiá»u chữ lắm, không hiá»u chá» sách kia nói vá» ná»i dung gì nên yên tÄ©nh chá» ngưá»i Äó chá»n. ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên chá»n má»t phen, phát hiá»n má»t quyá»n sách tranh, chữ minh hoạ không nhiá»u nhưng hình ảnh hết sức sinh Äá»ng, cưá»i nghiêng Äầu há»i: âTá» Tá» có sợ ma không?â
Ban Äầu Phương Tá» không hiá»u, Äợi Äến khi ngưá»i ấy láºt bừa má»t trang sách ÄÆ°a tá»i trưá»c mắt má»i hiá»u, hoá ra hắn nói Äến truyá»n thuyết vá» yêu ma quá»· quái trong dân gian. Bức tranh kia vẽ má»t con quái váºt Äang giương nanh múa vuá»t, tám tay chân, ba Äầu, vừa kinh dá» nhưng cÅ©ng tức cưá»i. Ban ngà y ban mặt, quả thá»±c hình ảnh Äó không là m ngưá»i ta sợ hãi, Phương Tá» cưá»i nhẹ lắc Äầu yếu á»t, lúc ÄÆ°a mắt nhìn ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên thì trên mặt Äã có mấy phần mong Äợi.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên bụng bảo chá»n Äúng rá»i, cầm quyá»n sách kia ngá»i bên cạnh y, láºt tá»i trang Äầu cá»§a sách, nói cho y nghe từ Äầu.
Tháºt ra trong sách chẳng có truyá»n gì cả, má»i trang vẽ má»t loại quái váºt, chữ minh hoạ nói rõ vá» ngoại hình kì quái và Äặc Äiá»m lợi hại, còn lại Äá»u do ngưá»i Äá»c tá»± tưá»ng tượng. ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên vừa Äá»c vừa bá»a chuyá»n, vắt hết trà não dá» ngưá»i bên cạnh vui vẻ. Lắm lúc nghe nháºp tâm, thá»nh thoảng Phương Tá» sẽ má» miá»ng há»i mấy câu ÄÆ¡n giản, hắn Äá»u cẩn tháºn giải Äáp tất cả, trả lá»i rõ rà ng mạch lạc, cứ như mình từng táºn mắt chứng kiến váºy.
Nói qua nói lại, quyá»n sách má»ng cÅ©ng láºt Äến trang cuá»i cùng.
Phương Tá» chưa hết hứng, lại há»i tiếp: âỪm⦠Ngươi có biết quá»· Äầu to trông thế nà o không?â
âHá»? Quá»· Äầu to à ?â ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên chưa nghe bao giá», nhưng trong Äầu nhanh chóng biên soạn qua qua, miá»ng thì há»i, âTá» Tá» nghe á» Äâu thế?â
Phương Tá» nhá» lại bảo: âHá»i còn bé nghe mẹ ká», má»i khi trá»i tá»i mẹ ta Äá»u không cho ta ra khá»i cá»a, nói bên ngoà i có quá»· Äầu to chuyên Än thá»t trẻ con.â
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên hiá»u rá»i, chả trách hắn chưa nghe thấy bao giá», hoá ra là vá» nhạc mẫu chưa biết mặt cá»§a hắn bá»a ra Äá» lừa Phương Tá», bấy giá» cưá»i, cỠý trả lá»i rằng: âỪ, cái Äó ta biết, loại quá»· nà y có ngoại hình giá»ng như cây kẹo há» lô, trên que chá» có má»t viên sÆ¡n tra, xoay vòng vòng á» trên Äầu.â
Phương Tá» tưá»ng tượng theo mô tả cá»§a hắn, không kìm ÄÆ°á»£c cong khoé mắt.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên thấy y thÃch, tà i nÄng biên soạn bá»c phát.
âCái Äầu kia nặng quá, Äi ÄÆ°á»ng rất dá» bá» lắc lư, cứ chao Äảo như vầy.â Ngưá»i ấy vừa nói vừa cá» Äá»ng cá», Phương Tá» nhìn hắn bằng Äôi mắt trong sáng, tầm nhìn theo Äó thay Äá»i, bất ngá» ngưá»i ấy tá»i gần bá»ng nhiên bá» hôn má»t cái lên khoé môi.
Phương Tá» ngÆ¡ ngác, trong Äầu còn Äang nghÄ©, rá»t cuá»c ngưá»i ấy bá»a chuyá»n hay là có quá»· Äầu to như thế tháºt⦠Nghi ngá» chưa thông thì ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên Äã chắp tay Äi vòng ra sau lưng y, cúi Äầu Äến gần, không chạm lưá»t như trêu Äùa má»i nãy mà Äong Äầy dá»u dà ng, ân cần mút lấy môi y.
