Chương 20: Cầu hôn
Liên tiếp mấy ngày, trong phủ đặc biệt an tĩnh, ngay cả Tiêu Hoài Ngọc cũng không tìm tới cửa, Tiêu Hoài Cẩn khó được thả lỏng mấy ngày, cùng Lục La vừa bện dây đeo, vừa nói chuyện.
“Mấy ngày nay Lục Vu thế nào?”
Mấy ngày trước sau khi để Lý ma ma chỉ bảo Lục Vu, Tiêu Hoài Cẩn cũng không hề hỏi đến, mắt thấy nhiều ngày qua như vậy, học quy củ cũng không sai biệt lắm.
Lục La cười nói: “Tiểu thư người cũng không biết, mấy ngày nay nàng ta bị Lý ma ma thu thập đến n thảm.”
“A”
Nghe đến đây, Tiêu Hoài Cẩn cũng có chút tò mò.
“Mấy ngày nay Lý ma ma để Lục Vu học quy củ cả ngày, thay đổi biện pháp giày vò Lục Vu, mấy ngày nay Lục Vu gầy hơn trước kia một ít.” Trong lời nói Lục La lộ ra vui sướng khi người gặp họa.
Lúc này, Lục Vu đi vào phòng trong, Tiêu Hoài Cẩn giương mắt nhìn lại, quả nhiên gầy hơn trước kia một ít, đôi mắt bầm đen, vừa thấy chính là không ngủ ngon, nhìn dáng vẻ bị Lý ma ma giày vò không nhẹ.
“Tiểu thư, Trương phu nhân đã tới, lão phu nhân thỉnh người đi Hạc Diên đường.”
Giọng Lục Vu không thanh thúy giống như lúc trước, mang theo một chút khàn khàn, một bộ hữu khí vô lực.
Trương phu nhân? Lúc này mới mấy ngày lại tới phủ, chỉ sợ là vì mình mà tới, nghĩ tới đây, Tiêu Hoài Cẩn buông dây đeo trong tay xuống.
Nhìn lướt qua Lục Vu, “Ngươi đi xuống chuẩn bị một chút, lát nữa tới Hạc Diên đường, sau này không cần đi học quy củ nữa, ở bên người hầu hạ ta.”
Nghe nói như thế, trên mặt Lục Vu vui vẻ, nghĩ tới chịu ủy khuất mấy ngày nay, lỗ mũi đau xót, thiếu chút nữa khóc lên, vội nói: “Đa tạ tiểu thư.”
Lúc này bên trong Hạc Diên đường đặc biệt náo nhiệt, lão phu nhân đang nói chuyện với Trương phu nhân.
“Lão phu nhân, mấy ngày trước ta đột nhiên đến phủ, chưa kịp bái phỏng lão phu nhân, hôm nay đặc biệt tới đây, mong lão phu nhân tha thứ cho.” Nói xong hành lễ với lão phu nhân.
Lão phu nhân vội cười nói: “Trương phu nhân quá lo lắng, chỉ là một chút việc nhỏ.”
Trương phu nhân cũng cười nói: “Trong nhà bà bà nói trong bụng lão phu nhân Tể tướng có thể chống thuyền, quả nhiên như thế.”
Lão phu nhân bưng chén trà trong tay lên, uống một ngụm nhuận nhuận yết hầu, “Lão thân cùng bà thông gia cũng đã lâu không gặp rồi, không biết gần đây lão phu nhân thông gia có tốt không?”
“Tất cả đều tốt, đã phiền lão phu nhân lo lắng.” Trương phu nhân vừa nói, đôi mắt vừa quét ra ngoài cửa.
Lão phu nhân làm bộ không phát hiện, tiếp tục cùng Trương phu nhân nhàn thoại việc nhà, lúc này, nha hoàn nói Tiêu Hoài Cẩn tới, trong mắt Trương phu nhân vui mừng, vừa vặn bị lão phu nhân nhìn ở trong mắt.
Tiêu Hoài Cẩn bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng, hơi hành lễ, “Gặp qua tổ mẫu, mợ.”
Trương phu nhân thấy Tiêu Hoài Cẩn tiến thối có độ, tự nhiên hào phóng, càng nhìn càng thích, nghĩ đến Trương thị nhận lời, ánh mắt nhìn Tiêu Hoài Cẩn có thể vắt ra nước.
Trương thị đứng dậy, kéo tay Tiêu Hoài Cẩn, thở dài nói: “Lão phu nhân, cháu gái này của ngài ta là thực sự thích, đáng tiếc ta chỉ sinh một tiểu tử, nếu như có nữ nhi giống Hoài Cẩn thật tốt.”
