Chương 11: Người đàn ông trầm mặc
Thiệu Tình đi theo sau người đàn ông cẩn thận đánh giá, bên hông hắn có một vết đao chém, dài 20cm, rách từ hông tới sát cột sống, giữa lưng cũng có một vết, vừa thấy chính là vết thương cũ lâu năm rồi, ngang cột sống, còn có năm sáu vết, nhìn không có quá rõ ràng, là do đạn tạo thành, trực tiếp xuyên qua huyệt tử của hắn, trên người hắn rất nhiều miệng vết thương, nếu là ở trên người bình thường, hoặc là bại liệt nửa người, hoặc là trí mạng, thế mà hắn lại như trước hoàn hảo, còn sống tốt không hao tổn gì cả.
Ngay cả Thiệu Tình ở trong cuộc sống ngày ngày sinh tử giãy dụa nhiều năm cũng không dám nói, trên người cô so với người đàn ông này nhiều vết tích hơn.
Lòng hiếu kỳ chính là như vậy chậm rãi bị gợi lên, Thiệu Tình cùng người đàn ông trước sau bước chân vào phòng, nháy mắt người đàn ông buông sô pha xuống, Thiệu Tình vỗ nhẹ nhẹ một chút ở bờ vai của hắn, sau đó Thiệu Tình liền nhìn đến cơ thể người đàn ông trong nháy mắt động, khửu tay hữu lực hướng về phía sau đánh lại.
Khửu tay kia mang theo lực lượng rất lớn, phỏng chừng có thể trực tiếp đánh gãy xương cốt, hơn nữa phương hướng chuẩn xác hướng tới xương sườn của Thiệu Tình, nơi xương sườn hắn muốn đánh này một khi gãy, sẽ trực tiếp cắm vào phổi.
Thiệu Tình phản ứng cũng rất nhanh, cô cầm ở bả vai người đàn ông, theo hắn cánh tay nhẹ nhàng để ở khửu tay hắn, tuy rằng bởi vì thân thể từng một lần sống lại, Thiệu Tình hiện tại khí lực mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nhưng vẫn cảm thấy bàn tay run lên.
Phản ứng với hành động của Thiệu Tình người đàn ông thuần thục ngồi thân ôm lấy đầu, Thiệu Tình theo phương hướng nhìn đến, bị khố duyên che đậy trụ thắt lưng tuyến phá lệ gợi cảm.(Ka: ko hiểu lắm mấy động tác này, nên để nguyên là chính chỉ sắp xếp lại từ thôi)
Cho dù người đàn ông này trên cơ thể rất nhiều sẹo, cũng chỉ có thể tăng làm thêm một loại sức quyến rũ dã tính cho hắn. Nếu không phải là ở mạt thế, người đàn ông này chắc chắn rất được phụ nữ thích.
Đáng tiếc, đây là ở mạt thế, người đàn ông anh tuấn, cường tráng, ở trong mắt đại bộ phận phụ nữ, đều là dị năng giả.
Người đàn ông trầm mặc ôm đầu, chờ đợi quyền cước tiếp theo, chờ mãi không thấy động thủ, chỉ thấy trên lòng bàn tay hắn xuất hiện miếng bánh bích quy,
"Cũng không thể giúp ta đem bồn tắm lớn đặt đến bên trong?"
Người đàn ông trầm mặc nhìn Thiệu Tình liếc mắt một cái, gật gật đầu, đứng lên khiêng bồn tắm lớn vào bên trong, kỳ thật bồn tắm lớn ở mạt thế, thật là chẳng có cái tác dụng gì lớn, dù sao rất nhiều nguồn nước đều bị thi độc ô nhiễm, uống nước đều có thể gặp rủi ro, huống chi tắm rửa.
An trí bồn tắm lớn tốt lắm, người đàn ông liền trầm mặc đứng ở một bên, dùng ánh mắt hỏi Thiệu Tình, hay không còn có cái gì cần hỗ trợ.
"Có thể giúp ta đem sô pha hướng bên trong này một chút sao?"
Thiệu Tình nhẹ giọng hỏi, người đàn ông liền xoay lưng đi đến bàn sô pha, chớp mắt trong lúc hắn xoay người kia, Thiệu Tình nhẹ nhàng ra tay đặt tại trên lưng hắn.
Tuy rằng lúc này cơ thể người đàn ông như trước nhanh chóng phản xạ, nhưng hắn nhưng không có công kích, mà mạnh mẽ khắc chế chính mình.
Cảm thụ một chút bàn tay phía dưới bị bắt chặt cơ thể ẩn chứa lực lượng, Thiệu Tình thu tay, bất quá cô lơ đãng phát hiện, người đàn ông này vành tai biến thành màu đỏ.
Vừa mới lúc ban đầu Thiệu Tình nghĩ hắn mệt, sau lại phát hiện, người đàn ông này tuy rằng biểu tình không có biến hóa như trước, nhưng đáy mắt đã có một tia ngượng ngùng.
Cô chưa bao giờ gặp qua người đàn ông thành thục dễ dàng thẹn thùng như thế, còn có khổ người lớn như vậy, cư nhiên cảm giác có một chút lạ lùng.
