Chương 13

Type: Thùy Miên


Đợi lâu như vậy, cuối cùng lại chẳng thu được kết quả gì, Lộ Thiếu Hành cảm thấy rất không thoải mái. Anh khởi động xe, mau chóng hào vào dòng xe cộ nườm nợp trên đường. Từ trước đến nay, anh chưa từng trải qua chuyện gì quá đỗi đau lòng hay quá đỗi vui vẻ. Mỗi ngày trôi qua như một sự lặp lại đến nhàm chán, không phải anh coi mình là thánh nhân, bất cần, thờ ơ với tất cả, mà bởi chính bản thân anh cũng không biết mình thật sự để tâm tới điều gì.


Vậy mà, trong khoảnh khắc nghe Lương Hạo nói ra câu chuyện kia, đầu óc anh đột nhiên trống rỗng, do dự không biết có nên tìm cô hỏi cho rõ sự việc hay không. Chỉ một cuộc điện thoại, anh đã biết hết tất cả.


Rất nhiều người đều biết chuyện anh và La Mai từng hẹn hò, thậm chí họ tưởng rằng cô là mối tình đầu của anh. Thế nhưng bây giờ bảo anh hồi tưởng về La Mai, anh cảm thấy rất mơ hồi. Nếu đúng như người ta vẫn nói, mối tình đầu là người đầu tiên mình thích thì rõ ràng không phải La Mai. Tình đầu của anh là một cô gái vóc dáng xinh đẹp, đám con trai mỗi lần trông thấy cô đều gọi là “tiên nữ”…


Lộ Thiếu Hành tấp xe vào lề đường, dừng lại, châm một điếu thuốc. Chẳng mấy khi anh có nhã hứng hồi tưởng quá khứ như vậy.


“Tiên nữ” đó tên là Hậu Gia Tương. Đã nhiều năm trôi qua, Lộ Thiếu Hành vẫn chưa gặp được ai có khả năng mang lại cho người khác nụ cười rạng rỡ như Hậu Gia Tương. Anh nghĩ hồi đó mình cũng sẽ như những chàng trai khác, phải lòng cô. Cô xinh đẹp, có phong thái riêng và luôn nổi bật giữa đám con gái.


available on google playdownload on app store


Một lý do vô cùng phổ biến.
Sau đó thì sao?


Anh thích Hậu Gia Tương, nhưng cô ấy lại thích người khác, câu chuyện hết sức đơn giản như vậy. Anh chẳng hề đau khổ hay ủ rũ, thậm chí còn thật lòng chúc phúc cho Hậu Gia Tương và người đàn ông mà anh vẫn coi là anh em. Chỉ có điều. khi Kỷ Y Đình nói không muốn vì một cô gái mà phá hỏng tình cảm bạn bè, anh liền quyết định làm một chuyện cực kỳ ấu trĩ để chứng tỏ bản thân không để ý nhiều đến Hậu Gia Tương, đó là hẹn hò với La Mai.


Nếu không vì Hậu Gia Tương, anh sẽ không gặp La Mai, nếu không vì La Mai, anh sẽ không gặp Lê Họa. Đến cuối cùng, chúng ta mới phát hiện ra thế giới này hóa ra rất chật hẹp, chật hẹp đến đáng ngạc nhiên.


Chuyện tình cảm giữa anh và La Mai không có gì ồn ào, hai người bên nhau khá yên bình. Nếu đã là bạn trai của người ta, anh đương nhiên phải làm tròn trách nhiệm của một người bạn trai, thỉnh thoảng hai người cùng nhau đi ăn, cùng nhau hẹn hò.