Phương Tá» nhắm mắt lại không nghÄ© ngợi gì nữa, mặc cho ngưá»i ấy len lưỡi và o, ÄÆ°a tay nắm ÄÆ°á»£c áo hắn, khẽ khà ng Äáp lại. Bất chấp vừa cÄng thẳng vừa trúc trắc, ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên vẫn thấy mừng Äến phát Äiên, ý vá» chiếm hữu vá»n ÄÆ°á»£c kiá»m chế lá» ra phân ná»a. Hà ng mi Phương Tá» run lên, dần dần bá» ngưá»i ấy Äè lên cá»t Äình, há»i lâu sau má»i rên nhẹ vì hÃt thá» không thông.
Là trà trong ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên quay lại, cuá»i cùng kết thúc nụ hôn dà i nà y.
Quyá»n sách trong tay, Äã bá» siết Äến nhÄn nhúm, dúm dó chả ra hình thù gì.
Ngá»±c Phương Tá» há»n há»n không ngừng, rÅ© mắt tránh tầm mắt hắn, lát sau lại bá» ngưá»i ấy nâng cằm ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt nóng như lá»a cháy ÄÄm ÄÄm và o mình, chất giá»ng trầm thấp lại không cho phép phản bác: âNgươi Äã thà nh thân vá»i ta, Äã bái thiên Äá»a, Äã uá»ng rượu hợp cẩn, là ngưá»i mà ta chân chÃnh cưá»i vá».â
Phương Tá» không biết hắn có ý gì, im lặng chá» tiếp lá»i.
Nhưng ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên lại há»i: âNgươi gá»i ta là gì hả?â
Phương Tá» ngẩn ra, khó lòng má» miá»ng mÃm chặt môi.
Hoá ra ngưá»i ấy ÄỠý.
Ban Äầu lúc y Äá»nh há»i hắn, có hÆ¡i chần chừ trong nháy mắt.
Phương Tá» chần chừ không biết nên xưng hô vá»i ngưá»i trưá»c mặt thế nà o, dù biết tên hắn nhưng cÅ©ng không thoải mái gá»i ra ÄÆ°á»£c. Từ táºn Äáy lòng vẫn luôn cảm thấy mình khác hắn, không có tư cách gá»i hắn thân thiết như váºy, Äà nh phải cho qua.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên ÄỠý, Äau hÆ¡n là , hẳn nhiên không muá»n ká» y như thế.
âNgươi gá»i ta là âKiá»u Uyênâ Äi, nếu ngươi không gá»i thì ta sẽ coi như không nghe thấy gì.â Ngưá»i ấy cá» tình nói, biết rõ mình không nỡ nhưng vẫn muá»n giả vá» lừa y, ngay sau Äó lại hạ giá»ng máºp má», cưá»i nói, âNếu ngươi má» miá»ng gá»i âtưá»ng côngâ thì ta cà ng vui vẻ trả lá»i.â
Mặt Phương Tá» Äá» lá»±ng, nghe hắn nói xong thì không sao tá»± nhiên ÄÆ°á»£c nữa. Ngưá»i ấy không nghe ÄÆ°á»£c y Äáp lại thì không chá»u thôi, Äà nh phải nhá» giá»ng kêu má»t tiếng ngắn ngá»§i: âKiá»u Uyênâ¦â
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên hà i lòng cong môi, thu tay lại, hôn lên mặt y.
Khoé mắt Phương Tá» láºp lá» nưá»c, không biết là sợ hay bá»i rá»i, ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên má»m lòng, không bức bách nhiá»u nữa, vòng tay ôm y dá» dà nh: âChẳng qua ngươi chưa quen thôi, chá» khi nà o ngươi hiá»u ÄÆ°á»£c quan há» giữa ta và ngươi thì sẽ á»· lại và o ta không há» Äắn Äo ấy mà .â
Phương Tá» ná»a biết ná»a hiá»u, trưá»c mắt còn chưa tưá»ng tượng ra viá» n cảnh trong lá»i ngưá»i ấy, chá» mÆ¡ há» cảm thấy mình sẵn lòng á»· lại và o hắn, cứ Äắn Äo không tiến tá»i tháºt ra chá» vì còn chưa hết sợ, vẫn không thá» nhìn rõ con ÄÆ°á»ng phÃa trưá»c.
Mất Äi ngưá»i thân thiết nhất, lại bá» má»t ngưá»i thân khác bá» rÆ¡i, Phương Tá» không biết còn có thá» tin tưá»ng Äiá»u gì. Nếu trên Äá»i tháºt sá»± có thần tiên, chÃnh miá»ng nói vá»i y rằng, quãng Äá»i vá» sau có má»t ngưá»i yêu y, thì nhất Äá»nh y sẽ không há» sợ hãi, ngay cả tÃnh mạng cÅ©ng sẵn sà ng giao phó cho ngưá»i ấyâ¦
Phương Tá» thá» giÆ¡ tay lên thÄm dò, cháºm rãi ôm lại ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên.
