Chương 53: Cùng nhau ăn cơm

Trong đầu đột nhiên lóe lên một câu, mang theo thanh âm non nớt: Thần Thần là Thần Thần của anh hai……
Đúng rồi. Chính là như vậy. Bởi vì Thần Thần là của hắn! Không có gì gọi là hứa hẹn. Từ ngày Thần Thần sinh ra đã vậy, Thần Thần là của Quý Tiêu Dương hắn!


“Anh hai!” Quý Thần Quang gọi. Có chút nghi hoặc nhìn Quý Tiêu Dương. Anh hai như thế nào một lúc nhíu mày, một lúc thở dài, một lúc suy nghĩ sâu xa, hiện tại lại đột nhiên trở nên cao hứng……


“Thần Thần, em là của anh hai!” Lấy lại tinh thần, Quý Tiêu Dương gắt gao ôm Quý Thần Quang vào trong ngực, trong mắt tràn đầy kiên định.
Quý Thần Quang nhìn anh hai có những biểu hiện kỳ lạ, chớp chớp mắt “Thần Thần vốn là của anh hai!” Nói như thể đó là chuyện đương nhiên.


“Thần Thần, thực ngoan!” Chính tai nghe được những lời này của Quý Thần Quang. Quý Tiêu Dương cảm giác được nội tâm mình có một loại thỏa mãn chưa tùng có. Khóe miệng cười càng thêm sâu, đáy mắt ôn nhu càng thêm thâm thúy. Con ngươi đen láy liếc một cái hiện rõ sự thâm tình!


Quý Thần Quang không hiểu gì cả, chỉ biết là ánh mắt của anh hai hôm nay đặc biệt xinh đẹp, giống như đang phát sáng vậy. Thật đẹp! Nhìn anh hai cao hứng, cậu cũng cao hứng theo. Khóe mắt cong cong, khóe miệng nhếch lên, làm cho người ta thấy được một loại cảm giác đặc biệt nhu thuận khả ái. Thật muốn hung hăng ôm vào trong lòng rồi xoa nắn yêu thương.


Hai anh em cứ như vậy im lặng ở trong phòng gắt gao ôm nhau, cọ cọ mặt, hôn nhẹ lên miệng. Không khí ấm áp làm cho đáy lòng người ta sinh ra loại cảm giác hạnh phúc giống như khi nhìn thấy hai anh em này ở bên nhau chính là một chuyện thực sự rất hạnh phúc! Khóe miệng không nhịn được nhếch lên nhẹ cười. Một nụ cười chân thành phát ra từ tâm khảm.


available on google playdownload on app store


Hình ảnh tốt đẹp như vậy diễn ra ước chừng tám phút thì đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại, kéo hai anh em trở về hiện thực.
“Thần Thần, anh hai nghe điện thoại một chút!” Vươn tay vuốt tóc Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương lấy điện thoại ra, nhìn thoáng qua. Là Ngô Tĩnh……


Quý Thần Quang có chút mất hứng. Vừa mới rồi anh hai chuẩn bị hôn nhẹ cậu…… Lại bị cái điện thoại này quấy rầy…… Cúi đầu nghịch ngón tay. Thật vất vả mới được anh hai hôn nhẹ. Không phải hôn nhẹ giống như trước kia, mà là có thể cùng đầu lưỡi của anh hai quấn lấy cùng một chỗ. Cậu rất thích!


“Thần Thần, nghĩ đến cái gì vậy? Mặt em đỏ hết lên rồi!” Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại. Vươn tay nhéo nhéo hai má đỏ ửng của Quý Thần Quang. Mềm mềm, nộn nộn, thật là thoải mái!


“Không, không có gì!” Ánh mắt Quý Thần Quang có điểm né tránh. Cậu sẽ không nói cho anh hai biết là cậu đang nghĩ đến nụ hôn vừa rồi với anh hai……


“Thần Thần, chị gái lúc nãy gọi điện thoại đến. Hẹn chúng ta cùng đi ăn cơm. Em có muốn đi không?” Quý Tiêu Dương dùng ngón trỏ nhẹ nâng cằm Quý Thần Quang lên, để cho cậu ngẩng đầu nhìn thẳng vào mình.


“Chị gái nào ạ?……” Rõ ràng là vẫn chưa phản ứng lại được…… Suy nghĩ vẫn đang dừng lại ở nụ hôn vừa rồi……


Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương thực sự là dở khóc dở cười, rõ ràng là vừa mới gặp mặt mà Thần Thần cư nhiên lại quên nhanh như vậy “Chính là chị gái xinh đẹp mà chúng ta gặp ở Thiên Tinh.”
“Nga……” Thanh âm kéo dài. Là chị gái có nụ cười kỳ lạ……


“Thế nào? Thần Thần có muốn đi không?” Nhìn Thần Thần giống như là không muốn đi, trong lòng Quý Tiêu Dương nổi lên nghi vấn. Không phải Thần Thần thích Ngô Tĩnh sao?


