Chương 35: Lướt qua nhau
Quán lẩu Kurani đây là lần thứ hai Hà Mộng Điệp bước chân vào quán lẩu này… nơi này là nơi Bối Ngọc Nhi dẫn cô đến khi lần đầu tiên gặp mặt… thời gian trôi qua thật nhanh… cứ như chỉ cần nhắm lại con ngươi và một lần nữa mở ra ngươi sẽ phát hiện bản thân đã bước qua một năm mới…
Hà Tư Thần cùng Hà Tư Triệt nắm chặt tay nương thân rồi tò mò nhìn xung quanh một cách hứng thú… lối phong cách nơi đây hoàn toàn khác với bất cứ nơi nào bọn chúng đi qua… hồ sen to đùng có núi giả phía sau khu quầy tiếp tân… khu nhà hàng được xây theo hình chữ nhật… bốn phía của hồ sen là những dãy hành lang bằng gỗ cổ điển… phong cách cổ xưa lại rất thanh nhã…
Hà Mộng Điệp cũng nhìn xung quanh cảm thán...nhà hàng năm xưa đã thay đối rất nhiều… từ dãy lầu cũ kỹ nay đã hoàn toàn thay đổi thành bộ dáng khác cổ điển sang trọng hơn… chưa kể so với lần đầu tiên cô đến đây thì diện tích của nó cũng rộng hơn gấp bốn lần… nghe nói chủ nhân cũ của nơi này đã sang lại nhà hàng cho một cặp phu thê nào đó… hai vị kia không những thu mua phần đất xung quanh để mở rộng nơi này mà còn xây dựng mới một cách hoàn toàn...
“Xin hỏi… các vị đi mấy người?” một nhân viên phục vụ ân cần cầm lấy thực đơn tươi cười hỏi…
“A.. Xin hỏi Bối Ngọc Nhi đang đặt phòng nào?” cô chợt nhớ ra lúc trưa nói chuyện điện thoại cùng cô Bối Ngọc Nhi chỉ nói đã đặt phòng riêng nhưng lại chưa nói số phòng…
“Xin chờ một lát…” vị nhân viên kiểm tr.a lại danh sách đặt phòng rồi ngẩng đầu lịch sự nói.. “Phòng 03 khu bờ hồ phía Đông. Xin đi theo ta.”
Cả ba đi theo vị nhân viên xinh đẹp… vừa chậm rãi đi tới trước vừa quan sát khung cảnh xung quanh thỉnh thoảng lại lên tiếng tán thưởng…
“Nơi này thật lạ… gần sáu năm rồi ta mới có dịp trở lại đây..” Hà Mộng Điệp đi song song với nữ phục vụ cười khẽ cảm thán… phong cách phục vụ cũng khác rất nhiều…
“Vâng… bốn năm trước nhà hàng mới bị đổi chủ.. ta nghe nói chủ cũ phải ra quốc nên cần sang lại nơi này… toàn bộ nơi này đều được sửa đổi theo phong cách cổ đại… mọi thứ đều bằng gỗ Sweetlo có hương thơm thoang thoảng ngọt ngào…” nhân viên phục vụ nhiệt tình giải thích… rất nhiều vị khách cũng thấy hứng thú với nơi này...
Hà Tư Thần nắm tay đệ đệ đi ở phía sau… cả hai tò mò đưa mắt quan sát xung quanh hồ sen cùng những dãy hành lang dài ngoằn thì chợt giật mình khi thấy phía đối diện từ đằng xa vài người đi tới… Hà Tư Thần cái đầu nhỏ cúi gằm xuống như suy nghĩ rồi nhanh chóng nói nhỏ vào tai đệ đệ một cách nghiêm túc…
Chỉ thấy Hà Tư Triệt chạy lên phía trước lung lay cánh tay Hà Mộng Điệp rồi kéo cô lại khu buôn bán vật lưu niệm phía góc tường đòi mua vài lễ vật nhỏ ra mắt hai vị can nương của mình… còn luôn mồm nói đi tay không tới thì thật mất mặt…
Nghe nhi tử hùng hồn tuyên bố nam tử chủ nghĩa cô chỉ khẽ cười cười rồi cúi đầu nhìn phía đại nhi tử đang nghiêm túc chọn lễ vật… Hà Tư Thần chọn tới chọn lui cho tới khi nghe những tiếng chân lạch cạch lướt qua phía sau lưng rồi đi xa dần thì mới nhanh chóng cầm lấy hai cây trâm hoa đưa tới trước mặt nhân viên để tính tiền...
Nhìn thấy hài tử yêu thích hai chiếc trâm hình đóa hoa mẫu đơn trắng cùng đỏ cô cũng chỉ cười cười rồi thanh toán…
......
“Chủ tử… Hợp đồng lần này ký kết với Sennia sẽ khiến công ty tăng lên một hạng mục lớn nữa.” Darco cầm lấy bản hợp đồng vừa được ký kết cười nói… những năm nay tuy công ty phát triển hơn trước rất nhiều nhưng vẫn chưa lớn mạnh đến nỗi được xưng là quái vật lớn như PW. Chỉ cần thêm cỡ năm hợp đồng lớn nữa lúc đó Polunios mới có tư cách đứng ngang hàng cùng PW.
Hiên Viên Thần cầm lấy lịch trình hôm nay của hắn rồi khẽ nhíu mày… hôm nay còn phải gặp thêm vài đối tác nữa… nhìn bảng danh sách này hắn có cảm giác đêm nay phải rất khuya mới về đến nhà… bàn tay to day day huyệt thái dương một cách mệt mỏi… từng bước chân xải nhanh về phía trước lướt qua hồ sen rồi đang định rẽ phải...
“Tiểu Triệt… đừng chạy … coi chừng té.” Hà Mộng Điệp cười cười nhìn phía chạy nhanh vào một căn phòng nhi tử khẽ dặn dò rồi cũng cười cười bước vào…
Hiên Viên Thần nghe giọng nói sau lưng thì chợt dừng lại.. hắn nhanh chóng xoay đầu về phía sau nơi quầy bán hàng thì không thấy ai ngoại trừ đang tươi cười nhân viên bán hàng thì khẽ lắc đầu… có lẽ là nhầm đi… nếu không sao hắn có thể nghe thấy giọng nói mềm mại của cô chứ…
“Chủ tử?” Darco nhìn phía thất thần chủ tử đưa tay chạm nhẹ vào vai hắn rồi đưa tay nhìn phía đồng hồ … vẫn còn một tiếng nữa để gặp đối tác ở nhà hàng John…
“Không sao. Đi thôi…”
Hà Tư Thần núp sau góc khuất nhìn phía đi xa nam nhân mới thở dài nhẹ nhõm sau đó ngọt ngào mỉm cười đóng kín cửa lại… trong lòng ngực nhịp tim lại thình thịch chuyển động… xém tý nữa là đụng mặt… thật may quá…
“Tiểu Thần… ngoài đó có ai sao?” Hà Mộng Điệp kỳ quái nhìn thần thần bí bí hai bảo bối một cách khó hiểu… hôm nay cả Tiểu Thần cùng Tiểu Triệt đều rất kỳ lạ… cứ như đang muốn giấu cô việc gì đó…