Tình cảm của Hậu Gia Tương và Kỷ Y Đình cũng tiến triển tốt. Nam thanh nữ tú nổi tiếng trong trường yêu nhau, ai nấy đều ngưỡng mộ và chúc phúc cho họ. Hậu Gia Tương được cho là đóa hoa tuyệt trần không nên xuất hiện giữa chốn trần gian. Những người đặc biệt đã được định sẵn sẽ có một cuộc sống đặc biệt. Không một ai nghĩ rằng cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc ấy lại sớm qua đời ở độ tuổi hai mươi, Kỷ Y Đình từ ngày đó biệt tăm biệt tích, thậm chí không tới tang lễ của Hậu Gia Tương. Quãng thời gian ấy, bản thân Lộ Thiếu Hành cũng rất đau lòng, La Mai đứng cạnh anh trong lễ viếng Hậu Gia Tương.


Kể từ đó, cuộc sống của anh không còn bóng dáng của người anh em tốt Kỷ Y Đình, không còn được thấy nụ cười tinh khiết của Hậu Gia Tương.


Cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn, chẳng vì ai mà ngừng lại. Những năm tháng đại học của Lộ Thiếu Hành dần trôi qua cùng với La Mai luôn ở bên cạnh. Thời sinh viên, sự cạnh tranh diễn ra vô cùng khốc liệt, Lộ Thiếu Hành là Chủ tịch Hội sinh viên, bất kỳ sự kiện hay hoạt động nào trong trường, anh đều phải ra mặt. Rõ ràng chỉ là sinh viên, nhưng chẳng khác những người đã lăn lộn ngoài xã hội là mấy.


La Mai cũng giữ chức Chủ nhiệm một câu lạc bộ trong trường, có chút kinh nghiệm để hỗ trợ cho xin việc sau này.


Trong một lần tham dự liên hoan, Lộ Thiếu Hành đã gặp Lê Họa. Cô và người bạn đi cùng là hai cô gái nổi bật nhất. Lộ Thiếu Hành không mấy để ý đến họ, dẫu sao bên cạnh anh đã có La Mai. Thấy La Mai và Lê Họa chào hỏi nhau, mọi người mới biết Lê Họa là Phó Chủ nhiệm câu lạc bộ của La Mai.


Lộ Thiếu Hành để ý tới Lê Họa chủ yếu là bởi biểu hiện gượng gạo của cô.


Mấy cô nàng chủ động tới mời rượu để thu hút sự chú ý của anh. Lê Họa cũng không ngoại lệ, tuy nhiên, cô lại chần chừ, cứ nâng chén lên lại đặt chén xuống, khiến anh nghĩ cô là một người khá rụt rè. Trái lại, cô gái đi với Lê Họa rất vô tư đề nghị anh uống rượu cùng. Tuổi trẻ hiếu thắng, lại coi nhẹ phụ nữ, anh không ngờ mình sẽ bị chuốc say bởi một cô gái.


Nếu chỉ là uống rượu, mọi chuyện sẽ chẳng đơn giản như thế.


Anh bị hãm hại! Khi trong đầu xuất hiện ý nghĩ này, bàn tay của anh đã chạm vào cơ thể ấm áp mềm mại đang nằm bên cạnh. Anh nhớ rõ người mình nóng ran, nhớ rõ mình đã thô lỗ cởi bỏ quần áo đối phương, cảm giác da thịt dán vào nhau, sự run rẩy của đối phương… Anh thậm chí cảm nhận được sự kháng cự yếu ớt của cô, thế nhưng đòi hỏi mãnh liệt của cơ thể không cho phép lý trí can dự vào.


Tuy rằng không còn đủ tỉnh táo, nhưng anh vẫn biết người nằm dưới thân mình là ai.
Trước đây, có lần La Mai đã nhắc tới Lê Họa với anh: “Phó Chủ nhiệm câu lạc bộ của em, Lê Họa, anh có biết cô ấy không?”.
“Không.”
“Cô ấy thích anh!”
“…”


“Em thấy cô ấy giữ ảnh của anh, giấu giấu giếm giếm, tưởng người khác không biết ấy.”


Sự đố kỵ giữa con gái với nhau có lẽ không nằm trong phạm vi hiểu biết của đàn ông. Lộ Thiếu Hành hoàn toàn không hay biết rằng, La Mai vì lý do đó mà luôn chĩa mũi nhọn vào Lê Họa, lâu dần khiến người bạn thân của cô là Tô Tự phẫn nộ tuyên bố: Nhất định phải giành lại Lộ Thiếu Hành từ tay La Mai.