“Đi. Em đói bụng rồi!” Là thật sự đói bụng! Quý Thần Quang vươn tay sờ sờ bụng mình. “Anh hai, chị gái ấy hẹn ăn cơm ở chỗ nào vậy?” Cậu muốn đi Hương Hương Quán…… Ở đó có thật là nhiều món ngon!


“Thần Thần muốn ăn ở đâu?” Nhìn vẻ mặt tham ăn của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương chỉ biết Thần Thần của hắn khẳng định là muốn đi Hương Hương Quán. Ở đó có vài món điểm tâm ngọt tương đối ngon, hơn nữa vài loại canh ở đó cũng lấy vị ngọt làm chủ đạo!


“Hương Hương Quán!” Vừa nghe câu hỏi của anh hai, Quý Thần Quang không chút nghĩ ngợi liền nói ra tên quán! Hôm nay còn phải ăn hai bát cơm! Ở Hương Hương Quán đồ ăn hầu hết đều có vị ngọt! Như vậy cậu có thể ăn hết sạch hai bát. Cậu ăn xong rồi thì có phải hay không anh hai sẽ lại hôn cậu?……


Quý Tiêu Dương không biết được cái đầu nhỏ của Quý Thần Quang đang tính toán cái gì. Nếu biết được khẳng định là sẽ dở khóc dở cười! Sau đó, gắt gao ôm vào trong ngực xoa xoa nắn nắn. Thần Thần của hắn thực khả ái……


“Đi. Hôm nay chúng ta đi Hương Hương Quán.” Dắt tay Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương ra khỏi văn phòng. Đi đến bãi đỗ xe, để cho Quý Thần Quang ngồi vào trong xe trước rồi mới gọi điện thoại nói cho Ngô Tĩnh biết địa điểm ăn cơm là Hương Hương Quán!


Mười một rưỡi, Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang vẫn như cũ ngồi trong phòng ăn riêng.


“Thần Thần, em muốn ăn cái gì thì gọi đi! Nhớ kỹ là em đã đáp ứng anh hai là sẽ ăn hai bát cơm!” Quý Tiêu Dương giơ hai ngón tay, đáy mắt mang theo sủng nịch, khóe miệng hàm chứa ôn nhu, nhẹ thổi vào cái mũi của Quý Thần Quang.


Ngô Tĩnh vừa vào cửa liền thấy một màn này, mày khẽ nhăn lại. Quý Tiêu Dương cùng em trai hắn có phải hay không thân mật quá mức?…… Động tác này rõ ràng là của những đôi tình nhân!


“Ân. Anh hai, Thần Thần ăn hết hai bát cơm rồi anh có thể cho Thần Thần một cái hôn nhẹ được không?” Quý Thần Quang ngẩng đầu, đôi mắt to tròn hiện lên sự nghi vấn cùng chờ mong.


“Được. Thần Thần nếu thật sự có thể ăn hai bát cơm! Anh hai liền cho em một cái hôn nhẹ!” Cúi đầu hôn một cái lên gương mặt của Quý Thần Quang. Thần Thần của hắn, thực khả ái……


Ngô Tĩnh nhìn động tác của Quý Tiêu Dương, môi hơi nhếch lên. Này…… Có phải hay không là thân thiết quá mức?…… Cô biết nhiều cặp anh em như vậy cũng chưa từng thấy bọn họ quá thân mật. Cũng sẽ không xuất hiện loại tình huống này. Như thế nào luôn có cảm giác, hai người này nếu nói là anh em, không bằng nói là tình nhân còn chuẩn xác hơn.


Ý niệm này chợt vụt qua đầu Ngô Tĩnh, cô nhếch đôi môi đã trắng bệch…… Sẽ không. Khẳng định là do mình suy nghĩ nhiều! Quý Tiêu Dương đau sủng em trai của mình từ nhỏ đến lớn là chuyện mà tất cả mọi người đều biết. Có khả năng là bởi vì Quý Thần Quang bị thiểu năng cho nên mới có thể thương nó như vậy! Hẳn là như vậy, không sai được! Ngô Tĩnh nhẹ nắm tay thành quyền. Ổn định cảm xúc kinh ngạc của mình, trưng ra một nụ cười hoàn mỹ nhất. Đẩy cửa đi vào!


“Đã tới chậm rồi. Thật xin lỗi!” Đến ngồi xuống bên cạnh Quý Tiêu Dương, mắt nhìn về phía Quý Thần Quang “Thần Thần, em muốn ăn món gì?”
Quý Thần Quang phát hiện, chị gái xinh đẹp này cười càng ngày càng quái……






Truyện liên quan