"Cám ơn của ngươi." Thiệu Tình cười nói: "Nếu về sau có chuyền gì tới, ta sẽ lại tìm tới ngươi." Sau đó Thiệu Tình lại nhìn thấy người đàn ông vành tai đỏ hồng.
Có chút không rõ cho nên Thiệu Tình để cho người đàn ông ra về, sau đó đóng cửa lại, cô tuy rằng rất hiếu kỳ về người đàn ông trầm mặc này, nhưng mà chuyện quan trọng trước mắt là phải tăng lên thực lực của chính mình.
Chuyện của người khác, có thể không quản tốt nhất vẫn là không nên để ý đến, lòng hiếu kỳ hại ch.ết miêu.
Đổ nước nào trong bồn tắm lớn, Thiệu Tình đem đứa nhỏ lột sạch, bỏ vào bồn tắm lớn, đứa nhỏ non mềm, cánh tay nhỏ bé trắng nõn như bột mì, có thịt thoạt sờ xúc cảm liền thập phần thích.
Đứa nhỏ cũng không sợ nước, vào trong nước liền ngoạn trong bồn tắm lớn miệng nhỏ không ngừng nhả ra bọt nước, Thiệu Tình nâng tiểu mông nhỏ của hắn giúp hắn tắm rửa.
Đứa nhỏ mông nhỏ nhắn hơn nữa lại mềm mại, trẻ con làn da vốn chính là thập phần mềm mại, hắn lại là lành lạnh, tựa như nâng một khối đá đông lạnh vậy.
Đứa nhỏ được Thiệu Tình tắm rửa cho sạch sẽ, sau đó thay một chiếc áo có mũ chùm đầu hình con hổ con, để tới trên giường, Thiệu Tình giúp đứa nhỏ mặc chiếc quần yếm có cái đuôi hổ con dài khoảng 10 cm nhìn thập phần dễ thương.
Ước chừng đến khoảng bữa cơm chiều, thời điểm Thiệu Tình đang chuẩn bị lấy vài cái tinh thạch đi ra. Ngoài cửa lại vang lên tiếng giõ cửa, cô vừa của ra liền thấy người đàn ông ở cách vách kêu là Lý Tinh kia, hắn cười nhã nhặn, ôn nhu nói:
"Ta thấy ngươi vừa mới tới căn cứ, khẳng định còn chưa có nấu cơm, liền nghĩ mời ngươi đi tới ta chỗ ăn, đến đây vừa thấy, ngươi quả nhiên chưa có làm cơm."
"Không có gì, ta cùng đứa nhỏ hai người, có thể ăn chút gì đó, bữa chiều liền được giải quyết a." Thiệu Tình bình thường không có cảm giác đói khát, cho dù có cảm giác, cũng chỉ cần hai khối tinh thạch liền giải quyết vấn đề, đã rất lâu rồi cô cũng chưa có nếm qua cơm canh đâu.
Cho nên sau khi Lý Tinh nhiệt tình mời mọc, cô liền đáp ứng, thời điểm vừa rồi, Thiệu Tình có thể phát hiện Lý Tinh đối với cô có một chút tâm tư không tốt, bất quá Thiệu Tình cũng không có để ở trong lòng, đại khái là kẻ tài cao gan cũng lớn.
Đi đến Lý Tinh gia, chỉ thấy Lý Tinh làm vài món ăn, ba món chay ba món mặn, có cá có thịt, tuy rằng thịt cũng chỉ là thịt hộp, cá cũng không phải là cá tươi sống, nhưng ở mạt thế, cá cùng thịt đã muốn là món thực phẩm rất xa xỉ rồi, càng miễn bàn tới rau xanh cùng thịt gà. Lý Tinh cười thực ngại ngùng:
"Ta vốn làm nhiều một chút, nếu mời ngươi không tới, bằng không những thứ thứ lại nấu lại ăn sẽ không ăn ngon."
"Không nghĩ tới ngươi làm đồ ăn phong phú như vậy, ta lại có điểm ngượng ngùng a." Thiệu Tình cười cười, ngồi xuống đối diện Lý Tinh, Lý Tinh vội vàng lấy cho cô một chén nước, để cho cô giải khát.
"Xem ngươi nói, chúng ta là hàng xóm của nhau, về sau không thiếu được giúp đỡ lẫn nhau, nói khách khí như vậy làm gì?" Lý Tinh cười tủm tỉm, nếu xem đáy mắt hắn có thể thấy được hiện lên tia quỷ dị, như vậy thật đúng là nhân khuông cẩu dạng. ( nhân khuông cẩu dạng là người hành vi giống như chó, bên ngoài từ tế bên trong bỉ ồi )
"Mau mau nếm thử tay nghề của ta a." Lý Tinh cầm đũa gắp một miếng thịt đến trong bát Thiệu Tình, Thiệu Tình vốn không thích lắm bất quá thấy hắn nhiệt tình như vậy, liền gắp thịt đến trong miệng.
Liền giống như cô nghĩ, chỗ thức ăn này, đến miệng cô chẳng những không ra hương vị gì, ngược lại trong bao tử cảm giác muốn phun trào ói ra bên ngoài.