Ánh mắt Lão phu nhân hơi lóe, “Trương phu nhân còn trẻ, sinh nữ nhi cũng là chuyện sớm hay muộn.”
Trương thị cao hứng nói: “Vậy nhận lời tốt của lão phu nhân.”
Nhiều năm như vậy Trương phu nhân chỉ có một nhi tử là Trương Kế Tổ, đây vẫn luôn là tâm bệnh của nàng, nằm mơ đều muốn sinh thêm hài tử, cho dù nam hay nữ đều được.
Hậu viện Trương phủ không thể so với Định Quốc Hầu phủ là tốt hơn chỗ nào, di nương trong phủ đông đảo, hơn nữa mấy người trong đó còn có hài tử, trong đó một di nương được sủng ái sinh được một nhi tử, nhỏ hơn Trương Kế Tổ một tuổi. Dưới tình huống như thế, Trương phu nhân càng nóng vội.
Nhớ tới mục đích, Trương phu nhân không sốt ruột chuyện trong phủ nữa, ngược lại nói với lão phu nhân: “Lão phu nhân, hôm nay ta tới là có việc thương lượng cùng ngài, ngài xem...”
Đôi mắt Trương phu nhân nhìn về phía Tiêu Hoài Cẩn, trong lòng lão phu nhân sáng tỏ, mở miệng nói: “Hoài Cẩn, ta và mợ ngươi nói chuyện một lát, ngươi đi về trước đi.”
“Vâng” Không nói thêm gì khác, xoay người rời đi.
Tiêu Hoài Cẩn vừa đi, Trương phu nhân đã gấp không chờ nổi mở miệng nói: “Lão phu nhân, ta là thiệt tình thực thích đứa nhỏ Hoài Cẩn này, nếu lão phu nhân đồng ý, để nàng gả cho con ta, ta nhất định đối xử với nàng như nữ nhi thân sinh.”
Lão phu nhân xoay Phật châu, nụ cười trên mặt không đổi, “Hoài cẩn còn chưa cập kê, việc này quá sớm.”
Trương thị cười nói: “Này có cái gì, lại không phải lập tức thành thân, chỉ là định việc này trước, đợi sau khi Hoài Cẩn cập kê, Kế Tổ chúng ta sẽ cưới nàng vào cửa.”
Trương thị ngồi ở một bên nãy giờ không nói gì cũng mở miệng nói: “Nương, trước đó vài ngày ca ca ta có nhắc chuyện này với ta, ta cũng suy xét thật lâu, Hoài Cẩn là nữ nhi ta, Kế Tổ cũng là ta nhìn lớn lên, Hoài Cẩn gả cho Kế Tổ, đây là một cọc lương duyên.”
Đã nhiều ngày lão phu nhân xem như đã nhìn ra, Tiêu Hoài Cẩn quá mức thông minh, mặc kệ tất cả, một ngày nào đó sẽ gây thành đại họa, không bằng nhân cơ hội này định nàng, cũng mài dũa tính tình của nàng.
Thấy lão phu nhân có chút buông lỏng, Trương thị cùng Trương phu nhân liếc mắt nhìn nhau, không ngừng cố gắng nói: “Lão phu nhân, ta có thể cam đoan với ngài, Hoài Cẩn gả cho Kế Tổ, ta làm bà bà nhất định sẽ không bạc đãi nàng.”
“Đúng vậy, nương, Hoài Cẩn cũng không nhỏ, nên định việc hôn nhân rồi.”
Chỉ cần định ra hôn sự của Tiêu Hoài Cẩn, Trương thị lại tính một chuyện khác, gả cho Kế Tổ, đến lúc đó nàng có rất nhiều biện pháp nắn bóp Tiêu Hoài Cẩn, bởi vậy không tiếc tinh lực thúc đẩy hôn sự này.
Lão phu nhân định tâm lại, “Việc này phu nhân thông gia cùng Trương đại nhân biết không?”
Trương phu nhân vui vẻ, vội nói: “Biết, việc này cũng là bà bà nhà ta cùng đại nhân cho phép, bọn họ cũng hy vọng Hoài Cẩn gả cho Kế Tổ.”
Lão phu nhân có chút giật mình, vốn cho là Trương phu nhân một bên tình nguyện, không nghĩ tới phu nhân thông gia cũng đồng ý, nhất thời không biết nói như thế nào cho phải.
“Như vậy đi, việc này một mình lão thân nói cũng không tính toán gì hết, Tiêu Hoài Cẩn là nữ nhi đại gia, chờ sau khi đại gia hạ triều, hỏi qua ý kiến hắn rồi lại quyết định.”
