Chương 15
Bùi Nhiễm Nhiễm gật đầu, “Tớ biết, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.”
“Mami, mẹ và dì Tri Hiểu nói gì thế? Noãn Noãn cũng muốn nghe.” Bùi Noãn uất ức kéo tay áo của Bùi Nhiễm Nhiễm.
“Dì Tri Hiểu đang khen anh con, làm cơm rất ngon.”
Lâm Tri Hiểu lập tức tiếp lời, “Dương Dương thật giỏi, làm còn ngon hơn dì, hay là sau này đều để con làm.”
Vừa nói xong, cô bị Bùi Nhiễm Nhiễm kéo 1 cái, “Sao có thể để con trai tớ cực khổ, cậu đừng hòng lười biếng.”
“Phì phì, tình mẹ thật vĩ đại. Ok, vì chúc mừng mami Nhiễm Nhiễm thuận lợi vào Cảnh thị, tối nay chúng ta ra ngoài ăn, dì mời!”
Nhà hàng Nặc Thiên.
“Dương Dương Noãn Noãn, dì đi gọi rất nhiều món. Các con ở Anh lâu vậy, thực ra, vẫn là món trung đậm vị nhất.” Lâm Tri Hiểu vừa nói vừa gắp thức ăn cho 2 đứa.
Bùi Nhiễm Nhiễm con gái đang tập trung ăn, hai mắt mang toàn ý cười. Nhìn sang con trai, lông mày cô khẽ nhíu.
“Dương Dương, tại sao không ăn? Đồ ăn không hợp khẩu vị?” Cô vừa nói vừa vỗ vai con trai.
- ----------- --------------
“Mami, đồ ăn ở đây ngon hơn con nấu, con đang nghiên cứu, mẹ khoan làm phiền con.”
Lâm Tri Hiểu nhìn bộ dạng nghiêm túc suy nghĩ của Bùi Dương, nhịn không được cười ra tiếng, “Nhiễm Nhiễm, con trai cậu quả rất tuyệt. Biết xem bản đồ, biết nghiên cứu món ăn, mới lớn cỡ này, 18 loại vũ nghệ, đều biết. Thiên tài tương lai mà, thật sự ngưỡng mộ đố kỵ hận mà.”
“Dì, ngưỡng mộ đố kỵ hận hơn nữa cũng vô dụng, hay là dì cũng sinh 1 đứa.” Bùi Dương ngẩng đầu, lông mày khẽ nhíu, mang theo bộ dạng nghiêm túc cực giống người đàn ông nào đó.
Tim Lâm Tri Hiểu đập mạnh 1 cái, rất liên tiếp nhảy lên mấy lần.
Mẹ nó, bị phiên bản nhỏ của Cảnh tổng nhìn cô, cô có thể nói thẳng, là cô sợ ánh mắt này không?
“Tri Hiểu, Cảnh tổng mù mặt rất lợi hại sao? Đặc biệt là phụ nữ?”
Lâm Tri Hiểu ngây người 1 lúc, không biết tại sao bạn thân hỏi câu này, nhưng vẫn trả lời thật, “Cảnh tổng những phương diện khác, đều mạnh không thể tả. Chỉ là không thể nhớ phụ nữ, công ty có người âm thầm nói giỡn, sau này nếu Cảnh tổng đến vợ cũng không nhớ, nên làm thế nào?”
“Không nặng đến vậy chứ…” Bùi Nhiễm Nhiễm kinh ngạc, vậy mà anh có bệnh này.
“Cậu còn chưa nói với tớ, giọng cậu là sao? Lúc thánh thót, lúc khàn đặc.”
“Mami từng học 1 nhà thanh nhạc nổi tiếng, giọng khàn đặc, chuyện nhỏ.” Bùi Dương vừa nói vừa gắp đồ ăn cho mẹ, bộ dạng như người lớn.
“A, cậu lợi hại thật!”
Bùi Nhiễm Nhiễm cười, “Sau khi cậu học, cũng biết. Sau này rảnh dạy cậu, nhưng mà, tối nay cho cậu 1 danh sách nghệ nhân.”
“Mami, lúc ăn cơm đừng nói chuyện công ty.” Bùi Dương thân thiết mà nghiêm túc nói.
Bùi Nhiễm Nhiễm cười nhẹ đưa 2 tay đầu hàng, đối với con trai cô không có cách nào.
“Mami, con khó chịu.” Noãn Noãn kêu lên 1 tiếng, sắc mặt Bùi Nhiễm Nhiễm thay đổi ôm cô đến phòng vệ sinh.
Lâm Tri Hiểu nhìn Bùi Dương đang nhìn chằm chằm mình, lập tức căng thẳng, đứa trẻ này có thể đừng nhìn cô như vậy không?
Từ lúc cảm thấy Dương Dương giống Cảnh tổng, lòng cô luôn sợ hãi.
Bùi Nhiễm Nhiễm ra khỏi cửa không hề dừng bước ôm con gái đến nhà vệ sinh, Dương Noãn trong lòng cô vặn vẹo.
Mỗi lần con gái làm động tác này, cô biết con gái nhịn không nổi.
“Noãn Noãn, phía trước là nhà vệ sinh rồi, con nhịn 1 chút, đừng đi trên người mẹ, con 5 tuổi rồi.”
- ----------- --------------