Cuá»i xuân hÆ¡i nóng, hè lặng lẽ sang.
***
Từ sau khi Äến nÆ¡i phá»§ trạch hoa lá» nà y, Phương Tá» chưa có cÆ¡ há»i ra ngoà i phá»§. Tháºt ra cÅ©ng không thá» nói là không có cÆ¡ há»i, mà là mình không có yêu cầu gì cả, ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên lại cứ ÄỠý Äến vết thương trên chân y nên ngay cả chá»§ viá»n cÅ©ng Ãt cho y ra khá»i, cà ng Äừng nói Äến nÆ¡i khác.
Ngà y qua ngà y ngưá»i ấy vẫn luôn á» bên cạnh y, Äa sá» thá»i gian có thá» nói là ná»a bưá»c không rá»i, dạy y viết chữ, Äá»c sách nói chuyá»n cùng y. Lắm lúc thất thần nghÄ© Äến thân pháºn cá»§a ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên, Phương Tá» không biết hắn là m nghá» gì mà ngà y nà o cÅ©ng có thá» á» trong phá»§, lại cà ng không biết vì sao từ trên xuá»ng dưá»i má»i ngưá»i bên cạnh Äá»u gá»i hắn má»t tiếng âtrang chá»§â.
Suy nghÄ© rất nhiá»u, nhưng chưa lần nà o há»i ra miá»ng.
Từ ngà y sá»ng chung tá»i nay, cá» chá» hà nh Äá»ng cá»§a Phương Tá» ngà y cà ng thả lá»ng, không tá» ra bất an nữa. Nhưng thế Äã là hiếm có lắm rá»i, khó lòng tiến thêm má»t bưá»c, cả gan dám há»i chuyá»n riêng cá»§a Äá»i phương.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên thương y, tuy nháºn thấy y vẫn chưa Äá»§ á»· lại, nhưng vá»i thay Äá»i rất nhá» cá»§a y Äã vui vẻ lắm rá»i, cÅ©ng không là m gián Äoạn, Äà nh kiên nhẫn chá» y thay Äá»i từ từ.
Mà mắt cá chân tráºt khá»p cá»§a Phương Tá», dần dần, rá»t cuá»c trong mấy ngà y nay cÅ©ng là nh lại.
Không biết là rượu thuá»c kia phát huy tác dụng hay là vì hôm Äó bá» thương không nặng, tóm lại khi ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên hoà n toà n tin tưá»ng y khoẻ mạnh, Phương Tá» Äã có thá» tá»± Äi lại má»t mình hết sức nhẹ nhà ng, tháºm chà có thá» chạy cháºm mấy bưá»c, nom tư thế không có gì khác thưá»ng.
Hôm ấy tá»i Äến, Phương Tá» Äứng má»t mình sau bà n táºp viết chữ, ngoà i cá»a ná»i lên má»t cÆ¡n gió mát, cuá»n bay xấp giấy Tuyên Thà nh.
Phương Tá» vá»i và ng cầm chặn giấy Äè lên, xoay ngưá»i chạy vá» phÃa cá»a sá», cẩn tháºn Äóng cá»a sá» lại.
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên ngá»i bên bà n uá»ng trà , nhìn y vô thức chạy qua chạy lại, Äáy mắt hiá»n lên áng cưá»i, Äứng dáºy Äi Äến bên cạnh y, há»i: âÄang viết gì Äó?â Dứt lá»i rÅ© mắt, thấy Phương Tá» Äang chép lại trÃch Äoạn trong má»t cuá»n sách, rất nhiá»u chữ trong Äó không phải hiếm thấy gì, bắt chưá»c từng nét mà viết xuá»ng.
âCà ng lúc cà ng ngay ngắn.â Ngưá»i ấy cong môi ôm y, thấp giá»ng cưá»i má»t lát, sau Äó Äá»i chá»§ Äá», quay qua há»i, âChân còn Äau không?â
Bấy giá» Phương Tá» má»i như bừng tá»nh, ÄỠý ÄÆ°á»£c câu há»i nà y, cúi Äầu nhìn xuá»ng chân trái, gáºt Äầu trả lá»i: âKhông Äau nữa, hình như khá»i rá»i.â
ÄÆ°á»ng Kiá»u Uyên yêu lắm cái dáng vẻ rÆ¡i và o mÆ¡ mà ng cá»§a y, nghiêng Äầu hôn lên và nh tai y, hôn Äến khi chá» Äó vừa Äá» vừa nóng má»i lên tiếng dá» dà nh: âVáºy ngà y mai ta dẫn ngươi ra ngoà i phá»§ chÆ¡i nhé?â
Phương Tá» gáºt Äầu, Äáy mắt hiá»n lên vẻ thÃch ý.