Chương 70

Ăn sáng xong, Bùi Nhiễm Nhiễm cải trang cho Dương x2 Noãn x2 1 lượt.Tốt xấu cũng là lần đầu gặp, nhất định phải để lại ấn tượng tốt cho giáo viên.
Lần này, cô không để con trai đeo kính, bản thân cũng không trang điểm xấu, chỉ cho Noãn Noãn đeo nón hoa, 1 lớn 2 nhỏ ra đường.


Nhưng vì đề phòng, cô vẫn để kính râm trong cặp.
Trường mầm non Thất Thái Quang.
Bùi Nhiễm Nhiễm đứng trước cổng trường, nơi đây là vùng đất trung tâm xa hoa, tuy xung quanh đông người, nhưng trường mầm non như 1 khung trời khác được cách biệt.


“Mami, đây là trường mầm non sao?” Bùi Noãn không hiểu lắm hỏi, cô chưa từng thấy qua trường mầm non, chỉ nghe anh trai nói qua.
Anh cho cô coi hình trong sách, lúc đó cô thấy rất nhiều trẻ con, sao ở đây không có?
Bùi Dương cũng nhíu mày, trường mầm non trong sách, rõ ràng không phải như vậy.


Bùi Nhiễm Nhiễm tự nhiên hiểu 2 con nghĩ gì, đưa tay yêu thương ấn mũi con gái: “Noãn Noãn có phải đang nghĩ, tại sao ở đây không giống như anh nói?”
“Uhm, anh nói trường mầm non có nhiều cô bé đáng yêu như Noãn Noãn, cũng có nhiều bé trai lạnh lùng như anh!”


Bùi Nhiễm Nhiễm không biết nên khóc hay nên cười, lại nhìn con trai 1 cái, cười nói: “Trường mầm non có nhiều bạn nhỏ, nhưng bây giờ là ngày nghỉ, bạn nhỏ đều về nhà, qua ngày mai, con sẽ thấy các bạn.”


Nghĩ đến sẽ có bạn nhỏ chơi với cô, Bùi Noãn vui vẻ không thôi, nhưng nhìn Bùi Dương lại đặc biệt bình tĩnh, trực tiếp lạnh lùng nói: “Mami, đừng nói dối nữa, con biết con và Noãn Noãn rất khó vào trường mầm non.”
Bùi Nhiễm Nhiễm không kiên nhẫn sờ trán, con trai quá hiểu chuyện, làm mẹ cũng khổ!


available on google playdownload on app store


Đưa 2 con vào, bên trong nội thất rất đẹp, tường dùng màu trắng xanh lam làm chủ đạo, sáng sủa ấm cúng, nhìn vào khiến mắt như sáng lên.
- ----------- --------------
Bùi Noãn nhìn cầu vồng vẽ trên tường, hai mắt phát sáng: “Mami, cầu vồng này thật đẹp, Noãn Noãn rất thích.”


Bùi Nhiễm Nhiễm thuận theo ánh nhìn của con, ở trong tường trắng xanh có 1 cầu vồng, cầu vồng nhìn rất giống thật, dưới cầu vồng đứng 1 đứa bé, lúc này đang ngẩng đầu nhìn trời mỉm cười.


Cách vẽ này hợp với trường mầm non Thất Thái Quang, ẩn ý muốn nói mang đến hy vọng và điều tốt đẹp cho tương lai trẻ.
Nhìn quả thật không tệ.


Lúc Bùi Nhiễm Nhiễm hài lòng cười, bên trong đi ra người phụ nữ, dựa vào trí nhớ nhìn qua không quên, Bùi Nhiễm Nhiễm biết, đây chắc là chủ nhiệm Hác Lôi của trường.
“Xin chào, tôi là chủ nhiệm Hác Lôi của trường mầm non Thất Thái Quang.” Hác Lôi đã 50, mặt hiền hậu, bắt tay với Bùi Nhiễm Nhiễm.


“Chào chủ nhiệm Hác, tôi là Bùi… Dĩ Hàn.” Bùi Nhiễm Nhiễm vốn muốn nói tên thật, nghĩ nghĩ lại đổi, rồi chỉ 2 con giới thiệu: “Đây là con trai Bùi Dương, con gái Bùi Noãn, 2 đứa đều 5 tuổi, hôm nay đến, là để báo danh cho 2 con.”


Hác Lôi mặc đầm ôm màu tím, trang điểm tinh tế cũng không che được vết châm chim nơi khóe mắt, cô không che giấu đánh giá 2 đứa trẻ, trong lòng đang tính toán.
Bùi Dương khoanh tay ở ngực, lễ phép cong lưng: “Chào chủ nhiệm, thật ra năm nay con sắp 5 tuổi rưỡi rồi, mami nói đến con trẻ quá.”


Bùi Nhiễm Nhiễm thét trong lòng, con của cô không lẽ đã trở thành ông cụ non rồi sao?
“Dương Dương, con nói bậy với chủ nhiệm gì đó!’ Bùi Nhiễm Nhiễm cúi đầu cảnh cáo, ngữ khí lại không có chút trách phạt nào.
Cô có chút lo lắng, không dám nói bậy, sợ 2 con không thể nhập học.


Nhưng Bùi Nhiễm Nhiễm không ngờ, Hác Lôi lại cười, không phải giả dối, Hác Lôi gật đầu, “Đến phòng làm việc của tôi, đứa trẻ không tệ, nhưng còn phải làm kiểm tr.a nhập học.”
Bùi Nhiễm Nhiễm mừng ra mặt, lập tức nói: “Được, cảm ơn chủ nhiệm.”


“Mami, làm việc nên thả lỏng 1 chút.” Bùi Dương bộ dạng người lớn nhí “giáo huấn” Bùi Nhiễm Nhiễm, dưới ánh nhìn ngưỡng mộ như phát sáng của Bùi Noãn, hai tay để sau lưng, vững chãi đi theo sau chủ nhiệm Hác.


Bùi Nhiễm Nhiễm bị “huấn” đến mơ hồ, sau đó nhịn không được cười lên, cả người thả lỏng không ít, ôm con gái theo vào phòng làm việc.
- ----------- --------------






Truyện liên quan