Trong mắt Trương thị xẹt qua một chút tính kế, lão phu nhân này xem như ngầm đồng ý, lão già kia có rất nhiều biện pháp làm hắn đồng ý, nghĩ đến Tiêu Hoài Cẩn lập tức có thể gả đi ra ngoài, tâm tình Trương thị rất tốt.
Chạng vạng, Tiêu Minh Viễn mới vừa trở lại trong phủ, Trương thị liền phái người đi mời hắn tới, nói hết sự tình từ đầu đến cuối một lần.
Tiêu Minh Viễn trầm ngâm một lát, mặc dù ông không yêu thích nữ nhi này cho lắm, nhưng tốt xấu lưu có chính mình huyết, cũng không thể không suy xét một vài.
“Việc này có điểm nóng vội, nàng cũng còn chưa cập kê.”
“Lão gia, Hoài Cẩn đã không nhỏ, còn có hai năm nữa thì nàng sẽ cập kê, ý tứ ca ca ta là trước định hôn sự của Hoài Cẩ,, chờ thêm hai năm Hoài Cẩn cập kê, thì Trương gia cưới nàng qua cửa.”
Tiêu Minh Viễn nhíu mày, không nói nữa, thấy Tiêu Minh Viễn do dự, trong lòng Trương thị có chút nôn nóng.
“Lão gia, người xem như vậy cũng được, ta để ca ca đưa Kế Tổ tới ở trong phủ một thời gian, thứnhất, vừa lúc lão gia giúp hắn khảo sát một chút học vấn, qua hai năm Kế Tổ cũng tham gia kỳ thi mùa xuân. Thứ hai, nếu hắn và Hoài Cẩn có ý với nhau, cũng coi như thành một đoạn giai thoại, nếu như vô tình, tương lai bên ngoài cũng không truyền ra lời xấu gì.”
Trước mắt Tiêu Minh Viễn sáng ngời, “Chủ ý này rất hay, cứ làm như thế đi.”
Thấy Tiêu Minh Viễn đồng ý, Trương thị nhẹ nhàng thở ra, đêm đó liền gửi một phong thư cho Trương phủ, bảo bọn họ ngày mai đưa Trương Kế Tổ tới Hầu phủ ở tạm.
Ăn xong cơm tối, nhìn sắc trời còn sớm, Lục La đề nghị tới hoa viên hái ít hoa tưới để tối tắm, Tiêu Hoài Cẩn vui vẻ đồng ý.
Trong hoa viên, Lục La và Lục Vu một người vác một giỏ nhỏ hái hoa, chỉ chốc lát sau thì đầy rổ.
“Tiểu thư, nhiều như vậy hoa, buổi tối đủ dùng.”
Lục La đưa rổ cho Tiêu Hoài Cẩn xem giống như hiến vật quý vậy, còn đặc biệt chiết thân cây, nghĩ trở về cắm trong bình hoa, cũng là một việc vui vẻ.
Tiêu Hoài Cẩn nhìn thoáng qua, đóa hoa đều hoàn hảo không tổn hao gì, một chút tì vết cũng không có, “Nếu không có gì, chúng ta trở về đi.”
Tiêu Hoài Cẩn mới vừa nói xong, thì thấy Tiêu Hoài Vũ đi tới, đi theo sau là Vãn Nguyệt và LãmNguyệt, trong tay hai người các nàng cũng cầm giỏ nhỏ, nhìn dáng vẻ cũng là tới hái hoa.
“Nhị tiểu thư, thật là khéo.” Tiêu Hoài Vũ dẫn đầu mở miệng nói.
Đôi mắt Tiêu Hoài Cẩn chớp chớp, “Đúng vậy, Tam muội muội.”
Hai người nha hoàn cũng đồng thời hành lễ, “Gặp qua Nhị tiểu thư” “Gặp qua Tam tiểu thư”.
Nghĩ đến nghe được tin tức, Tiêu Hoài Vũ xinh đẹp cười, “Muội muội ở đây chúc mừng tỷ tỷ trước.”
Tiêu Hoài Cẩn nhất thời sửng sốt không hiểu, đầy bụng hoài nghi, “Không biết Tam muội muội chúc mừng ta chuyện gì?”
Mặt Tiêu Hoài Vũ lộ vẻ không vui, “Chuyện Trương phu nhân qua phủ cầu hôn đã truyền khắp hai hôm nay, Nhị tỷ tỷ còn giả ngu với ta.”