Tô Tự và La Mai thường xuyên đấu khẩu với nhau, trong khi đương sự là Lê Họa lại chẳng mấy khi lên tiếng.
Bữa tiệc hôm ấy, dù Tô Tự chuốc rượu khiến anh say mềm, nhưng cùng lắm chỉ lăn ra ngủ, không thể có chuyện gì khác được.


Sau khi tỉnh dậy, anh bắt đầu cố hình dung lại sự việc, và người mang trà giã rượu đến cho anh chính là La Mai.
Phụ nữ quả nhiên là đầy mưu kế.
Người bên cạnh đã đi từ lúc nào, nhưng vết máu trên giường khiến anh không thể coi như chưa có gì xảy ra.


Có điều, anh cũng không trách Lê Họa, những chuyện như thế này xảy ra, người chịu thua thiệt luôn là phụ nữ, bản thân anh chẳng mất gì. Anh chỉ không nghĩ cô lại bỏ chạy nhanh đến vậy, thật khiến người ta không thoải mái. Anh vốn tưởng cô sẽ tới tìm mình nhưng không hề.


Sau khi biết chuyện, La Mai vẫn không muốn chia tay anh. Tính cứng đầu của phụ nữ đôi khi khiến người ta cảm thấy bất lực.
Ít lâu sau, có tin đồn La Mai bị Lê Họa và Tô Tự bắt nạt đến nỗi không nói nổi một lời. Tô Tự lấy cớ Lê Họa đã mang thai để ép La Mai chia tay với Lộ Thiếu Hành.


Biết chuyện, anh chỉ cảm thấy kinh ngạc vì cái tin Lê Họa mang thai. Anh đến nhà hàng vì nghe nói Lê Họa và Tô Tự đang ăn cơm ở đó, không ngờ nghe được cuộc nói chuyện của họ.
“Haha… mình không ưa con bé đó lâu lắm rồi, bộ dạng nó lúc đấy trông thật đáng đời!” Tô Tự thỏa mãn nói.


“Vậy là cả thế giới này biết mình là kẻ thứ ba xấu xa rồi!” Lê Họa nói với vẻ bất lực.
“Thế thì sao? Chẳng phải cậu rất thích Lộ Thiếu Hành à?”
“Có thích cũng không nên làm vậy chứ?”


Tô Tự lấy đũa cốc vào đầu cô: “Không nên như thế thì nên thế nào? Cậu không thấy La Mai lúc đó trông rất nực cười à? Sớm biết vui như vậy thì đã nói từ lâu rồi, cho con mụ độc ác đó tức ch.ết đi! Lộ Thiếu Hành đúng là tên ngốc, chắc chắn anh ta không biết bộ mặt thật của bạn gái mình.”


“Nói thế nào thì cậu cũng không nên bảo mình giả vờ mang thai…”
“Chẳng sao cả. Hay là cậu đến gặp Lộ Thiếu Hành nói cậu có thai rồi đi, rồi bắt anh ta chịu trách nhiệm, càng tốt…”


Lê Họa lắc đầu, đang định gọi thêm món thì trông thấy Lộ Thiếu Hành đang đứng đó. Cô sững sờ không nói nên lời.
Anh quay lưng bỏ đi.
Trong trí nhớ của anh, đó là lần đầu tiên hai người đối mặt với nhau. Cô cúi gằm, không biết đang suy nghĩ những gì.


Một thời gian sau đó, cô đến tìm anh, thừa nhận mình không hề mang thai, tất cả chỉ là điều ngoài ý muốn. Cô không có ý định bắt anh phải chịu trách nhiệm với mình. Nếu đã do cô cố tình gài bẫy anh, hơn nữa trong chuyện này anh cũng không cảm thấy mình bị tổn thất điều gì, vì vậy thì chấm dứt ở đây thôi, cả hai không nợ nần gì nhau.


Sau đó, không có sau đó nữa.






Truyện liên quan