Cầu hôn? Tiêu Hoài Cẩn sửng sốt một chút, như thế nào một chút tin tức cũng không nghe được, “Ý của Tam muội muội là Trương phu nhân cầu hôn ta?”
Lúc này đến phiên Tiêu Hoài Vũ hoang mang, “Nhị tỷ tỷ ngươi không biết sao?”
Vẻ mặt Tiêu Hoài Cẩn mang theo giận dữ, nói với Tiêu Hoài Vũ: “Tam muội muội, ta còn có chút việc, đi trước.”
Nói xong cũng mặc kệ Tiêu Hoài Vũ, nhanh chóng rời đi, Tiêu Hoài Vũ thấy bộ dạng Tiêu Hoài Cẩn, xác định Tiêu Hoài Cẩn không biết hôn sự này, cân nhắc một chút, xoay người đi tìm Mục thị.
“Lục La, đi hỏi thăm hỏi thăm Trương phu nhân tới trong phủ rốt cuộc là vì chuyện gì.”
“Vâng” Lục La lĩnh mệnh mà đi.
Đối với lời nói của Tiêu Hoài Vũ, Tiêu Hoài Cẩn không tin, kiếp trước cũng không có chuyện Trương phu nhân cầu hôn, chẳng lẽ bởi vì mình trùng sinh, rất nhiều việc cũng thay đổi?
Không bao lâu, Lục La vô cùng lo lắng trở lại, Tiêu Hoài Cẩn vội vàng mở miệng hỏi: “Nghe được cái gì?”
“Tam tiểu thư nói không sai, Trương phu nhân thật là tới cầu hôn, lão phu nhân không cự tuyệt, nói là chờ Đại gia quyết định. Mặt khác Trương công tử muốn tới trong phủ ở tạm mấy ngày, hiện tại đang thu thập Tùng Lâm viện, chờ ngày mai Trương công tử vào ở.”
Chuyện này nhất định có liên quan tới Trương thị, sắc mặt Tiêu Hoài Cẩn phát lạnh, nói: “Đại gia đồng ý sao?”
Lục La lắc đầu, “Đại gia không đồng ý lập tức.”
“Đi, đi Thừa Chương viện.”
Thừa Chương viện là việc Tiêu Minh Xa xử lý công việc, trong trí nhớ Tiêu Hoài Cẩn chưa bao giờ tới đây, nếu không có chuyện này, chỉ sợ đời này cũng sẽ không tới.
“Nhị tiểu thư, Đại gia mời một mình người đi vào.”
Đẩy cửa phòng ra, bước vào trong phòng, trong phòng bài trí cực kỳ đơn giản, một cái án thư, mấy ghế tiếp khách, cộng thêm một kệ sách bày đầy sách.
Lúc này Tiêu Minh Viễn đang ngồi ở án thư, cúi đầu viết cái gì, Tiêu Hoài Cẩn hoảng hốt một trận, chẳng qua trong chốc lát liền phục hồi tinh thần lại.
“Gặp qua phụ thân”
Tiêu Minh Viễn cũng không ngẩng đầu lên, “Ừ, ngươi tới có chuyện gì?”
Trong mắt Tiêu Hoài Cẩn lóe lên phẫn nộ, rất nhanh lại khôi phục nguyên dạng, “Hôm nay mợ Trương tới cầu hôn, phụ thân đáp ứng rồi sao?”
Tiêu Minh Viễn để bút xuống, ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy chán ghét, “Đây là chuyện một cô nương gia như ngươi nên hỏi? Quy củ ngươi học được chạy đi đâu rồi?”
Tiêu Hoài Cẩn hít sâu một hơi, “Phụ thân, nếu như ta không gả?”
“Ba” Tiêu Minh Viễn văng bút lên bàn, “Lệnh của phụ mẫu, lời người mai mối, không phải do ngươi.”
“Ý của phụ thân, chẳng sợ đối phương là người phạm pháp, chỉ cần phụ thân đồng ý, ta cũng phải gả có phải không?” Giọng của Tiêu Hoài Cẩn mang theo một ít khàn khàn, trong lời nói lộ ra thất vọng.
Tiêu Minh Viễn cảm thấy có chút phiền lòng, lớn tiếng nói: “Ngươi không cần nhiều lời, việc này ta và mẫu thân ngươi đã quyết định.”
“Nếu phụ thân đã quyết định, ta không còn lời nào để nói, nữ nhi cáo lui.”
Tiêu Hoài Cẩn xoay người rời đi, trong mắt không mang theo một chút ấm áp, trong lòng như có thứ gì nứt ra, rốt cuộc khôi phục không được nguyên dạng.